Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 602: Trùng hợp như vậy? (length: 8932)

Kiều Tang: "! ! !"
Đánh không lại liền gọi người, quá không có đạo đức võ thuật!
"Nha Nha!"
Nha Bảo thử lấy móng, lộ ra vẻ kích động.
Kiều Tang cảm giác được trạng thái của Nha Bảo giật nảy mình, trong lòng tự nhủ Hôi Đồ tước là sủng thú cao cấp, bị một đám sủng thú cao cấp vây công mà ngươi còn hưng phấn như vậy?
Coi như Nha Bảo ngưng tụ năng lượng, chuẩn bị làm một cú lớn thì, Kiều Tang cao giọng nói:
"Tiểu Tầm bảo!"
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo giây hiểu ý của Ngự Thú Sư nhà mình, ánh mắt nó nổi lên Lam Quang, năng lượng trong cơ thể điên cuồng vận chuyển.
Một giây sau, liền dẫn Ngự Thú Sư nhà mình cùng Nha Bảo, thép bảo, biến mất ngay tại chỗ.
Mắt Kiều Tang tối sầm lại, chờ lần nữa khôi phục ánh sáng, phát hiện mình đang ở trong một vùng rừng rậm.
"Nha Nha..."
Thanh âm của Nha Bảo vang lên bên cạnh.
Kiều Tang quay đầu nhìn lại, thấy nó cụp lỗ tai, vẻ mặt thất vọng.
Tiểu Tầm bảo xụi lơ trên lưng Nha Bảo, một bộ "ta không xong rồi" dáng vẻ.
Mà thép bảo có tinh thần nhất, phiến cánh không ngừng dò xét cảnh sắc xung quanh, thần sắc dường như còn mơ hồ có chút hưng phấn.
Kiều Tang từ từ lấy điện thoại cầm tay ra, mở định vị.
Tiếng nữ máy móc vang lên:
"Ngài đã lệch khỏi tuyến đường, đang định vị lại đường đi mới cho ngài, mời chọn chỗ thích hợp quay đầu, nơi này là nơi ở của sủng thú hoang dã, chỉ số nguy hiểm bốn sao, mời lập tức rời đi, cách a ổ đại lộ số 106, mục tiêu của ngài, còn 21 cây số."
Kiều Tang kinh hãi nhìn về phía Tiểu Tầm bảo:
"Ngươi thế mà di chuyển đến một nơi xa như vậy ngay lập tức được sao? !"
Tiểu Tầm bảo mí mắt cũng không nhấc lên nổi.
"Tìm kiếm..."
Nó yếu ớt kêu một tiếng, biểu thị mình vì lần chạy trốn này mà đã vét sạch toàn bộ năng lượng...
Cũng đâu cần liều mạng như vậy... Khóe miệng Kiều Tang giật giật một chút.
"Ngươi uống chút dịch khôi phục năng lượng rồi khôi phục chút đi." Kiều Tang nói.
"Tìm kiếm..."
Tiểu Tầm bảo liên tục gật đầu, khí lực đều không có, nó kêu một tiếng, biểu thị bây giờ mình không có tí sức lực nào, đợi một chút nữa sẽ động.
Kiều Tang: "..."
Kiều Tang hai tay kết ấn, Tinh trận màu cam sáng lên trên mặt đất, thân ảnh của Lộ Bảo từ đó xuất hiện.
Chưa cần Ngự Thú Sư nhà mình mở miệng, Lộ Bảo liếc nhìn xung quanh liền biết Tiểu Tầm bảo có vấn đề.
"Băng khắc."
Viên bảo thạch trên trán nó phát ra Lam Quang chiếu rọi lên người Tiểu Tầm bảo.
"Tìm kiếm!"
Đợi Lam Quang tan hết, Tiểu Tầm bảo đã khôi phục vẻ tinh thần phấn chấn.
Cảm giác suy yếu do hết năng lượng biến mất, năng lượng thì vẫn còn chưa hồi phục.
Tiểu Tầm bảo đứng lên, vội vàng lấy vòng tròn từ giữa đầu ra để hút dịch khôi phục năng lượng.
Đột nhiên, tiếng lá cây rung lắc bỗng nhiên vang lên.
Kiều Tang cảnh giác quan sát một chút môi trường xung quanh, nói: "Nha Bảo, Lộ Bảo, các ngươi chú ý một chút, an toàn phải dựa vào các ngươi."
Tiểu Tầm bảo bây giờ không có năng lượng, bản thân lại mỏng manh, có sủng thú hoang dã xuất hiện cũng không hay ho gì.
Thép bảo là sủng thú sơ cấp, vừa rồi đám sủng thú cao cấp Hôi Đồ tước vừa hiện một bầy, bây giờ thân ở nơi ở của sủng thú hoang dã, Kiều Tang vô ý thức không tính sức chiến đấu của nó vào.
"Nha Nha!"
Tai Nha Bảo dựng lên, trong nháy mắt quên luôn chuyện lúc trước không được đại chiến mà thất vọng, vẻ mặt phấn chấn.
"Băng khắc."
Vẻ mặt Lộ Bảo không thay đổi, nhưng ánh mắt cảnh giác liếc nhìn xung quanh.
Tiếng lá cây rung lắc dừng lại, một con sủng thú dạng trùng màu xanh lục, thân hình chỉ khoảng hai mươi centimet, chậm rãi bò từ trên một thân cây không xa xuống.
Đợi đến khi leo xuống một nửa, nó mới nhìn thấy Nha Bảo và những con khác.
Sủng thú dạng trùng màu xanh lục ngừng lại.
Ba giây sau, nó quay người, chậm rãi bò lên lại.
Thì ra chỉ là một con sủng thú sơ cấp... Kiều Tang thở phào nhẹ nhõm.
"Chúng ta đi thôi." Kiều Tang xoay người lên người Nha Bảo.
Tiểu Tầm bảo tuy không còn năng lượng không thể tiến hành di chuyển không gian, nhưng Nha Bảo vẫn có thể di chuyển.
Nói rồi, Kiều Tang giơ tay lên, làm một động tác phẩy tay, muốn thu Lộ Bảo về ngự thú điển.
"Thép thép!"
Nhưng ngay lúc này, thép bảo kích động kêu một tiếng, biểu thị nhà nó ngay ở đây.
Động tác Kiều Tang dừng lại, mặt đầy bất ngờ: "Trùng hợp vậy sao?"
"Thép thép!"
Thép bảo gật đầu, đúng là trùng hợp vậy!
Không ngờ nhà thép bảo ngay ở đây... Nếu như bây giờ đưa thép bảo về tìm tộc đàn của nó, thời gian trì hoãn ở đây, vậy thì điểm tích lũy top 3 của cô có lẽ cũng chẳng cần nghĩ đến... Nhưng nếu đi a ổ đại lộ số 106 trước, lại cảm thấy định mệnh đã dẫn cô tới đây rồi... Kiều Tang suy nghĩ một lát, ngẩng đầu, thấy thép bảo vẻ mặt đầy mong chờ, cô không do dự nữa, cười nói:
"Vậy thì về nhà ngươi xem thử trước."
Thôi được, năng lượng của Tiểu Tầm bảo nhất thời không khôi phục được, mà bây giờ cách mục tiêu lại xa như vậy, người khác cũng sẽ không xui xẻo như cô gặp một đám Hôi Đồ tước đâu...
Nghĩ đến đây, Kiều Tang bỗng nhiên cảm thấy có chút dễ chịu.
Theo tuyến đường hướng dẫn trước khi đi đến a ổ đại lộ số 106, con đường mọi người đi cũng không khác biệt lắm, trước đó cô đã đuổi kịp rất nhiều người, tuyến đường của mọi người đều giống nhau, đợi đến khi họ đến, liệu có vừa lúc gặp phải đám Hôi Đồ tước kia không...
Chắc sẽ không xui xẻo như vậy đâu... Kiều Tang âm thầm phủ định.
Người khác sẽ không xui xẻo như cô, dù trên đường có gặp chút bất ngờ, cũng không thể nào lệch khỏi tuyến đường ban đầu giống như cô được.
Bây giờ mọi người phỏng chừng đã đi được một phần ba quãng đường, không có di chuyển không gian của Tiểu Tầm bảo, dù cô xuất phát ngay lập tức, cũng có lẽ không nhanh bằng họ, không bằng cứ ở lại giải quyết chuyện của thép bảo trước.
"Thép thép!"
Mắt thép bảo sáng lên, cánh không còn khép lại, vui vẻ kêu lên.
...
Gió nhẹ thổi qua, lá cây run rẩy, làm dao động một vầng sáng.
Không ít sủng thú nhỏ trốn trong bụi cỏ, thỉnh thoảng nhìn nhóm khách không mời này từ trong lá cây ra.
Thép bảo dẫn đường phía trước.
Kiều Tang ngồi trên lưng Nha Bảo đi theo.
Lộ Bảo cũng đi bên cạnh.
Kiều Tang không thu Lộ Bảo về ngự thú điển.
Ở cái nơi đâu đâu cũng có sủng thú hoang dã này, lỡ gặp phải chuyện gì, triệu hồi sủng thú cũng không biết có kịp hay không, thà cứ để Lộ Bảo đi theo còn hơn.
Hơn nữa, xung quanh đều không có ai, Lộ Bảo cũng thích được đi lại trong môi trường thế này.
Trên đường đi đều không có gì nguy hiểm, những con gặp được cơ bản đều là những sủng thú hoang dã cỡ trung tiểu, bọn chúng thấy Nha Bảo và Lộ Bảo đều biết đây là những tồn tại mạnh hơn mình, dồn dập nhường đường.
Đi được mười mấy phút, mấy chục sợi rễ thực vật bỗng nhiên từ phía trước điên cuồng quấn đến.
"Đóng băng chi phong!" Kiều Tang một mực cảnh giác tình huống xung quanh thấy vậy cấp tốc ra lệnh.
Lộ Bảo há mồm, một luồng hàn khí mắt thường có thể thấy đột ngột phun ra.
Hàn khí nhanh chóng xòe thành hình quạt, lan về phía trước, đóng băng tất cả trên đường đi.
Mấy chục sợi rễ thực vật toàn bộ khựng lại, bao phủ bởi một lớp băng.
Lúc này, một giọng máy móc vang lên:
"Cùng chùy mầm, sủng thú hệ thảo cấp thấp, thường ngụy trang thành hình dạng cây cỏ, rất ghét nước, nếu như trời bắt đầu mưa, sẽ tự nhiên biến mất."
Kiều Tang dường như ý thức được gì đó, quay đầu lại.
Chỉ thấy Tiểu Tầm bảo đang một vuốt giữ một con sủng thú nhỏ màu xanh, hình thái rất giống cỏ, còn một vuốt thì cầm thiết bị nhận dạng sủng thú.
"Cùng chùy!"
Một tiếng giận dữ từ phía trước truyền đến.
Kèm theo tiếng bước chân "Đông Đông", một con sủng thú cao hơn ba mét, tổng thể màu xanh lục, hình dáng rất giống cây cối, xuất hiện phía trước con đường.
"Tìm kiếm~"
Tiểu Tầm bảo nổi lòng hiếu kỳ, nhắm thiết bị nhận dạng sủng thú vào con sủng thú phía trước.
"Cùng chùy cây, sủng thú hệ thảo cấp cao, thường ngụy trang thành hình dạng cây cối, tính tình ôn hòa, sẽ không chủ động tấn công, đôi khi sẽ còn ngẫu nhiên chỉ đường cho người lạc." Thiết bị nhận dạng sủng thú nhanh chóng thông báo thông tin về con sủng thú trước mặt.
Cùng chùy mầm? Cùng chùy cây? Kiều Tang nhìn Tiểu Tầm bảo vẫn còn đang cầm Cùng chùy mầm, nheo mắt lại, đột nhiên hiểu ra điều gì.
PS: Ta đến rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận