Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 814: Cân đối cuộc so tài (hai hợp một) (1) (length: 7843)

"Ngươi Băng Ngải Mạt Lộ liền hoàn toàn phù hợp tiêu chuẩn tham gia tranh tài cân đối." Maral tổng kết nói.
Tại Siêu Túc Tinh, sủng thú hệ Băng vốn là hiếm thấy, lại thêm việc ra sân tương đương với có đặc tính hiệu ứng tuyết rơi duy mỹ, phối hợp hình tượng Băng Ngải Mạt Lộ, chỉ cần biểu diễn, giai đoạn khảo hạch đầu tiên, ban giám khảo tuyệt đối sẽ cho thông qua cả lượt.
"Vậy ta thì sao?" Tiểu Tầm bảo đầy mắt mong chờ nhìn sang.
Vậy nó thì sao? Vậy nó thì sao?
Kiều Tang giúp hỏi: "Còn Quỷ Hoàn vương thì sao?"
Maral nhìn Tiểu Tầm bảo một chút: "Quỷ Hoàn vương đương nhiên cũng rất có mị lực."
Thật lòng mà nói, trong bốn sủng thú của Kiều Tang, thật ra Quỷ Hoàn vương là người không thích hợp tham gia tranh tài cân đối nhất.
Tranh tài cân đối mặc dù coi trọng việc làm sao để sủng thú thể hiện được mị lực, nhưng trên thực tế mức độ được hoan nghênh của các chủng loại sủng thú từ xưa đến nay vẫn tương tự nhau.
Sủng thú hệ U Linh tại bảng xếp hạng thuộc tính sủng thú bị ghét nhất hằng năm, từ trước đến nay luôn đứng hai vị trí đầu.
Mà hơn nữa kỹ năng của sủng thú hệ U Linh phần lớn đều âm trầm đáng sợ, cũng không hoa lệ, cho nên tuyệt đại đa số sủng thú hệ U Linh về cơ bản đều sẽ bị loại ngay vòng đầu.
Mặc dù hình tượng của Quỷ Hoàn vương trong sủng thú hệ U Linh thuộc loại đáng yêu, theo nàng thấy đích thật rất có mị lực, nhưng so với sủng thú của những tuyển thủ khác thì căn bản không chiếm được ưu thế.
Đây cũng là vì sao mà các Cân Đối sư rất ít khi đem sủng thú hệ U Linh dự thi.
"Vậy ta ~ "
Tiểu Tầm bảo nghe xong, vui vẻ, lấy vòng tròn xuống, từ bên trong tìm điều chỉnh kính mắt đơn tròng cho mình đeo vào.
Maral thấy thế, nhẹ "À" một tiếng: "Quỷ Hoàn vương của ngươi rất thích hợp đeo cái này."
"Vậy ta ~ "
Tiểu Tầm bảo đắc ý ngẩng kính mắt lên.
"Có chút giống mấy sủng thú học vấn giỏi, rất thích học." Maral nói tiếp.
"Vậy ta..."
Tiểu Tầm bảo nghe xong câu này, cơ thể hơi cứng lại, nhanh chóng tháo kính mắt xuống, đem cất vào vòng tròn.
Kiều Tang lặng lẽ quan sát Tiểu Tầm bảo một chút.
Maral không để ý lắm, tiếp tục buôn chuyện với Kiều Tang.
Ước chừng qua hai mươi phút, nàng từ trên không trung nhìn xuống dưới, cười nói: "Chúng ta tới rồi."
. . .
Quán thi đấu cân đối, kiến trúc diện tích khoảng chừng 5500 mét vuông, tổng cộng ba tầng.
Một đường ray xoắn ốc tràn ngập cảm giác kim loại bao bọc kiến trúc, tạo cho người ta cảm giác chuyển động.
Hai tầng dưới đều có thể nhìn thấy không gian biểu diễn bên trong qua mặt kính chính, trừ tầng thứ ba.
Ở cửa kiểm vé, một hàng dài người đã xếp hàng.
Mọi người hầu như đều ăn mặc rất thời thượng, phần lớn sủng thú cũng được trang điểm.
"Vậy ta..."
Tiểu Tầm bảo nhìn mấy con sủng thú đi qua bên cạnh, toàn thân đều có trang sức, liền lấy vòng tròn xuống mò mẫm bên trong, lấy ra ba cái kính râm, lần lượt đưa cho Nha Bảo và đồng bọn.
"Nha Nha!"
Nha Bảo vui vẻ nhận lấy cặp kính râm tam giác màu xanh đậm, đeo lên mặt.
"Băng ngải."
Lộ Bảo lộ cái đầu ra ở ngoài ba lô, liếc kính râm, lắc đầu, cự tuyệt.
"Thép trảm."
Thép bảo nhận lấy cặp kính râm màu vàng đeo vào, đợi khi thấy thế giới trước mắt xong, nó có chút không quen nên đã tháo xuống trả lại.
"Vậy ta..."
Tiểu Tầm bảo bất đắc dĩ, tự đeo kính râm màu vàng, rồi bỏ cái kính râm khác vào vòng tròn.
Sau đó, nó lại sờ gì đó bên trong, mắt sáng lên, lấy ra một chiếc mũ mềm màu oải hương đưa cho Thép Bảo.
"Thép trảm..."
Thép bảo nhìn chiếc mũ ngơ ngác một lát, nhận lấy đội vào.
"Vậy ta ~"
Tiểu Tầm bảo nhếch miệng, rồi từ trong vòng tròn lấy ra khăn choàng màu đen, khoác lên sau lưng mình.
Người xung quanh thấy thế, không khỏi che miệng cười trộm, thậm chí có vài người đã lấy điện thoại ra chụp hình.
"Vậy ta~"
Tiểu Tầm bảo không rõ lý do, còn tưởng rằng mọi người đều bị mị lực của nó làm cho khuynh đảo, nhiệt tình vẫy móng vuốt.
Kiều Tang thấy cảnh này, thở dài, liếc nhìn xung quanh.
"Ngươi tìm gì vậy?" Maral hỏi.
"Gần đây có tiệm trang sức cho sủng thú không?" Kiều Tang hỏi.
"Có." Maral gật đầu nói: "Ngươi muốn đi à?"
Kiều Tang "Ừ" một tiếng: "Ta muốn mua một bộ áo choàng phù hợp với sủng thú cỡ nhỏ."
Maral nhìn lướt qua khăn choàng màu đen trên lưng Quỷ Hoàn vương, trong giây lát hiểu ý, cười nói: "Ta đưa ngươi đi."
Lý mà nói thì vào giờ này, các cửa hàng xung quanh ngoại trừ tiệm ăn sáng và đồ uống cơ bản là chưa mở cửa, nhưng hôm nay có giải thi đấu cân đối lớn, vì không bỏ lỡ một đợt khách hàng, nên các cửa hàng xung quanh đều đã kinh doanh.
Rất nhanh, hai người đã đến một tiệm trang sức cho sủng thú.
"Nha Nha!"
"Vậy ta!"
Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo lộ ra rất phấn khích.
Chỉ là Nha Bảo vẫn đợi trong lòng Ngự Thú Sư của mình, đôi mắt nhìn xung quanh, cái đuôi thì hưng phấn lắc qua lắc lại.
Tiểu Tầm bảo thì bay thẳng đến những món đồ nó thấy hứng thú, cầm lên ướm thử lên người mình.
Kiều Tang đại khái nhìn một vòng, rồi thấy khu vực bán áo choàng.
Nàng cầm lấy một cái áo choàng màu đen chất liệu tơ tổng hợp vẫy vẫy về phía Tiểu Tầm bảo: "Lại đây."
"Vậy ta~" Tiểu Tầm bảo thấy món đồ trong tay Ngự Thú Sư của mình thì mắt sáng lên, lập tức thuấn di tới.
Kiều Tang lấy khăn choàng đen trên lưng Tiểu Tầm bảo xuống, giúp nó khoác áo choàng đen, nhìn ngắm một hồi, hài lòng nói: "Ngươi đi soi xem, xem có thích không."
"Vậy ta~"
Tiểu Tầm bảo kêu lên một tiếng, thuấn di đến trước gương toàn thân.
Khi nó thấy bộ dạng của mình, lập tức lộ ra vẻ vui mừng, bắt đầu trái ngó phải nhìn, xem xét toàn diện.
"Ta thấy Băng Ngải Mạt Lộ trên người không có gì, không mua cho nó một chút sao?" Maral lại gần hỏi.
Kiều Tang bất đắc dĩ nói: "Nó không thích mấy cái này."
Maral nghe vậy thì không nói thêm gì.
Thanh toán xong, hai người cất bước đi về phía cuối hàng.
Đột nhiên, Maral dường như có điện thoại gọi tới, cầm lên kết nối: "Đúng, ta đang ở ngoài quán thi đấu cân đối."
Để phòng tránh mình nghe phải những điều không nên nghe, Kiều Tang tự động cách ly thanh âm ở bên này.
Khoảng nửa phút sau, điện thoại ngắt máy, Maral quay đầu lại, vẻ mặt hưng phấn nói: "Chúng ta không cần xếp hàng, vừa vặn viện trưởng Sally hôm nay ở đây làm ban giám khảo, nàng nói phái người tới đón chúng ta."
Học viện cân đối, viện trưởng Sally Hayek. . . Kiều Tang không khỏi nhớ lại cảnh mình từng gặp viện trưởng Sally.
"Sao nào, có muốn đến quan sát một trận thi đấu cân đối không, biết đâu ngươi và sủng thú của ngươi sẽ thích đấy."
Giải thi đấu cân đối. . .
Thư mời. . .
Kiều Tang đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, nhìn Tiểu Tầm bảo: "Thư mời lần trước đưa cho ngươi, chính là một cái giống phong thư vỏ cau màu xanh đó, lấy ra xem nào."
"Vậy ta~"
Tiểu Tầm bảo lấy vòng tròn xuống, chui đầu vào nhìn, sau đó chui ra, lắc đầu.
Không có.
Kiều Tang im lặng một lát: "Ngươi tháo kính râm xuống nhìn lại đi."
"Vậy ta..."
Tiểu Tầm bảo tháo kính râm, lại một lần chui đầu vào vòng tròn.
Đại khái khoảng mười mấy giây, nó lôi cái thư mời màu vỏ cau chui đầu ra.
Kiều Tang nhận lấy, mở ra xem.
Phát hiện địa điểm và thời gian quả nhiên đều khớp với hôm nay.
"Cái này là, viện trưởng Sally đưa cho ngươi à?" Maral tới gần, liếc nội dung thư mời, kinh ngạc nói.
Kiều Tang nhìn nàng một cái, hỏi ngược lại: "Cho nên, là viện trưởng Sally kêu ngươi gọi ta qua à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận