Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 496: Lá gan liền xong rồi! (length: 8328)

"Siêu Túc Tinh?" Diệp Tương Đình có chút không kịp phản ứng.
Kiều Tang gật đầu: "Lần này đoạt quán quân, quốc gia cho một suất đi Siêu Túc Tinh làm sinh viên trao đổi liên hành tinh, đi tổng cộng một năm, ta phải trước khi học kỳ sau khai giảng mà qua đó, chắc ở nhà không qua nổi Tết."
Bây giờ cách kỳ nghỉ đông chưa đến nửa tháng, thời gian nghỉ đông là khoảng một tháng, mà từ Lam tinh đi phi thuyền đến Siêu Túc Tinh đại khái cũng mất một tháng.
Nói cách khác, rất có thể học kỳ này vừa xong nàng sẽ phải xuất phát ngay.
Đi Siêu Túc Tinh làm sinh viên trao đổi liên hành tinh?!
Diệp Tương Đình vẻ mặt kinh ngạc nhìn con gái, nửa ngày không nói nên lời.
Khoảng thời gian này nàng thường xuyên ở trong trạng thái kinh ngạc.
Con gái đạt nhất khu vực, ba sủng thú của con gái đều tiến hóa đến cao cấp, con gái đánh bại sủng thú hệ rồng cao cấp, con gái chiến thắng sủng thú cấp Tướng đáng sợ, con gái đoạt quán quân vòng loại lớp 12 toàn quốc, cứ một khoảng thời gian nàng lại phải giật mình một chút.
Vốn tưởng rằng trải qua liên tiếp kinh ngạc này, khả năng tiếp nhận của mình đã cao đến một cảnh giới nhất định, nhưng nàng rõ ràng đã đánh giá cao bản thân.
Cái này, cái này còn muốn đi các hành tinh khác nữa sao?
Cả phòng khách chìm vào im lặng.
Diệp Tương Đình đột nhiên hỏi: "Có thể mang người nhà đi cùng không?"
Kiều Tang nghĩ nghĩ rồi nói: "Không thể."
Chán ghét, nàng cũng rất muốn đi... Diệp Tương Đình hơi phiền muộn.
Một khu vực vốn dĩ đã lớn, cho nên mọi người ở những khu vực khác có lẽ không cảm thấy hứng thú lắm, nhưng không ai lại không hứng thú với các hành tinh khác, du lịch liên hành tinh xưa nay đều là chủ đề lãng mạn.
Chỉ là muốn leo lên phi thuyền đến các hành tinh khác, yêu cầu cùng thủ tục vô cùng phức tạp, không phải muốn đi là đi được.
Phiền muộn một chốc, Diệp Tương Đình không khỏi thần sắc kiêu ngạo hẳn lên:
Con gái ta, ta sinh!
Bỗng nhiên nàng nhớ ra điều gì, vội vàng lấy điện thoại di động ra mở danh bạ.
Lại định gọi cho thất đại cô bát đại dì... Kiều Tang thầm nghĩ trong lòng, hỏi:
"Mẹ, mẹ gọi cho ai vậy?"
"Gọi cho quản lý khách sạn Thế Đô." Diệp Tương Đình vừa lật xem điện thoại vừa trả lời: "Lần này con đoạt giải quán quân, nhất định phải ăn mừng thật hoành tráng, mẹ đã đặt trước mười bàn tiệc ở khách sạn Thế Đô, nhưng đặt trước thời gian vào lúc con nghỉ đông, mẹ gọi điện bảo họ dời lên thứ Bảy này."
Hóa ra không phải gọi cho thất đại cô bát đại dì... Kiều Tang không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Năm phút sau, mẫu thân ngồi ở trên ghế sa lông:
"A... Ấy, Nhị tẩu, thời gian uống rượu chị dời thành thứ Bảy này rồi, khi đó cô rảnh không?"
"Không phải em bận, mà là Kiều Tang, con bé vừa nãy bảo với chị là được quốc gia chọn, muốn đi Siêu Túc Tinh làm sinh viên trao đổi liên hành tinh, không phải sao, tết cũng không ở nhà được, học kỳ này học xong chắc là đi luôn."
Mười phút sau, mẫu thân dựa vào trên ghế sa lông:
"Muội à, đúng vậy, Kiều Tang trở về, con bé làm gì thì làm, chắc là đang học đó, lần này đi tham gia cái vòng loại ngự thú toàn quốc đó, không biết chương trình học rớt bao nhiêu."
"Gọi điện thoại là muốn nói thời gian uống rượu chị dời sang thứ Bảy, còn không phải là do Kiều Tang vừa nãy bảo..."
Mười lăm phút sau, mẫu thân nằm trên ghế sa lông:
"Đại ca, có bận không..."
Kiều Tang: "..."
...
Ăn cơm tối xong, Kiều Tang đi lên phòng lớn nhất ở lầu hai.
Bên trong đều đã bài trí xong xuôi, đồ nội thất đều theo phong cách ấm áp.
Diện tích phòng ngủ mới so với phòng cũ lớn hơn nhiều, Nha Bảo, Tiểu Tầm bảo cùng Lộ Bảo đồng thời hoạt động bên trong cũng không có vấn đề gì.
Xem xét qua bố cục đơn giản, Kiều Tang liền lấy sách giáo khoa và "vơ vét" được từ các học bá những cuốn ghi chép ra, nghiêm túc xem.
Mặc dù biết muốn học xong toàn bộ kiến thức của ba năm cấp ba trong vòng mấy tháng có chút khó, nhưng nàng vẫn muốn năm nhất thử tham gia thi tốt nghiệp trung học.
Ngoài việc muốn sớm đến Trung Không khu phát triển, còn có một điểm rất thực tế là, trình độ ngự thú của trường trung học hiện tại đã không đủ để Nha Bảo bọn nó tiến bộ nhanh chóng.
Bạn học trong trường trung học đều chỉ có sủng thú sơ cấp cùng trung cấp, dù có người mỗi ngày bằng lòng cùng nàng đối chiến cũng chẳng tăng thêm được mấy điểm.
Nếu như nàng còn phải ở lại cấp ba thêm hai năm nữa, Nha Bảo bọn nó e là phải mất một thời gian rất dài mới có thể tiến hóa lên cấp Tướng.
Trước kia là do Nha Bảo bọn nó nỗ lực, giờ cũng đến lượt nàng rồi.
Kiều Tang nhanh chóng lật xem tài liệu giảng dạy.
So với nội dung trung học ở kiếp trước, kiến thức bây giờ đối với nàng hầu như hoàn toàn mới.
Địa lý, Thiên văn, lịch sử, và Ngự Thú Sư cùng sủng thú vân vân.
Cũng may ngữ văn chỉ cần học thuộc lòng, toán học thì có liên hệ với những ví dụ về sủng thú, nàng cũng không đến nỗi nhìn không hiểu, những công thức cơ bản nàng ghi nhớ, lại luyện tập nhiều dạng bài tập khác nhau, thi được tầm 322 điểm cũng không phải là không có hy vọng.
Nàng thiếu chỉ là thời gian mà thôi.
Ánh đèn rọi xuống gương mặt cô gái, như dát thêm một lớp ánh sáng màu trắng.
Trong lúc bất tri bất giác, trời đã rạng sáng.
Cơn buồn ngủ kéo đến, Kiều Tang nhìn thời gian trên điện thoại, 12 giờ đêm 03 phút.
"Tiểu Tầm bảo, giúp ta mang Lộ Bảo về đây." Kiều Tang quay đầu nói.
"Tìm~"
Tiểu Tầm bảo kêu một tiếng.
Một giây sau, Kiều Tang đã xuất hiện ở bên hồ bơi.
Biệt thự tự có hồ bơi, Lộ Bảo ngay lần đầu tiên đã thích nơi đó, buổi tối cũng đều ở chỗ này.
"Lộ Bảo, ngủ chưa?" Kiều Tang gọi.
"Băng khắc." Lộ Bảo thò đầu ra từ dưới nước.
"Cho ta một cái chữa trị chi quang." Kiều Tang nói.
Lộ Bảo không hỏi vì sao, trực tiếp ném một luồng chữa trị chi quang đến.
Đợi ánh lam quang tiêu tan, tinh thần Kiều Tang phấn chấn hẳn lên, quay đầu nhìn về phía Tiểu Tầm bảo.
"Tìm~"
Ánh mắt vừa chạm nhau, Tiểu Tầm bảo liền hiểu.
Ngay sau đó, cảnh tượng trước mắt Kiều Tang lại trở về phòng.
Có sủng thú thật sự rất đã a... Kiều Tang ngồi xuống trước bàn, tiếp tục xem sách.
Thiếu thời gian? Cứ cố mà làm thôi!
...
Mấy ngày sau đó, nhờ tác dụng của chữa trị chi quang, Kiều Tang hầu như mỗi ngày 24 giờ đều ôm sách không ngủ.
Chỉ là trạng thái thân thể tuy nói không có vấn đề, nhưng liên tục học như vậy, tâm lý vẫn sẽ có chút mệt mỏi.
Nhưng vừa nghĩ đến kỳ thi tốt nghiệp trung học không còn bao nhiêu tháng nữa, Kiều Tang vẫn kiên trì tiếp tục.
Trong chớp mắt đã đến thứ sáu, tiết học cuối cùng.
Đợi đến khi hết tiết, loa phát thanh trong trường vang lên một thông báo rõ ràng:
"Học sinh Kiều Tang lớp 10 (1), học sinh Kiều Tang lớp 10 (1), mời em lập tức đến phòng hiệu trưởng, hộ chiếu liên hành tinh cùng thư thông báo trúng tuyển học sinh trao đổi liên hành tinh của em đã gửi tới, mời em lập tức đến phòng hiệu trưởng nhận!"
Tất cả những học sinh ở trong trường lập tức nhao nhao cả lên, cả giáo viên cũng vậy.
Trực tiếp gọi giáo viên thì có sao đâu, sao lại hô trên loa phát thanh, thật là xấu hổ... Kiều Tang đặt sách xuống, đứng dậy ra khỏi phòng học.
...
Phòng hiệu trưởng.
"Sao lại cho người ta hô trên loa?" Lưu Diệu cau mày nói.
Vương Duy Đấu nhấp một ngụm trà, nói: "Cái tên chỉ biết nghiên cứu như ngươi thì biết cái gì, trường ta có học sinh trao đổi liên hành tinh, đây là vinh quang! Đương nhiên phải cho mọi người đều biết, như vậy mọi người cũng sẽ có thêm động lực học tập."
Lưu Diệu vừa định nói gì đó.
"Cộc cộc."
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.
Mắt Vương Duy Đấu sáng lên, vô thức ngồi thẳng người, thu hồi vẻ lơ đãng: "Vào đi!"
PS: Hôm qua còn nợ chương 01: Chỉ có thể mai bù...
Bạn cần đăng nhập để bình luận