Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 162: Vô Mộng oa oa (length: 8792)

"Ngươi nghe thấy âm thanh gì không?" Kiều Tang thần sắc căng thẳng nói.
Phương Tư Tư sửng sốt một chút, không chắc chắn nói: "Hình như là tiếng của Anh Anh bối."
Anh Anh bối, sủng thú hệ Thủy, bình thường nói chuyện "anh anh anh", bất quá ngoài cái đó ra còn có thể phát ra tiếng kêu rất giống hài nhi.
Trừ người huấn luyện ra, người bình thường rất khó phân biệt hai âm thanh này khác nhau.
Kiều Tang không ngờ Phương Tư Tư có thể lập tức nghĩ đến Anh Anh bối, nàng chưa kịp hỏi thêm thì Phương Tư Tư liền mở miệng nói:
"Lúc người chơi bước vào cửa thứ hai, Anh Anh bối trong nước sẽ phát ra loại âm thanh này, ngay sau đó phân thân ma ngẫu móng vuốt sẽ mang theo thứ mô phỏng người, mượn tay người khác từ đường ống nước leo ra hù dọa người chơi."
"Thế nhưng đây không phải là kịch bản mật thất sao? Chẳng lẽ sủng thú ở cửa thứ hai cũng không bị ảnh hưởng?" Kiều Tang hỏi.
Phương Tư Tư nghĩ nghĩ, nói: "Không, vẫn không giống, phân thân ma ngẫu móng vuốt chưa từng đi ra."
"Ngươi nói đúng." Kiều Tang gật gật đầu đồng ý.
Nhỏ Tầm Bảo quỷ ở phía sau mặt đầy vô tội nháy mắt.
Đi được hai bước, Kiều Tang dừng lại nhắm mắt lần nữa cảm nhận vị trí của Nha Bảo.
Vẫn là bối cảnh màu đen và khoảng cách không quá trăm thước.
Đi nhiều đường như vậy rồi mà khoảng cách vẫn không thay đổi? Kiều Tang mở mắt ra trong lòng ngạc nhiên.
Đúng lúc này tiếng kêu khóc nỉ non giống hài nhi lại vang lên.
"Ngươi biết Anh Anh bối ở vị trí cụ thể nào không?" Kiều Tang quay đầu hỏi.
"Nếu dựa theo kịch bản mật thất thì nó hẳn là ở bên cạnh ống nước đi theo chúng ta." Phương Tư Tư dừng một chút, hỏi: "Ngươi muốn làm gì?"
"Nếu nó chịu nói chuyện tử tế thì tốt, nếu không thì chỉ có thể đánh một trận rồi mới nói chuyện được." Kiều Tang nói.
Trước mắt xem ra, ở cửa thứ nhất và cửa thứ hai thì chỉ có NPC Anh Anh bối là tỉnh táo, mật thất xuất hiện dị thường đương nhiên phải tìm Anh Anh bối có khả năng thấy chuyện gì đã xảy ra để nói chuyện.
...
Phòng quan sát.
Người đàn ông đội mũ nhìn hình ảnh trong màn hình giám sát đi tới đi lui, lo lắng nói: "Bọn họ vào kiểu gì vậy? Có chuyện thì sao bây giờ!"
Hình ảnh trong phòng quan sát chỉ chiếu cảnh Viêm Linh Khuyển xuất hiện, giờ thì không thấy bóng dáng Viêm Linh Khuyển đâu, mà camera ở phòng thứ nhất cũng bị hỏng, ở lại đó cũng vô dụng.
Nhưng phòng quan sát thì không giống.
Phòng quan sát có vài màn hình, mỗi màn hình chiếu từng cửa của mật thất Mê Thất tiểu trấn.
Trước đây, con mắt màu đỏ không ngừng chiếm lấy hình ảnh trên một màn hình nào đó, phòng quan sát đều thấy rõ ràng.
Từ khi sương mù tràn ra thì camera ở phòng thứ nhất đều ngừng hoạt động.
Các màn hình giám sát ở cửa ải còn lại thì không có gì lạ, nhưng bộ đàm bị trục trặc, điện thoại cũng không gọi được.
Muốn ra ngoài xem, kết quả vừa đi đến khúc quanh hành lang bên ngoài phòng quan sát thì trước mặt vẫn là phòng quan sát.
Không còn cách nào khác, chỉ có thể lại lui về phòng quan sát.
Hai cô gái tiến vào phòng mật thất thứ hai thì bọn họ lập tức chú ý đến.
Vốn cho là kẻ cầm đầu tạo nên cục diện này.
Kết quả xem kỹ, một người là Ngự Thú Sư của Viêm Linh Khuyển, một người là Ngự Thú Sư NPC số 9.
Viêm Linh Khuyển và Miên Tiết trùng không thể tạo ra cảnh tượng kỳ lạ như vậy được, hiềm nghi tự nhiên bị loại trừ.
Cái này không phải quan trọng nhất.
Quan trọng nhất là màn hình giám sát thể hiện, đằng sau các nàng vậy mà còn có hai sủng thú hệ U Linh đi theo!
Một con là Tầm Bảo quỷ, còn một con là Vô Mộng oa oa.
Con trước còn dễ nói, sủng thú cấp thấp, xem kích thước không lớn, tuổi chắc còn nhỏ.
Nhưng con sau thì lại là sủng thú cao cấp thật sự!
Vô Mộng oa oa, đặc tính mất ngủ, 24 giờ đều không ngủ được, một số chuyên gia cho rằng ánh mắt của chúng có lẽ chính là do thức đêm mà ra.
Chúng thích dùng giấc mộng của người khác làm thức ăn.
Có thể xem như một loại Siêu Phàm sinh vật hệ U Linh thích năng lượng, tính cách cũng không quá tà ác.
Nhưng có một điều.
Vô Mộng oa oa thích tạo ra mộng cảnh cho người khác, mà còn toàn là ác mộng.
Chúng trời sinh có năng khiếu về mộng cảnh, tạo ra ác mộng khiến cho người trong lúc ngủ có cảm giác y như đang ở hiện thực, cho dù tỉnh lại thì cũng sẽ trong thời gian ngắn không phân biệt được mới rồi là mộng hay là thực, làm cho người ta sợ hãi.
Có người còn có thể mất vài ngày mới tỉnh lại, mà những người tinh thần suy nhược cũng có thể đỡ hơn một chút.
Sao loại sủng thú này đột nhiên xuất hiện trong mật thất của bọn họ được?
"Điện thoại vẫn không gọi được." Người trẻ tuổi bên cạnh lắc đầu.
"Ngươi nói là do người làm hay là bọn nó lỡ đi vào?" Người đàn ông đội mũ nhìn vào màn hình giám sát vẻ mặt khó coi nói.
"Không giống do người làm cũng không giống lỡ vào." Người trẻ tuổi phân tích nói: "Ngươi nhìn giám sát đi, Tầm Bảo quỷ kia đi gần hai cô gái phía trước, trên cổ còn có đeo hạt châu, giống như là đạo cụ, chắc là sủng thú khế ước."
"Nhưng Vô Mộng oa oa phía sau thì cách khá xa, cứ lén lút bám theo sau, giống như rất sợ bị các nàng phát hiện, nếu lỡ vào thì dựa theo tính cách của sủng thú hệ U Linh chắc sẽ ẩn mình rồi trực tiếp xuyên tường đi ra ngoài."
"Nhưng mà ngươi xem hành lang chúng ta đi ra không được, còn có vấn đề về tín hiệu, với cả sương mù đen kia, rõ ràng là cố ý, xem ra lại không giống như lỡ vào."
"Mà trước đó trong giám sát xuất hiện con mắt đỏ kia ngươi không cảm thấy đó là của Vô Mộng oa oa sao?"
"TNND, ta đã sớm thấy con mắt kia chính là của nó rồi, ngươi nói làm sao bây giờ! Còn hai con nhóc con này... Ngọa Tào! Đây là đang làm gì?" Người đàn ông chụp mũ nhìn chằm chằm màn hình giám sát cứ như thấy ma.
Người trẻ tuổi bên cạnh nghe vậy cũng nhìn về phía màn hình.
Đúng lúc này, một con mắt đỏ lại chiếm trọn hình ảnh giám sát ở cửa mật thất thứ hai.
Con mắt liếc sang trái phải hai lần.
Hình ảnh biến mất.
...
"A a a a a!"
"Nha Bảo cứu ta!!! "
Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng cả dòng nước ngầm.
"Tìm, tìm ~"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ cong mắt toét miệng tăng tốc chạy theo sau lưng Kiều Tang, dáng vẻ vui vẻ như đang chơi đùa vậy.
Phía sau nó là hai bàn tay giữ lại chất lỏng màu đỏ, hai chân cũng giữ lại chất lỏng màu đỏ tương tự, còn có một con Anh Anh bối đầy gai trên người.
"Ngọa Tào! Cái thứ đó là gì vậy!" Kiều Tang vừa chạy vừa lớn tiếng hỏi.
"Anh Anh bối!" Phương Tư Tư lớn tiếng đáp.
"Ta hỏi cái tay cụt chân kia!" Kiều Tang dùng tốc độ nhanh nhất cả đời chạy về phía trước.
"Tứ chi của phân thân ma ngẫu!" Tốc độ chạy của Phương Tư Tư chậm hơn một chút.
Cái gì? Tứ chi của phân thân ma ngẫu?
Kiều Tang sững sờ, trong nháy mắt không muốn chạy nữa.
Thua thiệt nàng còn tưởng đây là đoạn phim kinh dị chân thực ngoài đời, kết quả vẫn là sủng thú hệ U Linh làm ra.
Kiều Tang chậm lại rồi quay đầu.
Chỉ thấy bốn chi cụt nhìn như đang dính máu cùng Anh Anh bối như phát điên đang lao về phía mình.
Tốc độ nàng vừa chậm lại thì phía sau liền lập tức kéo gần lại một khoảng.
Kiều Tang giật mình, vô ý thức lại tăng tốc.
Ngọa Tào! Cảnh tượng mình từng xem trong phim kinh dị mà bản thân mình trải qua thì hoàn toàn khác nhau!
"Đây không phải là NPC sao! Ngươi chạy làm gì!" Kiều Tang lớn tiếng chất vấn.
"Không phải vì ngươi thì là vì ai!" Phương Tư Tư vừa chạy vừa khóc.
"Ta sao!" Kiều Tang mờ mịt.
"Ngươi không có việc gì mà cho Tầm Bảo quỷ xoay mông về phía cống thoát nước rồi nhăn mặt làm gì!" Phương Tư Tư lớn tiếng lên án: "Không chỉ vậy, ngươi còn để nó nhổ nước bọt vào bên trong!"
"Không phải là để hấp dẫn Anh Anh bối ra ngoài sao!" Kiều Tang rất vô tội: "Ai mà biết phân thân ma ngẫu cũng ở đây! Kịch bản ở cửa thứ hai là vậy sao? Bọn nó không biết là chúng ta không phải đến chơi sao? Dọa người vậy có hợp lý không!"
Phương Tư Tư hét lên: "Kịch bản đương nhiên không phải như vậy! Nếu không thì ta chạy làm gì!"
"Vậy tại sao..."
"Không phải vì ngươi cho Tầm Bảo quỷ làm mấy cái trò đó sao!"
"..."
"Tìm ~"
Bạn cần đăng nhập để bình luận