Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 408: Toàn trường rối loạn (length: 8105)

Khán giả nôn nóng không thôi, gắt gao nhìn chằm chằm trên trận.
Rất hiển nhiên, Băng Lộ Kỳ Á vẫn còn, trận thứ hai tranh tài vẫn như cũ là nó.
Nhạc nền hừng hực khí thế không tiếp tục vang lên, Dịch Úc cũng không có tiến hành đếm ngược tương tác nữa.
Khán giả khu vực Cổ Sương Mù đều không có tâm tình để mà biết rõ Băng Lộ Kỳ Á lát nữa sẽ bị ngược tình huống dưới mà hô "Băng Lộ Kỳ Á cố lên!", "Băng Lộ Kỳ Á ta yêu ngươi!", "Kiều Tang ta xem trọng ngươi!" các kiểu.
Ngắn ngủi trầm mặc qua đi, Dịch Úc tuyên bố trận đấu bắt đầu.
Trương Tuyết Minh nhìn xem vẫn còn trên sân Băng Lộ Kỳ Á, kinh ngạc đồng thời, cảm thấy mình bị vũ nhục.
Đến giai đoạn phân khu thi đấu này, mỗi trận đấu đều có thể nói là vô cùng quan trọng.
Nếu như đối phương không có sủng thú cấp cao thì cũng được, nhưng trong tình huống đối phương có sủng thú cấp cao, cộng thêm việc biết rõ mình sau đó phái ra sủng thú sẽ chỉ là Băng Hải sư, mà vẫn lựa chọn để Băng Lộ Kỳ Á ra sân, vậy thì quá vũ nhục người khác.
Lộ Bảo dẫn đầu phun ra súng bắn nước.
Trương Tuyết Minh biểu lộ băng lãnh, phát ra chỉ lệnh: "Đóng băng chi phong."
Nghe được Ngự Thú Sư của mình, Băng Hải sư hé miệng, mắt thường có thể thấy được hàn khí lập tức phát ra.
Hàn khí lan tràn, đem những súng bắn nước đang tới gần trong khoảnh khắc đóng băng lên một lớp vỏ băng.
"Ầm!"
Súng bắn nước đã đông kết thành trụ băng rơi xuống mặt đất, thoáng chốc vỡ thành mảnh nhỏ.
Tương tự là đóng băng chi phong, để sủng thú cấp cao thi triển, uy lực chính là không giống... Kiều Tang mở miệng nói: "Bọt biển tia sáng."
Lộ Bảo há miệng, khoảng trăm cái Phao Phao tùy theo xuất hiện trên trận.
Trương Tuyết Minh nhíu mày, có chút không hiểu Kiều Tang muốn làm gì.
Theo nàng thấy, cho dù Băng Hải sư đứng yên để bọt biển tia sáng đánh trúng lên người, cũng sẽ không tạo thành bất cứ thương tổn gì.
Bởi vì kỹ năng này thực sự là quá mức nhỏ yếu, Trương Tuyết Minh không phát ra bất cứ chỉ lệnh ứng đối nào.
Có thể đi đến phân khu thi đấu, lúc đối chiến cũng không cần mỗi một bước đều phải ra chỉ lệnh.
Việc huấn luyện lâu ngày thành bản năng chiến đấu sẽ khiến sủng thú biết lúc nào nên dùng chiêu thức gì.
Chỉ là không có chỉ lệnh của Ngự Thú Sư mình, với lại thấy đối thủ không có nguy hiểm và công kích, khiến cho Băng Hải sư trông có vẻ uể oải, không có chút hứng chiến đấu.
Đợi đến khoảng trăm cái Phao Phao bắn ra được một đoạn khoảng cách không nhỏ, Băng Hải sư lúc này mới phát động công kích.
Không phải là lười biếng tranh tài, mà cảm giác này tựa như là: Người lớn đánh nhau với trẻ con, trẻ con cầm một cái que củi vặt vừa gãy vừa la hét đòi quyết đấu, đợi đến khi trẻ con khí thế hùng hổ xông lại, người lớn lại hờ hững nhấc chân một đạp, hoàn toàn có thể đánh bại trẻ con.
Băng Hải sư ứng phó chậm, nhưng tốc độ công kích lại không hề chậm.
Một đạo chùm sáng màu trắng ẩn chứa hơi lạnh đột nhiên từ miệng Băng Hải sư thoát ra, cấp tốc hướng Lộ Bảo lao đến.
Chùm sáng màu trắng xuyên qua đám bong bóng trong suốt, trực tiếp làm đóng băng những Phao Phao trên đường đi, không gặp chút trở ngại nào mà lao tới.
Đóng băng chùm sáng, kỹ năng trung cấp hệ Băng, khiến đối thủ bị thương tổn đồng thời còn có khả năng khiến đối phương rơi vào trạng thái đóng băng... Kiều Tang ánh mắt bình tĩnh.
Nàng biết rõ chênh lệch giữa Lộ Bảo và Băng Hải sư.
Chênh lệch giữa sủng thú trung cấp và sủng thú cao cấp không phải chuyện tùy tiện nói qua loa.
Nha Bảo mặc dù có thể cùng sủng thú cao cấp đối chiến một chút khi vẫn là Viêm Linh khuyển, đó là do nó không chỉ có kỹ năng hệ siêu năng lực có thể tiến hành thuấn di né tránh, mà còn có độ thành thục đạt đến áo nghĩa của kỹ năng Hỏa Tinh Vũ sát thương phạm vi lớn.
Tiểu Tầm có thể đánh bại Thống Trượt Kiêu, trừ việc có kỹ năng thuấn di và Hắc Ám Khống Ảnh có độ thành thục cao ra, chủ yếu nhất vẫn là Thống Trượt Kiêu không hoàn toàn nghe lời Ngự Thú Sư của nó.
Tình huống của Lộ Bảo không giống.
Kỹ năng mạnh nhất của nó là chữa trị loại, các kỹ năng công kích đều là cấp thấp và trung cấp.
Với lực phòng ngự của Lộ Bảo, có lẽ chỉ một chiêu liền "không".
Băng Hải sư vẫn là sủng thú Trương Tuyết Minh mới bắt đầu, ăn ý rất tốt.
Thua là chuyện sớm hay muộn.
Việc nàng phải làm, chính là để Lộ Bảo cố gắng đừng thua quá sớm, tránh cho đến lúc đó bị đả kích quá lớn...
Lộ Bảo phản ứng cực nhanh, ngay lúc chùm sáng màu trắng xông qua đám Phao Phao, nó đã thả người nhảy lên, biến mất không thấy gì nữa.
Cảnh Băng Lộ Kỳ Á bị thương không xảy ra, khán giả nỗi lo lắng trong lòng cũng vơi đi phần nào.
"Thì ra việc thi triển bọt biển tia sáng cũng là để tạo nước a, ta còn nói sao lại dùng chiêu đó."
"Kỳ thực ta đã sớm để ý, Băng Lộ Kỳ Á thi triển Phao Phao quá phân tán, có vài cái mới xuất hiện đã rớt mất."
Phao Phao trong suốt, nhưng ở trên đỉnh đầu, dưới phông nền đại dương xanh và ánh đèn, nó lại có màu, nên có một nhóm người để ý đến quỹ tích phân tán của nó.
"Còn may Băng Lộ Kỳ Á có thể tan trong nước."
"Nhắc tới tan trong nước, lần trước ta xem một trận đấu, có con mục thiềm hệ nước đánh đến cuối bị cạn năng lượng, kết quả Ngự Thú Sư của nó bảo nó nhổ nước miếng xuống đất rồi nhảy vào, cũng đỉnh thật."
"Có thể tan vào trong nước bọt cũng không đơn giản, đặc tính tan trong nước hình như phải đạt cấp A mới có thể tan vào bất kỳ chất lỏng nào."
"Haizz, ta cũng không dám tiếp tục xem nữa, trận đấu mà có thể kết thúc ở đây thì tốt rồi..."
Thì ra là vì tan trong nước... Trương Tuyết Minh lúc này cũng đã để ý đến dụng ý của bọt biển tia sáng, nàng quả quyết nói:
"Đóng băng cả sân đấu lại!"
Nghe được Ngự Thú Sư của mình, Băng Hải sư hướng phần lông che miệng mình thổi phù phù.
Sau khi lông chia thành hình chữ bát (八) không còn che miệng nữa, nó há miệng rộng ra, phun ra một lượng lớn hàn khí.
Hàn khí nhanh chóng lan tràn ra bốn phía, những nơi nó đi qua đều bị phủ lên một lớp băng.
Mặt đất đông cứng lại, khi hàn khí đi qua giữa sân, Lộ Bảo buộc phải từ nơi ẩn nấp một vũng nước nhỏ kia nhảy ra ngoài.
"Đóng băng chùm sáng!"
Ra rồi! Trương Tuyết Minh mắt sáng lên, hầu như ngay khi Lộ Bảo vừa lộ mặt ra liền cao giọng nói.
Băng Hải sư lập tức dừng phun hàn khí, một lần nữa vận chuyển năng lượng.
Một giây sau, chùm sáng màu trắng trong nháy mắt lao về phía Lộ Bảo.
Lúc này Lộ Bảo vẫn chưa rơi xuống đất, nó ngẩng đầu, trong đôi mắt chỉ toàn là bóng dáng chùm sáng trắng.
Con ngươi Lộ Bảo hơi co lại, điều khiển cơ bắp, thân thể phát ra tốc độ bộc phát chưa từng có, ở thời điểm còn cách mặt đất mười mấy công (đơn vị đo chiều dài) đã cố sức khiến cơ thể mình di chuyển một chút, nhảy về hướng khác.
Đồng thời, miệng Băng Hải sư di chuyển theo vị trí của Lộ Bảo.
"Ầm!!! "
Ngay khi Lộ Bảo vừa chạm đất, chùm sáng màu trắng liền ập đến.
"Lộ!!"
Lộ Bảo hứng trọn, trực tiếp bay ngược ra mười mấy mét.
Toàn trường hỗn loạn.
80% khán giả tức giận đứng lên, những người xem ở hàng đầu thậm chí mặt mũi đầy vẻ muốn xông vào sân đấu, nhưng đều bị nhân viên bảo an chuyên nghiệp ngăn lại.
"Ngọa Tào! Ngọa Tào! Băng Lộ Kỳ Á! Đừng mà!! "
"A! Ra tay vậy cũng ác quá đi! Nếu Băng Lộ Kỳ Á mà xảy ra chuyện gì bất trắc ta sẽ không xong với nó!"
"Vì sao Kiều Tang biết rõ Băng Lộ Kỳ Á bị ngược mà vẫn cứ phải phái nó! Có phải là cô ta cố tình không? !"
"Băng Hải Sư! Trương Tuyết Minh! Ta nhớ kỹ các ngươi! Ta nhớ kỹ các ngươi rồi!"
Còn có một số người xem tâm lý yếu đuối che mắt, không dám nhìn cảnh tượng Băng Lộ Kỳ Á bị thương ngã xuống đất.
Khu khán đài B, hàng thứ nhất.
"Phỉ phỉ..."
Phỉ Thúy mãng nhìn xem trên sân, lộ ra vẻ lo lắng.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận