Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 889: Yêu tinh chi tâm (hai hợp một) (1) (length: 7829)

Khế ước thành công.
Kiều Tang cảm thụ được kết nối giữa mình và Thanh Thanh Ny, sau khi kích động còn có chút hoảng hốt.
Trong truyền thuyết sủng thú, cứ như vậy khế ước thành công?
Tinh trận màu đỏ biến mất.
"Thanh Thanh ~"
Thanh Thanh Ny hướng về phía Ngự Thú Sư của mình cười ngọt ngào.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo vui vẻ vòng quanh Thanh Thanh Ny bay tới bay lui.
Ngoan quá, thật đáng yêu... Kiều Tang trong nháy mắt luân hãm.
Nói thật, chưa xét đến mức độ trân quý, tính tình của sủng thú như vậy thật sự là tình thú trong mộng.
Phải biết, Ngự Thú Sư khế ước sủng thú, trừ thuộc tính, chủng tộc hạn mức cao nhất, thiên phú các yếu tố, tính cách cũng tương đối quan trọng, nếu không, nàng lúc trước chuẩn bị khế ước sủng thú đầu tiên, trên mạng đề cử cũng sẽ không đều là sủng thú có tính cách không tệ.
"Thanh Phong."
Trầm mê trong mị lực của Thanh Thanh Ny, Thanh Phong Vân Nhâm nghiêm nghị kêu một tiếng, biểu thị trước khi rời khỏi bí cảnh sẽ cùng nó đi một nơi.
"Cương kiếm."
Thép Bảo hợp thời phiên dịch.
Kiều Tang liền nói ngay: "Không có vấn đề!"
Nàng vừa khế ước người ta bé con, hiện tại dù là đi khiêu khích chim lội băng tuyết hay là cổ dực điểu, tới câu "Ba mươi năm sau các ngươi chờ đó cho ta" các loại, nàng đều nguyện ý đi một chuyến.
Dù sao chỉ cần không cố ý lãng phí thời gian định vị tọa độ an toàn, lấy năng lượng và độ thành thạo di động không gian của Tiểu Tầm bảo bây giờ, trước mặt hai con sủng thú Hoàng cấp không có đặc biệt khắc chế kỹ năng di động không gian, chắc cũng có thể thành công chạy thoát.
Cùng lắm thì lúc trốn chật vật một chút… "Thanh Phong."
Thanh Phong Vân Nhâm kêu một tiếng, lập tức hóa gió dẫn đường.
"Thanh Thanh."
Thanh Thanh Ny ngay sau đó kêu một tiếng, hóa thành gió biến mất trước mắt.
Vì nguyên nhân khế ước, Kiều Tang rõ ràng cảm giác được vị trí cụ thể của Thanh Thanh Ny trước mắt.
Nàng cấp tốc xoay người lên người Nha Bảo, bắt đầu chỉ đường.
Trên không trung đi về phía trước ước chừng một canh giờ, Thanh Phong Vân Nhâm cuối cùng hướng xuống lướt tới.
Kiều Tang theo sát phía sau.
Thanh Phong Vân Nhâm và Thanh Thanh Ny rơi xuống một sơn cốc tĩnh mịch, lần lượt hiện thân ra.
"Thanh Phong."
Thanh Phong Vân Nhâm kêu một tiếng, sau đó liền truyền đến tiếng "ầm ầm" nặng nề.
Bỗng, cây cối lộn xộn đan xen chậm rãi tách ra, lộ ra một lối vào hang núi không coi là nhỏ.
Kiều Tang từ trên người Nha Bảo nhảy xuống, ngẩng đầu nhìn những cây cối này một chút, kết quả phát hiện chúng cũng đang trợn tròn mắt đánh giá mình.
Là gấp đằng thụ quái đã gặp trong bí cảnh số 88...
"Thanh Phong."
Ngay khi Kiều Tang nhận ra thì Thanh Phong Vân Nhâm kêu một tiếng, sau đó bay vào trong hang.
"Thanh Thanh~"
Thanh Thanh Ny thấy Ngự Thú Sư của mình nhìn chằm chằm những con gấp đằng thụ quái đó, tưởng rằng bị đám gia hỏa lớn này dọa sợ, không khỏi bay tới cười ngọt ngào, duỗi móng vuốt nắm lấy một ngón tay của Ngự Thú Sư nhà mình, kéo lên hang núi.
Ngọa Tào, móng vuốt Thanh Thanh Ny thật nhỏ thật mềm... Kiều Tang cúi đầu nhìn ngón tay bị nắm, ngẩn người, thân thể cứng đờ tùy ý bị nắm đi vào trong.
Đợi đến khi Thép Bảo cuối cùng bay vào hang núi, Tử Đằng Thụ Quái chậm rãi di chuyển, một lần nữa che chắn lối vào hang núi.
Dọc theo hang núi khúc chiết mà đi, lúc thì xuống dưới, lúc thì qua trái, quanh co khúc khuỷu, trên đường gặp vài con hoang dã sủng thú, thấy là Thanh Phong Vân Nhâm và Thanh Thanh Ny tự mình dẫn đường, chỉ hiếu kỳ nhìn qua, không hề phát động tấn công.
Đi đi lại lại chừng mười phút thì phía trước rộng mở trong sáng, hiện ra một không gian thật lớn.
Bên trong chất đầy các loại quả thụ và thức ăn khác cho sủng thú, còn có cả đống tài nguyên trước đây nàng cho Thanh Phong Vân Nhâm.
Thanh Thanh Ny buông móng vuốt.
Sao lại dẫn ta đến đây, chẳng lẽ lại định trả lại những tư nguyên này cho ta... Ánh mắt Kiều Tang rơi vào đống đạo cụ và tài liệu, giật mình, nhìn về phía Thanh Phong Vân Nhâm, thử thăm dò nói:
"Ngươi đưa ta đến đây là để làm gì?"
Thanh Phong Vân Nhâm không hề nói lời nào, mà trực tiếp bay đến cạnh đống đạo cụ tài liệu.
Kiều Tang thấy vậy, tằng hắng một tiếng, nghiêm mặt nói:
"Ta hiểu ý của ngươi, nhưng ta đã nói những tài nguyên này thuộc về ngươi thì là của ngươi, Thanh Thanh Ny không cần lo lắng, sau khi rời khỏi đây, ta sẽ tìm cho nó tài nguyên thích hợp nhất."
Thanh Phong Vân Nhâm nhìn lại, lộ vẻ im lặng, rồi lại lần nữa nhìn vào đống đạo cụ tài liệu.
Một giây sau, vô phong nổi lên.
Đạo cụ và tài liệu bị gió thổi nhẹ nhàng từ trung tâm ra hai bên, để lộ ra phía dưới.
Sau đó, gió cuốn một viên đá lớn cỡ quả thạch lựu, không tạp sắc, tỏa ra ánh sáng chói lọi, giống như một tinh thể kim cương màu hồng, đưa đến trước mặt Kiều Tang.
Đây là... Kiều Tang ngây người một chút, nhận lấy tinh thể màu hồng trước mặt.
Nàng dám khẳng định, khi mình chuẩn bị vật tư lúc trước, tuyệt đối không mua thứ này.
"Tìm kiếm..."
Tiểu Tầm bảo bay tới, hoàn toàn bị tinh thể màu hồng trong tay Ngự Thú Sư của mình hấp dẫn, nhịn không được duỗi ngón ngắn chọc chọc.
Nhìn kỹ...
"Thanh Phong."
Thanh Phong Vân Nhâm nhìn qua, nghiêm nghị kêu một tiếng.
"Cương kiếm."
Thép Bảo phiên dịch.
Nó nói vật này gọi Yêu Tinh Chi Tâm, là mấu chốt tiến hóa hoàn mỹ của tộc Thanh Thanh Ny, đợi khi Thanh Thanh Ny muốn tiến hóa đến một giai đoạn nhất định thì phải dùng đến nó.
Cái gì? Yêu Tinh Chi Tâm? Kiều Tang nghe vậy, mặt ngơ ngác kinh ngạc.
Nàng cũng coi như là người đã trải qua nửa học kỳ khóa ở Ngự Liên đại học, dù lúc ấy không có khế ước sủng thú hệ yêu tinh, nhưng đối với tài liệu liên quan vẫn hiểu biết không ít.
Yêu Tinh Chi Tâm, đạo cụ có thể khiến sủng thú hệ yêu tinh tiến hóa, bình thường chỉ có độ lớn bằng quả anh đào, cho nên lần đầu nhìn thấy tinh thể màu hồng này, nàng hoàn toàn không liên tưởng nó với Yêu Tinh Chi Tâm.
Viên Yêu Tinh Chi Tâm này, chẳng phải lớn quá mức rồi sao… Nói trở lại, thì ra lúc Thanh Thanh Ny tiến hóa đến một giai đoạn, cần dùng đến lại là Yêu Tinh Chi Tâm...
Kiều Tang kiềm chế suy nghĩ, ánh mắt phức tạp nói ra:
"Ta đã biết."
Nàng không từ chối, viên Yêu Tinh Chi Tâm này rõ ràng có giá trị không nhỏ, bên ngoài chỉ dùng tiền khẳng định không mua được, vì để Thanh Thanh Ny tiến hóa tốt hơn, nàng không có lý do gì mà không nhận.
Kiều Tang đưa Yêu Tinh Chi Tâm cho Tiểu Tầm bảo, trịnh trọng nói:
"Nhất định phải cất kỹ."
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo thấy vẻ mặt nghiêm túc của Ngự Thú Sư, không khỏi cũng nghiêm mặt, gật gật đầu.
Nó nhận lấy Yêu Tinh Chi Tâm, tháo vòng tròn xuống, làm to nó ra, đầu chui vào trong vòng, tìm một vị trí rất tốt rồi mới thả Yêu Tinh Chi Tâm xuống.
Chờ làm xong tất cả, Tiểu Tầm bảo đưa đầu ra khỏi vòng tròn, lộ vẻ mặt “Ta đã làm xong, ngươi cứ yên tâm”.
"Thanh Phong."
Thanh Phong Vân Nhâm thấy vậy, không có biểu tình gì, kêu một tiếng.
"Cương kiếm."
Thép Bảo đồng bộ phiên dịch.
Nó nói chúng ta có thể đi.
Kiều Tang sửng sốt một chút: "Ngươi không đi cùng sao?"
Rõ ràng còn mấy ngày nữa mới kết thúc bí cảnh.
"Thanh Phong."
Thanh Phong Vân Nhâm lắc đầu.
"Thanh Thanh..."
Thanh Thanh Ny dường như hiểu rõ sắp phải chia lìa, cảm xúc trở nên sa sút...
Bạn cần đăng nhập để bình luận