Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 107: Tập huấn (length: 7869)

Nhỏ Tầm Bảo quỷ và chó Hỏa Nha khác biệt.
Chó Hỏa Nha chỉ để ý đến việc mạnh lên, về phương diện huấn luyện mặc kệ nàng nói gì, chó Hỏa Nha đều tin tưởng nàng vô điều kiện.
Còn nhỏ Tầm Bảo quỷ thì có ham muốn tìm tòi những thứ mới lạ hơn, lòng hiếu kỳ tương đối lớn, lúc ở nhà Liễu Cam Khê, nó gặp con trùng hay chim gì đều muốn lại gần quan sát một chút.
Ngay cả lần đầu tiên nhìn thấy mợ ba làm cá thế nào, nó cũng muốn theo vào bếp xem.
Tuy nhỏ Tầm Bảo quỷ chưa bắt đầu huấn luyện đúng nghĩa, nhưng việc chỉnh sửa động tác thuấn di đã cho thấy nó có ý kiến riêng của mình.
Không đạt mục đích thì đánh rắm thề không bỏ qua.
"Tìm."
Nhỏ Tầm Bảo quỷ lại chỉ vào mông mình rồi lại chỉ ra ngoài cửa.
"Ta biết ngươi muốn thuấn di xa hơn, nhưng cái này không phải dựa vào đánh rắm mà được, mà là dựa vào ý niệm." Kiều Tang đặc biệt nhấn mạnh hai chữ "ý niệm".
Nhỏ Tầm Bảo quỷ ngơ ngác, rồi lại nghiêng đầu nhìn về phía mông mình.
"Tìm?"
Kiều Tang: ". . ."
"Bởi vì ngươi là sinh vật hệ U Linh, chủng tộc của ngươi đều không đánh rắm, giống như Nha Bảo sinh ra đã biết phun lửa nhưng không bay trên không trung được như ngươi, mà ngươi sinh ra có thể bay lơ lửng nhưng không phun lửa được như Nha Bảo."
"Ngươi nhìn con hà mã có thể đánh rắm nhiều ở dưới nước, nó cũng không thể bay như ngươi, ngươi cũng không thể ở lại dưới nước giống nó."
"Mỗi người mỗi khác, đây là do sinh ra đã định." Kiều Tang nói.
Mấy lần trước, nàng đã giải thích vấn đề này, còn lên mạng tra kết cấu cơ thể của sủng thú hệ U Linh rồi đọc cho nhỏ Tầm Bảo quỷ nghe.
Nhưng nhỏ Tầm Bảo quỷ còn nhỏ, giải thích quá phức tạp nó không hiểu, nên đành dùng cách nói dễ hiểu hơn.
"Tìm!"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ bừng tỉnh hiểu ra.
Kiều Tang thở dài, cuối cùng đã hiểu. . .
"Bây giờ việc ngươi cần làm là thuấn di trước, đừng có những động tác kia nữa, phải bỏ cái thói quen này." Kiều Tang thừa cơ nói.
Thuấn di là một loại giác quan siêu nhận thức, quan trọng nhất là sự chớp nhoáng.
Nếu trước khi di chuyển mà có những động tác kia thì bình thường không sao, nhưng khi thi đấu lại thành sơ hở lớn.
Nhỏ Tầm Bảo quỷ chớp chớp mắt không nói gì, biến mất ngay tại chỗ, từ mép giường lên trên trần nhà.
"Tìm ~"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ ở trên trần nhà kêu một tiếng, một giây sau lại xuất hiện ở mép giường.
"Tìm."
Kiều Tang: ". . . !"
Cảm xúc ngươi cũng biết làm rồi à! Vậy trước giờ cứ nắm tay nín thở kia là thế nào! Chẳng qua là muốn đánh rắm đúng không!
Kiều Tang im lặng một hồi, nhịn cơn giận muốn mắng, "Làm rất tốt, chính là như vậy."
"Tìm ~"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ nhìn Ngự Thú Sư nhà mình vẻ mặt vô tội.
Kiều Tang nhìn vẻ mặt nhỏ Tầm Bảo quỷ không khỏi muốn vẽ linh văn lên mặt nó, không thành công cũng không sao, chỉ là muốn luyện tập chút thôi.
Đang chuẩn bị lấy tài liệu thì điện thoại đặt một bên reo lên.
Vì còn đang đợi thông báo 5 triệu nên gần đây âm lượng đều chỉnh lớn nhất, vừa reo lên đã át hết tiếng TV.
Kiều Tang cầm điện thoại lên nhìn, vừa bắt máy chưa kịp nói gì, mẹ nàng đã lên tiếng trước.
"Con mau thu xếp đồ đạc, mai về nhà, vừa rồi trường học các con gọi điện cho mẹ."
Kiều Tang hơi sửng sốt hỏi: "Trường nào?"
"Còn trường nào nữa, trường trung học Thánh Thủy, nói con là học sinh đặc biệt được chọn vào lớp Ngự Trọng." Mẹ ở đầu dây kia vui vẻ nói: "Là lớp chọn đó, để ngày mai con tới nhập học, mấy đứa được chọn vào lớp này đều phải đi huấn luyện."
Vất vả lắm mới thi cấp ba xong có hai tháng nghỉ, ngày nào cũng có thể tự nhiên tỉnh giấc, ai dè mới qua một nửa đã nhận thông báo đi huấn luyện.
Kiều Tang có chút tâm trạng phức tạp, một mặt vì được chọn vào lớp chọn thì vui, mặt khác lại nghĩ đến cái khoảng thời gian bị chuông báo chi phối. . .
"Alo, có nghe không đấy?" Thấy đầu dây bên kia im lặng, mẹ nàng hỏi.
"Con nghe, vậy huấn luyện có phải ở lại trường không ạ?" Kiều Tang rất nhanh chấp nhận hiện thực.
"Chắc là phải đấy, mẹ chưa hỏi, mai con đến đó rồi làm thủ tục nhập học, nếu cần ở lại thì gọi điện thoại cho mẹ, cần gì mẹ đưa qua cho con." Mẹ nàng nói.
"Dạ." Kiều Tang không ý kiến.
"Đúng rồi, mẹ con đã gọi điện thoại nói với mợ ba rồi, nhưng tự con vẫn phải gặp mợ ba, bà ngoại, nói rõ lại, phải nói rõ nguyên nhân." Mẹ nàng vội nói thêm.
Kiều Tang: ". . ."
"Dạ."
Mẹ nàng cẩn thận như vậy quả thực quá chu đáo.
Tắt điện thoại, Kiều Tang cũng không có hứng thú luyện linh văn nữa, cái này sau còn cả đống thời gian mà luyện, bây giờ nên hưởng thụ những giờ nghỉ cuối cùng!
"Chúng ta xem TV đi!" Kiều Tang nói rồi đi về phía chó Hỏa Nha.
"Tìm ~"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ vui vẻ kêu lên rồi lẽo đẽo theo sau.
. . .
Sáng sớm hôm sau, chiếc chuông báo quen thuộc reo lên, Kiều Tang giãy dụa rời giường.
Nàng hé đôi mắt lờ mờ, phát hiện chó Hỏa Nha và nhỏ Tầm Bảo quỷ đã tự giác uống sữa bò xong.
Tuổi trẻ. . . Trẻ nhỏ thật tốt.
Sau khi rửa mặt thu dọn đồ đạc xong thì thời gian vừa tròn 7 giờ 52 phút.
Ở phòng ăn, mợ ba không ngừng từ nhà bếp mang thức ăn ra.
"Hôm nay sao dậy sớm thế?" Mợ ba nhìn Kiều Tang cười nói: "Mấy ngày trước con toàn ngủ tới 9 giờ hơn mới dậy."
Kiều Tang nhìn bữa sáng thịnh soạn, "Mợ ba, đừng trêu con, mợ biết rồi còn làm nhiều món ngon như vậy."
"Con đấy, mẹ con gọi điện cho mợ rồi, lớp chọn, còn là trường trung học Thánh Thủy nữa, giỏi thật đấy." Mợ ba cảm thán.
"Con cũng mới biết." Kiều Tang ngồi xuống, "Cậu ba và các cậu còn chưa dậy sao?"
"Còn chưa dậy, lười hết sức." Mợ ba nói.
Kiều Tang: ". . ."
Hình như trước kia mình là người dậy muộn nhất. . .
Ăn điểm tâm xong, những người khác vẫn chưa ra khỏi phòng, Kiều Tang nhờ mợ ba gửi lời cáo biệt rồi xuất phát đi nhà ga.
. . .
Nhà ga ở Hàng Cảng cách trường trung học Thánh Thủy khá gần, đây cũng là lý do Diệp Tương Đình khuyên con gái đến làm thủ tục nhập học trước.
Vì đang là hè nên gần trường trung học Thánh Thủy không có mấy ai.
Lần trước Kiều Tang là người lạ đến nên đi cửa Bắc, lần này có thể đi Nam Môn.
Kiều Tang đứng trước Nam Môn, nhìn cánh cổng trường cao hơn trăm mét và biển trường bề thế.
Cổng trường là tiêu chí quan trọng, không còn nghi ngờ gì nữa trường trung học Thánh Thủy bề ngoài đã thể hiện đúng chuẩn trường ngự thú hàng đầu của Hàng Cảng.
Cửa trường đóng kín, nhưng bên cạnh phòng bảo vệ vẫn có thể thấy bảo vệ ở đó.
Kiều Tang đi tới nói với ô cửa sổ, "Thưa chú, con là người hôm nay đến nhập học, phiền chú cho con vào với ạ."
Bảo vệ đang ngồi ngẩng đầu nhìn người đến ôm chó Hỏa Nha, trên đầu còn đội Tầm Bảo quỷ, ngơ ra một hồi.
"Nhập học? Cô bé học lớp 11 hay cấp 3? Trước kia như chưa thấy cháu bao giờ." Bảo vệ ngập ngừng hỏi.
"Cháu là học sinh mới năm nay, hôm qua trường báo hôm nay đến làm thủ tục ạ." Kiều Tang trả lời.
Bảo vệ sửng sốt, đột nhiên hai mắt mở to.
Học sinh mới?!
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận