Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 266: Chán ghét! (length: 8292)

Cuối cùng cũng đợi đến ngày này...
Kiều Tang ý thức trở về hiện thực, lúc này mở điện thoại ôn lại một chút mấy ngày nay trên mạng tìm mấy bộ tám giờ phim tình cảm cẩu huyết kịch chia tay đoạn ngắn.
Tuy nói nàng đối với việc chọn phương án đầu tiên có đầy đủ lòng tin, nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất.
Vì cẩn thận, vẫn nên chuẩn bị mấy phương án dự phòng trước thì tốt hơn.
"Nha..."
Một bên Nha Bảo đang ngủ say, không biết mơ thấy gì, đột nhiên thân thể bỗng nhiên run lên một chút.
...
Để Thủy Lộ Á Nạp thất tình là đại sự.
Vì 24 giờ toàn thân toàn ý chuyên chú vào đại sự, đến ngày thứ hai, Kiều Tang quả quyết gọi điện thoại cho giáo viên chủ nhiệm xin nghỉ.
Từ khi phó hiệu trưởng thay xin mấy lần nghỉ phép, giáo viên chủ nhiệm đặc biệt trong giờ học giới thiệu kỹ phương thức liên lạc của mình, nói là bất kể gặp chuyện gì đều có thể trực tiếp tìm hắn, bao gồm xin phép nghỉ.
Khi nói đến hai từ "trực tiếp" và "xin nghỉ", giáo viên chủ nhiệm cười nhìn nàng nói, Kiều Tang tự nhiên hiểu ý.
Chờ cúp điện thoại, vừa hay Dương Độ, một người kéo lê, từ trong bụng đi vào, nghe thấy cuộc trò chuyện mà Kiều Tang vừa gọi điện, ngáp một cái nói: "Đã ngươi không đi học, vậy ta lên lầu ngủ bù."
"Đừng." Kiều Tang liếc mắt nhìn về phía đình viện, sau đó thấp giọng thần bí nói với Dương Độ: "Ngày hôm nay có thể chính là ngày cuối cùng nhiệm vụ của ngươi."
Dương Độ: "! ! !"
Ngày cuối cùng? Câu nói này của Kiều Tang trực tiếp làm Dương Độ tỉnh táo cả người.
Ăn xong điểm tâm, nhân lúc Thủy Lộ Á Nạp còn đang uống sữa bò, Kiều Tang gọi Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo vào phòng.
"Biết hôm nay là ngày gì không?" Kiều Tang hỏi.
"Nha."
"Tìm."
Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo lắc đầu.
Kiều Tang nghiêm túc nói: "Hôm nay, là ngày tốt lành thích hợp thất tình."
"Nha..."
Nha Bảo có dự cảm không ổn, thân thể trong nháy mắt căng thẳng.
"Tìm!"
Tiểu Tầm bảo thì trong mắt lập tức lấp lánh ánh sáng.
Kiều Tang nói lời sâu xa: "Thủy Lộ Á Nạp có thể thuận lợi tiến hóa hay không phải xem biểu hiện của các ngươi, lời ta nói lần trước các ngươi nhớ cả chứ."
"Nha..."
"Tìm!"
Phương án một, song trọng phản bội.
Đây là Kiều Tang tìm thấy cảm hứng từ Dương Độ.
Chỉ cần để Thủy Lộ Á Nạp nghĩ Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo chán ghét nó, khẳng định sẽ thương tâm đến chết đi sống lại, ruột gan đứt từng khúc, ngay tại chỗ tiến hóa!
Đợi Thủy Lộ Á Nạp uống xong sữa bò, nó nhìn thấy Tiểu Tầm bảo và Nha Bảo đang mặt kề mặt nhau.
"Lộ Lộ?" Thủy Lộ Á Nạp nghiêng đầu một chút.
"Nha..."
"Tìm ~"
Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo tỏ vẻ không ai quan trọng, cứ thế dán chặt lấy nhau đi về phía đình viện.
Đến đình viện rồi, phát hiện Thủy Lộ Á Nạp căn bản không theo đến, hai đứa liếc nhìn nhau, quay đầu trở về phòng khách.
Thủy Lộ Á Nạp vừa uống sữa bò vừa nhìn thấy hành động của Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo lộ ra vẻ nghi hoặc.
"Con Viêm Linh khuyển và con Tầm bảo yêu của ngươi đây là thế nào?" Dương Độ ngồi trên ghế sa lông hỏi.
"Ta cũng không biết, chắc là tình cảm tốt ấy mà." Kiều Tang cười nói.
Lúc nói câu này nàng cố ý nâng giọng lên một chút.
Nói đến mức này, Thủy Lộ Á Nạp chắc đã hiểu rồi nhỉ... Kiều Tang không dấu vết liếc nhìn về phía Thủy Lộ Á Nạp.
Chỉ thấy Thủy Lộ Á Nạp đang bưng cốc sữa bò từ từ uống, hoàn toàn không có ý thức bị "phản bội".
Kiều Tang hơi sửng sốt, vội vàng nháy mắt ra hiệu cho Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo.
Tiểu Tầm bảo tiếp nhận tín hiệu, ánh mắt tràn đầy đấu chí, quay đầu liền "bẹp" hôn Nha Bảo một cái.
"Nha..."
Nha Bảo thân thể cứng đờ, nhưng nghĩ tới sứ mệnh của mình, vẫn gượng gạo nhếch mép, lộ ra một nụ cười khó coi vô cùng.
Mắt Thủy Lộ Á Nạp hơi trừng lớn, nhưng vẫn tiếp tục động tác uống sữa.
Tình huống không ổn rồi... Kiều Tang nghĩ mãi mà không hiểu vấn đề ở đâu, thế là sau năm phút, nàng gọi Thủy Lộ Á Nạp vào phòng.
"Ngươi có cảm giác Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo có hơi kỳ lạ không?" Kiều Tang uyển chuyển hỏi.
"Lộ Lộ."
Thủy Lộ Á Nạp khẽ gật đầu.
"Kỳ lạ ở chỗ nào?" Mắt Kiều Tang sáng lên, tiếp tục hỏi.
"Lộ Lộ."
"Lộ Lộ..."
Thủy Lộ Á Nạp nghiêm túc trả lời, nó cảm thấy Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo thoạt đầu cứ dính sát vào nhau rất kỳ quái, mà lại Nha Bảo không đi huấn luyện cũng rất kỳ lạ.
Kiều Tang thử hỏi: "Có phải Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo tình cảm có bước đột phá, ở cùng nhau rồi không? Nha Bảo muốn dành nhiều thời gian bên Tiểu Tầm bảo nên không đi huấn luyện."
"Lộ Lộ..."
Thủy Lộ Á Nạp hơi sững người, sau đó như thể nghe được chuyện cười, che miệng cười khúc khích.
Kiều Tang ngơ ngác: "Ngươi cười gì?"
"Lộ Lộ!"
Thủy Lộ Á Nạp lộ vẻ "ngươi ngốc quá" .
Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo cùng giới tính, làm sao ở cùng nhau được?
Kiều Tang trầm mặc hai giây, nói: "Tình yêu không phân giới tính."
"Lộ Lộ."
Thủy Lộ Á Nạp dùng móng vuốt vỗ vỗ Kiều Tang, ra hiệu nàng đừng suy nghĩ nhiều.
Tiểu Tầm bảo đâu có xinh đẹp bằng nó, nó tin tưởng thẩm mỹ của Nha Bảo.
"Tìm! !"
Tiểu Tầm bảo đang ẩn thân nghe lén nghe đến đây thì khóc nháo chạy ra ngoài.
Kiều Tang: "..."
Kiều Tang thầm nhủ không hoảng, cũng may mình có chuẩn bị trước, phương án một không được còn có phương án hai...
Phương án hai, trực tiếp cự tuyệt.
Tuy rằng cách này không đau khổ bằng phương án một, nhưng bị người mình thích trực tiếp từ chối trước mặt, với tính cách vừa kiêu ngạo lại nhạy cảm của Thủy Lộ Á Nạp, nhất định sẽ khó chịu đến mức tiến hóa tại chỗ!
Theo sự chỉ đạo của Kiều Tang, Nha Bảo hẹn Thủy Lộ Á Nạp đến đình viện.
Trên cửa kính nối phòng khách và đình viện có bốn cái đầu đang nằm sấp.
"Đây là sao? Hôm nay ngươi và sủng thú của ngươi làm sao cảm giác kỳ kỳ quái quái vậy?" Dương Độ hỏi.
"Chuyện này để sau nói." Kiều Tang nhìn động tĩnh trong đình viện, nói qua loa.
"Tìm..." Tiểu Tầm bảo buồn bã muốn chết, đi nhanh cũng nhanh, nó nhìn Nha Bảo và Thủy Lộ Á Nạp, nháy mắt liền phấn khích bay ra chuẩn bị hóng chuyện gần.
"Ầm!"
Nặc kéo trông thấy vậy thì ngẩn người, cũng theo sau ẩn thân muốn ra, kết quả đâm đầu vào cửa kính.
Dương Độ đau đầu xoa huyệt thái dương, cảm thấy không thể nhìn nổi nữa.
Sau đó, hình như nghĩ đến cái gì, anh vung tay triệu hồi Nặc kéo lại, hai tay kết ấn gọi Biển Sâu trạch quái ra.
Kiều Tang dồn hết sự chú ý lên Thủy Lộ Á Nạp, hoàn toàn không bị xung quanh ảnh hưởng.
Trong đình viện.
Nha Bảo và Thủy Lộ Á Nạp mặt đối mặt đứng.
Theo thời gian trôi qua, vẻ mặt của Thủy Lộ Á Nạp từ ngượng ngùng biến thành mờ mịt.
"Lộ Lộ?"
Thấy Nha Bảo nửa ngày không mở miệng, cuối cùng Thủy Lộ Á Nạp không nhịn được, nghi hoặc kêu lên.
Thân thể Nha Bảo cứng đờ, móng vuốt cào cào đất, giãy giụa hồi lâu, mặt nghẹn đỏ lên mới nói ra những lời Ngự Thú sư nhà mình dạy.
"Nha Nha!"
Nói xong, Nha Bảo thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng nói được, việc này khó hơn cả đánh nhau...
"Lộ Lộ? !"
Thủy Lộ Á Nạp lộ vẻ không thể tin được.
Ngươi không thích ta? !
"Nha!"
Nha Bảo dùng sức gật gật đầu.
"Lộ Lộ?"
Thủy Lộ Á Nạp vẻ mặt đau khổ lui lại một bước.
Ngươi rõ ràng nói chỉ cần giữ khế ước thì có thể mãi mãi ở cùng nhau.
"Nha..."
Nha Bảo nhớ lại, nhẹ gật đầu.
Lời này nó đúng là đã từng nói...
"Lộ Lộ?"
Tai Thủy Lộ Á Nạp rũ xuống.
Chẳng lẽ đây là lừa người sao?
"Nha Nha!"
Nha Bảo vội vàng lắc đầu.
Nó không có lừa người!
Vẻ mặt đau khổ của Thủy Lộ Á Nạp trở nên nghiêm trọng, hờn dỗi trừng Nha Bảo một cái.
Sau đó, chạy đi...
Đã muốn mãi mãi ở bên nhau mà còn nói không thích nó, thật đáng ghét!
PS: Mọi người đợi lâu rồi, đã khôi phục đăng bài! Mặc dù trạng thái vẫn chưa ổn hẳn, nhưng gõ chữ không còn là vấn đề nữa!
(chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận