Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 26: Giúp ngươi xin phép nghỉ (length: 8141)

Buổi chiều 15 giờ 23 phút.
Chó Hỏa Nha mang vật nặng sau khi kết thúc huấn luyện đi vào trước mặt Kiều Tang.
Mấy ngày nay huấn luyện thích ứng, thể lực chó Hỏa Nha tăng lên không ít, đến khi huấn luyện kết thúc còn có thể đứng vững vàng.
Kiều Tang lấy ra sữa bò Kỳ Nguyên mang theo bên người đưa tới.
Hiện tại lượng huấn luyện khiến cho chó Hỏa Nha mỗi ngày phải uống 8, 9 bình sữa bò Kỳ Nguyên mới đủ.
Nhìn chó Hỏa Nha một hơi làm ba bình sữa bò Kỳ Nguyên, Kiều Tang lại có chút lo lắng về kinh tế.
Tiền này quá nhanh hết, một tuần lễ chưa đến nàng cũng chỉ còn lại khoảng 30 ngàn liên minh tệ, đoán chừng ngày hôm nay số tài sản của nàng chỉ còn hai mươi ngàn tệ.
Vẫn phải nghĩ cách kiếm tiền.
Kiều Tang không phải không nghĩ đến việc trực tiếp tìm mẫu thân xin tiền, nhưng nhìn mẫu thân mỗi ngày đi sớm về trễ, về đến nhà còn phải nấu cơm và món ăn năng lượng cho sủng thú, nàng liền có chút không mở miệng được.
Bất quá bây giờ vẫn là lấy thi cấp ba làm trọng, chuyện kiếm tiền có thể để sau.
Đợi đến khi chó Hỏa Nha uống xong sữa bò Kỳ Nguyên, Kiều Tang mang theo nó lên xe buýt số 28.
...
Tiệm sách Tân Hải.
Vì hôm nay là ngày nghỉ nên tiệm sách có khá đông người, phần lớn đều là học sinh.
Kiều Tang đứng tại khu sách cấp hai trên lầu hai chọn sách muốn mua, nàng chuẩn bị mua một bộ đề thi thật cấp ba về luyện tập.
Ngay khi Kiều Tang chọn xong định xuống lầu, một giọng nói gọi lại nàng.
"Mỹ nữ!"
"Hiệp sĩ!"
"Hiệp nữ!"
"Cô gái mang theo chó Hỏa Nha kia!"
Kiều Tang lúc này mới quay đầu.
Cả tiệm sách giống như chỉ có bên cạnh nàng có chó Hỏa Nha.
Chỉ thấy một cô gái búi tóc cao, kết hợp mái tóc Lưu Hải đang bước nhanh đến.
"Sao ngươi không để ý ta gì cả vậy?" Cô gái oán trách nói.
Khá quen...
Kiều Tang nhất thời không nhớ ra đã gặp nàng ở đâu, nhưng lại chắc chắn là đã gặp rồi.
"Nha." Chó Hỏa Nha kêu một tiếng, hiển nhiên là nhận ra người kia là ai.
Chó Hỏa Nha vậy mà nhận ra người này?
"Là ngươi à, ta vừa nãy không để ý." Kiều Tang bình tĩnh nói.
"Ta thì liếc mắt một cái đã nhận ra ngươi, đặc biệt là con chó Hỏa Nha bên cạnh ngươi, quá chói mắt." Cô gái cười nói.
Kiều Tang nháy mắt, ra hiệu nàng tiếp tục nói.
"Lần trước chuyện xe buýt ta còn chưa cảm ơn ngươi, bất quá ta đã nhắn tin cho ngươi, nhưng ngươi không hề trả lời." Cô gái nói tiếp.
Kiều Tang nhớ lại.
Chính là người ngồi cạnh nàng trên xe buýt ngày nhận được năm mươi ngàn liên minh tệ, tên Bạch Vân Miểu.
"Dạo này ta không xem tin nhắn." Kiều Tang giải thích.
Mấy ngày nay nàng bận huấn luyện chó Hỏa Nha và đọc sách, điện thoại đích thực là không hề xem.
"Hiệp nữ quả nhiên không tầm thường, có thể nhịn được không xem điện thoại, chứ như ta là không được." Bạch Vân Miểu bội phục nói.
Nói xong nàng lại chú ý tới tài liệu trong tay Kiều Tang, hiếu kỳ hỏi: "Ngươi mua đề thi thật cấp ba làm gì?"
"Mấy ngày nữa không phải thi cấp ba sao?" Kiều Tang hỏi ngược lại.
"Thi cấp ba và ngươi mua... Ngọa Tào!" Bạch Vân Miểu kịp phản ứng.
Không giống vừa nãy gọi người còn đè nén âm lượng, lần này tiếng kêu không chút kiêng dè, tại tiệm sách im ắng lộ ra hết sức đột ngột.
Mọi người xung quanh đang đọc sách đều cau mày nhìn lại.
Bạch Vân Miểu vội vàng che miệng lại, sau đó không thể tin nhìn Kiều Tang, đè thấp giọng hỏi: "Ngươi còn là học sinh cấp hai?"
"Ta không giống sao?" Kiều Tang có chút buồn bực, chẳng lẽ trông nàng già dặn lắm à?
"Không phải không phải, ta chỉ là không nghĩ đến thôi." Bạch Vân Miểu vội vàng lắc đầu.
Nói thế cũng đúng, thiếu nữ trước mặt quả thực trông nhỏ hơn cô.
Chỉ là bản thân cô chưa từng liên tưởng nàng với học sinh cấp hai mà thôi.
Ai có thể nghĩ người khám phá vụ Bát Quản san hô bắt trộm, còn khế ước chó Hỏa Nha lại là một học sinh cấp hai?
Còn chưa tốt nghiệp cấp hai đã khế ước sủng thú, điều này nói rõ điều gì? Rõ ràng nàng là thiên tài tự thức tỉnh!
Người giỏi như vậy trường của bọn họ một người cũng không có.
Khó trách sủng thú đầu tiên dám khế ước sủng thú hệ Hỏa, hơn nữa còn huấn luyện chó Hỏa Nha nghe lời như vậy, Bạch Vân Miểu đánh giá chó Hỏa Nha bên cạnh một chút mà không để lộ ra.
"Sao ngươi lại còn muốn tham gia thi cấp ba? Thiên tài như ngươi phải được cử đi mới đúng chứ." Bạch Vân Miểu hỏi.
"Ngươi có hiểu lầm gì về thiên tài không vậy?" Kiều Tang bất đắc dĩ nói.
Có thiên tài nào như nàng còn lo có thể qua nổi điểm liệt thi cấp ba không.
Bạch Vân Miểu chỉ cho rằng nàng khiêm tốn, hỏi: "Ngươi định thi vào trường nào?"
Kiều Tang đáp: "Trường trung học Thánh Thủy."
Bạch Vân Miểu dùng một ánh mắt đúng là thế nhìn cô.
Kiều Tang lười giải thích thành tích của mình kém đến mức nào, nghĩ đến hiện tại thời gian quý giá, liền cáo biệt: "Ta còn phải về nhà làm bài, đi trước đây."
Lúc xoay người Bạch Vân Miểu kéo nàng lại, ủy khuất nói: "Thiên tài, ngươi còn chưa nói tên cho ta biết."
Kiều Tang: "..."
...
Trên xe buýt về nhà, chó Hỏa Nha như thường lệ ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ, còn Kiều Tang thì lấy điện thoại ra định lưu lại tên Bạch Vân Miểu.
Nhìn thấy giao diện tin nhắn mới phát hiện góc trên bên phải có con số màu đỏ 99+.
Kiều Tang sững người, mở ra xem.
Những bạn học bình thường trong lớp không mấy liên hệ, đều nhắn tin hỏi thăm tình hình của nàng.
Trong mắt các bạn học việc xin nghỉ dài ngày trước thi cấp ba chắc chắn là đã xảy ra chuyện lớn gì đó.
Kiều Tang có chút cảm động, lần lượt trả lời nói mình không có việc gì.
Cảm động xong, nàng thấy tin nhắn của mẫu thân, gửi hai tiếng trước.
【Lịch tuyển đặc biệt của trường ngự thú trung học cảng thứ sáu là khi nào vậy, mẹ sẽ gọi cho thầy cô xin phép nghỉ cho con】 Kiều Tang gấp gáp, vội vàng gọi điện thoại tới.
Không lâu sau điện thoại liền kết nối.
"Mẹ, mẹ gọi điện thoại cho thầy cô ạ?" Kiều Tang có chút chột dạ.
"Gọi rồi."
"Mẹ, thật ra con..."
"Nhưng không có ai bắt máy."
Kiều Tang lập tức từ bỏ những lời định nói.
"Thật ra con cái gì?" Mẫu thân hỏi.
"Thật ra con muốn thi trường trung học Thánh Thủy." Kiều Tang lái sang chuyện khác.
Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một lúc, "Lịch tuyển đặc biệt của hai trường bị trùng sao?"
"Không có, trường ngự thú trung học cảng thứ sáu là ngày 9 tháng 6, trường trung học Thánh Thủy là ngày 10 tháng 6, cách nhau một ngày." Kiều Tang đáp.
"Vậy thì tốt rồi, đi cả hai đi." Mẫu thân nói.
Diệp Tương Đình ban đầu không hỏi lịch tuyển đặc biệt của trường trung học Thánh Thủy là vì bà không để tâm.
Ngày đó thật sự không nhìn nổi sắc mặt của thầy cô và người phụ nữ kia, xúc động mới muốn để con gái đăng ký tuyển đặc biệt trường trung học Thánh Thủy.
Mấy ngày bình tĩnh lại, bà cũng hiểu rõ con gái 99,99% không thi đậu, cho nên không nhắc chuyện trường trung học Thánh Thủy trước mặt con gái nữa.
Nhưng con gái vẫn còn lưu luyến chuyện tuyển đặc biệt trường trung học Thánh Thủy, vấn đề này lại do chính miệng bà nói ra nên không thể nào khác.
Diệp Tương Đình giờ chỉ may mắn lịch tuyển đặc biệt của trường ngự thú trung học cảng thứ sáu là trước trường trung học Thánh Thủy, bằng không nếu trường trung học Thánh Thủy tuyển trước, ảnh hưởng đến tâm lý con gái thi trường ngự thú trung học cảng thứ sáu vào ngày hôm sau thì không hay.
"Mẹ, đừng gọi điện thoại nữa, con xin nghỉ phép với giáo viên chủ nhiệm rồi." Kiều Tang dặn dò.
"Ừm, mẹ biết rồi." Diệp Tương Đình đáp.
Đã gọi rồi thì bà chắc chắn không gọi lại nữa, nếu không vì con gái, bà cũng chẳng muốn liên hệ với mấy ông bà giáo này làm gì.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận