Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 57: Quái Lực heo (length: 8235)

Kiều Tang cũng không muốn để thứ ngôn ngữ xa lạ này ảnh hưởng đến tâm trạng của Hỏa Nha chó.
Chỉ cần Hỏa Nha chó cảm thấy vui vẻ là đủ rồi.
Ánh mắt Kiều Tang một lần nữa quay lại TV.
Trên màn hình hai con sủng thú khổng lồ đang kịch liệt giao chiến.
Tỷ số đã là 5-4, sắp đến điểm thi đấu.
Đêm nay, trận đấu cúp tinh tế liên quan đến vấn đề tiền của nàng, Kiều Tang đúng giờ theo dõi, xem mãi đến giờ.
Giờ phút này, người dẫn trước vào điểm thi đấu chính là Trần Mặc.
Thấy con sủng thú Hư Hỏa long của Bạc Tác đang đè ép con rồng bánh răng hai đầu của Trần Mặc, Kiều Tang không khỏi khẩn trương.
Nàng một tay ôm lấy Hỏa Nha chó đang cầm điện thoại di động thưởng thức màn trình diễn của mình.
"Nhanh, cố lên cho con Hư Hỏa long kia."
"Nha?"
Hỏa Nha chó nghiêng đầu.
"Là con sủng thú của Ngự Thú Sư mà hôm qua ngươi chọn đó." Kiều Tang giải thích.
"Nha!"
Hỏa Nha chó hiểu ý, rồi giơ móng lên.
"Nha nha!"
"Nha nha!"
"Nha!"
Hơn 20 phút sau, Kiều Tang hài lòng nhìn con rồng bánh răng hai đầu phản công giành chiến thắng.
. . .
. . .
Hôm sau.
Tại vị trí cũ ở khu C, Kiều Tang thấy Bạch Vân Miểu với cách ăn mặc thường ngày.
"Đừng nói với ta là ngươi đến đây đặc biệt xem ta thi đấu." Kiều Tang ôm Hỏa Nha chó đi qua ngồi xuống cạnh nàng, trêu chọc nói.
"Ha ha, ta chính là vì xem ngươi đặc biệt mà đến." Bạch Vân Miểu cười nói.
Kiều Tang khựng lại.
Địa điểm tổ chức thi đấu của Bách Tân ở Thú Khắc viên, nằm ở ngoại ô, mặc dù là ngoại ô nhưng từ nội thành đi đến vẫn cần không ít thời gian.
Những người thua trận cơ bản sẽ không muốn đến đây tốn thời gian nữa.
Giống như Phương Tư Tư trước kia vậy.
Không ngờ, Bạch Vân Miểu quen biết chưa lâu vậy mà lại chịu tốn thời gian đến đây xem nàng thi đấu. . .
Kiều Tang không khỏi cảm động, đang định nói gì đó.
Bạch Vân Miểu mở miệng nói: "Nhưng thật ra là cha mẹ ta cãi nhau, ta không muốn ở nhà nên đến đây."
Kiều Tang: ". . ."
Uổng công cảm động. . .
"Cha mẹ ngươi sao vậy?" Kiều Tang hỏi.
"Bọn họ buổi sáng đang nói chuyện phiếm, một chút liền cãi nhau về vấn đề tương lai của ta." Bạch Vân Miểu đáp: "Mẹ ta muốn ta phát triển theo hướng Cân Đối sư, cha ta lại muốn ta phát triển theo nghề Ngự Thú Sư chuyên nghiệp, cứ thế mà cãi nhau."
Kiều Tang nói: "Cái này phải xem ý muốn của chính ngươi."
Bạch Vân Miểu vẻ mặt đau khổ nói: "Ta vẫn chưa nghĩ ra, ta mới học lớp 11, cách đại học còn một năm, căn bản còn chưa bắt đầu nghĩ đến vấn đề này."
Việc hoang mang về kế hoạch tương lai là vấn đề mà phần lớn học sinh cấp ba gặp phải.
Học sinh cấp ba ở kiếp trước chỉ cần học giỏi, đợi thi tốt nghiệp xong, dựa theo điểm số rồi chọn ngành nghề.
Nhưng ở xã hội ngự thú này lại phải lên kế hoạch sớm.
"Kim Đằng Sái của ngươi có phải sắp tiến hóa không?" Kiều Tang hỏi.
"Đúng." Bạch Vân Miểu thở dài nói.
Kiều Tang hiểu rõ.
Khó trách cha mẹ nàng lại tranh cãi vấn đề này.
Kim Đằng Sái có hai hình thái tiến hóa.
Một loại tên là Khô Điêu đằng, sức chiến đấu mạnh, có khả năng học được kỹ năng hấp thu, khi gây tổn thương cho mục tiêu, bản thân cũng có thể hồi phục.
Nhưng da của nó bên ngoài phủ đầy những nếp nhăn như da cóc.
Nếu dùng Khô Điêu đằng để trở thành Cân Đối sư tham gia thi đấu cân đối, 99% là vòng loại đầu tiên đã bị loại rồi.
Dù sao Cân Đối sư lấy bề ngoài sủng thú và kỹ năng đẹp mắt làm nền tảng chiến đấu.
Khô Điêu đằng rõ ràng không hợp với tướng mạo.
Còn hình thái tiến hóa khác của nó là Điềm Kết đằng, có thể phát ra hương thơm mê hoặc lòng người, toàn thân lá màu hồng giống như váy cỏ quây quanh nó, dung mạo rất dễ khiến người yêu thích.
Nhưng lực công kích của nó lại cực yếu, muốn dùng nó để vượt qua kiểm tra liên minh, trở thành Ngự Thú Sư cấp cao hơn rõ ràng không thực tế.
Chỉ có thể khế ước con sủng thú thứ hai có sức chiến đấu mạnh hơn, rồi phát triển thành sủng thú trung cấp, rồi tham gia khảo hạch.
Việc này mất thời gian, nên sẽ chậm hơn người khác nửa đoạn đường để trở thành Ngự Thú Sư cấp E.
Ngự Thú Sư cấp F cơ bản là dành toàn bộ tâm huyết thời gian vào con sủng thú mới khế ước, điều này không có gì phải nghi ngờ.
"Nếu ngươi chưa quyết định, thật ra có thể hỏi ý kiến của Kim Đằng Sái." Kiều Tang nói.
Nàng cảm thấy Kim Đằng Sái có lẽ có khuynh hướng tiến hóa thành Điềm Kết đằng hơn.
Hôm qua, dáng vẻ của nó cài nơ con bướm màu hồng cho thấy nó thích làm đẹp.
Bạch Vân Miểu ngây ra một lúc, giật mình nói: "Ngươi nói đúng."
. . .
Sau mấy ngày thi đấu, chỉ còn lại 32 tuyển thủ.
Khán đài ngày càng vắng vẻ.
Nhưng vì độ hot, ban tổ chức mời thêm khá nhiều khách quý và truyền thông.
Trên ghế khách quý.
"Lần thi đấu này có tuyển thủ nào nổi bật không?" Một trong số khách quý vừa nhận lời mời mà đến hỏi.
"Có một người tên Hầu Vũ Hướng, 17 tuổi, hai con sủng thú trung cấp, một con là Ba Tuyết Điệp, một con là Khống Cái Cân Hút Ngẫu."
"17 tuổi, hệ Băng và hệ siêu năng lực, là của trường Ngự thú Lê Đàn à."
"Ngoài Lê Đàn ra thì còn trường nào mà học sinh 17 tuổi lại lợi hại như vậy chứ."
"Còn có một người tên Lục Hữu, trường Thánh Thủy, khế ước Tiểu Ki Long." Một vị khách quý khác đột nhiên nói.
Chỗ ngồi của khách quý lập tức không ai lên tiếng.
Những người đang ngồi ở đây không một ai khế ước qua sủng thú hệ rồng. . .
. . .
Đối thủ của Kiều Tang hôm nay không có trong danh sách mà nàng đã ghi.
Nhưng mà, Ngự Thú Sư có thể dùng sủng thú sơ cấp chiến đấu đến tận giờ phút này, ít nhiều cũng có chút năng lực.
"Có thể . . . có thể hạ thủ nhẹ một chút không?" Cô nữ sinh đội mũ đỏ mặt nói.
Kiều Tang hơi ngớ ra.
Đây là lần đầu tiên nàng gặp người nhút nhát như vậy trong lúc thi đấu.
"Được." Kiều Tang đáp.
Nữ sinh cảm kích cười, sau đó triệu hồi sủng thú của mình ra.
Một con sủng thú trắng như tuyết, cơ hai đầu phát triển, trên mũi mọc ra một chiếc sừng hướng lên trời, xuất hiện trên sân.
"Vừa!"
Con sủng thú toàn thân trắng như tuyết này uốn cong tay, trái phải đều khoe khoang cơ bắp phát triển của nó.
Kiều Tang: ". . ."
Lại là một con Quái Lực heo. . .
Hình tượng của nó với Ngự Thú Sư của nó quá là không hợp nhau!
Kiều Tang hoàn toàn không nhận thấy con Hỏa Nha chó đang đeo kính râm, chọc tức con Quái Lực heo bằng cách nhếch mép, cũng không hợp với hình tượng của nàng.
Hai Ngự Thú Sư im lặng đứng đó.
Hai con sủng thú thì bốn mắt nhìn nhau, đang kịch liệt nhìn chằm chằm đối phương.
Đợi trọng tài ra hiệu bắt đầu, cô nữ sinh đội mũ cùng Kiều Tang cùng nhau phát lệnh đụng.
Hỏa Nha chó cùng Quái Lực heo đã giao chiến bằng mắt mấy trăm hiệp rồi, đã sớm căng thẳng.
Theo hai Ngự Thú Sư đồng loạt mở miệng, hai bên đồng thời dùng sức hướng về đối phương lao tới.
Khí thế của cả hai có thể nói là rất đủ.
Hai con sủng thú không chút nương tay va chạm vào nhau, không ai lùi bước.
Một giây sau, Quái Lực heo bị văng ra ngoài.
Hỏa Nha chó đứng vững, vẻ mặt lạnh lùng, giơ móng vuốt lên, chỉnh lại cặp kính râm tam giác của nó.
"Quái Lực heo mất khả năng chiến đấu, tuyển thủ Kiều Tang chiến thắng." Trọng tài tuyên bố kết quả.
"Trư Trư!"
Cô nữ sinh đội mũ vừa khóc vừa chạy về phía con Quái Lực heo.
Kiều Tang không khỏi cảm thấy hơi có lỗi với cô ấy.
Rõ ràng đã nói hạ thủ nhẹ chút mà. . .
Không ngờ Quái Lực heo lại yếu ớt như vậy. . .
Kinh nghiệm đụng của Hỏa Nha chó quả thật có thể nói là rất phong phú.
Hàng ngày nó đều đeo tạ đụng vào cây.
Bây giờ húc một cái khiến cho sủng thú sơ cấp bị choáng cũng là chuyện thường.
Nhưng mà đối phương lại là sủng thú hệ đấu có sở trường về lực lượng.
Cảm giác này có hơi không bình thường. . .
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận