Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 230: Nhìn vào hóa (length: 8423)

Trên đường về nhà, Kiều Tang ngồi trên Nha Bảo, tay cầm thêm cốc trà sữa hút một hơi mạnh, phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.
Đi học thân thể không mệt, tinh thần lại chịu tra tấn.
Đặc biệt là khi ngồi giữa một đám học bá, mỗi lần lão sư đều đặc biệt chú ý đến nàng thì thật là gian nan.
Cái cảm giác này tựa như ở trong lớp không phải một lão sư và một đám học sinh, mà là một học sinh cùng một đám lão sư.
Cũng may Nha Bảo và nhỏ Tầm Bảo quỷ đo ra giá trị năng lượng cho nàng sự an ủi rất lớn.
Kiều Tang uống trà sữa, tâm tình rất tốt.
Theo tình hình hiện tại, việc chiến thắng các trường Ngự Thú cao trung lớn ở tỉnh Chiết Hải, giành vị trí thứ nhất toàn tỉnh, tiến vào thi đấu phân khu, có được tư cách tham gia vòng chung kết, tuy không dám nói mười phần chắc chắn, nhưng ít nhất cũng tám chín phần ổn.
Lúc này, điện thoại trong túi quần bắt đầu rung.
Là Tống Viện gọi tới.
Kiều Tang trượt nút nhận cuộc gọi, kêu lên "Tống tỷ".
Tống Viện giọng nhẹ nhàng: "Ảnh chụp Nha Bảo lần trước chụp đều đã xong, còn có lời bình bên chỗ chúng ta cũng đã viết xong, lát nữa sẽ gửi chung cho ngươi, ngươi nhớ đăng lên siêu bác nhé."
"Được." Kiều Tang đáp.
"À đúng rồi, bây giờ em đang ở trường học à?" Tống Viện hỏi.
Kiều Tang ngẩn người một chút: "Không có, sao vậy ạ?"
"Kính râm kiểu mới hôm đó em không mang đi, lúc nào chị gửi cho em." Tống Viện cười nói.
"Vâng, nhưng em không ở trường, lát em gửi địa chỉ cho chị." Kiều Tang trả lời.
Trong quá trình hợp tác, bên nhãn hàng đều sẽ tặng các sản phẩm đại diện cho sủng thú, ngoài quan hệ hợp tác, còn có một phần nguyên nhân là hy vọng sủng thú đại diện thường xuyên dùng sản phẩm của mình, để nhiều người thấy hơn.
Vừa kết thúc cuộc trò chuyện, chưa kịp để Kiều Tang hút thêm một ngụm trà sữa, điện thoại lại rung lên.
Cầm điện thoại lên nhìn lướt qua, Kiều Tang có chút bất ngờ.
Lại là Bạch Vân Miểu.
"Sao đột nhiên ngươi lại gọi điện thoại cho ta?" Kiều Tang nghe máy rồi hỏi.
Hai người bình thường cũng có nói chuyện phiếm, chỉ là đều trên mạng, đây là lần đầu Bạch Vân Miểu gọi điện thoại cho nàng.
Đầu dây bên kia điện thoại truyền đến giọng Bạch Vân Miểu kích động đến muốn lạc giọng:
"Kiều thiên tài! Bây giờ ngươi có rảnh không! Sái Kim đằng của ta sắp tiến hóa! Ngươi muốn không qua xem thử đi!"
Kiều Tang vô thức kéo điện thoại ra xa một chút.
Đợi đến khi Bạch Vân Miểu nói hết, Kiều Tang mới đưa điện thoại lại gần tai nói: "Đương nhiên là xem rồi! Ngươi cho ta địa chỉ, ta tới ngay."
Sủng thú tiến hóa đối với Ngự Thú Sư mà nói là đại sự, nếu sủng thú vô tình tiến hóa thì không nói, nhưng nếu là dựa vào tài nguyên, biết được thời điểm nào có thể tiến hóa, phần lớn Ngự Thú Sư sẽ chuẩn bị trước.
Thông báo người thân mấy lần, quay lại toàn bộ quá trình tiến hóa cũng chỉ là thao tác bình thường, khoa trương hơn, trước khi sủng thú tiến hóa còn tắm rửa đốt hương, để thể hiện sự coi trọng đối với việc tiến hóa của sủng thú.
Cho dù không phải là sủng thú của mình, cũng không có Ngự Thú Sư nào không có hứng thú với sủng thú tiến hóa.
Sủng thú tiến hóa loại hiện tượng Siêu Phàm này luôn là đề tài bàn tán sôi nổi của toàn liên minh.
Nếu không phải tình huống của Nha Bảo lần trước thực sự đặc biệt, Kiều Tang nói chung cũng sẽ ghi hình lại toàn bộ quá trình.
"Ta đã gửi định vị cho ngươi rồi! Mau tới đi!"
"Biết rồi."
Cúp điện thoại, Kiều Tang mở phần mềm chat, nhấp vào định vị Bạch Vân Miểu gửi tới.
【 đường Nam Đồng số 341, công viên Nam Ly 】 ...
Cùng lúc đó.
"Con nhóc lừa đảo kia sao vẫn chưa tới..."
Trên con đường từ trường Thánh Thủy đến Thiên Cảnh Uyển, Lý Tùng Hải trốn trong một con hẻm nhỏ bên trái, không ngừng nhìn ngó ra phía ngoài.
Nơi này vốn là ngoại ô, bình thường ít người, xung quanh cũng không có công trình giải trí nào.
Bây giờ đã hơn một giờ sau giờ tan tầm, người nên về nhà đã về nhà, người nên đi chơi cũng đã đi chơi, căn bản không có ai qua lại.
Lý Tùng Hải ở đây tròn ba giờ, chính là để phục kích Kiều Tang.
Hắn không thể ngờ được, mình đường đường là Ngự Thú Sư cấp D, lại bị một con nhóc còn chưa phát triển hết dắt mũi.
Chỉ cần nghĩ đến ban đầu mình cũng tốt bụng nhắc nhở nàng trong phòng có sủng thú hệ U Linh, Lý Tùng Hải lại hận không thể tát mình một cái.
Ngu!
Quá ngu!
Người khác nói gì cũng tin!
Con nhóc lừa đảo đó sau lưng không chừng đang cười nhạo hắn thế nào!
Thảo nào nàng nghe thấy sủng thú hệ U Linh không chút nào sợ hãi, tình cảm là của nàng!
Người ta nói con gái càng đẹp càng hay lừa người, không ngờ cả con nít cũng vậy!
Lý Tùng Hải vốn muốn xông thẳng vào dạy dỗ con nhóc lừa đảo đó, nhưng cuối cùng vẫn sự cám dỗ của Thủy Lộ Á Nạp chiếm thượng phong.
Tuy rằng nhịn được sự bốc đồng, nhưng tối hôm qua lại tức giận không ngủ được, hắn hơn 6 giờ sáng đã để Thủy Lộ Á Nạp đi giám thị con nhóc kia khi nào ra ngoài, tiện thể tìm xem vị trí Thủy Lộ Á Nạp.
Kết quả Thủy Lộ Á Nạp lại về nói cho hắn biết Thủy Lộ Á Nạp đang ở trong ba lô của con nhóc, cùng nàng đi ra ngoài.
Điều này khiến Lý Tùng Hải không thể không cảnh giác.
Con Thủy Lộ Á Nạp kia thế mà lại bằng lòng thân cận với con người như vậy...
Hắn ngược lại không lo con nhóc đó khế ước Thủy Lộ Á Nạp, con nhóc kia đã có hai sủng thú, theo tuổi của nàng thì không thể có trang thứ ba trong ngự thú điển.
Nhưng Thủy Lộ Á Nạp ra ngoài cũng là cơ hội, dù sao Thiên Cảnh Uyển là khu dân cư, động tay động chân quá lớn, rất dễ bị người khác phát hiện.
Lý Tùng Hải đã điều tra, trường học gần đây nhất chỉ có trường Thánh Thủy, nên trên đường trở về chắc chắn sẽ đi qua đây.
Thế là hắn đã đến trước khi tan học phục kích ở đây, kết quả ngồi một hồi là ngồi tới bây giờ.
"Đã mấy giờ rồi, vẫn chưa quay lại."
Lý Tùng Hải nói rồi đồng thời "bốp" một tiếng tát lên mặt mình.
Nhìn con muỗi chết đã bị vứt thứ N trong tay, Lý Tùng Hải thấp giọng mắng một câu: "Mẹ nó lại không đến, lão tử bị hút máu thành thiếu máu rồi!"
Công viên Nam Ly.
Bạch Vân Miểu lắp xong máy quay, hướng Sái Kim đằng trịnh trọng gật đầu.
Sái Kim đằng sau khi giao tiếp bằng mắt với Ngự Thú Sư nhà mình thì đặt viên Đá Tiến Hóa vào giữa trán.
Ngay sau đó Đá Tiến Hóa nổi lên ánh sáng xanh lục, một giây sau, ánh sáng trắng chói mắt bao phủ toàn bộ thân thể Sái Kim đằng.
Đợi bạch quang tan đi, một sủng thú có hoa văn xanh lá cây trên đầu, đôi mắt màu xanh ngọc bích, toàn thân màu hồng như lá cây, giống như váy cỏ đã xuất hiện trong công viên.
Mắt Kiều Tang sáng lên, tuy đã từng nhìn Nha Bảo tiến hóa một lần, nhưng dù nhìn sủng thú tiến hóa bao nhiêu lần thì nàng vẫn cảm thấy rất thần kỳ!
Nha Bảo và Kiều Tang có cùng biểu cảm, chỉ là nó lại nghĩ tới một chuyện khác.
"Nha!"
Nha Bảo quay đầu về phía Ngự Thú Sư nhà mình kêu một tiếng hưng phấn.
Nó muốn đánh một trận với tên kia!
Hay cho là, hôm qua đánh nhau lâu như vậy hôm nay vẫn còn muốn đánh… Kiều Tang cười cười: "Lát nữa ta sẽ đi hỏi thử."
"Tìm…"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ thì đứng một bên mặt đầy ngưỡng mộ nhìn xem.
Nó cũng rất muốn tiến hóa… Bạch Vân Miểu kích động chạy tới ôm Điềm Kết đằng vào lòng.
"Ta còn tưởng một tháng trước Sái Kim đằng của ngươi đã tiến hóa, không ngờ bây giờ ngươi mới cho nó dùng Đá Tiến Hóa." Kiều Tang đi tới trước mặt cười nói.
Trên đầu Sái Kim đằng mọc ra những sợi dây leo nhỏ, bình thường dây leo nhỏ dài khoảng 6 cm thì có thể dùng Đá Tiến Hóa hệ Thảo để nó tiến hóa thành Điềm Kết đằng.
Nàng nhớ lần trước ở cuộc thi Bách Tân thấy Sái Kim đằng, dây leo trên đầu đã dài hơn 5 cm.
PS: Cảm tạ Vicky~ đại lão đã khen thưởng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận