Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 118: Cái thứ hai tuyển hạng (length: 10734)

"Là Dẫn Hỏa dược tề, không cần lo lắng, là đồ tốt cho sủng thú hệ Hỏa." Lưu Diệu cười nói.
Kiều Tang suýt chút nữa kêu lên thành tiếng.
Cũng bởi vì tốt cho sủng thú hệ Hỏa nàng mới lo lắng đấy chứ!
"Ngươi còn nhớ rõ ta nói qua giá trị năng lượng chó Hỏa Nha của ngươi đã vượt quá phạm vi thông thường mà vì sao còn chưa tiến hóa sao?" Lưu Diệu hỏi.
Trong lòng Kiều Tang hốt hoảng, nhưng vẫn trả lời: "Giá trị năng lượng thể năng của nó vẫn chưa đạt đến bão hòa."
"Đúng." Lưu Diệu khẽ gật đầu: "Giá trị năng lượng của sủng thú chẳng qua là căn cứ vào chiến đấu, tự thân trưởng thành và tài nguyên tương ứng ba điểm này để tăng lên."
"Bất quá cho dù có tài nguyên cũng không phải muốn tăng là tăng được."
"Sủng thú thiên phú cao thì trưởng thành nhanh, hấp thụ tài nguyên cũng nhanh, mà sủng thú thiên phú thấp thì trưởng thành chậm, cho dù cho nó ăn Vạn Viêm quả, loại quả có trợ giúp tăng lên năng lượng, cũng không hấp thụ được."
"Có một số Ngự Thú Sư vì muốn sủng thú nhanh chóng tiến hóa mà tiêm hoặc cho chúng uống các loại dược tề năng lượng, hoàn toàn không để ý sủng thú có chịu nổi không, đó là không thể được."
"Giá trị năng lượng chó Hỏa Nha của ngươi vượt quá phạm vi thông thường, thiên phú chắc chắn không cần bàn, giá trị năng lượng không đạt bão hòa đơn giản là đã vào kỳ bình cảnh tạm thời không tăng lên được hoặc không có năng lượng tương ứng để nó hấp thụ."
"Cho nên ta mới cho nó ăn thử chút Vạn Viêm quả, nếu là cái trước thì nó ăn một quả sẽ cảm thấy no và không thể ăn thêm, nhưng nó lại có thể giải quyết hết một bàn."
Nói đến đây Lưu Diệu nhìn chó Hỏa Nha với ánh mắt đầy ý cười: "Điều này nói rõ chó Hỏa Nha của ngươi hoàn toàn có đủ năng lực hấp thụ năng lượng."
"Vừa nãy nó nghiến răng, cho thấy năng lượng gần đến điểm bão hòa, tác dụng của Dẫn Hỏa dược tề và Hỏa Hệ Tiến Hóa Thạch không khác nhau mấy, nhưng lại ôn hòa hơn Tiến Hóa Thạch một chút."
"Tiến Hóa Thạch khi dùng cho sủng thú sẽ có tác dụng tăng lên cưỡng chế, cho dù năng lượng trong cơ thể sủng thú không đầy đủ, mà dùng Tiến Hóa Thạch phẩm cấp cao cũng có thể hoàn thành tiến hóa."
"Còn Dẫn Hỏa dược tề chỉ có tác dụng khi năng lượng của sủng thú ở giai đoạn hiện tại không còn tăng lên được, nhìn trạng thái hiện tại của chó Hỏa Nha, không có gì bất ngờ xảy ra thì nửa ngày là có thể làm Dẫn Hỏa dược tề có hiệu lực một cách hoàn hảo."
Nghe câu nói cuối cùng, trước mắt Kiều Tang tối sầm lại, suýt chút nữa không đứng vững.
Nửa ngày? Tiến hóa?
Lần quay chụp tiếp theo còn phải nửa tháng nữa mới đến mà.
Vậy chẳng phải là nàng đây, trái với điều ước rồi sao?!
"Nha!"
Chó Hỏa Nha nghe những lời này, trong mắt hừng hực lửa.
Tiến hóa!
Cuối cùng nó cũng có thể tiến hóa!
Tiến hóa chẳng phải có nghĩa là nó có thể mạnh lên sao!
"Nha!"
Chó Hỏa Nha lập tức quay đầu muốn chia sẻ vui sướng với Kiều Tang.
Nhưng nhìn thấy vẻ mặt Ngự Thú Sư nhà mình nó khựng lại, sự kích động vừa rồi không khỏi có chút hoang mang.
Hình như Ngự Thú Sư nhà mình không vui vẻ lắm khi nó tiến hóa...
Lưu Diệu nhìn Kiều Tang biểu hiện ngơ ngác, hỏi: "Sao thế?"
Kiều Tang cố gắng khẽ nhếch khóe miệng, trong mắt ngấn lệ nói: "Ta...quá kích động."
"Không cần để trong lòng, đây đều là những việc lão sư nên làm, ngươi cứ học thật giỏi, đừng phụ sự thiên phú của bản thân, những vấn đề khác cứ nói ra, lão sư sẽ giúp ngươi giải quyết." Lưu Diệu cười nói.
Kiều Tang ha ha hai tiếng: "Ta muốn ở trọ ngoài trường."
Lưu Diệu: "...".
"Ta còn muốn mang điện thoại trong học kỳ này."
"...".
Đợi đến khi Kiều Tang rời đi, Lưu Diệu ngồi trên ghế ngơ ngác nói: "Lão Hiển, không biết có phải ta cảm giác sai hay không, ta luôn cảm thấy vừa rồi Kiều Tang bạn học dường như không được vui."
"Hiển."
Thiên Hiển dơi quạt cánh một cái.
Không phải ảo giác, nó nghe chó Hỏa Nha sắp tiến hóa thì nàng liền không vui rồi.
Thế nhưng vì sao nhỉ?
Ai có thể cự tuyệt chuyện tiến hóa chứ?
Nó cũng không hiểu.
...
Kiều Tang trở về ký túc xá đóng cửa lại nằm ườn trên giường.
Nghe nói chó Hỏa Nha còn nửa ngày nữa là tiến hóa, nàng liền không còn tâm tình tham gia buổi huấn luyện hôm nay.
Phó hiệu trưởng mặc dù không đồng ý chuyện ở trọ ngoài trường và mang điện thoại hai yêu cầu này, nhưng cho nàng nghỉ buổi chiều tập huấn thì lại đồng ý.
Trên giường, Kiều Tang hai mắt vô thần, nhìn chằm chằm trần nhà.
Trái với điều ước rồi...
Phải bồi thường bao nhiêu tiền đây...
Lúc trước nàng chỉ ký hợp đồng nửa năm còn tưởng là mình cân nhắc rất chu đáo, không ngờ cuộc đời luôn vội vã mà ập đến bất ngờ như vậy...
"Nha."
Chó Hỏa Nha nhìn Ngự Thú Sư nhà mình như vậy, không còn chút hứng phấn như lúc biết mình sắp tiến hóa nữa.
Nó ủ rũ đầu bên giường, không biết đang suy nghĩ gì.
Tiểu Tầm Bảo quỷ nhìn Ngự Thú Sư nhà mình rồi nhìn chó Hỏa Nha, tháo vòng tròn từ giữa đầu xuống móc một bình sữa bò ra đưa đến trước mặt Ngự Thú Sư nhà mình.
"Tìm ~"
"Tìm kiếm~"
Trong đầu Kiều Tang toàn là chuyện tiền bồi thường hợp đồng, thấy có thứ gì đưa đến trước mặt mình theo bản năng nhận lấy.
Tiểu Tầm Bảo quỷ cong mắt lại, bay đến trước mặt chó Hỏa Nha lấy ra một bình sữa bò.
"Tìm~"
"Tìm kiếm~"
Chó Hỏa Nha ngẩng đầu, đôi mắt ướt át nhìn bình sữa bò rồi nhìn Kiều Tang đang ngơ ngẩn kia.
"Nha."
Nó lắc đầu rồi lại cúi đầu.
"Tìm."
"Tìm kiếm."
Tiểu Tầm Bảo quỷ bay đến bên cạnh chó Hỏa Nha đưa bình sữa bò về phía trước.
"Nha."
Chó Hỏa Nha lại cự tuyệt, sau đó đi đến góc phòng cúi thấp đầu ngồi xuống.
Tiểu Tầm Bảo quỷ sững người, sau đó đi theo.
Nó đặt bình sữa bò xuống đất, ngay sau đó bay đến vị trí mà chó Hỏa Nha có thể nhìn thấy, kéo hai móng ngắn hai bên mép miệng, cố hết sức kéo ra tạo mặt quỷ.
Chó Hỏa Nha không phản ứng.
Tiểu Tầm Bảo quỷ không nản lòng, không ngừng biến đổi mặt quỷ muốn chọc nó vui.
"Tìm~"
"Tìm."
"Tìm..."
Động tĩnh bên này rốt cuộc cũng thu hút sự chú ý của Kiều Tang.
Nàng giật mình tỉnh lại nhìn về góc phòng, thấy vẻ mặt ủ rũ của chó Hỏa Nha liền khựng lại.
Nhanh chóng đứng dậy xuống giường, bước nhanh đến ôm lấy chó Hỏa Nha, lo lắng nói: "Nha Bảo, ngươi không sao chứ?"
Chó Hỏa Nha là lần đầu tiến hóa, mà đây cũng là lần đầu nàng trải qua, thấy hành động khác thường của chó Hỏa Nha, nàng liền lo có chuyện gì.
Chó Hỏa Nha bị ôm đột ngột liền khựng lại, nó nhìn vẻ mặt đầy lo lắng của Ngự Thú Sư nhà mình, đôi mắt cay xè, vùi đầu vào lòng Ngự Thú Sư nhà mình.
"Nha."
Nó lắc đầu, không khóc.
"Tìm!"
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm Bảo quỷ thấy thế liền bay đến trước mặt Ngự Thú Sư khoa tay múa chân.
Có chuyện, có chuyện lớn đấy!
Kiều Tang hiểu rõ chó Hỏa Nha vô cùng, nhìn Tiểu Tầm Bảo quỷ so đo một hồi liền nhớ ra chuyện vừa nãy, liền hiểu vấn đề nằm ở đâu.
Tính cách của chó Hỏa Nha rất mạnh mẽ, nó nhất định rất kích động khi biết mình có thể tiến hóa.
Vừa rồi nàng một mặt sầu não, nhất định là nó nghĩ rằng nàng không vui khi nó tiến hóa.
Kiều Tang thở dài, nhấc chó Hỏa Nha lên cao nhìn vào mắt nó, giải thích: "Ta thực ra rất vui khi ngươi có thể tiến hóa, ta chỉ đang nghĩ đến chuyện quảng cáo thôi."
"Cái hợp đồng quảng cáo còn nhớ không? Lần trước để ngươi chụp kính râm ấy, hợp đồng nửa năm, theo hợp đồng thì nửa tháng nữa ngươi phải chụp hình với dáng vẻ của chó Hỏa Nha thêm một lần nữa, nếu không phải bồi thường tiền đấy."
Chuyện này vốn dĩ nàng không định nói ra, giống như lần trước nhặt được ngưng hỏa châu của chó Hỏa Nha cũng chỉ là lừa nó đổi dây.
Trong mắt nàng thì sủng thú chỉ cần làm những chuyện mình thích, huấn luyện, ăn gì, chơi gì, không cần quan tâm cái khác.
Chuyện xã hội loài người với sủng thú mà nói quá phức tạp, huống hồ đây vốn là trách nhiệm của nàng.
Nhưng bây giờ chó Hỏa Nha rõ ràng là hiểu lầm, mà nàng không muốn để nó hiểu lầm.
"Nha."
Chó Hỏa Nha nhìn Ngự Thú Sư ngơ ngác nhà mình, không tự giác kêu lên.
"Nhưng không sao cả, ngươi cứ yên tâm tiến hóa đi." Kiều Tang nhẹ nhàng nói: "Còn nhớ lúc trên núi lần trước chúng ta bắt được người kia không? Nhờ bắt được hắn mà chúng ta kiếm được 5 triệu đấy, đủ tiền bồi thường hợp đồng này rồi, mà còn dư ra được rất nhiều đấy."
Chó Hỏa Nha không chớp mắt nhìn Ngự Thú Sư nhà mình.
"Thật đấy, vừa nghĩ đến việc hôm nay có thể được thấy chó Phần Hỏa của ngươi thì ta rất kích động luôn ấy, ngươi đã thấy dáng vẻ tiến hóa của mình chưa? Đẹp trai lắm!"
Kiều Tang rõ ràng là đang an ủi chó Hỏa Nha, nhưng cuối cùng lại tự mình thuyết phục bản thân.
Đúng đấy, mình còn có 5 triệu mà, tiến hóa có đáng gì đâu! Cũng không phải là không thể tiến hóa nổi!
Kiều Tang thả chó Hỏa Nha xuống giường, lấy điện thoại ra tìm hình chó Phần Hỏa.
"Ngươi xem, có phải rất đẹp trai không?" Kiều Tang đưa điện thoại đến trước mặt chó Hỏa Nha, cười hỏi.
Chó Hỏa Nha không nhìn điện thoại, nó nhìn Ngự Thú Sư nhà mình hồi tưởng lại quãng thời gian chung sống kể từ khi ký khế ước.
Nó nhớ lại TV, mặt tường, máy đo lực còn cả cái bình hoa vỡ, mỗi lần Ngự Thú Sư nhà mình đều rất thảm rất thảm.
Bây giờ vì nó tùy tiện uống đồ mà lại phải tiến hóa sớm dẫn đến Ngự Thú Sư nhà mình lại thê thảm thêm.
Ngự Thú Sư nhà mình rõ ràng là không vui, nhưng vì nó mà gượng cười.
Nó có thể cảm nhận được hiện tại Ngự Thú Sư nhà mình đang rất vui vẻ.
Không ai biết, giờ phút này trong não vực của Kiều Tang, quyển ngự thú điển liên quan đến chó Hỏa Nha đang tỏa ra ánh sáng nhạt, phía sau tên nó xuất hiện thêm một lựa chọn tiến hóa.
Có hai lựa chọn, nhưng lựa chọn thứ hai lúc ẩn lúc hiện, khi thì lựa chọn thứ nhất có ánh sáng nhạt, khi thì lựa chọn thứ hai cũng lên ánh sáng nhạt.
Có thể thấy rõ ràng là lựa chọn thứ nhất ánh sáng càng sâu.
Một giây sau, chó Hỏa Nha trên thân phát ra bạch quang chói mắt.
Vốn định viết xong phần tiến hóa, nhưng vừa nhìn thời gian đã quá muộn, không phải một giây sau là có thể tiến hóa đơn giản như vậy, không cần lo lắng, ngày mai sẽ tiến hóa, còn phần trình bày tiến hóa cũng muốn để dành đến (tấu chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận