Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 237: Não bổ đế (length: 9036)

Thủy Lộ Á Nạp uyển như cột nước phóng lên tận trời, ở giữa không trung vạch ra một đạo đường cong duyên dáng.
Nhưng mà Thủy Lộ Á Nạp là lần đầu tiên có loại kinh nghiệm này, một tình huống không có nắm giữ tốt, dòng nước phun ra phương hướng nhanh chóng quay ngược trở lại mà xuống, "Sưu" một tiếng từ giữa không trung thẳng tắp rơi xuống.
Thủy Lộ Á Nạp đầu cắm xuống dưới nền đất, chỉ để lại hơn nửa người cùng cái đuôi lộ ở bên ngoài.
"Lộ Lộ!"
Thủy Lộ Á Nạp liều mạng giãy giụa.
"Nha Nha!"
Nha Bảo biểu lộ lo lắng chạy tới.
Ngươi không sao chứ!
Nha Bảo có chút lo lắng, gia hỏa này dù sao cũng là sủng thú nhỏ tuổi, lại bị như vậy, sẽ không gặp vấn đề gì chứ!
Thủy Lộ Á Nạp nghe được Nha Bảo thanh âm, thân thể cứng đờ, cái đuôi không động, tứ chi cũng không vùng vẫy, đầu chôn dưới đất mặt xám như tro.
Trước mặt sủng thú mình thích mà mất mặt như thế, còn không bằng cứ như vậy chôn mình xuống.
Nhưng mà không đợi Thủy Lộ Á Nạp tiếp tục thất vọng, Nha Bảo đã duỗi móng vuốt giống như rút củ cải từng chút từng chút rút nó ra khỏi đất.
"Nha Nha!"
Nha Bảo tiến lên, ánh mắt lo lắng nhìn Thủy Lộ Á Nạp đầu toàn đất.
"Lộ Lộ..."
Nhìn Nha Bảo ở cự ly gần, mặt Thủy Lộ Á Nạp lập tức liền đỏ lên, đã quên tiếp tục suy nghĩ, quay người liền một đầu nhảy vào trong ao.
"Nha?"
Nha Bảo nghiêng đầu, mặt đầy dấu chấm hỏi.
...
Trong gian phòng.
Kiều Tang minh tưởng kết thúc, chậm rãi mở mắt.
Vừa mở mắt, nàng liền phát hiện Nha Bảo đang lo lắng, nửa ngồi thân thể ở bên giường cách đó không xa.
"Nha Nha!"
Nhìn thấy Ngự Thú Sư nhà mình tỉnh, Nha Bảo mắt sáng lên, đứng dậy đi đến bên cạnh Kiều Tang mau kể lại vừa rồi sự tình.
Kiều Tang ngẩn người: "Thủy Lộ Á Nạp đợi trong nước không ra ngoài?"
"Nha!"
Nha Bảo nhẹ gật đầu.
"Là xảy ra chuyện gì sao?" Kiều Tang hỏi.
"Nha Nha..."
Nha Bảo biểu lộ bất đắc dĩ giải thích.
Kiều Tang kinh ngạc: "Ngươi nói Thủy Lộ Á Nạp học được dòng nước phun ra, nhưng mà nửa đường thì bị rơi xuống, khả năng cao là đập đầu vào đất?"
"Nha!"
Nha Bảo biểu lộ nghiêm túc gật đầu.
Nó cảm thấy rất có khả năng này.
Cái này sao có thể!
Thủy Lộ Á Nạp tuổi đã lớn còn từ trên trời rớt xuống đập đầu, sợ là sẽ rút ngắn thời gian hấp hối mất!
Kiều Tang lòng nóng như lửa đốt từ trên giường xuống, xỏ dép liền muốn đi ra sân.
"Tìm kiếm~"
Lúc này, nhỏ Tầm Bảo quỷ đột nhiên xuất hiện ngăn đường Kiều Tang.
Kiều Tang bên trái, nhỏ Tầm Bảo quỷ bên trái.
Kiều Tang bên phải, nhỏ Tầm Bảo quỷ bên phải.
"Sao vậy?" Kiều Tang chỉ có thể dừng lại hỏi.
"Tìm kiếm!"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ ngẩng đầu, vỗ ngực, ra vẻ tin tưởng mình chắc chắn đúng.
"Ngươi biết Thủy Lộ Á Nạp xảy ra vấn đề gì?" Kiều Tang sững sờ.
"Nha?" Nha Bảo cũng sững sờ một chút.
"Tìm~" nhỏ Tầm Bảo quỷ kiêu ngạo gật đầu.
Nó vừa rồi đã xem toàn bộ, tuyệt đối không thể đoán sai!
Kiều Tang: "..."
Không phải là cắm đầu xuống đất sao, ngoài bị thương đầu thì còn có thể bị gì nữa.
Không đợi Kiều Tang mở miệng, nhỏ Tầm Bảo quỷ không biết từ đâu lấy ra điện thoại di động, thuần thục thao tác trên đó.
Rất nhanh, nó tìm trong lịch sử ra một video rồi đưa trước mặt Kiều Tang.
Thao tác này của nó khiến Kiều Tang phải khen một tiếng, thật cừ.
Chơi điện thoại còn hay hơn người, mật mã mở khóa còn biết, còn biết xem lịch sử...
Tuyệt vời.
Kiều Tang cúi đầu nhìn điện thoại, Nha Bảo cũng tò mò xáp lại.
Trong video điện thoại là một đoạn trailer phim truyền hình mà lúc rảnh rỗi không có lớp, cô xem gần đây.
Lúc lướt điện thoại, nhỏ Tầm Bảo quỷ cũng ở bên cạnh.
Kiều Tang nhìn video phát ra trong điện thoại, trầm mặc nửa ngày, cô nhớ loại phim truyền hình này có chủ đề về tình yêu và nỗ lực.
Vì được cải biên từ tiểu thuyết nên nội dung phim đã được bạn trên mạng "spoil" không sót một chữ trong phần bình luận.
Nói về hai Ngự Thú Sư từ nhỏ đã không ưa nhau, nhưng một người Lục Khắc miêu miêu thích một người Anh Mộc miên.
Vì Ngự Thú Sư nhà mình, Lục Khắc miêu miêu kìm chế né tránh Anh Mộc miên, sau đó u sầu.
Về sau Ngự Thú Sư của nó biết chuyện, vì hạnh phúc của sủng thú, chủ động đối đầu với người kia để xoa dịu quan hệ.
Sau đủ chuyện gà bay chó chạy, hai người trở thành bạn tốt, còn cùng nhau tham gia song đấu ngự thú, một đường từ huyện nhỏ đánh tới giải đấu cấp địa phương, hai sủng thú cuối cùng cũng ở cùng một chỗ, có thể coi như cái kết hoàn mỹ.
Trong lúc nhất thời Kiều Tang khó mà liên tưởng cốt truyện phim này với tình huống của Thủy Lộ Á Nạp.
Hình ảnh trailer đã tập trung vào ống kính sủng thú.
Trong trailer hai nhân vật chính còn đang đối địch, mỗi lần gặp đều muốn đấu một trận ngự thú đại chiến.
Trên màn hình Anh Mộc miên không chút lưu tình sử dụng lá lưỡi đao, còn Lục Khắc miêu miêu cố ý né lệch, để lưỡi đao trúng vào người mình.
Sau khi Lục Khắc miêu miêu ngã xuống, Anh Mộc miên tiến lên muốn đỡ nó dậy, nhưng mặt Lục Khắc miêu miêu lại đỏ bừng hất móng Anh Mộc miên chạy ra.
Không đợi trailer phát tiếp, nhỏ Tầm Bảo quỷ ấn tạm dừng.
Kiều Tang ngẩng đầu mặt mờ mịt.
Nha Bảo ngẩng đầu cũng mờ mịt không kém.
Chuyện này liên quan gì đến tình huống Thủy Lộ Á Nạp? Kiều Tang cảm thấy đầu óc mình không thể phản ứng kịp.
"Tìm kiếm!"
"Tìm kiếm."
"Tìm kiếm..."
Có lẽ là vì thấy sự hoang mang trong ánh mắt Ngự Thú Sư nhà mình quá rõ ràng, nhỏ Tầm Bảo quỷ lúc này một mình biểu diễn cả hai vai, lúc thì diễn Nha Bảo, lúc thì diễn Thủy Lộ Á Nạp, diễn lại tình huống vừa rồi ở sân trước mặt Kiều Tang.
Kiều Tang trầm mặc một lát: "Ý ngươi là Thủy Lộ Á Nạp thích Nha Bảo."
"Tìm!"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ biểu lộ kiên định gật đầu.
Kiều Tang quay đầu nhìn Nha Bảo vẫn đang ngơ ngác bên cạnh, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Thủy Lộ Á Nạp thích Nha Bảo, sao có thể?!
Hai người này rõ ràng mấy hôm trước còn một lời không hợp liền đánh nhau.
Nói đi cũng phải nói lại, Nha Bảo mới có bao lớn, tính ra thì nửa năm chưa tới, Thủy Lộ Á Nạp thì đã là sủng thú lão niên, lẽ nào Thủy Lộ Á Nạp lại thích kiểu lão trâu gặm cỏ non?
Không thể nào! Tuyệt đối không thể!
Dù xem kịch vô số cô cũng không dám suy diễn như vậy... Kiều Tang nhấc chân bước ra cửa, né tránh nói: "Ta vẫn nên đi xem Thủy Lộ Á Nạp thế nào..."
"Tìm!"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ thoắt một cái chắn ở phía trước, biểu lộ chân thành kêu một tiếng, muốn Kiều Tang tin tưởng nó.
Khóe miệng Kiều Tang hơi giật giật, bất đắc dĩ nói: "Vậy để Nha Bảo thử một chút."
"Nha?"
Nha Bảo nghiêng đầu.
Thử cái gì?
Kiều Tang suy nghĩ một chút nói: "Ngươi qua hỏi xem Thủy Lộ Á Nạp có muốn ở lại hay không, nếu muốn thì các ngươi có thể luôn ở cùng nhau, nhưng điều kiện là phải cùng ta ký khế ước, như vậy về sau chúng ta đi đâu cũng tiện."
Nói xong Kiều Tang quay sang nhỏ Tầm Bảo quỷ: "Tiểu Tầm Bảo, Nha Bảo vừa nói Thủy Lộ Á Nạp không chịu ra ngoài, tiện thể giúp một tay luôn."
"Tìm!" Nhỏ Tầm Bảo quỷ biểu lộ hưng phấn.
"Nha..." Nha Bảo thì một mặt mờ mịt.
...
Sau khi Nha Bảo cùng nhỏ Tầm Bảo quỷ đi rồi, Kiều Tang ngồi trên giường đọc sách.
Cô không muốn tham gia náo nhiệt, miễn Thủy Lộ Á Nạp lại bắn nước vào mặt mình.
Nha Bảo thất bại là chắc chắn, nhưng thừa cơ hội này vừa hay cho Thủy Lộ Á Nạp biết mình có ý định ký khế ước, xem xem thái độ Thủy Lộ Á Nạp hiện giờ ra sao.
Mà nói đi cũng phải nói lại, Thủy Lộ Á Nạp thế mà thi triển được dòng nước phun ra, chờ Nha Bảo trở về cô vẫn nên ra xem Thủy Lộ Á Nạp thế nào, tiện thể bảo nó phun ra dòng nước cho xem mới được...
"Lộ Lộ..."
Ngay lúc Kiều Tang đang mải suy nghĩ thì một giọng nói kéo cô về thực tại.
Kiều Tang nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.
Thấy Thủy Lộ Á Nạp mặt đỏ bừng đang đứng cạnh giường, biểu lộ khó xử nhìn cô.
Bên cạnh còn có Nha Bảo đang mờ mịt và nhỏ Tầm Bảo quỷ mặt đầy chữ "Mau khen ta".
"Lộ Lộ~"
Kiều Tang: "???"
Bạn cần đăng nhập để bình luận