Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 635: Ta cũng không nghĩ dạng này (length: 9080)

Công kích đến căn bản không có chút báo hiệu nào.
Nữ nhân sắc mặt đại biến, vô ý thức cao giọng nói:
"Mau tránh ra!"
Rống ăn yên thân thể lập tức bay sang bên cạnh, tránh khỏi Dực lưỡi đao tấn công chính diện.
Nhưng Dực lưỡi đao phía sau đột nhiên xoay tròn quay đầu, tiếp tục bắn nhanh mà đến.
Mắt thấy sắp công kích trúng rống ăn yên, rống ăn yên lại như đột nhiên mất kiểm soát, bị một cỗ lực lượng vô hình "Sưu" một chút kéo lên trên mười mấy mét.
Kiều Tang như cảm nhận được điều gì, nhìn về phía trước bên phải.
Chỉ thấy nơi đó vốn không có ai xuất hiện một người đàn ông trung niên tóc đen mắt xanh, da tái nhợt, cùng một con hình thể chừng hai mét, toàn thân chủ yếu là màu trắng, giữa trán có hình mặt trăng trang trí mèo loại sủng thú.
Giờ phút này mèo loại sủng thú không chỉ cõng người đàn ông, mắt còn hiện Lam Quang, đúng là vẻ ngoài khi phần lớn sủng thú hệ siêu năng lực thi triển kỹ năng.
Lại còn một người... Kiều Tang trong lòng run lên, nhưng chưa từng bối rối.
Không sợ nhiều địch nhân, chỉ sợ địch nhân luôn ở trong bóng tối nhìn chằm chằm.
Xem ra thi triển không gian phong tỏa sủng thú hẳn là con này... Kiều Tang ánh mắt rơi vào mèo loại sủng thú màu trắng.
Như để xác minh suy nghĩ của nàng, tiếng nói trước kia cùng Tiểu Tầm bảo cùng một thanh tuyến vang lên lần nữa:
"Để ta xem nào... Nguyệt Lahm, siêu năng lực hệ cao cấp sủng thú, ánh trăng tròn khuyết ảnh hưởng tình trạng thân thể và sức mạnh tăng giảm của nó, nó sẽ đặc biệt hoạt bát vào đêm trăng rằm, ban ngày khi không thấy ánh trăng các phương diện sẽ tương đối yếu, còn thích che giấu mình vào ban ngày."
"Vì Nguyệt Lahm cơ bản đều hoạt động vào ban đêm, nên Ngự Thú Sư khế ước nó có thể phát huy uy lực lớn nhất vào ban đêm."
"Không sai không sai, bây giờ là ban ngày, đánh nó thật dễ như trở bàn tay."
"Nguyệt Lạp..."
Ở đằng xa, Nguyệt Lahm sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm Tiểu Tầm bảo đang dùng máy phân biệt sủng thú.
"Tìm kiếm ~"
Tiểu Tầm bảo chú ý đến ánh mắt của Nguyệt Lahm, khiêu khích nhếch miệng với nó, nhưng thân thể vẫn ngoan ngoãn đặt máy phân biệt sủng thú vừa lấy được về vòng.
Vừa có trong tay, lát nữa đánh nhau cũng không thể làm hỏng...
"Không ngờ ngươi suýt chút nữa bị một đứa bé qua mặt." Người đàn ông cười khẩy.
Nữ nhân giữ vững cơ thể, sắc mặt khó coi nói: "Ngươi thấy đó là đứa trẻ bình thường sao."
Người đàn ông không nói.
Hắn nhìn Kiều Tang, mắt nheo lại, nói:
"Chưa nói được hai câu đã động thủ, đây không phải thói quen tốt."
Kiều Tang hỏi:
"Không gian phong tỏa là Nguyệt Lahm thi triển sao?"
Người đàn ông không ngờ thiếu nữ trước mắt hoàn toàn không để ý tới mình, hắn cố gắng kiểm soát biểu cảm, giả cười nói:
"Không sai, hai người bọn ta, ngươi không thể nào..."
Kiều Tang cắt ngang:
"Tập trung công kích!"
Vừa dứt lời, ngọn lửa xoáy cực nóng trong nháy mắt phun ra từ miệng Nha Bảo.
Tiểu Tầm bảo dựng đứng hai ngón tay ngắn ở hai bên, hai đạo bóng đen đen như tơ lụa đột ngột thoát ra từ đầu ngón tay, tiếp theo hai phân thành bốn, bốn phân thành tám...
Vô số bóng đen điên cuồng và kịch liệt quấn lấy.
Thép Bảo thân thể run lên, lông vũ vừa trở về thân nó lại hóa thành lưỡi dao màu tím, cùng nhau phóng đi như tên bắn.
Lửa cháy, bóng đen, lưỡi dao màu tím, ba đạo công kích với ba màu sắc khác nhau đều nhắm về phía Nguyệt Lahm và người đàn ông.
Người đàn ông: "!! ! !"
Đệt... Con ngươi người đàn ông đột ngột co rút lại, căn bản không kịp nghĩ nhiều, cao giọng nói:
"Bình chướng!"
"Nguyệt Lạp."
Mắt Nguyệt Lahm phát Lam Quang.
Một đạo bình chướng trong suốt rộng chừng ba mét hiện ra trước mặt nó.
Lửa cháy và lưỡi dao màu tím tấn công lên bình chướng, bình chướng giống như bị va chạm mạnh, gợn sóng như mặt nước, nhưng không hề nứt vỡ.
Nữ nhân ở đằng xa nhìn cảnh này, cười nhạo nói:
"Không ngờ ngươi suýt nữa bị một đứa bé qua mặt."
Giờ khắc này, sắc mặt người đàn ông khó coi đến cực điểm.
Người đàn ông hít sâu một hơi, vừa định lên tiếng, đã thấy vài đạo bóng đen luồn qua bình chướng, tấn công về phía hắn từ hai bên.
Tốc độ quá nhanh, gần như trong nháy mắt, bóng đen đã trói chặt hắn từ đầu đến chân.
Nguyệt Lahm phản ứng nhanh, dùng đuôi quấn chặt lấy hai chân Ngự Thú Sư nhà mình, không để hắn bị bóng đen kéo thẳng lên không trung.
Nhưng Nha Bảo và Thép Bảo vẫn liên tục tấn công không ngừng, Nguyệt Lahm chỉ có thể duy trì bình chướng, không còn sức làm chuyện khác.
"Còn không mau giúp!" Người đàn ông hét lên.
"Ta không cần ngươi dạy." Nữ nhân vừa nói, hai tay kết ấn.
Kiều Tang thoáng liếc nhìn động tác của nàng, gọi:
"Lộ Bảo!"
Lộ Bảo từ trong ba lô chui ra, nhảy lên đầu Kiều Tang, không nói hai lời đã phun Hàn Băng chi khí về phía nữ nhân.
Nhiệt độ đột ngột hạ xuống, khí lạnh màu trắng mắt thường có thể thấy được.
Con ngươi nữ nhân hơi co lại, tăng tốc kết ấn.
Tinh trận màu xanh lục từ không trung sáng lên.
Một con sủng thú hình thể khá tròn trịa, toàn thân chủ yếu màu tím chậm rãi xuất hiện.
Ngay khi nó xuất hiện chớp mắt, hàn khí quét tới, toàn bộ trúng lên người nó.
Con sủng thú màu tím còn chưa kịp biểu diễn rõ ràng, bề mặt đã bị đóng băng một lớp băng dày!
Gió lạnh tràn ra hình quạt, tiếp tục áp sát.
Rống ăn yên nhận thấy nguy hiểm, nhanh nhất có thể bay sang bên dưới, khó khăn lắm tránh được hàn khí.
Sủng thú màu tím sau khi bị đóng thành khối băng, bắt đầu rơi xuống.
Nữ nhân không còn cách nào khác đành phải vung tay, thu hồi sủng thú màu tím về ngự thú điển.
Sau khi làm xong tất cả, nữ nhân kinh ngạc nhìn con sủng thú màu lam, nhỏ bé như sủng thú sơ cấp bình thường, đầu óc lập tức quá tải.
Chuyện gì đang xảy ra?
Vì sao phong băng của con sủng thú này có thể trực tiếp đóng băng cả sủng thú cao cấp của nàng? !
Nữ nhân chỉ sững người trong 0,1 giây, rồi nhìn vào chiếc vòng tay vi hình thu nhỏ màu lam trên Lộ Bảo.
Sau đó thì đã hiểu.
Đó không phải một con sủng thú sơ cấp, chỉ vì vòng tay vi hình thu nhỏ nên mới nhỏ như vậy mà thôi!
Bây giờ phải làm sao, nàng vẫn còn một con sủng thú cao cấp, nhưng đó là sủng thú hệ độc, cũng không có vòng tay vi hình thu nhỏ, căn bản không thể hành động trên không trung... Gã Dick kia vẫn còn một con sủng thú Tướng cấp U Linh có thể hoạt động trên không trung, chỉ là bây giờ chân tay hắn đều bị trói, ngay cả kết ấn triệu hồi cũng không được... Nhất định phải nghĩ cách cứu hắn mới được... Đáng chết, tại sao có người lại triệu hồi sủng thú ra mang theo trên người như vậy chứ... Đại não nữ nhân nhanh chóng vận hành, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở con sủng thú U Linh nàng chưa từng thấy.
3D hắc ám khống ảnh... Tuy hình thể nhỏ cũng không có đeo vòng tay vi hình thu nhỏ, nhưng đây chắc chắn không phải một con sủng thú U Linh cấp thấp... Xem ra cần phải tấn công nó trước, chỉ có như vậy, mới có thể giúp Dick giải thoát hai tay, triệu hồi sủng thú...
Cùng lúc nữ nhân lên kế hoạch, Kiều Tang nhìn xung quanh, phát hiện kể từ khi sủng thú tên Nguyệt Lahm kia thi triển bình chướng, không gian phong tỏa xung quanh đã biến mất.
Bây giờ có thể để Tiểu Tầm bảo thi triển di chuyển không gian...
Chỉ là đối phương có thể định vị, mình đi rồi một đoạn, vạn nhất lại có người tới ngăn cản thì rất phiền.
Ở đây hai người một đã bị hắc ám khống ảnh của Tiểu Tầm bảo khống chế, bên người chỉ có một con sủng thú cao cấp hệ siêu năng lực, không thể triệu hồi thêm sủng thú khác... Người kia cũng có vẻ rất yếu, tinh trận màu xanh lá, sau khi giải quyết xong con sủng thú màu tím kia nàng ta liền không kết ấn nữa, đoán chừng con sủng thú cuối cùng không thể hành động trên không...
Thay vì mình di chuyển không gian đi, để hai người kia liên hệ tin tức với những người khác trong tổ chức, đến cản trở mình, chi bằng trực tiếp giải quyết bọn họ, cùng nhau đưa đến đồn cảnh sát... Kiều Tang nghĩ đến đây, thu hồi suy nghĩ, thở dài một tiếng:
"Ta cũng không muốn như vậy, nhưng ai bảo các ngươi xuất hiện trước mặt ta, lại không nói cho ta các ngươi định vị bằng cách nào."
Nói xong, nàng giơ tay lên, búng tay một cái.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận