Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 582: Ta liền đem ngươi lưu tại nơi này (length: 9418)

Từng đoàn từng đoàn hỏa diễm từ không trung rơi xuống đập vào mắt.
Hỏa vũ rơi xuống trong nháy mắt, toàn bộ bầu trời như thể đều bị đốt thành màu đỏ.
"Phanh phanh phanh!"
Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng không dứt, diễm mưa dày đặc hoa lệ dị thường lại tràn ngập một cỗ khí tức hủy diệt khủng bố.
Diễm lưỡi bay múa, cơ hồ nuốt hết sạch tất cả vảy giáp nga.
Ánh lửa loạn xạ, Nha Bảo cõng Kiều Tang đứng sừng sững giữa ngọn lửa.
Rõ ràng hỏa diễm trải rộng toàn bộ chân trời, lại duy chỉ có không rơi vào khu vực lấy Nha Bảo làm trung tâm.
Động tĩnh khoa trương khiến cho tên kia đạt bồng lần nữa chậm rãi tỉnh lại.
Hắn mở to mắt, nhìn thấy chính là cảnh tượng giống như hủy thiên diệt địa này.
Tên kia đạt bồng vừa nhắm mắt, lần nữa hôn mê bất tỉnh.
Trên mặt đất, con sủng thú có dáng dấp rất giống nham thạch luống cuống tay chân lăn qua lăn lại, dùng cách đó để tránh diễm mưa.
Dưới đáy đầm nước, một đôi con mắt sắc bén chậm rãi mở ra.
Trên bầu trời, một đám vảy giáp nga bị dọa đến tứ tán, chạy loạn khắp nơi.
Chỉ là hỏa vũ thực sự quá dày đặc, trong nháy mắt đã đưa chúng nó gần như đoàn diệt.
Nhưng số lượng vảy giáp nga cũng không phải là ít, dù dưới hỏa vũ dày đặc thế này, vẫn có một phần nhỏ bay đến khu vực an toàn phía trên Nha Bảo.
Đôi cánh của chúng ra sức hướng xuống một cái, vảy phấn không ngừng chiếu xuống.
Thép bảo vốn đang An Tĩnh, thấy vậy lập tức vỗ cánh bay lên trên, hơn mười đạo lưỡi dao không khí lập tức đột phá vảy phấn, đánh tới nhóm vảy giáp nga phía trên.
Vảy giáp nga dồn dập di chuyển né tránh.
Lộ Bảo đã quay đầu lại hé miệng, một luồng hàn khí mắt thường có thể thấy thoáng chốc phun ra từ miệng nó.
Hàn khí lan tràn, nhanh chóng đông cứng từng con vảy giáp nga đang né tránh lưỡi dao không khí phía trên Nha Bảo.
Dù không còn vảy giáp nga, nhưng vảy phấn mà chúng thi triển lúc trước vẫn đang rơi xuống.
Kiều Tang vô ý thức muốn dùng quần áo che đầu, nhưng nàng đột nhiên ý thức được hình như mình đã trúng chiêu trước đó, liền dừng động tác.
Dù sao cũng đã trúng chiêu rồi, có Lộ Bảo ở đây, có vẻ như cũng không có gì nghiêm trọng hơn. . . Với suy nghĩ như vậy, Kiều Tang thấy tên Ngự Thú Sư kia tên là kia đạt bồng an tường nhắm mắt lại, di chuyển đến vị trí cách phía trên đầu nàng khoảng năm centimet, chặn những vảy phấn đang phiêu tán xuống.
Kiều Tang ngẩn người một chút, chợt ý thức được điều gì, nhìn về phía Tiểu Tầm bảo.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo cảm nhận được ánh mắt của Ngự Thú Sư nhà mình, dùng đôi mắt lam quang thể hiện ánh mắt kiên định "Yên tâm, có ta ở đây".
Không ngờ Tiểu Tầm bảo lại cẩn thận như vậy. . . Kiều Tang nhất thời cảm động.
Nhưng một giây sau, nàng chợt nhớ tới một chuyện.
Không phải, ngươi dùng niệm lực đã khống chế kia đạt bồng rồi, vậy Lộ Bảo đâu. . . Kiều Tang trong lòng run lên, vội nhìn về phía Lộ Bảo.
Chỉ thấy Lộ Bảo cũng không hề rơi xuống dưới, mà vẫn lơ lửng giữa không trung.
Kiều Tang sững sờ, trong lòng nghĩ tình huống này là như thế nào?
"Nha!"
Lúc này, Nha Bảo kêu một tiếng.
Kiều Tang lập tức hiểu ra, là Nha Bảo tiếp sức cho Tiểu Tầm bảo, dùng niệm lực khống chế Lộ Bảo ở trên không trung.
Ta còn chưa chỉ huy, vậy mà giữa các ngươi lại phối hợp ăn ý đến vậy. . . Kiều Tang vui mừng nghĩ.
Đợi đến khi hỏa vũ rơi hết, trên không trung chỉ còn lại vài con vảy giáp nga thưa thớt.
"Vảy vảy!"
Vảy giáp nga phẫn nộ nhìn Nha Bảo, có vẻ như hoàn toàn không hề sợ hãi trước Hỏa Tinh Vũ vừa nãy.
Kiều Tang nhìn chúng, không khỏi nhớ lại khi còn đi học, lão sư từng giảng một câu:
"Một số chủng tộc sủng thú đặc biệt đoàn kết, chỉ cần đồng bạn của mình bị tổn thương, dù đối thủ có mạnh hơn mình gấp trăm lần, cũng sẽ không chút e ngại phát động công kích, sủng thú loại này, thường thì trí thông minh có hơi thấp, việc muốn học được các kỹ năng khó sẽ không hề dễ dàng, các ngươi khi muốn khế ước sủng thú loại này cần phải cẩn thận."
Nghĩ xa xôi quá rồi. . . Kiều Tang thu hồi suy nghĩ, chuẩn bị kêu Lộ Bảo phát động công kích cuối cùng.
Đúng lúc này, mặt đầm nước đột nhiên rung lắc kịch liệt.
"Vảy vảy!"
Vảy giáp nga giống như gặp phải chuyện kinh hãi nào đó, dồn dập quay đầu bay đi.
"Thép thép!"
Thép bảo cũng ý thức được điều gì, vẻ mặt nghiêm túc, kêu một tiếng, biểu thị đi mau.
Kiều Tang nhìn Thép bảo, giật mình.
Chỉ thấy mặt của thép bảo sưng vù đáng sợ, giống như đầu heo.
Kiều Tang lập tức nhớ lại cảnh tượng khi trước bị đàn bướm vảy giáp vây quanh, khi ấy thép bảo cũng ở trong đó. . .
Vậy mặt của nàng hiện tại có giống thép bảo không. . .
Còn cả Nha Bảo nữa. . .
"Thép thép!"
Thép bảo không thể chấp nhận việc Ngự Thú Sư của mình còn thất thần trong thời điểm quan trọng như thế này.
Nó giơ cánh định đập lên đầu Ngự Thú Sư của mình để nhắc nhở thêm lần nữa, thì Kiều Tang kịp thời lên tiếng:
"Ta biết rồi."
Dù nàng là lần đầu tiên làm nhiệm vụ tại Siêu Túc Tinh, những điều nên biết cũng đã biết.
Với loại tình huống này, chắc chắn là dưới đầm có một con đại Boss.
"Thép thép?"
Thấy mặt đầm càng lúc càng rung lắc mạnh hơn, Thép bảo vội, vậy sao còn chưa đi?
"Tiểu Tầm bảo, được không?" Kiều Tang nhìn về phía Tiểu Tầm bảo.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo hiểu rõ Ngự Thú Sư nhà mình hỏi gì, nó biểu lộ vẻ thật lòng gật đầu.
"Chúng ta đi thôi!" Vừa nói chuyện, Kiều Tang vừa vung tay, thu Nha Bảo và Lộ Bảo, cùng với Thép bảo vào trong Ngự Thú Điển.
Đôi mắt của Tiểu Tầm bảo hiện lam quang.
Một giây sau, Kiều Tang cùng Tiểu Tầm bảo bọn họ, người vừa định rơi xuống đất liền trong nháy mắt biến mất không thấy.
Cù trác đang vội vã cưỡi Thân Ưng bay tới nhìn thấy cảnh Kiều Tang biến mất không còn tăm hơi.
Đúng vào lúc này, mặt đầm rung lắc dữ dội chậm rãi lộ ra một bộ vị cái trán có một cái mào hình tam giác lớn màu xanh da trời, hàm dưới nhô ra, mọc ra một vòng râu rậm màu lam của một cái đầu to lớn.
Cù trác nhìn, bốn mắt nhìn nhau với nguyên nước vừa ngoi lên từ đầm.
Giờ phút này, trong đầu cù trác, "Thảo" chữ này cứ lặp đi lặp lại liên tục.
. . .
Kiều Tang mở mắt, phát hiện mình đang ở một bụi cỏ tươi tốt.
Một con sủng thú loại nhện có ba mắt thong thả bò ngang qua trước mặt nàng.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo vội vàng bay đến trước mặt Ngự Thú Sư của mình, dang hai cánh tay, hiện lên tư thái bảo vệ.
Con sủng thú loại nhện con mắt ở giữa trán nhìn Tiểu Tầm bảo một chút, ngay sau đó thu ánh mắt về, tiếp tục không nhanh không chậm bò về phía trước.
Tiểu Tầm bảo: ". . ."
Lúc này, Kiều Tang cười nói:
"Không ngờ bây giờ ngươi có thể một lúc di chuyển được nhiều người như vậy."
"Tìm kiếm ~"
Tiểu Tầm bảo trong nháy mắt đã quên mất cảm xúc vừa rồi, kiêu ngạo ưỡn ngực, biểu thị đây chỉ là chuyện nhỏ.
Trước kia Tiểu Tầm bảo dùng không gian di động, mỗi lần chuyển vị trí đều chỉ một mục tiêu, trước đây khi gặp đàn vảy giáp nga, tình hình khẩn cấp, nàng căn bản không nghĩ nhiều, liền phát chỉ lệnh, ai ngờ Tiểu Tầm Bảo vậy mà đồng thời dời luôn người tuyên bố nhiệm vụ cùng con gái của hắn, lần này lại còn đồng thời dời nàng, kia đạt bồng cùng sủng thú của hắn, với cả Mộc Lạp Quái.
Hả? Mộc Lạp Quái?
Nghĩ đến đây, Kiều Tang vội nhìn xung quanh.
Rất nhanh nàng thấy Mộc Lạp Quái đang ở cách đó hai mét, một bộ dạng chưa hết hồn.
Chợt Kiều Tang nhớ ra điều gì đó, hai tay kết ấn, tuần tự triệu hồi Nha Bảo, Lộ Bảo và Thép bảo.
"Nha!"
Nha Bảo thoát khỏi nguy hiểm, ngoáy đuôi vui sướng kêu lên một tiếng.
Kiều Tang nhìn dáng vẻ của Nha Bảo, khóe miệng giật giật.
Tình hình lúc nãy khẩn cấp, nàng lại luôn ở trên lưng Nha Bảo, nên giờ mới nhìn thấy chính diện Nha Bảo.
Chỉ thấy đầu Nha Bảo sưng phồng, mọc ra từng nốt đỏ, tuy trông không nghiêm trọng như thép bảo, nhưng bộ dạng đẹp trai ngày trước đã chẳng còn lại chút gì.
Không khỏi, Kiều Tang có chút bội phục Lộ Bảo.
Đối mặt bộ dạng bây giờ của Nha Bảo và Thép bảo, vậy mà còn có thể giữ vẻ mặt không đổi sắc như thế. . .
Nếu như Kiều Tang có thể nhìn thấy bộ dạng của mình, liền có thể biết, thật ra nàng mới là người nghiêm trọng nhất. . .
"Chữa trị chi quang." Kiều Tang lên tiếng nói.
"Băng khắc."
Lộ Bảo kêu một tiếng, bảo thạch trên trán sáng lên Lam Quang, chiếu rọi lên người Kiều Tang.
Đợi Lam Quang tan đi, vết sưng đỏ của Kiều Tang biến mất, gương mặt trắng nõn, đã khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo thấy vậy, trong nháy mắt kích động bay vòng quanh người Ngự Thú Sư nhà mình một vòng nhẹ nhàng.
Đợi đến khi Lộ Bảo chữa khỏi Nha Bảo và Thép bảo, đang chuẩn bị thi triển chữa trị chi quang lên người kia đạt bồng, Kiều Tang mở miệng:
"Thế này là được rồi."
"Băng khắc."
Lộ Bảo lập tức thu lại Lam Quang.
Bây giờ đem Mộc Lạp Quái đưa đi xa một chút, nhiệm vụ coi như đã hoàn thành. Nơi này có vẻ như cách nhà người tuyên bố nhiệm vụ khá xa. Kiều Tang vừa nghĩ vừa nhìn Mộc Lạp Quái, hỏi:
"Ta để ngươi ở đây nhé, được không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận