Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 222: Ngươi có phải hay không là có chủ ý? (length: 8529)

Khán đài.
Vương Duy Đấu đứng sau lưng một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, đột nhiên nghiêng người về phía trước, nhỏ giọng nói:
"Học sinh này, cậy mình có chút thực lực, không xem các bạn học khác ra gì, gây ra náo loạn lớn như vậy, phá vỡ trật tự vốn có, chúng ta cứ vậy bỏ mặc không quan tâm sao?"
Vương Duy Đấu nhíu mày, liếc nhìn hắn: "Hiện tại là phần biểu diễn thực lực của đội tuyển, nàng cũng chỉ là khuấy động bầu không khí để nhiều người lên khiêu chiến hơn thôi, đâu có phá vỡ trật tự?"
"Nói thì nói như vậy cũng đúng, nhưng nàng đã so tài mấy chục trận, người khác cũng không muốn tiếp tục lên khiêu chiến, nhưng hết lần này đến lần khác nàng vẫn cứ muốn tiếp tục." Người đàn ông trung niên nói: "Tiếp theo còn có 5 thành viên đội tuyển đang chờ, đây chẳng phải lãng phí thời gian của mọi người sao."
Nào có thầy giáo chê học sinh thi đấu quá nhiều. . . Mặt Vương Duy Đấu tối sầm lại, vừa định mở miệng, thì Lưu Diệu bên cạnh đột nhiên lên tiếng hỏi:
"Vậy ngươi muốn thế nào?"
"Ta cảm thấy nếu các học sinh không bì kịp, vậy nên để chúng ta những người làm thầy lên đánh tan khí thế của nàng, cũng sớm để các thành viên còn lại của đội tuyển lên so tài." Người đàn ông trung niên vẻ mặt chân thành nói.
Vương Duy Đấu: ". . ."
Muốn bí kíp thuấn di cứ việc nói thẳng, lại còn muốn gièm pha người ta một chút rồi vòng vo nói một hồi, suýt chút nữa khiến hắn nhịn không được muốn mắng người.
. . .
Trên sân, người lên so tài hết người này đến người khác.
Vẻ mặt Nha Bảo cũng từ phấn khởi ban đầu càng về sau càng tùy ý, rồi đến cuối cùng là uể oải.
Ngoài nguyên nhân so tài quá lâu, còn có một chút, chính là đối thủ lên đấu thật sự quá yếu!
Cơ bản một chiêu là hạ gục ngay một người, hoàn toàn không giống với lúc đầu nó tưởng tượng có thể đánh một trận ba trăm hiệp thống khoái.
"Nha Bảo, người thứ 101 rồi, cố lên nha!" Kiều Tang hô.
"Nha Nha!" Nghe được lời cổ vũ của Ngự Thú Sư nhà mình, Nha Bảo lập tức lại phấn chấn tinh thần.
Nó còn có thể tiếp tục!
Một chiêu Hỏa Diễm vòng xoáy, trực tiếp khiến con Bạch Sa hồ vừa ra trận ngã xuống đất không dậy nổi.
Nhìn con Viêm Linh Khuyển đánh đâu thắng đó trên sân, trong khu vực lớp mười một (1) trên khán đài, một nam sinh có tàn nhang trên mặt đeo kính mở miệng nói:
"Con Viêm Linh Khuyển này không chỉ có thực lực mạnh mẽ, mà tinh lực cũng cực kỳ dồi dào, các bạn học lên đấu bình thường đều chỉ lo học, căn bản không có kinh nghiệm đối chiến gì, tiếp tục như vậy, không biết đến khi nào mới có thể hạ gục nó."
"Chu Nhâm, có phải ngươi đã có tính toán gì rồi không?" Bạn học bên cạnh hỏi.
Đừng nhìn Chu Nhâm bình thường như người câm, nhưng nói chuyện thì rất trúng điểm, trong đầu mưu ma chước quỷ cũng rất nhiều, nên vừa nghe hắn nói, cậu đã cảm thấy tên này có lẽ có chủ ý gì rồi.
"Đúng là có một cái." Chu Nhâm đẩy kính, trên mắt kính phản chiếu ánh sáng trí tuệ.
"Là gì, cậu mau nói đi!" Bạn học bên cạnh kích động nói.
Bạn học xung quanh cũng dồn dập nghiêng tai lắng nghe.
"Từ khi nàng mở miệng nói ai thắng được nàng, người đó sẽ nhận được bí kíp thuấn di, chuyện này đã không còn là đối chiến 1V1 nữa." Chu Nhâm nói.
Bạn học bên cạnh dùng ánh mắt ra hiệu hắn nói tiếp.
"Tôi đã quan sát, cứ sau 5 trận đấu, vị học muội này sẽ gọi nhân viên y tế của trường lên tiếp sức cho con Viêm Linh Khuyển một chút năng lượng và thể lực." Chu Nhâm đẩy kính mắt nói: "Có lẽ bản thân nàng vẫn chưa ý thức được vấn đề này, một người một khi có thói quen lặp đi lặp lại một việc gì đó, thì cơ bản là cho thấy đã có sự quen thuộc bước đầu rồi."
"Vậy nên khả năng lớn là nàng sẽ cứ thi đấu 5 trận, sau đó khôi phục trạng thái cho con Viêm Linh Khuyển."
"Chỉ cần trong 4 trận đấu liên tiếp tích lũy gây tổn thương lên Viêm Linh Khuyển, đến trận thứ 5 tìm người mạnh nhất trong chúng ta lên đánh một đòn trí mạng, xác suất hạ gục Viêm Linh Khuyển sẽ lên tới 95%."
Vừa nghe đến đây, mọi người xung quanh vô thức nhìn sang Vương Dao, người mạnh nhất lớp của họ.
Khóe miệng Vương Dao giật một cái, cự tuyệt nói: "Đừng nhìn tôi làm gì, tôi sẽ không lên, lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, chuyện này tôi không làm."
Nói đùa gì vậy, 1V1 cô ngược lại cảm thấy mình có thể thử, nhưng đám người kia lại muốn để mình lên làm kẻ thứ năm!
Một bạn học vội kêu lên: "Chẳng lẽ cô không muốn quyển bí kíp thuấn di kia sao!"
Vương Dao giang tay ra: "Nhà tôi có tiền."
Đồ nhà giàu!
Đám người lại quay ánh mắt về phía Chu Nhâm.
Chu Nhâm hắng giọng, nói: "Không sao, chúng ta có thể tìm lớp khác hợp tác, dù sao người muốn thắng không chỉ có chúng ta."
"Nhưng mà, tốc độ phản ứng của con Viêm Linh Khuyển kia rất nhanh, còn có thể thuấn di, đừng nói là muốn công kích từ xa trúng đích, ngay cả đến gần cũng không tới được." Bạn học ngồi phía trước quay đầu chần chờ nói.
"Cho nên thú cưng ra trận rất quan trọng." Chu Nhâm nói: "Tôi đã nghĩ rồi, người đầu tiên ra sân, thú cưng khế ước phải là thú cưng hệ độc có sương độc, nhiệm vụ chỉ có một, đó là vừa lên liền dùng sương độc để con Viêm Linh Khuyển trúng độc trước."
"Mục đích là giảm lực công kích, để thú cưng thứ hai không đến nỗi bị hạ gục ngay lập tức."
"Thú cưng thứ hai ra sân tốt nhất là hệ chiến đấu, biết chiêu 'trả lại gấp đôi', có thể hoàn trả gấp đôi tổn thương đã nhận cho đối phương, chỉ cần trụ vững được, là có thể gây tổn thương đáng kể cho Viêm Linh Khuyển."
"Trong tình huống đó, nó căn bản không hạ gục được đối thủ, cho nên thú cưng thứ ba phải là hệ thực vật, biết chiêu 'quang hợp' có thể khôi phục trạng thái cho bản thân, cẩn thận tiêu hao Viêm Linh Khuyển một đợt."
"Theo tình huống thông thường, sau ba trận này, Viêm Linh Khuyển cũng không còn nhiều nữa, nhưng chúng ta phải nghĩ theo hướng xấu, giả sử Viêm Linh Khuyển có thuộc tính 'bốc lửa', thì chúng ta phải tìm ai trong trường có thú cưng thuộc tính 'bốc lửa' lên."
"Thuộc tính 'bốc lửa' có thể miễn dịch sát thương kỹ năng Hỏa hệ, có thể hoàn toàn khắc chế kỹ năng Hỏa hệ của Viêm Linh Khuyển."
"Tuy nhiên Viêm Linh Khuyển còn có thuộc tính Siêu năng lực hệ, chúng ta không thể xem thường, cho nên người thứ năm ra sân tốt nhất là thực lực mạnh, thú cưng là hệ Thủy thì tốt nhất, một lượt combo như vậy, không có gì bất ngờ, con Viêm Linh Khuyển cơ bản là không chống đỡ nổi."
Bạn học xung quanh nghe xong ngây cả người.
Khóe miệng Vương Dao lại giật một cái.
Khá lắm, nếu thật làm theo trình tự đội hình này thì ai chịu cho nổi. . .
"Vậy còn chờ gì nữa! Nhanh tìm người phù hợp đi chứ!"
"Đúng đó! Tôi đi qua lớp bên cạnh hỏi thử!"
"Tôi đi qua lớp 9 hỏi!"
"Tôi đi qua lớp 12 kia hỏi!"
Đám người lập tức hành động.
Chu Nhâm đẩy kính mắt, không nói gì thêm, quả là thâm tàng bất lộ.
. . .
"Lớp mười một (1), Khổng Nam Hải."
Nam sinh ra sân lễ phép tự giới thiệu xong, bắt đầu hai tay kết ấn.
Trên sân lập tức xuất hiện một con thú cưng hình rắn, toàn thân màu đen, từ nửa dưới đến cuối đuôi có lớp giáp vàng óng.
"Nha Bảo, người thứ 106 rồi, cố lên nha!" Kiều Tang hô.
"Nha Nha!"
Nha Bảo khẽ gật đầu.
Đối chiến bắt đầu.
"Kim Giáp Xà, sương độc!" Khổng Nam Hải trực tiếp ra lệnh.
Kim Giáp Xà há miệng, một đám sương mù màu đen phun ra dữ dội, chậm rãi lan rộng ra bốn phía sân bãi.
Chưa đợi sương độc bao phủ tới chỗ Nha Bảo, một đạo Hỏa Diễm vòng xoáy xé toạc sương độc đánh thẳng vào tim Kim Giáp Xà.
Chỗ bị sương độc tách ra thì không có, nhưng những làn khói đen ít ỏi xung quanh vẫn đang lan về phía Nha Bảo trên sân, không bao lâu thì bị nó hút vào.
Làm tốt lắm!
Nhìn cảnh này Chu Nhâm kích động trong lòng.
"Kim Giáp Xà không thể chiến đấu, Kiều Tang chiến thắng." Nữ giáo viên tuyên bố không mấy hứng thú.
Khổng Nam Hải không có phản ứng gì, tựa như đã đoán trước kết quả này.
Ngay lúc cậu ta cảm thấy mình đã hoàn thành nhiệm vụ, chuẩn bị an tâm xuống sân, thì một giọng nói truyền đến tai:
"Thưa cô, em muốn xin được tiếp sức cho con Viêm Linh Khuyển một chút."
Khổng Nam Hải: "? ? ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận