Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 85: Cùng một chỗ đi (length: 8119)

"Tít! ! !"
Từ Hãn chuột chuột cọ một chút lẻn đến lồng sắt, bị dọa cho hét rầm lên.
Người trong phòng trở mình tiếp tục ngủ, cũng không để ý tới.
Từ Hãn chuột hai ngày nay gây ra động tĩnh không nhỏ, người trong phòng từ lúc đầu bực bội đến bây giờ đã quen.
Những người kia đặc biệt tìm người mua vừa bắt được sủng thú làm nguyên liệu nấu ăn, coi trọng chính là nguyên liệu nấu ăn khỏe mạnh cùng tươi mới.
Có động tĩnh thì tốt, có động tĩnh mới có thể nói rõ Từ Hãn chuột còn khỏe, bằng không thì ủ rũ mà dễ bị người ta trả hàng.
Từ Hãn chuột núp ở lồng sắt run lẩy bẩy.
Nó nhớ kỹ mẫu thân nói, U Linh sinh vật so trên núi con đâm đuôi thằn lằn còn đáng sợ hơn.
Ông nội nó chứ gia gia cũng bởi vì một con U Linh hệ sủng thú nguyền rủa mà biến thành Từ Hãn chuột cái, làm hại gia gia cả ngày sầu não uất ức, cuối cùng lựa chọn rời quê hương.
Nó sẽ không muốn đổi giới tính đi!
Lần này coi như về tới trên núi, mọi người chắc cũng đều không nhận ra nó nữa rồi!
Ngay lúc Từ Hãn chuột khóc không ra nước mắt nghĩ miên man thì bình sữa bò vì vướng cột lồng không đưa vào được, đột nhiên biến mất không thấy đâu.
Từ Hãn chuột thấy vậy còn chưa kịp mừng thì sữa bò bỗng nhiên xuất hiện ở trong lồng giam.
"Tít! ! !"
"Tìm."
Tiểu Tầm Bảo quỷ mau ra đây hiện thân.
Từ Hãn chuột vừa im tiếng, nó ngơ ngác nhìn sinh vật U Linh nhỏ trước mắt.
Có vẻ như nhìn cũng không có đáng sợ như lời mẹ nói. . .
"Tìm kiếm."
"Tìm."
"Tìm kiếm, tìm."
Tiểu Tầm Bảo quỷ cố gắng giải thích ý đồ đến.
Từ Hãn chuột sửng sốt nửa ngày, không dám tin xác nhận.
"Tít?"
"Tít tít? !"
"Tìm." Tiểu Tầm Bảo quỷ gật đầu.
"Tít!"
Từ Hãn chuột kích động kêu lên.
Nó trịnh trọng gật đầu, biểu thị mình nhất định sẽ dốc toàn lực phối hợp.
Có điều một giây sau Từ Hãn chuột lại ủ rũ xuống.
Nó chỉ chỉ cột lồng, lại chỉ chính mình.
"Tít tít."
"Tìm."
Lúc này tiểu Tầm Bảo quỷ tháo vòng xuống, bỏ sữa bò vào.
Từ Hãn chuột ngây người.
Nó lại nhìn về phía tiểu Tầm Bảo quỷ, ánh mắt đầy sùng bái.
"Tìm kiếm."
Tiểu Tầm Bảo quỷ chỉ chỉ vòng, lại chỉ Từ Hãn chuột.
"Tít!"
Từ Hãn chuột dùng sức gật đầu, không do dự liền thả người nhảy vào trong vòng.
Tiểu Tầm Bảo quỷ đeo vòng trở lại sau biến mất thân ảnh.
Gian phòng mờ ảo lại an tĩnh như vậy.
Người trong phòng không cảm giác có gì không đúng, ngược lại giãn mày thấy bên tai cuối cùng đã thanh tịnh.
. . .
Bên ngoài chung cư.
"Ngươi vì sao lên núi tìm Bát Giác thảo, mua online không được sao?"
"Chủ yếu muốn tiết kiệm một ít tiền."
Dù sao cũng là đang ở lại, hai người nhàn nhã hàn huyên.
"Còn ngươi, sao lại nghỉ hè về quê?" Diệp Tĩnh Mân hỏi.
"Chủ yếu muốn giúp chó Hỏa Nha tiến hóa." Kiều Tang đáp.
Diệp Tĩnh Mân ngẩn người, rất muốn nói móc một phen.
Ngươi còn nhớ mình là học sinh cấp hai vừa tốt nghiệp sao?
Nếu như sủng thú dễ tiến hóa như vậy, thì núi ở Kỳ Đường trấn này sớm đã là vùng nguy hiểm!
Nhưng nàng nghĩ đi nghĩ lại đến những chuyện gần đây của Kiều Tang, vẫn là ngậm miệng.
Mình có tư cách gì mà nói móc người khác chứ, nàng leo núi còn đi bệnh viện một chuyến, bây giờ muốn cứu Từ Hãn chuột đã cứu mình cũng phải nhờ biểu muội.
Nếu như mình là một Ngự Thú Sư, thì tên Trương Hoài nào dám trơ tráo dẫn cha hắn đến bắt Từ Hãn chuột ngay trước mặt nàng.
Nói cho cùng vẫn là do bọn họ không để ý tới nàng thôi.
Ngay lúc Diệp Tĩnh Mân tinh thần sa sút thì Kiều Tang hỏi: "Ta nghe mợ ba nói ngươi muốn làm Linh Thực sư?"
Diệp Tĩnh Mân gật đầu, có chút xấu hổ: "Tự chủ tuyển sinh, chuyên ngành Linh Thực sư chiếm 60%, thêm điểm văn hóa 20%, còn lại 20% mới là xét sủng thú, ta muốn thử một chút."
"Ngươi là người thích đọc sách nhất của đời chúng ta trừ ta ra, ta đánh giá cao ngươi." Kiều Tang nói.
Ngươi?
Thích đọc sách?
Diệp Tĩnh Mân lập tức im lặng, nhưng nhờ câu nói này của Kiều Tang, tâm tình cũng tốt hơn nhiều.
Nàng vừa định mở miệng nói chuyện thì thấy Kiều Tang đột nhiên lên xe đạp.
"Xong việc, chúng ta đi." Kiều Tang nói xong liền đạp chân ga.
Nhanh vậy sao? !
Diệp Tĩnh Mân ngẩn người, lập tức đè nén kích động trong lòng vội vàng leo lên xe đạp đuổi theo.
Xe đạp chạy một mạch đến chỗ không có camera giám sát thì dừng lại.
Dưới ánh đèn đường mờ vàng.
"Tìm ~ "
Tiểu Tầm Bảo quỷ hiện thân, nó tháo vòng đi về phía trước duỗi ra, một bóng hình màu vàng chậm rãi xuất hiện trước mắt Kiều Tang.
Từ Hãn chuột thở hổn hển.
Trong vòng này không có dòng khí thời gian, nó cảm giác nếu ở lại trong đó thêm chút nữa thì nghẹt thở mất.
Đợi thở xong, Từ Hãn chuột ngẩng đầu nhìn quanh cảnh sắc xung quanh.
Có ánh trăng, có gió đêm, có sinh vật U Linh đã cứu nó.
Còn có. . .
"Tít!"
Từ Hãn chuột như lâm đại địch, toàn thân căng thẳng, đuôi dựng đứng, tia điện yếu ớt hiện ra trên người.
Nhân loại!
Tiểu Tầm Bảo quỷ vội vàng chắn trước mặt Kiều Tang giải thích.
"Tìm!"
"Tìm kiếm!"
"Tìm!"
Diệp Tĩnh Mân: ". . ."
Ngươi không thấy Từ Hãn chuột định tấn công ta hả. . .
Quả nhiên người không có sủng thú thật là thảm. . .
Từ Hãn chuột nghe tiểu Tầm Bảo quỷ giải thích thì bỏ phòng bị, sau đó tinh thần vừa buông lỏng, hơi khụy xuống rồi ngất xỉu.
. . .
Hôm sau.
Kiều Tang vừa rời giường thì thấy Từ Hãn chuột trong phòng nàng cùng tiểu Tầm Bảo quỷ cùng nhau uống sữa.
Tối hôm qua quá trễ, Diệp Tĩnh Mân đề nghị để Từ Hãn chuột ngủ ở nhà trước một đêm, sáng mai sẽ đưa về núi.
Từ Hãn chuột đương nhiên ngủ ở phòng Kiều Tang.
Nếu là ở nhà Diệp Tĩnh Mân, không có tiểu Tầm Bảo quỷ làm phiên dịch thì e là sáng sớm tỉnh dậy sẽ phải chịu một trận lôi đánh.
Kiều Tang nhìn đồng hồ.
9 giờ 12 phút.
Kiều Tang vừa mới tỉnh dậy vẫn còn mơ màng.
Trễ như vậy rồi sao?
Bình thường Nha Bảo nhà nàng sẽ không đợi đến giờ này còn chưa bảo nàng dậy.
Nha Bảo?
Nha Bảo!
Một giây sau, Kiều Tang trong nháy mắt tỉnh táo làm một ấn kết.
"Nha."
Trong tinh trận, chó Hỏa Nha u oán nhìn Ngự Thú Sư của mình.
Kiều Tang có chút xấu hổ.
Tối hôm qua lo cho chó Hỏa Nha ở nhà một mình nên thu nó vào Ngự Thú Điển, vốn nghĩ về nhà sẽ thả ra, ai dè quá mệt đã quên. . .
"Tìm!"
Tiểu Tầm Bảo quỷ thấy chó Hỏa Nha ra rất vui vẻ kêu lên một tiếng.
Chó Hỏa Nha vừa quay đầu đã thấy Từ Hãn chuột đang nhìn nó chằm chằm cạnh Tiểu Đệ.
Tuy ở hương trấn, việc kiểm soát sinh vật Siêu Phàm hoang dã không nghiêm ngặt nhưng vẫn giám sát rất chặt các sủng thú hệ Hỏa hoang dã.
Dù sao sủng thú hệ Hỏa kể cả là ở hình thái ban đầu, chỉ cần chúng tùy tiện phun một ngụm lửa cũng rất dễ gây hỏa hoạn.
Chuyện này khiến cho Từ Hãn chuột trên núi chưa từng thấy một sinh vật hệ Hỏa.
"Nha?"
Chó Hỏa Nha nghiêng đầu.
Trong lúc nó ở Ngự Thú Điển thì Ngự Thú Sư của mình lại có sủng thú mới rồi? !
. . .
Buổi sáng 10 giờ 20 phút.
Dưới chân Hoàng Minh Sơn.
Vì Diệp Tĩnh Mân phải đi học thêm nên Kiều Tang một mình đưa Từ Hãn chuột về.
Hoàng Minh Sơn cách đường Thủy Mậu không xa, đi xe đạp tầm 8-9 phút là tới.
"Tít."
Từ Hãn chuột cảm kích kêu lên.
Tuy mấy ngày nay nằm mơ cũng nhớ về nhà, nhưng lúc thật sự trở về vẫn cảm thấy không chân thực.
Từ Hãn chuột cảm ơn xong, không kịp chờ đã chạy lên núi.
Ai ngờ chưa chạy được hai bước, vừa quay đầu lại phát hiện người loại mà U Linh sinh vật cứu nó đang đi theo sau.
"Tít?"
"Ta vừa hay cũng phải lên núi, cùng đi nhé." Kiều Tang nói.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận