Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 643: U tổ quán bar (length: 8796)

Dưới mặt đất, thị trường giao dịch... Kiều Tang sửng sốt một chút, dưới mặt đất thị trường giao dịch cái gì, nàng chỉ ở phim truyền hình bên trong nhìn qua.
"Địa chỉ cụ thể có thể gửi cho ta không?" Kiều Tang hỏi.
"Không có vấn đề." Yêu Ta Không Có Kết Quả thống khoái đáp ứng.
Rất nhanh, điện thoại của nàng liền nhận được tin nhắn từ trang web chính thức của Trung tâm Ngự Thú.
Kiều Tang cúp điện thoại, mở tin nhắn ra xem:
【 phố Thi Tạ, số 39 】 Kiều Tang mở định vị kiểm tra một hồi khoảng cách, 11.2 cây số.
Không tính quá xa...
Nàng suy tư một chút, đi vào tiệm quần áo gần đó mua một chiếc áo khoác đen có mũ trùm, và một gói khẩu trang y tế trắng ở tiệm thuốc bên cạnh.
Phim truyền hình luôn chiếu cảnh nhân vật chính đến thị trường giao dịch dưới đất hay bị người để ý vì nhiều chuyện khác nhau, thậm chí có người vừa lấy được đồ tốt đã bị cướp. Tuy nàng không hiểu rõ thị trường giao dịch dưới đất thực sự thế nào, nhưng vẫn nên cẩn thận vẫn tốt hơn.
Kiều Tang thay áo khoác đen, dùng mũ trùm che khuất mặt, lại đeo khẩu trang lên.
"Nha Bảo, Thép Bảo, các ngươi quá nổi bật, vào ngự thú điển trước đi, lần sau tới nơi thế này ta sẽ phải điệu thấp." Kiều Tang nói.
Sủng thú là dấu ấn của Ngự Thú Sư, nhất là những sủng thú hiếm thấy. Một số người có thể không nhớ tên hoặc mặt của Ngự Thú Sư, nhưng chỉ cần thấy sủng thú là sẽ nhớ ngay chủ nhân của chúng.
Nha Bảo là sủng thú Lam Tinh, hiện tại hình thái Liệu Tinh Khuyển lại là duy nhất. Dù nàng có dịch dung, chỉ cần người khác nhìn thấy Nha Bảo, họ cũng sẽ nhớ ra nàng.
Thép Bảo là Tiểu Cương Chuẩn hoàn toàn mới hình thái, quá đặc biệt, cũng rất dễ bị người nhớ.
Mang chúng nó theo, việc che giấu hình dạng của nàng ở thị trường giao dịch dưới đất cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
"Nha nha..."
Nha Bảo lộ vẻ bất đắc dĩ.
Nó hiểu, mình quá đẹp trai, có nó ở đây, căn bản không thể nào điệu thấp được.
Kiều Tang: "..."
"Thép Vệ."
Thép Bảo vẻ mặt bình tĩnh, nhẹ gật đầu.
Kiều Tang vung tay, đưa hai con nó về ngự thú điển.
"Tìm kiếm?"
Tiểu Tầm Bảo không nhịn được, hiện thân kêu lên một tiếng, nó không bị nhìn thấy sao?
Khóe miệng Kiều Tang giật giật một chút: "Ngươi sẽ ẩn thân."
"Tìm kiếm?"
Vẻ mặt Tiểu Tầm Bảo như nhớ ra điều gì đó.
Vậy lẽ nào nó không được xuất hiện trước mặt người khác sao?
"Cũng không hẳn." Kiều Tang nói: "Nếu ta gặp nguy hiểm, ngươi cứ ra tay."
Để Tiểu Tầm Bảo ở ngoài, ngoài việc nó có thể ẩn thân, chủ yếu là để nó có thể bảo vệ nàng kịp thời.
Dù sao nơi này cũng là một trong mười khu vực thường xuyên xuất hiện sủng thú hoang dã, tối thiểu cũng phải có một con sủng thú bên cạnh để đảm bảo an toàn.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm Bảo nghe xong, lập tức vui mừng gật đầu.
Ngự Thú Sư của nó không gọi Lộ Bảo mà lại gọi nó ra tay.
Điều này nói lên điều gì?
Điều này nói rõ nó chắc chắn lợi hại hơn Lộ Bảo trong mắt Ngự Thú Sư của nó!
Quả nhiên, vị trí thứ hai vẫn là của nó!
Ngay lúc Tiểu Tầm Bảo đang kích động, Kiều Tang nói:
"Lộ Bảo, ngươi cũng vậy, đừng tùy tiện ló mặt ra, nếu như gặp nguy hiểm mà Tiểu Tầm Bảo không giải quyết được thì ngươi xuất hiện."
"Băng khắc."
Lộ Bảo kêu một tiếng từ trong ba lô, ra vẻ đã hiểu.
"Tìm kiếm..."
Cơ thể Tiểu Tầm Bảo lập tức cứng đờ.
Không giải quyết được...
Ngươi xuất hiện...
Ý này là...
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm Bảo nghiến răng, lộ ánh mắt kiên định.
Không có chuyện gì mà nó không giải quyết được!
Kiều Tang hoàn toàn không biết quyết tâm của Tiểu Tầm Bảo.
Nàng bắt một chiếc taxi rồi đi đến U Tổ quán bar.
Mười mấy phút sau, Kiều Tang với mũ trùm và khẩu trang bước vào U Tổ quán bar.
Ánh đèn dịu nhẹ, không có tiếng gào thét ồn ào và đám người nhảy nhót điên cuồng.
Nhạc du dương, tạo không khí một quán bar âm nhạc.
Một con sủng thú mà Kiều Tang không biết tên đang đứng hát trên sân khấu, "Ô ô".
Tuy không hiểu nó hát gì nhưng không thể phủ nhận giai điệu rất hay.
Trên ghế dài, hầu như đã kín người.
Ở lối vào, nhân viên đón khách chặn đường Kiều Tang lại:
"Chào ngài, xin đưa thẻ căn cước."
"Vì sao?" Kiều Tang hỏi.
"Để chúng tôi kiểm tra tuổi của ngài, người chưa đủ tuổi không được vào." Nhân viên nói.
Thôi chết, suýt chút quên mất mình chưa đủ tuổi... Kiều Tang ngừng lại một chút, mặt không đổi sắc nói: "Thẻ căn cước tôi quên mang theo rồi, dùng ngự thú huy chương được không?"
Nghe vậy, nụ cười của nhân viên trở nên cung kính hơn: "Đương nhiên được."
Kiều Tang móc ngự thú huy chương ra, đưa ra trước mặt nhân viên thoáng qua một cái, hỏi: "Được chứ?"
Tuy chỉ lướt qua nhưng nhân viên vẫn thấy rõ đây là ngự thú huy chương của Ngự Thú Sư cấp D.
"Mời vào." Nhân viên tránh sang một bên.
Thực ra, theo đúng quy trình thì ngự thú huy chương cần phải hiển thị thông tin, nhưng vì đối phương là Ngự Thú Sư cấp D nên nhân viên vô thức bỏ qua khả năng đó là người chưa đủ tuổi.
Nguy hiểm thật, may mà có đeo khẩu trang... Kiều Tang nhanh chóng bước vào, đi về phía quầy bar.
Nàng nhớ trong phim thường thấy giao dịch hay diễn ra ở đây.
"Muốn uống gì không?" Tửu Bảo, một chàng trai có vẻ ngoài ưa nhìn và đeo khuyên tai bạc, mỉm cười hỏi.
Kiều Tang đưa ngự thú huy chương ra trước, nói thẳng vào vấn đề: "Tôi muốn giao dịch."
Nụ cười của Tửu Bảo không đổi:
"Không uống gì đó trước đã sao?"
"Không cần." Kiều Tang từ chối.
Tửu Bảo cười hỏi: "Đây là lần đầu cô đến à?"
Kiều Tang "ừm" một tiếng: "Có người giới thiệu tôi tới."
"Khó trách." Tửu Bảo xoay cổ tay, đẩy tới một ly rượu màu lam ngọc, nói: "Uống một ngụm đi, có uống mới tìm được nơi cô muốn đến."
Kiều Tang hơi chần chừ một chút, cầm ly lên, kéo khẩu trang xuống nhấp một ngụm.
Ngay khi vừa uống, nàng ngửi thấy mùi giống như bạc hà.
Đồng thời sau khi đặt ly xuống, mùi vị đó vẫn còn vương vấn.
Kiều Tang nhanh chóng đeo lại khẩu trang, sợ đối phương nhìn thấy gương mặt đầy collagen của mình mà nghi ngờ tuổi của nàng.
"Bao nhiêu tiền?" Kiều Tang hỏi.
"Ly rượu này không mất tiền." Tửu Bảo hỏi: "Bây giờ cô có nghe thấy mùi gì đó không?"
Ý nói là mùi bạc hà này? Kiều Tang "ừm" một tiếng.
Tửu Bảo cười nói: "Cô cứ đi theo mùi đó, sẽ tìm được nơi muốn đến."
Thần kỳ vậy sao... Kiều Tang trong lòng kinh ngạc, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh: "Tôi biết rồi."
Nói xong, nàng đứng dậy đi theo hướng có mùi bạc hà.
Không biết vì sao rõ ràng trong không khí còn có mùi khói cùng nhiều loại mùi hương lộn xộn khác, nhưng mùi bạc hà lại rất rõ ràng.
Cái thị trường giao dịch dưới đất này ngược lại cũng thần bí, để người ta tự đi tìm đường như vậy, nếu không thì uống một ly rượu để đi theo hương vị... Kiều Tang vừa thầm lẩm bẩm vừa đi theo mùi bạc hà trong không khí.
Xem ra đích thực là Ngự Thú Sư rồi... Tửu Bảo nhìn bóng lưng cô gái rời đi, rồi lặng lẽ thu tầm mắt lại.
Kiều Tang theo mùi hương, rẽ qua mấy hành lang, đến một căn phòng.
Bên trong có tiếng cười nói, rõ ràng là có người.
Mà mùi bạc hà rõ ràng là ở trong này... Kiều Tang im lặng một lát, rồi đưa tay gõ cửa.
Rất nhanh, cửa được mở ra.
Một con sủng thú toàn thân gần như xanh lục, với những sợi lông như đám cỏ trên đầu, xuất hiện trước mắt Kiều Tang.
Gần như ngay khi nó xuất hiện, Kiều Tang đã xác định mùi bạc hà phát ra từ người nó.
"Mỏng a."
Con sủng thú có mùi bạc hà tránh ra kêu lên một tiếng.
Kiều Tang đoán được ý của nó, bèn cất bước vào.
Người bên trong nhất thời im lặng vài giây.
Nhưng họ nhanh chóng coi Kiều Tang như không thấy, tiếp tục cười nói chuyện.
"Mỏng a."
Con sủng thú có mùi bạc hà dẫn Kiều Tang đến bức tường, gõ hai lần vào một chỗ.
Một cánh cửa bí mật từ từ mở ra.
Kiều Tang nhìn thoáng qua, đó là một cầu thang đi xuống.
PS: Tối về có thể hơi muộn nhưng không muốn vì nhận nhiều vé tháng của các bạn mà lại xin nghỉ. Nếu buổi tối không có chương, thì chương này là của ngày hôm nay. (hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận