Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 234: Đến muộn (length: 8123)

Mưa đã tạnh.
Nhìn xem Cương Giáp Túc quái đột nhiên xuất hiện ở phía sau lưng, Kiều Tang còn có gì không hiểu, vừa rồi cơn mưa căn bản không phải do con sủng thú loài chim kia thi triển.
Mà là nó.
Cương Giáp Túc quái xuất hiện đúng là làm cho nàng hoảng loạn một chút, nhưng cũng chỉ có vậy!
"Tiểu Tầm bảo, hắc ám khống ảnh!" Kiều Tang đi đến bên cạnh Lý Tùng Hải gọi.
Trong tình huống đối chiến không theo quy tắc, vị trí bên cạnh Ngự Thú Sư của đối phương đương nhiên là an toàn nhất, đặc biệt là vị Ngự Thú Sư này còn ngủ say như chết.
Kiều Tang tuyệt đối không thừa nhận đây là sợ, nàng chỉ là cẩn thận mà thôi!
"Tìm!"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ duỗi ra hai ngón tay ngắn ngủn, bóng dáng của nó dưới ánh nắng xoay mình khẽ động, trực tiếp kéo dài đến vị trí của Cương Giáp Túc quái.
Không có chỉ lệnh của Ngự Thú Sư, Cương Giáp Túc quái vô ý thức liên tục nhảy về phía sau né tránh.
Nhỏ Tầm Bảo quỷ thân hình nhỏ, tuy rằng buổi sớm mặt trời mọc hơi chếch về phía chân trời, tạo thành góc nghiêng với vật thể, khiến cho bóng đổ cũng kéo dài ra không ít, nhưng Cương Giáp Túc quái hình thể lớn, động tác lại nhanh, tốc độ bóng kéo dài căn bản đuổi không kịp khoảng cách nó kéo ra.
"Nha Bảo, khống chế nó!" Kiều Tang quyết định dứt khoát nói.
Ở giữa không trung, con mắt Nha Bảo nhanh chóng biến thành màu lam.
Một cỗ lực lượng vô hình khiến Cương Giáp Túc quái trì trệ động tác, cứ vậy mà dừng lại một chút đứng yên, bóng ma đen nhánh trên mặt đất tốc độ cực nhanh kéo dài nối đến bóng của nó.
Chưa kịp Cương Giáp Túc quái bắt đầu giãy dụa, ngón tay ngắn của nhỏ Tầm Bảo quỷ khẽ động, dưới sự khống chế của hắc ám khống ảnh, Cương Giáp Túc quái trực tiếp xoay tròn không ngừng tại chỗ.
"Cương giáp!"
Tiếng kêu thảm thiết của Cương Giáp Túc quái khiến Mưa Trì Yên đang bị những biến cố liên tiếp làm cho lấy lại tinh thần.
"Trì trì!"
Mưa Trì Yên chịu đựng đau đớn vỗ nhẹ cánh, nhanh chóng bay lên không, sau đó lao xuống với tốc độ đột ngột tăng nhanh, hào quang màu xanh bao phủ toàn thân.
Mục tiêu nó nhắm đến là nhỏ Tầm Bảo quỷ.
"Né tránh!"
Kiều Tang bình tĩnh phán đoán.
Dũng chim mãnh công, kỹ năng hệ phi hành trung giai, trong các kỹ năng trung giai được xem là chiêu thức tương đối khó học mà uy lực lại mạnh mẽ, tốc độ và lực công kích đều không thể khinh thường.
Nhưng chiêu này cũng có thiếu sót, đó là khi đánh trúng đối phương sẽ khiến bản thân phải nhận một phần tổn thương do mục tiêu gây ra.
Bất quá nếu sủng thú sử dụng Dũng chim mãnh công có hai đặc tính đầu cứng và phòng ngự ma pháp, thì sẽ không gây tổn thương cho bản thân.
Với lực phòng ngự của nhỏ Tầm Bảo quỷ thì căn bản không chịu được chiêu này, trên người Nha Bảo lại còn có Thủy Lộ Á Nạp, giống như vừa nãy mà sử dụng liệt diễm công kích thì không khả thi.
Mưa Trì Yên sử dụng Dũng chim mãnh công tốc độ quá nhanh, những công kích khác của Nha Bảo không có nắm chắc trăm phần trăm có thể nhắm trúng.
Nếu ngắm không trúng thì nhỏ Tầm Bảo quỷ sẽ bị thương, nếu ngắm trúng thì nhỏ Tầm Bảo quỷ cũng sẽ nhận dư chấn tổn thương, không đáng.
"Tìm~"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ thuấn di một cái xuất hiện cách ba mét.
Mưa Trì Yên vồ hụt.
Nhưng bởi vì thi triển thuấn di, nên hắc ám khống ảnh không thể tiếp tục.
Kết nối bóng bị cắt đứt.
"Cương giáp..."
Cơ thể Cương Giáp Túc quái lắc lư nghiêng ngả, mắt hoa lên đầy sao, nhưng cũng không có ngã xuống.
Thấy Cương Giáp Túc quái sắp thanh tỉnh khỏi cảm giác choáng váng, Kiều Tang hô:
"Nha Bảo, hỏa chi nha!"
Nghe được lệnh của Ngự Thú Sư, Nha Bảo trực tiếp thuấn di xuất hiện sau lưng Cương Giáp Túc quái.
"Nha!"
Nha Bảo ngẩng đầu, trong không khí thoáng chốc tràn ngập khí tức ngọn lửa cuồng bạo.
"Trì trì!"
Mưa Trì Yên lần nữa vỗ cánh, muốn bay qua ngăn cản, nhưng khi vừa định di chuyển thì cơ thể lại không thể động đậy.
Ở đằng xa, nhỏ Tầm Bảo quỷ đang dùng đôi mắt lam quang nhìn chằm chằm nó.
Về phía Nha Bảo, ngọn lửa đỏ sậm ngưng tụ, vốn dĩ phải nhanh chóng ngưng kết thành năng lượng thoáng ngưng lại một chút, tùy theo đó là biên độ tăng lên lớn.
Ánh lửa nóng rực nhanh chóng tạo thành trước mặt Nha Bảo một con Viêm Linh Khuyển cỡ lớn do ngọn lửa tạo thành...đầu và hỏa chi nha.
Viêm Linh Khuyển do ngọn lửa tạo thành theo động tác của Nha Bảo hung hăng cắn một phát.
"Cương giáp!"
Cương Giáp Túc quái phát ra tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng, "Phanh" một tiếng ngã trên mặt đất mất đi ý thức.
Thủy Lộ Á Nạp đang ngồi trên lưng Nha Bảo nhìn cảnh vừa rồi, cảm thấy nhịp tim hẫng một nhịp, sau đó tăng tốc, lại càng nhanh...
"Nha?"
Nha Bảo thì đang hồi tưởng lại cảnh tượng vừa nãy, nghiêng đầu.
Hỏa chi nha của nó sao lại biến dạng?
Kiều Tang nhìn hỏa chi nha không giống với trước đây, vẻ mặt bình tĩnh, làm ra vẻ cao thủ rất có phong phạm.
Nhưng thực tế thì trong lòng nàng lúc này đang điên cuồng cười như dại.
Cương Giáp Túc quái là sủng thú hệ thủy và hệ nham thạch, quả thực là khắc chế Nha Bảo hệ Hỏa rất gắt gao.
Kỹ năng uy lực mạnh nhất của Nha Bảo hiện giờ là Hỏa Tinh Vũ, nhưng hiện tại là trên đường, nếu như từ khúc quanh đột nhiên xuất hiện người đi đường, lúc đó nàng cũng không biết đi đâu mà giải thích.
Hỏa chi nha là kỹ năng tấn công uy lực mạnh thứ hai của Nha Bảo, để hỏa chi nha đạt độ thành thục viên mãn mà đối đầu với Cương Giáp Túc quái có cấp bậc cao hơn một cấp, đồng thời còn khắc chế thuộc tính, Kiều Tang trong lòng dù sao vẫn có chút thấp thỏm.
Cho nên khi vừa nãy Nha Bảo thi triển hỏa chi nha, nàng đã dùng bàn tay vàng, trực tiếp tăng độ thành thục viên mãn lên đến áo nghĩa.
Bản thân độ thành thục hỏa chi nha của Nha Bảo cũng đã đạt đến đỉnh cao của viên mãn, nhiều nhất là hết ngày hôm nay sẽ luyện được đến cảnh giới áo nghĩa.
Nếu theo lời của Kiều Tang hai ngày trước nói, có lẽ còn phải suy nghĩ một chút, nhưng hiện tại nàng căn bản không nghĩ liền tăng 80 điểm lên.
Nàng thiếu điểm sao?
Không thiếu!
Lại nói, điểm số không phải là để dùng sao!
Quả nhiên, dù là sủng thú thuộc tính khắc chế có cấp bậc cao, nhưng đối mặt hỏa chi nha có độ thành thục đạt đến cấp bậc áo nghĩa cũng vẫn không chịu nổi một kích.
Bất quá, việc có thể giải quyết Cương Giáp Túc quái nhanh gọn dứt khoát như vậy, thì một phần lớn cũng nhờ nhỏ Tầm Bảo quỷ đã dùng hắc ám khống ảnh làm nó xoay tròn cả nửa ngày trời.
Cương Giáp Túc quái đã đổ, Mưa Trì Yên vẫn chưa đổ.
Nhưng Cương Giáp Túc quái ngã xuống hiển nhiên đã gây ra xung kích rất lớn đối với Mưa Trì Yên, đến mức bản thân nó lúc nào có thể động lại cũng không hay.
"Tìm kiếm ~"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ thuấn di đến bên cạnh Mưa Trì Yên, duỗi ra một ngón tay ngắn chọc chọc lên người nó.
Mưa Trì Yên giật nảy mình, vô ý thức quay đầu.
Dưới thuật thôi miên cấp bậc đại thành, Mưa Trì Yên không hề có chút sức chống cự mà ngã xuống.
"Lộ Lộ!"
Thủy Lộ Á Nạp nhìn tình cảnh người nằm trên đất và hai con sủng thú biểu hiện kích động kêu lên một tiếng.
Kiều Tang nhắc nhở: "Ngươi mau quay trở lại trong túi."
"Lộ Lộ..."
Thân thể Thủy Lộ Á Nạp cứng đờ, vẻ mặt có chút không nỡ hướng về Nha Bảo nhìn lại.
"Nha."
Nhưng Nha Bảo căn bản không hề quay đầu nhìn, mà là sau khi nghe thấy Ngự Thú Sư nhà mình thì liền thuấn di đi vào vị trí ba lô sau lưng Kiều Tang kêu lên một tiếng, ra hiệu Thủy Lộ Á Nạp nhanh chóng đi vào.
Thủy Lộ Á Nạp: "..."
Kiều Tang nhìn Lý Tùng Hải đang ngủ say không tỉnh trên mặt đất, chợt nhớ tới điều gì, cứng đờ cho tay vào túi xách lấy điện thoại di động ra.
8 giờ 02 phút.
Nhìn thời gian hiển thị trên màn hình điện thoại di động, khóe miệng Kiều Tang giật giật, ngày thứ ba khai giảng đã đi trễ, nàng sẽ bị phê bình chết mất...
Bất quá...
Kiều Tang lại một lần nữa chuyển ánh mắt đến Lý Tùng Hải trên mặt đất, vẫn là trước giải quyết phiền phức này thì quan trọng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận