Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 555: Quy tắc (length: 8318)

Ý nghĩ đầu tiên của Kiều Tang là: Cái này bị gã cố khải kia giải trừ khế ước cũng đâu có lâu lắm, đứa bé còn mới học cấp hai, ta cứ tưởng chuyện thời đồ đá.
Suy nghĩ thứ hai là: Xem ra người này vì chuyện của cha mà có ác cảm với Tiểu Cương Chuẩn, cứ nhìn chằm chằm không mệt mỏi.
Hưu Leith tiếp tục nói:
"Hắn tên Cirilo Thompson, là học sinh trường Saher, nghe nói hắn cho rằng những ai khế ước Tiểu Cương Chuẩn đều là đồ ngốc."
Kiều Tang thốt lên: "Hắn nghĩ cha mình là đồ ngốc à?"
Hưu Leith nhịn cười: "Cái đó thì ta không rõ."
Kiều Tang nhìn hắn, không nhịn được trêu: "Ngươi hiểu rõ chuyện này quá ha."
Hưu Leith cười: "Cha hắn từng là một Ngự Thú Sư chuyên nghiệp rất nổi tiếng, chuyện kia xảy ra, các kênh truyền thông đều đưa tin, người nhà hắn một thời gian dài bị theo sát phỏng vấn, mặt con trai lên báo nhiều như vậy, không biết mới lạ."
Thì ra là vậy... Kiều Tang nhìn thoáng qua An Tĩnh bên cạnh, nó cứ trơ như đá, có vẻ không định thu lại vào Ngự Thú Điển.
Người khác không thích Tiểu Cương Chuẩn, mắc mớ gì tới nàng?
Dưới sự hướng dẫn của tình nguyện viên, sáu người tiến vào cổng lớn, vòng qua đài phun nước, đi đến một tòa kiến trúc màu trắng theo phong cách Tây đặc trưng.
"Đây là nơi diễn ra hội giao lưu." Nữ sinh vừa nói vừa dẫn họ đến hàng số 3 khu C, chỉ vào mấy chỗ dán chữ "Trường cao trung Tái Nam": "Chỗ ngồi ở đây."
Sáu người vào chỗ xong, nữ sinh không rời đi mà ngồi xuống cạnh Mạch Cát.
Nhìn quanh, gần như mỗi trường đều có một học sinh mặc đồng phục Saher đứng bên cạnh.
Trong hội giao lưu, các học sinh tình nguyện viên của trường Saher sẽ làm trợ lý cho từng đoàn đại biểu các trường nổi tiếng, cung cấp dịch vụ hỗ trợ suốt quá trình.
"Bao giờ hội giao lưu bắt đầu?" Kiều Tang quay sang hỏi.
Tình nguyện viên Alva liếc đồng hồ đeo tay, trả lời: "Còn 32 phút nữa mới chính thức bắt đầu."
Nghe vậy, Kiều Tang lấy sách giáo khoa trong ba lô ra đọc.
Nửa tiếng, cũng có thể học được khối kiến thức kha khá rồi.
Alva ngạc nhiên nhìn một lúc rồi tỏ vẻ ngưỡng mộ, trong tình huống này còn đọc sách được, đúng là nhân tài!
Trong lúc Kiều Tang chăm chú đọc sách, trên khán đài, tiếng bàn tán không ngớt.
"Cái này trực tiếp vào so luôn hả? Tưởng phải cho đi thăm thú chứ."
"Đây là truyền thống trường Saher mà, phải thi đấu vài trận rồi mới dẫn đi tham quan."
"Vì sao thế?"
"Không rõ, nhưng trận đấu mở màn là học sinh trường họ, chắc là muốn cho ta xem thực lực của trường họ trước."
"Nói đến, người Mạn Khắc Công Học lần này cũng đến."
"Họ đến đâu có gì lạ, lần này top ba trường nổi tiếng đều được mời mà."
"Không phải, ý là Lai Duy Na của Mạn Khắc Công Học ấy, nghe nói cô ta cũng tham gia hội giao lưu này."
"Hả, trời ạ! Là Lai Duy Na vừa đoạt quán quân cân bằng Sya Toàn Cầu, được cả Đinh Ni Phu nhân đích thân khen ngợi đó hả?"
"Đúng là cô ta."
"Nhưng cô ta chuyên về cân bằng mà? Sao lại tham gia đấu đội?"
"Ngự Thú Sư chuyên về cân bằng không phải là không biết chiến đấu, chỉ là họ chú trọng vào vẻ đẹp hơn thôi, hơn nữa, thú cưng do Cân Bằng Sư bồi dưỡng thường dễ phối hợp với nhau, khả năng tự kiểm soát cũng rất tốt."
"Có lý!"
Trong tiếng bàn tán, một ông lão tóc hoa râm đi đến giữa sân.
Đây chính là hiệu trưởng trường Saher.
Ông nhìn một lượt xung quanh rồi lên tiếng:
"Chào buổi sáng, hoan nghênh mọi người đến tham gia giải giao hữu lần này."
Vừa nói xong, đám đông liền im lặng.
Ông lão cười nói: "Tôi tin chắc mọi người không muốn nghe tôi nói mấy lời vô nghĩa đâu."
Mọi người nghe vậy đều bật cười.
Lại có lãnh đạo tự biết mình như vậy... Kiều Tang ngạc nhiên ngẩng đầu.
Ông lão tiếp tục:
"Vậy tôi nói thẳng vào vấn đề chính luôn, giải giao hữu lần này tuân thủ nguyên tắc 'Hữu Nghị Trước Tiên, Giao Lưu Quan Trọng', không có phần thưởng, mỗi học sinh tham gia đều sẽ nhận được một vé VIP vào cửa xem vòng chung kết quốc tế của giải đấu Ngự Thú Sư năm nay."
Nói xong, ông cười: "Tôi nói hết rồi."
Toàn trường vỗ tay reo hò như sấm, không phải là vì cái vé VIP, mà là vì vị hiệu trưởng này không hề nói nhảm!
Ước gì sau này lãnh đạo các trường đều như vậy... Kiều Tang cất sách xuống, vừa nghĩ vừa vỗ tay.
"Nha Nha!"
Nha Bảo bị lây bầu không khí, cũng đứng lên vỗ tay theo.
Tiểu Cương Chuẩn thì không hề bị ảnh hưởng, vẫn tập luyện điều hòa hơi thở.
Lúc này, đèn trên sân vụt tắt.
Khi sáng lại thì ông lão đã biến mất, thay vào đó là một nam sinh tóc đen mặc đồng phục Saher.
Đồng thời, trên cao xuất hiện màn hình ảo khổng lồ.
Màn hình chiếu lên huy hiệu các trường trung học lớn.
Một giây sau, huy hiệu các trường bắt đầu xoay.
Rất nhanh, một huy hiệu đỏ trắng có hình cuốn sách phóng lớn xuất hiện giữa màn hình.
Tiếp đó, một giọng nữ từ loa vang lên khắp sân:
"Mời Công Học Cơ Cao cử người ra đấu."
Chẳng bao lâu, một nam sinh tóc xoăn màu nâu đứng dậy từ trên khán đài rồi bước xuống.
Kiều Tang thấy vậy chợt nhớ ra điều gì, quay sang hỏi:
"Quy tắc đấu thế nào vậy? Tới phiên huy hiệu trường ta là ta phải chọn người ra sân sao?"
"Cô nói gì?" Alva vừa nãy mải nhìn lên sân, chỉ nghe Tái Nam cao trung có người hỏi, chứ không nghe rõ cụ thể, nên hỏi lại.
Kiều Tang không nhìn nàng, vì Mạch Cát phụ trách dẫn đội đã giải thích:
"Đúng vậy, huy hiệu của trường nào xuất hiện thì trường đó cử người lên, người ra trận đầu tiên do mình chọn, còn hai lần sau thì do hệ thống ngẫu nhiên chọn, yên tâm, chẳng mấy mà tới lượt ta, giải giao hữu này có tất cả 24 trường."
Khoan! Sao nghe sai sai? Kiều Tang ngớ người hỏi:
"Ta không phải tới 5 người à? Sau hai lượt có nghĩa là tính cả lượt đầu mình chỉ được 3 người ra sân thôi hả?"
Mạch Cát cũng giật mình: "Giáo viên chủ nhiệm không nói cho cậu sao?"
Giáo viên chủ nhiệm nói gì hả? Kiều Tang hoang mang nhìn Hưu Leith.
"Cô ấy có nói." Hưu Leith thấy Kiều Tang nhìn mình liền nói: "Chỉ là khi chọn xong danh sách hai người sau, lúc đó cậu không ở đó, hơn nữa mọi người trong nhóm cũng nói rồi, có thể là cậu không xem nhóm."
Kiều Tang: "! ! !"
Cứ thế mà không nghĩ tới việc mình không có thói quen xem nhóm hả!
Hưu Leith bồi thêm một câu: "Trong nhóm có @ cậu."
Kiều Tang: "..."
Mạch Cát im lặng nghe xong, hiểu rõ tên học sinh trao đổi từ Lam Tinh này không biết gì, nên nói:
"Quy tắc là mỗi trường sẽ mang 5 học sinh tới, nhưng cuối cùng lên sân đấu chỉ có 3 người, một trận quyết định thắng thua, đội thắng có thể đấu tiếp vào ngày mai."
Kiều Tang mặt mày khó hiểu: "Vậy tại sao phải đi tới 5 người?"
Mạch Cát cười đáp:
"Đây không phải là giải giao hữu à, để tăng tình đoàn kết và giao lưu giữa các học sinh, thì tất nhiên là đi nhiều người hơn tốt rồi."
Kiều Tang suýt nữa buột ra một từ chửi thề.
Cho nên, hiện giờ nghĩa là có khả năng nàng sẽ không được tham gia thi đấu hả?!
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận