Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 302: Sủng thú trụ sở huấn luyện (length: 8229)

"Sáng mai mấy giờ bắt đầu tranh tài?" Thanh âm của mẹ từ đầu bên kia điện thoại truyền đến.
Kiều Tang tựa vào đầu giường, trên mặt tươi cười.
Đứa nhỏ này, rốt cuộc nhớ gọi điện thoại cho mình...
"Sáng mai chín giờ hai mươi, nhưng mà bảy giờ rưỡi là phải đến trường tập hợp rồi." Kiều Tang trả lời.
Thời gian và địa điểm thi đấu được huấn luyện viên thông báo cho Liễu Thông sau khi kiểm tra sức khỏe cho sủng thú hôm nay và xác nhận không có vấn đề.
Lớp 10 đến lớp 12, các tổ đối kháng cá nhân và tổ đối kháng đồng đội đều thi đấu ở cùng một địa điểm.
Mặc dù các đội cân bằng thi đấu ở cùng một trường, nhưng địa điểm thi đấu lại khác.
"Bảy giờ rưỡi tập hợp?" Diệp Tương Đình nhìn thời gian trên điện thoại, đưa lại lên tai nói: "Vậy bây giờ ngươi còn không mau đi ngủ đi, gần mười một giờ rồi."
Kiều Tang cười hì hì nói: "Cái này chẳng phải là vì gọi điện thoại cho mẹ sao."
Diệp Tương Đình muốn cười, nhưng nhịn được, nàng bày ra tư thái nghiêm mẫu nói: "Mau ngủ đi, tránh để ngày mai không dậy được rồi đến muộn."
"Biết rồi." Kiều Tang nói xong cũng muốn cúp điện thoại.
"Chờ một chút!" Ngay khi sắp tắt điện thoại, Diệp Tương Đình bỗng nhiên gọi.
"Sao vậy?" Kiều Tang nghe thấy tiếng trong loa, lại đưa điện thoại lên tai hỏi.
"Các ngươi thi ở đâu, phụ huynh có được vào xem không?" Diệp Tương Đình hỏi.
"Ở khu Tây Hoài, trung tâm huấn luyện sủng thú." Kiều Tang nghĩ ngợi rồi nói: "Về phụ huynh thì không rõ, nếu mẹ muốn đến xem con thì để con hỏi thầy."
"Mẹ chỉ hỏi thôi, cửa hàng mới mở, giờ làm sao có thời gian đi xem." Diệp Tương Đình dừng một chút, tiếp tục nói: "Nhưng con cố gắng lên nhé, đừng để bị loại sớm quá, biết đâu có một ngày mẹ có thể đến được."
"Vâng." Kiều Tang cười nói: "Con sẽ cố chống đến khi nào mẹ có thể đến xem con."
Sau khi cúp điện thoại, vẻ mặt Diệp Tương Đình vui vẻ.
Nàng cầm điện thoại, vô thức lướt qua danh bạ muốn gọi cho tất cả người quen một vòng, nhưng chợt nhớ ra giờ này có lẽ có vài người đã ngủ rồi.
Diệp Tương Đình suy nghĩ một lúc, mở nhóm chat gia đình @ tất cả mọi người.
【 Đang định đi ngủ thì bị con gái gọi điện đánh thức, có ai còn chưa ngủ không? 】 Chị dâu hai là người đầu tiên lên tiếng:
【 Tương Đình à, Kiều Tang nhà cô chẳng phải đang đi học sao, sao còn mang theo điện thoại 】 Bắt được một người chưa ngủ!
Mắt Diệp Tương Đình sáng lên, không nói hai lời, trực tiếp mở giao diện chat riêng với chị dâu hai, gọi thoại trực tiếp.
"Chị dâu hai à, chị vẫn chưa ngủ à, không sao, em cũng không ngủ được, em buôn dưa lê chút nhé, con gái em sáng mai chẳng phải phải đi thi đấu à, chị nghe chưa, là cái giải ngự thú học đường toàn quốc đó."
Bên kia, với tư cách là một thành viên trong nhóm gia tộc, Kiều Tang nhìn thấy trong nhóm mẹ @ tất cả mọi người, chị hai dâu nổi lên, mẹ và chị dâu hai đồng thời biến mất, trong nhật ký chat im lặng nửa ngày.
Xin mặc niệm một giây cho chị hai dâu.
Ngày 27 tháng 10, trời trong xanh.
Vì giờ tập trung quá sớm, bình thường giờ này Nha Bảo căn bản không thể dậy nổi, để Nha Bảo có tinh thần tốt một chút, Kiều Tang rửa mặt xong mặc đồng phục, tự mình đi bộ đến cổng trường.
Lúc này, ở cổng trường Thánh Thủy, hai chiếc xe buýt đã dừng lại.
Một chiếc dùng để chở đội đối kháng, chiếc còn lại chở đội cân bằng.
Dưới xe buýt, các thành viên trong đội tốp năm tốp ba nói chuyện với một số người trung niên.
Ngoài hai chiếc xe buýt, gần đó còn có một vài chiếc xe riêng và một số sủng thú cao cấp mà bình thường không thấy ở quanh trường.
Những chiếc xe riêng và sủng thú cao cấp này là của phụ huynh các thành viên trong đội.
Kiều Tang một mình đi đến trước chiếc xe buýt chở đội đối kháng, vừa định lên xe, liền nghe thấy một giọng nói rất quen gọi nàng.
Quay đầu nhìn lại, đã thấy khuôn mặt tươi cười của mẹ Doanh Doanh nhìn nàng, bên cạnh còn có Chim Bồ Câu Béo đang vẫy cánh.
"Mẹ, sao mẹ lại ở đây?" Kiều Tang bất ngờ hỏi.
"Sáng sớm tỉnh giấc, không ngủ được, dù sao cũng không có việc gì nên đến đưa con." Diệp Tương Đình cười nói.
Nghĩ đến việc muốn đưa con thì cứ nói thẳng, còn phải thêm cái tiền tố, nói cái gì mà không có việc làm, trong lòng Kiều Tang dâng lên một dòng ấm áp, cố ý hỏi: "Cửa hàng không phải mới mở sao, mẹ đang bận rộn, chẳng phải công việc rất nhiều sao?"
Diệp Tương Đình nói: "Trong tiệm chín giờ mới mở cửa, bây giờ mới hơn bảy giờ, đưa xong con về vẫn kịp, nếu không kịp thì mẹ cũng không đến."
Kiều Tang: "..."
"À đúng rồi, sớm như vậy mà con còn chưa ăn gì à?" Diệp Tương Đình hỏi.
Làm sao có thể, dù sớm nhưng cũng không thể để bụng đói, chẳng phải vừa đi trên đường ăn xong một ổ bánh bao đó sao. Kiều Tang chú ý đến chiếc túi mẹ đang cầm trên tay, khựng lại, lắc đầu nói: "Không ăn ạ."
"Vậy thì tốt." Diệp Tương Đình đưa chiếc túi trong tay đến trước mặt Kiều Tang, dịu dàng nói: "Buổi sáng mẹ làm một ít món con thích ăn, chút nữa con có thể ăn trên xe."
"Vâng." Kiều Tang nhận lấy rồi đáp.
Khu Tây Hoài.
Trung tâm huấn luyện sủng thú.
Trung tâm huấn luyện sủng thú là một khu phức hợp đa năng, bao gồm chỗ ở, ăn uống, huấn luyện, thi đấu, nghỉ ngơi,...
Gần 70% đội tuyển tham gia thi đấu cả nước đều đã từng ghé thăm trung tâm huấn luyện sủng thú.
Khác với trung tâm Ngự Thú, trung tâm huấn luyện sủng thú được xây dựng chuyên phục vụ cho thanh thiếu niên còn đang đi học, phải được chính phủ phê duyệt mới được vào.
Kiều Tang vừa xuống xe, liền phát hiện bãi đậu xe đã đậu kín những chiếc xe buýt đề tên các trường, tổng cộng có khoảng hơn bốn mươi chiếc.
Một chiếc xe đại diện cho một trường học.
Nói cách khác hôm nay có hơn bốn mươi trường đến đây thi vòng loại.
Đột nhiên, Từ Nghệ Tuyền vừa xuống xe đã giật áo Kiều Tang.
"Sao vậy?" Kiều Tang hỏi.
"Cậu nhìn xem, người của trường cao trung Ngự Thú Dễ Thành kìa." Từ Nghệ Tuyền chỉ vào một đám người mặc đồng phục màu trắng xanh xen kẽ nói.
Kiều Tang nhìn về phía cao trung Dễ Thành.
Hôm qua kiểm tra sức khỏe cho sủng thú xong, huấn luyện viên ngoài việc thông báo thời gian và địa điểm thi đấu còn công bố danh sách phân tổ của trường Thánh Thủy.
Tổ A2 là tổ của trường Thánh Thủy được phân đến.
Trong đó cao trung Ngự Thú Dễ Thành là trường nổi tiếng nhất trong tổ A2, ngoài trường Thánh Thủy.
Cao trung Dễ Thành tuy chỉ là trường ngự thú trọng điểm cấp huyện nhưng tỷ lệ đậu đại học không hề thua kém các trường chuyên cấp 3 ở thành phố.
Trong vòng thi ngự thú học đường toàn quốc lần trước, lớp 11 còn có một học sinh thành công lọt vào top 24 của tỉnh.
Lớp 11 lần trước, chính là lớp 12 hiện tại. Kiều Tang liếc mắt nhìn rồi mất hứng thú thu hồi tầm mắt.
Việc hiện tại của nàng là đánh bại cao trung Khải Ngự Thú.
Còn các trường khác, gặp được rồi tính tiếp.
Trung tâm huấn luyện sủng thú khu Tây Hoài có tổng cộng 22 sân huấn luyện.
Toàn bộ các đội từ lớp 10 đến lớp 12 được tách ra để đến các sân thi đấu riêng của mình.
Khu C, là sân đấu của các đội lớp 12 tổ A2.
Lúc này, trên khán đài quanh khu C, lãnh đạo và huấn luyện viên của các trường lần lượt ngồi xuống, ngoài ra còn có một số đài truyền thông đến đưa tin.
"Hiệu trưởng, sao thầy lại ở đây?!" Tôn Bác Diệc kinh ngạc nói.
Vương Duy Đấu cười nói: "Một năm một lần giải ngự thú học đường toàn quốc, làm sao thầy có thể không đến xem, đúng rồi, Kiều Tang đâu?"
Buổi sáng nhớ đọc!
Mọi người nhớ đọc buổi sáng, ta hôm nay có việc ở bên ngoài, tối mới về đến nhà!
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận