Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 294: Các ngươi không dùng hiểu (length: 8539)

Hỏi: Đối với việc Lộ Bảo đột nhiên học được chữa trị sóng âm, ngươi có ý kiến gì không?
Tiểu Tầm bảo: Tìm! Tìm kiếm! Tìm kiếm!
...
"Tìm..."
Tiểu Tầm bảo trước kia sớm đã che lỗ tai, móng vuốt chậm rãi buông xuống, vẻ mặt kinh ngạc theo tiếng hát dần dần trở nên bình thản.
Lộ Bảo hóa ra có thể hát hay như vậy...
Xem ra sau này lỗ tai không còn bị giày vò nữa.
Thật tốt...
Kiều Tang cũng một mặt bình thản.
Thành công rồi...
Xem ra Lộ Bảo về sau có thể cho Nha Bảo trị liệu.
Thật tốt...
"Tiêm Tiêm..."
Tiêm Chiến tiểu tử cũng lộ ra vẻ mặt bình thản.
Bây giờ nghĩ lại, hình như Ngự Thú Sư nhà mình không cần nó nữa...
Thật tốt... Tốt cái rắm!
"Tiêm Tiêm!"
Đầu Tiêm Chiến tiểu tử lắc lư, cố gắng ném cái ý nghĩ vừa mới xuất hiện trong đầu ra sau gáy.
Đáng sợ! Thật là đáng sợ!
Nó làm sao lại cảm thấy Ngự Thú Sư nhà mình không cần nó nữa chứ!
"Nhọn!"
Gió đêm thổi tới, Tiêm Chiến tiểu tử giật mình, cũng không chịu đựng được ý nghĩ vừa mới xuất hiện nữa, lập tức chạy đi.
"Lộ Lộ..."
Lộ Bảo thấy thế lộ ra vẻ mặt thất lạc.
"Sao lại bộ dáng này, đây không phải là thành công rồi sao." Kiều Tang hoàn hồn vuốt vuốt đầu Lộ Bảo nói.
"Lộ?"
Lộ Bảo ngẩng đầu, vẻ mặt hoang mang.
Có thành công sao?
"Đương nhiên." Kiều Tang cười nói: "Nhìn dáng vẻ Tiêm Chiến tiểu tử liền biết, chỉ bất quá hiệu quả chữa trị sóng âm hơi ngắn, nó chạy đi hơi nhanh mà thôi."
"Lộ..."
Lộ Bảo lại lần nữa thất lạc.
Thì ra có chữa trị sóng âm hay không thì cũng không có gì khác biệt...
Kiều Tang liếc mắt nhìn về hướng Tiêm Chiến tiểu tử biến mất, dịu giọng nói: "Sao có thể không khác nhau, dù hiệu quả chữa trị sóng âm ngắn ngủi, nhưng vào thời khắc ấy nó đã ý thức được vấn đề mình trước kia không dám thừa nhận, thế là đủ rồi."
Nói thật, Ngự Thú Sư theo não vực khai phát, khế ước sủng thú càng nhiều, dù đều mang theo trên người.
Căn cứ vào bề ngoài, thiên phú, thời gian khế ước dài ngắn của sủng thú, hoặc là những lợi ích mà sủng thú mang đến, phần lớn đều sẽ có mức độ thiên vị khác nhau.
Kiều Tang ngược lại cũng không phải là chưa từng nghe nói.
Bất quá, giống như Ngự Thú Sư của Tiêm Chiến tiểu tử bỏ mặc nó hơn ba năm không gặp mặt thì nàng vẫn là lần đầu gặp.
Ngự Thú Sư cả đời có thể có rất nhiều sủng thú, nhưng sủng thú cả đời cơ hồ chỉ có một Ngự Thú Sư.
Tuy nói, Ngự Thú Sư của Tiêm Chiến tiểu tử đang đợi ở phía nói là bỏ rơi Tiêm Chiến tiểu tử, nhưng Kiều Tang cũng chưa từng có ý định giải trừ khế ước.
Một mặt, Tiêm Chiến tiểu tử là sủng thú sơ cấp.
Mà Ngự Thú Sư của nó khỏi cần phải nói, còn có một con sủng thú hệ yêu tinh là sự thật rành rành.
Nói ở mức thấp, cho dù hắn chỉ khế ước hai con sủng thú.
Vậy thì não vực của hắn tối thiểu đạt đến 20%, căn bản không phải là Tiêm Chiến tiểu tử còn đang giai đoạn sơ cấp có thể đơn phương giải trừ khế ước được.
Mặt khác, sủng thú chủ động giải trừ khế ước hoặc là bị giải trừ khế ước thì sau này cũng sẽ không sống tốt hơn.
Nếu như cưỡng ép giải trừ khế ước, bản thân sủng thú sẽ bị phản phệ, bất kể là thiên phú hay thực lực bản thân đều sẽ giảm sút đi nhiều.
Đến lúc đó, muốn lại có Ngự Thú Sư nguyện ý khế ước, vậy cơ hồ là không thể nào có chuyện.
Có người thống kê trên mạng rồi, xác suất thật sự có thể so với trúng xổ số, vẫn còn là giải nhất hạng đó.
Tiềm năng và thiên phú của sủng thú, phần lớn người khi tuyển chọn sủng thú đều dựa vào nhân viên công tác dùng lí do thoái thác cùng một chút thể trạng của sủng thú để phán đoán.
Mà những sủng thú đã từng giải trừ khế ước thì căn bản không cần phán đoán ai cũng biết tiềm năng của chúng về sau chắc chắn không tốt.
Cho dù có một vài Ngự Thú Sư nguyện ý khế ước, thì cơ bản cũng đều là vì lí do bản thân không đủ tài chính mà thôi.
Đi theo Ngự Thú Sư như vậy đừng nói là tiến hóa, đến cơm có ăn no không còn là một vấn đề nghiêm trọng.
Sủng thú giải trừ khế ước phần lớn có hai loại kết cục.
Hoặc là lang thang đầu đường, sau này bị người của bộ phận tuần tra đến một Trạm Nuôi dưỡng Sủng thú nào đó nuôi dưỡng, nếu không có gì bất ngờ thì có lẽ cả đời sẽ ngốc ở đó.
Hoặc là bị người của bộ phận tuần tra thả đến bí cảnh.
Từ khi phá kén bắt đầu lớn lên bên cạnh loài người, sủng thú rất khó thích nghi với loại môi trường nhược nhục cường thực như ở bí cảnh, việc muốn tìm một chỗ ngủ an nhàn, thoải mái có lẽ cũng là một loại xa xỉ.
Hiện tại, mặc dù có thể Ngự Thú Sư của Tiêm Chiến tiểu tử đã bỏ rơi nó, nhưng ít nhất thì Tiêm Chiến tiểu tử được bảo vệ về việc huấn luyện, ăn uống ngủ nghỉ.
Kiều Tang có thể làm chỉ là để Tiêm Chiến tiểu tử sớm nhận rõ hiện thực, không muốn ngày nào cũng ôm ảo tưởng với Ngự Thú Sư nhà mình nữa.
Hiện thực tuy tàn nhẫn, nhưng chỉ cần nhận rõ thì lâu dần cũng không sao.
Chờ khi Tiêm Chiến tiểu tử không còn nhớ nhung tình cảm với Ngự Thú Sư nhà mình, thì sẽ suy nghĩ đến bản thân nó, về sau có lẽ sẽ dễ sống hơn, thoải mái hơn.
"Tìm?"
Lúc này, Tiểu Tầm bảo kêu lên một tiếng, biểu thị không hiểu.
Vậy không phải sẽ rất thống khổ sao?
Lộ Bảo ngẩng đầu, dùng ánh mắt tương tự dò hỏi.
Dưới ánh trăng, Kiều Tang đội Tiểu Tầm bảo trên đầu, ôm Lộ Bảo bỏ công sức bàn luận huấn luyện.
Chỉ nghe âm thanh nhu hòa văng vẳng dưới ánh đèn đường sắc màu ấm áp:
"Các ngươi không cần hiểu, việc này các ngươi sẽ không gặp phải, bây giờ chúng ta về nhà thôi, đoán chừng Nha Bảo rất muốn ra rồi."
"Tìm~"
"Lộ..."
Ba ngày sau.
"Lộ Bảo, dùng chữa trị chi quang cho Nha Bảo đi."
"Lộ." Lộ Bảo không hề quay đầu lại.
Không thể nào.
"Ngươi luyện chữa trị sóng âm thế nào rồi? Dùng một lần ta xem thử xem."
"Lộ~ Lộ Lộ Lộ Lộ~ Lộ Lộ lộ~ Lộ Lộ~"
"Lộ Bảo, dùng chữa trị chi quang cho Nha Bảo đi."
"Lộ Lộ." Lộ Bảo gật đầu.
"Nha..."
Sau khi chữa trị chi quang trị liệu xong, Nha Bảo lộ vẻ mặt dễ chịu.
"Nha Bảo, bây giờ chúng ta tiếp tục luyện tập."
"Nha!"
"Lộ..."
Nhìn bóng lưng Ngự Thú Sư nhà mình cùng Nha Bảo rời đi, Lộ Bảo lộ ra vẻ mặt hoài nghi nhân sinh.
Sao nó lại chữa trị cho Nha Bảo chứ!
Ba ngày!
Nha Bảo ở trường học luyện tập, về nhà cũng luyện tập, đến bao giờ nó mới có thể vượt qua Nha Bảo!
"Lộ!"
Lộ Bảo nghĩ đến đây, vùi đầu tiếp tục huấn luyện.
Không được! Nha Bảo đi luyện tập, nó cũng phải cố gắng mới được!
Kiều Tang dẫn Nha Bảo đến một bãi đất trống khác ở trong sân đình nói: "Nha Bảo, ngươi đấu với Tiểu Tầm bảo, đừng dùng thuấn di cùng Hỏa Tinh Vũ, cố gắng dựa vào di chuyển để tránh đòn công kích, chứ không phải dùng kỹ năng để đối kháng."
Từ sau khi thấy cái quả cầu cua đá có mười cái móng vuốt trong đại hội thể thao, Kiều Tang vẫn luôn muốn luyện tập cân bằng năng lực cho Nha Bảo.
Bất quá, luyện tập cân bằng năng lực các kỹ năng hệ hỏa không giúp ích được gì cho việc kiểm soát phân thân ở khoảng cách siêu xa.
Muốn tăng cường lực kiểm soát phân thân, ngoại trừ độ thành thạo và tinh thần lực thì luyện tập phải nhắm vào việc kiểm soát cơ thể và năng lượng mới được.
Mà luyện tập đối kháng có tác dụng nâng cao nhất định việc kiểm soát hai mặt này.
Đáng tiếc, những trận đấu của Nha Bảo đều là nghiền ép đối phương, căn bản không thể có tác dụng luyện tập khả năng kiểm soát lực.
Không còn cách nào khác, chỉ có thể suy yếu thực lực, để Nha Bảo không được dùng thuấn di và Hỏa Tinh Vũ.
Sự cân bằng của cơ thể là khả năng cơ thể có thể thay đổi chính xác khi có các tình huống đột biến.
Để có sự cân bằng tốt, cần sự phối hợp của mọi mặt trên cơ thể.
Cơ bắp, khớp đều phải được rèn luyện.
Nếu như Nha Bảo dùng thuấn di thì sẽ không được rèn luyện tự nhiên này.
Còn về Hỏa Tinh Vũ, vừa tung ra một phát thì, tốt rồi, còn luyện cái cọng lông gì nữa, trực tiếp có thể đi tìm Lộ Bảo trị liệu là vừa.
"Nha!"
Nha Bảo nghe được Ngự Thú Sư nhà mình nói chân thành liền gật đầu.
"Tiểu Tầm bảo, ngươi nên chủ động tiến công nhiều vào, đừng chỉ trốn tránh mãi." Kiều Tang quay đầu nói với Tiểu Tầm bảo.
"Tìm!"
Tiểu Tầm bảo dùng móng vuốt bọc găng tay vàng vỗ ngực, tỏ ý "Không có vấn đề gì" .
PS: Hai ngày này chơi thật là có cảm giác người phế đi mất. . . Dẫn đến thời gian cập nhật không được ổn định, hai ngày nữa ta về nhà sẽ ổn hơn. . . Ân, cảm ơn mọi người vẫn theo dõi truyện. . .
(Hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận