Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 683: Liên hoan (length: 11468)

"Nha Nha?"
Nha Bảo nhìn Lộ Bảo, lộ vẻ mặt ngơ ngác.
Lão Tam không phải chính là ngươi sao?
"Băng khắc..."
Lời này vừa nói ra, hàn khí trên người Lộ Bảo đột nhiên tăng vọt, mặt đất dưới chân ngưng kết thành một lớp Bạch Sương, lan ra bốn phía.
Đồng thời cơ thể hơi khom lên, ánh mắt sắc bén, giống như chỉ một giây sau là sẽ phát động tấn công.
"Nha Nha..."
Nha Bảo cảm nhận được trạng thái của Lộ Bảo, vẻ mặt dần dần nghiêm túc, bày ra tư thế "Muốn đánh ta thì cứ đến".
Mắt thấy chiến đấu sắp nổ ra, Kiều Tang đột nhiên nói:
"Nha Bảo, ngươi nói Lộ Bảo là lão Tam, là vì nó là con thứ ba gia nhập đội đúng không!"
Nhanh nói phải đi! Kiều Tang nghiêng đầu về phía Nha Bảo, cố sức nháy mắt.
"Nha Nha."
Nha Bảo ngẩn người, khẽ gật đầu.
Nó thật sự chỉ vì nguyên nhân này mới gọi Lộ Bảo là lão Tam.
Hô, suýt chút nữa là gây ra mâu thuẫn gia đình rồi... Kiều Tang nhẹ nhàng thở ra.
"Nha Nha?"
Lúc này, Nha Bảo lộ vẻ lo lắng.
Vừa nãy mắt ngươi làm sao vậy?
Kiều Tang im lặng một chút: "Vừa nãy bị hạt cát bay vào."
Hàn khí trên người Lộ Bảo hơi giảm bớt, nhưng vẫn nhìn chằm chằm Nha Bảo.
Kiều Tang nhân cơ hội chuyển sự chú ý của nó: "Lộ Bảo, Thép Bảo nằm đã nửa ngày rồi, mau chữa trị cho nó đi."
"Băng khắc."
Lộ Bảo vẫy đuôi một cái, đi về phía Thép Bảo.
Viên bảo thạch trên trán nó phát ra Lam Quang.
Một đạo ánh sáng chữa trị chiếu xuống, rất nhanh, tinh thần Thép Bảo lại phấn chấn hẳn lên.
"Thép Vệ."
Thép Bảo đi tới, liền gọi một tiếng với Nha Bảo, ý nói sẽ quay lại.
"Chờ một chút!" Kiều Tang giật mình, kịp thời hô.
"Thép Vệ?"
"Nha Nha?"
Thép Bảo và Nha Bảo đồng thời quay lại nhìn, lộ vẻ mặt "Sao vậy".
Còn có thể làm sao chứ, hai lần! Bị hôn mê tới hai lần! Không tới 5 phút mà hôn mê tận hai lần! Nếu mà cứ huấn luyện như vậy nữa, nàng chịu sao nổi… Kiều Tang hắng giọng một tiếng:
"Cường độ Hỏa Tinh Vũ đối với Thép Bảo hiện tại còn quá lớn, đổi chiêu khác đi."
Nói xong, nàng nhìn về phía Lộ Bảo.
Nghĩ tới Lộ Bảo có kỹ năng mưa đá thuộc loại thời tiết, tuy là bậc cao, nhưng chưa hề luyện tập lần nào, vẫn còn ở mức nhập môn, có lẽ Thép Bảo có thể trụ được dưới chiêu này lâu hơn...
Nghĩ vậy, Kiều Tang nói:
"Tiếp theo để Lộ Bảo cùng Thép Bảo luyện chung đi, Lộ Bảo thi triển mưa đá, Thép Bảo sẽ ở dưới luyện tập tốc độ di chuyển."
"Thép Vệ."
Thép Bảo nghĩ một chút, gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
"Băng khắc..."
Còn Lộ Bảo thì hàn khí toàn thân lại xuất hiện, nhìn chằm chằm vào Ngự Thú Sư của mình.
Có ý gì?
Nha Bảo cùng Thép Bảo huấn luyện cường độ quá lớn, còn nó thì cường độ không lớn à?
Kiều Tang: "..."
Đã mẫn cảm tới mức này rồi sao... Kiều Tang sắp xếp lại ngôn ngữ, nói:
"Hỏa Tinh Vũ của Nha Bảo vẫn luôn luyện tập, độ thành thục đã tới mức áo nghĩa rồi, mưa đá của ngươi còn chưa luyện lần nào, chắc chắn là yếu hơn chiêu Hỏa Tinh Vũ đó rồi."
Nói tới đây, nàng dừng lại một chút, bổ sung: "Ta chỉ đơn thuần so uy lực của hai kỹ năng này."
Thép Bảo im lặng quan sát Ngự Thú Sư của mình.
"Băng khắc."
Lộ Bảo nghe vậy, hàn khí tan biến, miễn cưỡng coi như đã chấp nhận cách nói này.
Tiếp đó vẫy đuôi một cái, đi về phía một nơi khác trong sân huấn luyện.
Thép Bảo vỗ cánh, theo sát phía sau.
Nha Bảo thấy vậy, cũng đi một bên tự mình luyện tập.
Cuối cùng cũng giải quyết xong... Kiều Tang nhìn bóng lưng Lộ Bảo nhẹ nhàng thở ra đồng thời, lại không khỏi lo lắng cho tương lai.
Lộ Bảo dạo này dù cái gì cũng không nói, nhưng nàng vẫn nhận thấy trạng thái gần đây của nó có chút bất an, loại bất an này càng thêm rõ ràng sau khi Tiểu Tầm Bảo tiến hóa.
Khi Tiểu Tầm Bảo còn chưa tiến hóa, lúc nàng đi ra ngoài, Lộ Bảo đều vẫn chờ trong ba lô đi theo.
Nhưng sau khi Tiểu Tầm Bảo tiến hóa, khoảng thời gian này khi nàng đi tới những nơi để luyện tập phòng ngự, Lộ Bảo không đi theo nữa, càng thích ở trong thùng nước có nước thánh túy.
Bây giờ trạng thái đã thế này rồi, nếu một hai năm sau vẫn chưa tiến hóa, Lộ Bảo không biết sẽ lo lắng tới mức nào...
"Tìm kiếm ~"
Ngay lúc Kiều Tang đang suy tư, Tiểu Tầm Bảo thuấn di tới bên cạnh, ngọt ngào kêu một tiếng, ý nói đã đến một canh giờ.
Kiều Tang: "..."
Kiều Tang lấy điện thoại di động ra xem đồng hồ, phát hiện vừa tròn một canh giờ kể từ lúc nàng nảy ra ý định cho Tiểu Tầm Bảo đi huấn luyện.
Không hơn không kém một phút.
"Sao ngươi biết một canh giờ rồi?" Kiều Tang để điện thoại xuống, không khỏi hỏi.
"Tìm kiếm ~"
Tiểu Tầm Bảo nhếch miệng, lộ vẻ mặt kiêu ngạo nhỏ.
Bởi vì mấy ngày qua nó cách mỗi một phút đồng hồ lại phải thi triển kỹ năng một lần, cho nên luôn chú ý đến thời gian, giờ thì khả năng nắm bắt thời gian của nó quá chính xác.
Ngươi giỏi... Kiều Tang nở nụ cười: "Đi theo ta, ta mới mua một chiếc máy vi tính mới."
Nói xong, đi về phía phòng khách.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm Bảo đầu tiên là sững sờ, sau đó lộ vẻ mặt kích động, đuổi theo sát.
Trong phòng khách.
Nhìn chiếc máy tính mới tinh, Tiểu Tầm Bảo nhìn trái nhìn phải, thích vô cùng.
Kiều Tang hắng giọng nói:
"Hiện giờ có hai máy tính rồi, ngươi có thể thi triển thế thân, có thể để thế thân cùng bản thể cùng nhau chơi, như vậy sẽ không thấy mệt mỏi."
"!!!"
Tiểu Tầm Bảo đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Ngự Thú Sư của mình.
"Tìm kiếm!"
Đột nhiên nước mắt lưng tròng, vừa khóc vừa nhào tới, nước mắt lã chã rơi xuống, một bộ dạng cảm động đến muốn lấy thân báo đáp.
Không tới mức, không tới mức, ta chỉ là để ngươi không lười biếng luyện tập thế thân thôi... Kiều Tang bị một hành động này của Tiểu Tầm Bảo làm cho có chút mộng.
Biết nó sẽ kích động, nhưng không biết sẽ kích động tới mức này...
Ngay lúc Kiều Tang định mở lời an ủi, Tiểu Tầm Bảo đã buông móng vuốt ra, thi triển thế thân, song song cùng bản thể đứng vững, mở máy tính cũ, đồng thời chơi tiếp.
Kiều Tang: "..."
...
Ngày thứ hai.
6 giờ tối.
Nhà hàng Hương Thế Đức Lỏng.
Phòng riêng.
Mấy sủng thú mặc quần áo công nhân lăng xăng bưng những món ăn tinh tế lên bàn.
Bên bàn ăn lớn ngồi mười mấy thiếu niên thiếu nữ tuổi xấp xỉ nhau, chỉ có một thiếu nữ trong số đó là có vẻ mặt còn non nớt.
"Kiều Tang, hai con sủng thú của ngươi rốt cuộc là tiến hóa như thế nào vậy?" Một nam sinh có mái tóc vàng hơi xoăn hỏi.
Trừ Đường Ức ra, mọi người đều nhìn lại chờ đợi câu trả lời.
"Là thế này..." Kiều Tang ngắn gọn nói về quá trình tiến hóa của Nha Bảo và Tiểu Tầm Bảo.
"Nếu mà làm như vậy có thể giúp sủng thú tiến hóa thành Tướng cấp, ta cũng bằng lòng gặp phải chuyện đó..." Một bạn học nam bên cạnh nghe xong, không khỏi cảm khái.
"Mơ đi." Jean uống một ngụm đồ uống, cười nhạo nói: "Cái này phải xem vào từng người đấy, nếu ai cũng gặp tình huống đó cũng có thể làm sủng thú cao cấp tiến hóa thành Tướng cấp thì sủng thú Tướng cấp đã sớm nhan nhản ngoài đường rồi."
Lafite trêu chọc nói:
"Hay là cậu để Kira chim tiên của cậu tiến hóa thành cao cấp trước đi."
Lời vừa nói ra, mọi người đều bật cười, bầu không khí nhất thời rất hòa hợp.
Kiều Tang hỏi:
"Tiếp theo các cậu có dự định gì?"
"Còn có thể làm gì, ngoan ngoãn lên đại học, chờ tốt nghiệp rồi thừa kế gia nghiệp chứ sao."
"Tớ định lên đại học sẽ học thêm ngành Ngự Thú, thật ra là bản thân muốn vào hệ Ngự Thú, tiếc là điểm số không đủ."
"Không biết, chưa nghĩ ra."
"Tớ dự định trước khi khai phá ngự thú điển tới trang thứ ba thì phải tìm được một quả trứng cứu thủy long thuần chủng, lúc đó ấp ra rồi khế ước."
"Tớ muốn thành lập một câu lạc bộ ngự thú chuyên nghiệp, cố gắng tham gia các loại cuộc thi lớn." Người nói câu này là Una.
Mắt Kiều Tang sáng lên, nhìn về phía nàng.
Câu lạc bộ ngự thú là một dấu hiệu cho thấy Ngự Thú Sư chuyên nghiệp hóa, là một cơ cấu được nhiều Ngự Thú Sư chuyên nghiệp dùng để mưu sinh thông qua thi đấu.
Có thể thu lợi nhuận bằng cách bán vé vào cửa, quảng cáo, nhượng quyền tiếp sóng, xổ số ngự thú, tài trợ từ các công ty, bán các loại sách báo về ngự thú, phí chuyển nhượng Ngự Thú Sư chuyên nghiệp, chỗ ngồi thiết kế riêng cho đấu trường v.v..
Kiều Tang hẹn những người bạn học ở trường trung học Tái Nam này tụ tập lại với nhau một phần lớn nguyên nhân là vì muốn tìm một con đường tắt kiếm tiền.
Vô hạn trán kẹt của nàng sắp tới hạn rồi, nếu không tranh thủ lúc này vô hạn trán vẫn còn trong tay mà đầu tư một chút, nàng thật sự lo lắng khi Nha Bảo bọn nó tiến hóa Thành Vương cấp sẽ không đủ tiêu xài.
Dù nàng có hai con đường thu nhập khác ở Lam Tinh, nhưng có thể kiếm thêm được một ít thì dĩ nhiên là sẽ kiếm thêm thôi cho thỏa đáng.
Những người học ở trung học Tái Nam đều có bối cảnh hùng hậu, nếu có thể làm ăn cùng với bọn họ, bản thân cũng có thể dễ dàng hơn không ít, biết đâu còn có thể nằm kiếm tiền.
Lúc này, Thewlis vừa cười vừa nói: "Tớ muốn tự mình sáng lập một nhãn hiệu cửa hàng dụng cụ sủng thú, hiện tại các giải đấu sủng thú rất phổ biến, dụng cụ cạnh tranh giữa các cửa hàng rất khốc liệt, tớ cố gắng kiếm thêm chút tiền."
Sau Una và Thewlis, không ít người bắt đầu nói ra quan điểm về việc muốn lập nghiệp của mình.
Una, Thewlis, Owen, ấm tiêu... Kiều Tang âm thầm ghi nhớ những người bạn học dự định lập nghiệp lại, định sau này sẽ liên lạc tốt hơn.
"À phải rồi, lần này sao không thấy cậu mang con nhím lửa, bây giờ tên là Viêm Kỳ Lỗ, ôm trên người vậy? Bình thường thấy cậu ra ngoài đều ôm con sủng thú đó." Đột nhiên, Thewlis hỏi.
Kiều Tang nhún vai: "Nó tiến hóa ở núi lửa, lúc tiến hóa thì cái vòng tay thu nhỏ kia bị đốt mất rồi, tớ đang đặt mua lại trên mạng, còn chưa tới."
Thewlis hơi sửng sốt một chút, cười nói: "Có chút chuyện nhỏ như vậy thôi, ta có một người thúc thúc vừa đúng làm bên mảng này, ta bảo hắn gửi cho ngươi, ngày mai là có thể tới."
Kiều Tang: "!! !"
Ngọa Tào, đây chính là cảm giác làm bạn học với con nhà hào môn sao. . . Kiều Tang ngoài mặt không thèm để ý chút nào nói ra:
"Được rồi, ta cũng đã dự định rồi, không bao lâu nữa là có."
"Không bao lâu có nghĩa là còn có một đoạn thời gian." Thewlis nói: "Ta đây là ngày mai có thể đưa qua cho ngươi, hơn nữa ngươi không phải còn có mấy con sủng thú sao, ta thấy tốc độ tiến hóa sủng thú của ngươi đều rất nhanh, nhiều thêm một con cũng không tính là nhiều, sớm muộn gì cũng có thể dùng đến."
Một bộ phận bạn học bên cạnh lộ ra vẻ hơi khinh thường, đều đang cùng bạn bè quen biết vụng trộm trao đổi ánh mắt.
Ai mà không biết mục đích mọi người đến đây chính là để tạo quan hệ với Kiều Tang.
Mới hàn huyên bao lâu, gia hỏa Thewlis này liền không nhịn được, còn tặng vòng tay vi hình thu nhỏ, ai mà thèm a.
Đúng lúc này, Kiều Tang lấy điện thoại ra nói: "Vậy ta không khách khí, ta bây giờ gửi địa chỉ cho ngươi."
Đám người: "!!!". (hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận