Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Chương 48: Bách Tân thi đấu

"Nha!"
Tiếng kêu của Hỏa Nha kéo Kiều Tang ra khỏi dòng suy nghĩ.
Cúi đầu nhìn, nàng mới phát hiện cả bình sữa bò Kỳ Nguyên đã bị uống sạch.
Hỏa Nha mặt đầy vẻ khao khát nhìn Ngự Thú Sư nhà mình, mong có thêm một bình nữa.
Kiều Tang đưa bình nước đã chuẩn bị sẵn từ trước sang.
Hiện tại, khi toàn bộ gia sản nghèo nàn chỉ còn lại ba chữ số, nước và sữa bò đành phải pha lẫn vào nhau, nếu không thì chưa đợi đến lúc cuộc thi đấu Bách Tân bắt đầu, tài sản có khả năng sẽ về mo.
Hỏa Nha không có ý kiến gì về việc này.
Nó uống ừng ực hết nước, gặm hai cái cánh gà nướng siêu cấp vô địch biến thái cay rồi quay người lại lao vào luyện tập.
Kiều Tang nhìn mà tâm trạng phức tạp.
Xem ra Hỏa Nha thật sự rất muốn học được Hỏa Tinh Vũ.
Kiều Tang nhìn chằm chằm Hỏa Nha không ngừng phun lửa một lúc, rồi lấy điện thoại di động ra tìm kiếm các cơ sở huấn luyện ở thành phố Hàng Cảng có dạy Hỏa Tinh Vũ.
Rất nhanh, trang web đã hiển thị nhiều cơ sở cung cấp dịch vụ huấn luyện kỹ năng.
Một trong số đó chỉ cách vị trí hiện tại của nàng ba dãy phố.
Kiều Tang nhấn vào xem.
【 Hướng dẫn một kèm một theo kiểu bảo mẫu 】 【 Một trong những cơ sở huấn luyện tuyệt chiêu cho sủng thú hệ Hỏa nổi tiếng nhất trong nước 】 【 Sở hữu đội ngũ huấn luyện sư gần 500 người, trong đó có 1 Ngự Thú Sư cấp A, 12 Ngự Thú Sư cấp B, 122 Ngự Thú Sư cấp C 】 【 Hàng năm huấn luyện thành công tổng cộng hơn 20 ngàn lượt tuyệt chiêu 】 Phần giới thiệu bên trong trông có vẻ khoe khoang khoác lác rất nhiều, nếu thật sự là một trong những cơ sở huấn luyện nổi tiếng nhất cả nước thì làm sao cũng phải thêm một số không đằng sau con số hơn 20 ngàn lượt thành công hàng năm chứ.
Tuy nhiên, nếu thật sự có một Ngự Thú Sư cấp A làm huấn luyện sư như trong giới thiệu, vậy thực lực của cơ sở này vẫn là không thể khinh thường.
Kiều Tang nhấn vào để hỏi nhân viên tư vấn về giá cả đào tạo Hỏa Tinh Vũ.
Rất nhanh, đối phương liền gửi bảng giá.
Kiều Tang hoa cả mắt.
Thật nhiều số không...
Một, mười, trăm, nghìn, vạn, trăm nghìn, triệu...
Kiều Tang không nỡ nhìn tiếp, vội vàng đóng giao diện lại và cất điện thoại di động.
Thôi cứ để Hỏa Nha tiếp tục tự luyện như vậy đi, đừng nghĩ đến chuyện tìm người huấn luyện nữa...
. . .
. . .
Ngày 30 tháng 6.
Sáng sớm, Kiều Tang đón tuyến xe buýt số 3 đi đến sân thi đấu sủng thú nằm trong vườn Thú Khắc.
Cửa sân đấu đã có rất đông người xếp hàng, phần lớn đều trạc tuổi Kiều Tang.
Còn có vài người trông giống phóng viên cầm micro đang phỏng vấn ngẫu nhiên vài người.
Kiều Tang ôm Hỏa Nha, cố ý đi vòng một đoạn xa để vào xếp hàng ở cổng số 2, sợ bị phóng viên tinh mắt nào đó phỏng vấn.
Dù sao thì Hỏa Nha bây giờ đang đeo kính râm, vẫn khá là nổi bật giữa đám Ngự Thú Sư tân binh cùng tuổi.
Lần này Hỏa Nha đeo kính râm không phải vì nó muốn, mà là Kiều Tang đeo cho nó.
Mấy ngày trước việc huấn luyện Hỏa Tinh Vũ không có chút tiến triển nào, Hỏa Nha dường như vì thế mà mất đi tự tin, cũng ít nói hẳn đi, Kiều Tang liền quyết định đeo kính râm cho nó.
Hỏa Nha đeo kính râm vào tuy vẫn ít nói, nhưng ít nhất trạng thái tinh thần đã tốt lên.
Xếp hàng hơn hai mươi phút, xác nhận tên và nhận thẻ dự thi xong, Kiều Tang đi vào khu D, hàng 11 của sân thi đấu.
"Kiều Tang!"
Người ngồi ở ghế số 5 hàng 11 vẫy tay gọi.
Kiều Tang đi đến ngồi xuống cạnh Phương Tư Tư, hỏi: "Ngoài ngươi ra, lớp chúng ta còn mấy người tới nữa?"
Tối qua Phương Tư Tư có gọi điện thoại buôn chuyện với Kiều Tang, nói chuyện mới biết cả hai đều đăng ký tham gia cuộc thi đấu Bách Tân ngày 30 tháng 6, thế nên mới có cuộc gặp mặt này.
"Không nhiều, chắc khoảng 4, 5 người thôi. Thời gian thi đấu Bách Tân lần này lại trùng với mấy trận đấu của tinh tế cúp, mọi người không muốn bỏ lỡ buổi trực tiếp tinh tế cúp." Phương Tư Tư trả lời xong, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Hỏa Nha.
Đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy Hỏa Nha đeo kính râm.
Trông quá soái đi!
Phương Tư Tư nghĩ trong lòng Hỏa Nha thật soái, miệng cũng nói ra như vậy.
Nếu là bình thường nghe có người khen mình như vậy, Hỏa Nha đã sớm ưỡn ngực kêu lên một tiếng đầy đắc ý.
Nhưng bây giờ nó chỉ ưỡn ngực mà không hề phát ra âm thanh.
Hỏa Nha cũng muốn phát ra tiếng kêu đắc ý một chút.
Nhưng biết làm sao được, mấy ngày nay nó ăn quá nhiều cánh gà nướng siêu cấp vô địch biến thái cay rồi.
Đau họng quá...
"Miên Tiết trùng của ngươi nuôi không tệ nha, trông lớn hơn lần trước nhiều đó." Kiều Tang khen.
Thật ra nàng muốn nói là béo...
Chỉ trong năm ngày ngắn ngủi, Miên Tiết trùng đã tròn trịa hơn lần trước cả một vòng.
Nhưng mà Miên Tiết trùng là sủng thú hệ trùng có chu kỳ tiến hóa ngắn, chỉ cần ăn ngon ngủ kỹ là phát triển nhanh hơn các sủng thú khác rất nhiều.
Sự thay đổi này mắt thường cũng có thể thấy được.
"Bông vải~"
Nghe người khác khen mình, Miên Tiết trùng ngượng ngùng xoay người đưa lưng về phía Kiều Tang.
"Có lớn đâu? Sao ta chẳng thấy gì cả." Phương Tư Tư trực tiếp đưa tay ôm Miên Tiết trùng lên cân thử một chút, "Hình như nặng hơn nhiều thật."
Miên Tiết trùng: "..."
Tuy biểu đạt cùng một ý, nhưng sao nó nghe Ngự Thú Sư nhà mình nói lại thấy khó chịu lạ lùng thế nhỉ...
Trò chuyện gần hai mươi phút, các chỗ ngồi xung quanh cũng dần dần kín người.
Theo tiếng pháo hoa vang lên, cuộc thi đấu Bách Tân xem như chính thức khai mạc.
"Ngươi số mấy?" Phương Tư Tư hỏi.
"Số 123, còn ngươi?" Kiều Tang hỏi lại.
"Số 11." Phương Tư Tư đáp.
Kiều Tang: "..."
"Ngươi không phải nên đến phòng chờ chuẩn bị lên sân khấu xếp hàng sao? Ta thấy sắp đến lượt ngươi rồi đó." Kiều Tang không nhịn được nhắc nhở.
Các trận đối đầu vòng loại của cuộc thi đấu Bách Tân không phải quyết định ngẫu nhiên, mà là trực tiếp dựa theo số báo danh, số 1 đấu với số 2, số 3 đấu với số 4, cứ thế mà tiến hành.
"Chưa đi được, phía trước còn năm cặp nữa. Đợi cặp thứ năm bắt đầu rồi chúng ta hẵng ra hậu trường. Ta còn muốn xem thêm mấy trận nữa." Phương Tư Tư nói.
Kiều Tang dù thấy không ổn lắm, nhưng cũng không nói gì thêm.
Lời Phương Tư Tư nói cũng không phải không có lý, đợi người chủ trì giới thiệu xong về cuộc thi, rồi mấy cặp đấu nữa thì chắc cũng tốn không ít thời gian.
16 phút sau.
"Ngọa Tào! Sao nhanh vậy! Kiều Tang, ta không nói chuyện với ngươi nữa, ta phải đi nhanh lên!" Phương Tư Tư ôm Miên Tiết trùng rời khỏi chỗ ngồi.
Vội vàng chạy dọc hành lang về phía hậu trường.
Trong 16 phút đó, riêng phần giới thiệu của người chủ trì đã chiếm khoảng 10 phút.
Thời gian còn lại gần như là một phút một trận.
Các Ngự Thú Sư cấp F ra sân vẫn chỉ có sủng thú sơ cấp, thủ đoạn đơn điệu, về cơ bản chỉ cần bị đối phương tấn công trúng trước khoảng ba hiệp là có thể kết thúc trận đấu.
Bản thân Kiều Tang còn tưởng phải đến chiều hoặc ngày mai mới tới lượt mình.
Xem ra bây giờ thì trăm phần trăm là sáng nay sẽ đến lượt nàng...
"Tuyển thủ số 11, Phương Tư Tư."
"Tuyển thủ số 11, Phương Tư Tư."
Người chủ trì trên sân thi đấu sủng thú gọi tên Phương Tư Tư hai lần, nhưng nàng vẫn không hề xuất hiện.
"Chúng ta hãy chúc mừng..." Người chủ trì định tuyên bố trực tiếp tuyển thủ số 12 chiến thắng, nhưng đúng lúc này, trong tai nghe đột nhiên có tiếng nói truyền đến.
"Chúng ta hãy chúc mừng tuyển thủ số 11 Phương Tư Tư... hoa lệ đăng tràng!"
Từ khi cuộc thi đấu Bách Tân bắt đầu, người chủ trì luôn nghiêm túc đọc số báo danh và tên tuyển thủ, đây là lần đầu tiên có thêm hai chữ "hoa lệ" khi tuyển thủ ra sân.
Nhất thời, đám đông trên khán đài không khỏi có mấy phần mong đợi.
3 giây sau.
Phương Tư Tư thở hồng hộc xuất hiện trên sân đấu.
Bên cạnh là Miên Tiết trùng mập mạp đang ì ạch di chuyển theo sau...
Bạn cần đăng nhập để bình luận