Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 566: Ta nhìn người kia vẫn là ngươi (length: 8192)

Kiều Tang trong lòng do dự chưa đến một giây, vẫn cảm thấy trước mắt không muốn đem điểm số trực tiếp cộng vào đẳng cấp phía sau, chờ thép bảo tự nhiên tiến hóa thành sủng thú trung cấp, trong thời gian đó cố gắng tích lũy nhiều điểm số, đến lúc đó một lần duy nhất tăng thêm, càng nhanh chóng giúp nó từ sủng thú cấp này tiến hóa thành cao cấp thì tốt hơn.
Sủng thú càng về sau càng cần nhiều điểm số, nên trong lúc có thể tích lũy thêm thì nên tận lực tích lũy điểm.
Sau khi tích lũy sẽ bộc phát, như vậy cũng có thể để thép bảo nhanh chóng đuổi kịp Nha Bảo bọn nó... Kiều Tang ý thức trở về hiện thực, ánh mắt sáng rực nhìn về phía thép bảo:
"Mấy ngày thi đấu tiếp theo ta đều sẽ lại phái ngươi ra sân."
"Thép thép?" Thép bảo ngẩng đầu lộ ra vẻ nghi hoặc.
Nó không hiểu vì sao mình yếu nhất mà vẫn bị phái ra sân.
Đương nhiên là để thừa dịp ngươi còn đang giai đoạn sơ cấp mà nhanh chóng tích lũy điểm số... Kiều Tang nghiêm mặt nói:
"Ngươi không phải cảm thấy mình yếu sao, cùng những đối thủ lợi hại hơn mình đối chiến cũng có thể nhanh chóng gia tăng thực lực, không phải sao, tuy thi đấu là đoàn thể chiến, khả năng gây sát thương chủ yếu không nằm ở chỗ ngươi, nhưng đối thủ đều mạnh hơn ngươi, trong tình huống này kỳ thật không cản trở, chỉ cần ngươi thể hiện tốt, bởi vì chỉ cần ngươi sơ sẩy một chút thôi, đồng đội của ngươi sẽ phải đối mặt với tình huống một đối hai."
Nói đến đây, mắt Kiều Tang cong xuống:
"Vừa nãy ta nên nói, ngày hôm nay thi đấu nếu không phải ngươi tin tưởng Tiểu Tầm bảo, yên tâm nhắm mắt tránh né cái mũ thân tiên mê hoặc, tiếp đó khi công kích mũ thân tiên lại không để nó ngay lập tức bị Brazen tỉnh lại mà phẩy tay làm tỉnh lại, thì thi đấu cũng không dễ dàng mà thắng lợi được."
"Thép thép..."
Thép bảo suy nghĩ một chút, nói như vậy cũng không sai, nó vẫn là có chút tác dụng...
Kiều Tang tiếp tục nói: "Bây giờ ngươi không nên so sánh bản thân mình với Tiểu Tầm bảo bọn nó, mục tiêu là muốn mạnh hơn chúng nó không sai, nhưng việc này không thể một lần là xong được, 'hậu tích bạc phát' biết không?"
"Chỉ cần mỗi ngày đều có thể tiến bộ, sớm muộn gì cũng có thể đuổi kịp bọn chúng."
Nói chuyện với sủng thú thông minh, có một số thời điểm nên nói thẳng thắn thì tốt hơn.
"Thép thép."
Thép bảo gật đầu nhẹ, một bộ dáng vẻ đã được dạy dỗ.
Nó ý thức được tâm tình của mình quả thật đang có chút vấn đề.
Nghĩ tới đây, thép bảo quay đầu tiếp tục cho sinh sinh thạch ăn ớt, chỉ bất quá động tác cho ăn đã thật hơn chút.
Một bên nghe đối thoại Tiểu Tầm bảo im lặng ẩn thân.
Thật là đáng sợ, mấy ngày tới lão tứ còn phải ra sân, nếu nửa đêm nó lại lôi kéo mình huấn luyện suốt đêm thì làm sao bây giờ...
"Tìm kiếm..."
Không nhìn thấy nó, không nhìn thấy nó...
...
Tám giờ rưỡi sáng, Kiều Tang ôm Nha Bảo đi theo Mạch Cát mấy người tới trường Saher.
"Kiều Tang."
Ở ngay trước cổng đấu trường, một thanh âm truyền đến.
Kiều Tang nghe tiếng nhìn lại, thấy một nữ nhân tóc đen mắt đen, chính là Madeline lão sư đã giúp nàng xem bói hôm trước.
"Chúng ta vào trong chờ ngươi." Mạch Cát gật đầu mỉm cười ra hiệu với Madeline, sau đó quay đầu nhìn nói với Kiều Tang.
Nói xong, mang Thewlis mấy người đi vào trong đấu trường.
Uy uy uy, đâu đến mức đi vậy, nàng có khi chỉ là muốn chào hỏi mình thôi mà... Kiều Tang thầm nghĩ, trên mặt vẫn tươi cười chào hỏi:
"Madeline lão sư."
"Chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh, ta xem bói lại cho ngươi một lần nữa về vấn đề lần trước." Madeline tiến tới nói: "Lần này, chắc là sẽ không có tình huống thiếu hụt năng lượng xảy ra, dù sao ngươi chính là đối tượng xem bói đầu tiên của nó ngày hôm nay."
"Chọn ưu tú."
Chọn ưu tú Luis gật đầu.
Kiều Tang ngẩn ra một chút, không ngờ đối phương tìm mình là vì chuyện xem bói.
Nàng lúc này gật đầu: "Được!"
Hôm qua Ca Tháp ra sân đã làm cho nàng hiểu rõ chọn ưu tú Luis xem bói vẫn có chút xác suất đúng.
Hai người tới một gốc cây nhãn ngồi xuống.
Chọn ưu tú Luis nhìn Nha Bảo, sau đó vẻ mặt nghiêm túc ném bộ bài lên.
Bài dừng lơ lửng một cách không có quy luật giữa không trung.
Ngay sau đó, chọn ưu tú Luis nhắm mắt lại.
Thời gian từng giờ trôi qua, nụ cười trên mặt Madeline dần trở nên cứng đờ, trong lòng đột nhiên dâng lên một cảm giác không hay.
Lại hết năng lượng nữa sao?
Sao có thể... Đối tượng xem bói chỉ là một con sủng thú cao cấp mà...
Rốt cuộc có vấn đề gì?
Madeline đầy vẻ khó hiểu nhìn chằm chằm vào con sủng thú gọi Liệu Tinh khuyển kia.
Đại khái lại qua nửa phút, bài rơi xuống, chọn ưu tú Luis mở mắt, thất vọng lắc đầu.
Cái này... Kiều Tang nhìn về phía Madeline.
Madeline im lặng mấy giây, lấy điện thoại di động ra, giọng nói hiếm thấy nghiêm túc: "Chúng ta thêm phương thức liên lạc đi, đợi chọn ưu tú Luis tiến hóa Thành Vương cấp, ta sẽ liên lạc với ngươi, lúc đó ta sẽ cho ngươi xem bói thêm một lần."
Nghe vậy, Kiều Tang vừa lấy điện thoại ra vừa nói:
"Chọn ưu tú Luis sắp tiến hóa sao?"
"Không có." Madeline lắc đầu.
Kiều Tang lại hỏi: "Vậy nó đại khái lúc nào tiến hóa?"
Madeline nghĩ nghĩ, nói: "Cụ thể khi nào thì khó mà nói, nhưng ta tin tưởng nó có thể tiến hóa Thành Vương cấp trong vòng mười năm."
Bao lâu?! Kiều Tang ngây ngốc cả người.
Mười năm?
Mười năm nữa thì còn cần xem bói làm gì?
Nha Bảo khi đó đã sớm tiến hóa xong rồi!
"Có vấn đề sao?" Madeline thấy biểu hiện của Kiều Tang không đúng, liền hỏi.
Cô xem đi... Kiều Tang lắc đầu: "Không có gì."
Kiều Tang ngồi vào ghế số 27 hàng thứ ba khu C.
Thewlis mấy người không hỏi Madeline lão sư tìm nàng có chuyện gì, đối với những chuyện riêng tư, bọn họ rất tôn trọng.
Trận đấu đang diễn ra trên sân.
Bây giờ đã là ngày thi đấu hữu nghị thứ ba, mỗi trường được chọn ba học sinh đều đã ra sân.
Vận động viên thứ ba của trường Tái Nam đã may mắn lên sân chiều hôm qua rồi, chính là một học sinh khác của lớp nhất, Peleg.
Đáng tiếc là hắn mới bắt đầu đã kết thúc, trận đầu liền thua mất.
Cũng may là Peleg tâm lý tốt, cũng không hề có vẻ sa sút tinh thần.
Sau khi trận đấu trên sân kết thúc, Kiều Tang lấy điện thoại di động ra mở ghi chú nhập thông tin.
"Ngươi đang ghi gì vậy?" Alva hiếu kỳ hỏi.
"Thông tin đối thủ." Kiều Tang vừa tiếp tục nhập vừa nói: "Những người thắng đều có thể trở thành đối thủ của ta."
Alva ban đầu ngơ ngác, sau đó kinh ngạc nhìn Kiều Tang.
Đã mạnh như vậy rồi mà còn nghiêm túc vậy sao, thật sự không cho ai đường sống vậy? Trận đấu diễn ra đâu vào đấy.
Đợi đến khi tất cả các trận buổi sáng kết thúc, lần này thi đấu hữu nghị đã chọn ra mười tám tuyển thủ mạnh nhất.
Khi người chủ trì tuyên bố tin này, Kiều Tang thật sự sửng sốt một chút.
Mười tám người mạnh nhất này á?
Vậy chẳng phải thép bảo chẳng có mấy cơ hội so tài nữa rồi sao?
"Buổi chiều, chúng ta sẽ chọn ra chín tuyển thủ mạnh nhất, và trong chín người mạnh nhất này, chúng ta sẽ tiến hành bốc thăm, chọn ra một người miễn thi đấu vòng tiếp theo." Trên sân, người chủ trì cầm micro nói: "Vì vậy, sau khi các trận đấu của các tuyển thủ buổi chiều kết thúc, xin đừng vội rời sân."
Kiều Tang trong lòng tự nhủ tuyệt đối đừng để mình bốc được vé miễn thi đấu.
Lúc này, Alva bỗng nói:
"Kiều Tang, xem ra ngươi muốn được miễn thi đấu."
Ta không thù không oán gì với ngươi, sao ngươi cứ nói điềm xấu như vậy... Kiều Tang im lặng, hỏi: "Vì sao nói vậy?"
"Để người mạnh nhất được miễn thi đấu, đây chẳng phải là thường thức sao?" Alva xua tay.
Không, mọi người đều là nhờ vào thực lực mà lọt vào top mười tám, dựa vào đâu nói ta là mạnh nhất chứ... Kiều Tang nói rất chính nghĩa:
"Đừng nói vậy, đều nói là bốc thăm rồi."
"Đây chẳng qua là hình thức thôi." Alva cười nói: "Hơn nữa ở vòng sau, trong số năm người mạnh nhất cũng phải có một người được miễn thi đấu, ta thấy người đó vẫn là ngươi."
Kiều Tang: "? ? ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận