Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 647: Cảnh cáo (length: 8148)

Đối phương muốn đồ vật chính là Quỷ Hỏa tương, việc này xem ra cũng bình thường... Kiều Tang suy tư, mặt ngoài bất động thanh sắc hỏi:
"Thành sự rồi, chúng ta ở đâu tập hợp?"
Trung niên da đen cười nói:
"Liền ở suối Đen Đá đi, nếu ngươi đến sáng mai 7 giờ còn không đợi được ta, có nghĩa là ta thất bại."
Kiều Tang gật đầu: "Ta hiểu rồi."
Suối Đen Đá nàng biết, cũng coi như là một địa điểm du ngoạn ở khu mười chín, cách núi lửa Kotya cũng không xa, trước đây nàng vào khách sạn Tác Tháp, nhân viên công tác có nhắc tới.
Trẻ con đúng là dễ nói chuyện... Trung niên da đen vừa ý rời đi.
Hắn đi đến bên cạnh người trung niên da trắng, giọng điệu hơi đắc ý: "Đàm phán xong rồi."
Người trung niên da trắng mỉm cười: "Đứa nhỏ như vậy có tác dụng gì chứ?"
"Ngươi không hiểu rồi." Trung niên da đen nói: "Đứa nhỏ kia tuy ôm sủng thú, nhưng con sủng thú này ta chưa từng thấy qua, chắc chắn là loài hi hữu, mà trên móng vuốt con sủng thú còn có vòng tay vi hình thu nhỏ."
"Nói tóm lại lai lịch chắc chắn không đơn giản, nói không chừng đúng là có thể kéo được mấy người chính phủ."
Người trung niên da trắng hững hờ liếc nhìn con sủng thú có bộ lông màu trắng chiếm đa số kia ở đằng xa, nói:
"Nếu lai lịch thật sự không đơn giản, còn cần dựa vào chính mình để có được Quỷ Hỏa tương sao?"
"Mấy đứa con cháu của thế gia ngự thú không phải vậy sao." Trung niên da đen khoát khoát tay: "Trong nhà cho thì không cần, cứ muốn dựa vào sức mình."
Nói xong, hắn bổ sung: "Dù sao dù có kéo không được thì cũng chẳng sao, ta chỉ cảm thấy người thêm một người vẫn tốt hơn, đến lúc đó chủ yếu vẫn phải dựa vào chúng ta."
Lúc này, bên cạnh không khí trống không truyền đến một tiếng "Luận điệu".
Trung niên da đen nhìn về phía một bóng dáng cách đó hơn 8 mét, mắt sáng lên: "Không nói với ngươi nữa, lại xuất hiện một vị Ngự Thú Sư có sủng thú hệ U Linh."
Vừa dứt lời, hắn liền không kịp chờ đợi đi nhanh về phía bóng dáng kia.
Chuyện núi lửa phun trào ban đêm xuất hiện Quỷ Hỏa tương không phải là bí mật, Ngự Thú Sư có sủng thú hệ U Linh thường cũng không dễ thấy, có thể xuất hiện ở đây phần lớn là đến xem có may mắn lấy được một phần Quỷ Hỏa tương không.
Chỉ cần là Ngự Thú Sư khế ước sủng thú hệ U Linh liền là mục tiêu "hợp tác" của hắn.
Quả nhiên là muốn lợi dụng ta... Cách hơn mười mét, Kiều Tang nghe thấy đối thoại của bọn họ, biểu hiện không có gì thay đổi lớn.
Nàng giả vờ như lơ đãng rời khỏi chỗ cũ, nhìn như chọn vị trí tốt hơn để quan sát núi lửa Kotya, thật ra là muốn rời xa hai vị Ngự Thú Sư đang nói chuyện kia, phòng ngừa họ nghe được động tĩnh của mình.
"Tìm kiếm ~"
Tiểu Tầm Bảo hiện thân, kêu một tiếng, ý bảo vừa rồi bên cạnh người kia có một con sủng thú đang ẩn thân.
"Ta biết." Kiều Tang không mấy để ý.
Đối phương đã cho thấy mình là Ngự Thú Sư có sủng thú hệ U Linh, hơn nữa tiếng "Luận điệu" kia hẳn là tiếng kêu của con sủng thú hệ U Linh đó.
Rốt cuộc có nên ra tay không đây... Kiều Tang lâm vào trầm tư.
Nói thật, nếu đối phương chỉ có một người, mình ngược lại không mấy sợ, nhưng thêm tên Ngự Thú Sư có Âm Triều châu cấp SS kia, thì nàng có chút không chắc.
Nhưng nếu không cướp của họ, vậy dựa vào bản thân mình thì làm sao có được Quỷ Hỏa tương chứ...
Kiều Tang nghĩ ngợi, quyết định vẫn là đặt chuyện của Nha Bảo lên hàng đầu, còn Quỷ Hỏa tương thì đến lúc đó xem tình hình thế nào rồi quyết định.
Nghĩ tới đây, Kiều Tang hỏi: "Nha Bảo, từ khi tới đây con có cảm giác gì không?"
"Nha Nha!"
Nha Bảo gật đầu, nó cảm thấy hưng phấn!
Kiều Tang ngạc nhiên: "Sao lại hưng phấn?"
"Nha Nha!"
Nha Bảo vẫy đuôi cuồng nhiệt, lộ vẻ mặt kích động.
Vì nơi này là chỗ tiến hóa của nó!
Kiều Tang: "..."
Nàng nhớ lại điều mình vừa hỏi Nha Bảo...
"Ngoài cái này ra thì sao?" Kiều Tang hỏi: "Ví dụ như, năng lượng trong cơ thể có cảm thấy gì không?"
"Nha Nha."
Nha Bảo cảm thụ một chút, rất thành thật lắc đầu.
Không có.
Xem ra vẫn phải đợi lúc núi lửa phun trào mới cho Nha Bảo thêm một chút, xem có gì thay đổi không... Kiều Tang chợt nghĩ đến gì đó, hai tay kết ấn, triệu hồi Thép Bảo ra.
Núi lửa Kotya là một trong hai ngọn núi lửa duy nhất ở Siêu Túc Tinh có thể phun trào dung nham xanh lam vào ban đêm, xem như kỳ quan, nếu có phun ra dung nham xanh lam thật thì cũng để Thép Bảo mở mang tầm mắt một phen.
"Thép Vệ."
Thép Bảo nhìn xung quanh, biết đang đợi núi lửa phun trào nên liền đi đến một bên rút sắt tập huấn lên tường sắt.
Kiều Tang thấy vậy lập tức vui mừng.
Từ sau lần bị đánh lén, Thép Bảo rất chú trọng kỹ năng phòng ngự.
Không hổ là sủng thú tiến hóa nhờ liên kết, đối với nàng vẫn rất có tình cảm...
Thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Không biết đã qua bao lâu, những con thú hoang vốn đang yên tĩnh đột nhiên dồn dập bỏ chạy.
Mặt đất rung chuyển, mây đen trên không trung không ngừng cuộn trào.
Đi kèm tiếng vang đinh tai nhức óc, dung nham nóng rực như một con rồng lửa phóng lên trời, mang theo khí thế hủy diệt tất cả.
Núi lửa phun trào!
Sự chú ý của mọi người đều dồn hết về phía đó.
Đây chính là núi lửa phun trào... Dung nham màu đỏ, không phải màu xanh lam... Kiều Tang thu lại suy nghĩ, nhớ tới việc chính, lấy lại bình tĩnh, hỏi:
"Nha Bảo, con có cảm thấy năng lượng có gì khác lạ không?"
"Nha..."
Nha Bảo sững sờ nhìn chằm chằm dung nham đang từ miệng núi lửa chảy xuống, tạo thành một cảnh tượng biển dung nham đỏ rực rung động.
Giờ khắc này, thế giới của nó như thể đều bị sắc đỏ trước mắt lấp đầy.
Nhịp tim Nha Bảo "thình thịch thình thịch" tăng nhanh, cảm thấy có thứ gì đó trong cơ thể muốn phá kén mà ra.
Kiều Tang thấy Nha Bảo không nói gì, nhìn bộ dạng của nó thì biết hiện tại nó khác bình thường.
Điểm số còn chưa tăng lên mà Nha Bảo đã có phản ứng như vậy, quả nhiên núi lửa phun trào là một mấu chốt lớn để Nha Bảo tiến hóa... Nghĩ đến đây, Kiều Tang không quấy rầy Nha Bảo nữa, mà ý thức tiến vào ngự thú điển, muốn tăng thêm điểm số một chút, xem Nha Bảo có gì thay đổi không.
Cùng lúc nàng ý thức tiến vào ngự thú điển, Nha Bảo nhìn núi lửa ở đằng xa, đột nhiên cảm thấy có một sức mạnh nào đó thôi thúc nó muốn đến gần.
"Nha Nha..."
Muốn gần thêm chút...
Gần thêm chút nữa...
Nha Bảo nhảy khỏi ngực Kiều Tang, chạy về phía không trung, đồng thời thân hình ngày càng lớn, tiến về phía núi lửa.
Bộ lông trắng giờ khắc này giữa một mảng màu đỏ và màu đen trở nên đặc biệt rõ ràng, những du khách xung quanh hầu như lập tức nhìn thấy con sủng thú không sợ chết này, còn tiến gần núi lửa vào thời khắc then chốt này.
Tiếng kinh hô nổi lên bốn phía:
"Trời ạ! Các người xem kìa, có một con sủng thú đang tiến về phía núi lửa!"
"Úi! Đây là sủng thú gì? Ta chưa từng thấy bao giờ!"
"Có phải là sủng thú trong truyền thuyết không? Mau tìm kiếm đi!"
"Không tìm ra! Trời ạ! Ta vậy mà không tìm ra!"
"Không phải, nó trên móng vuốt có vòng tay thu nhỏ và vòng tay thân phận kia kìa, các người không thấy sao?"
"Rốt cuộc là sủng thú gì vậy? Núi lửa Kotya hiện giờ nguy hiểm như thế nào, nó không biết sao? Còn chạy về phía đó?"
"Đã có vòng tay thân phận, vậy Ngự Thú Sư của nó đâu?"
Mọi người nhìn xung quanh, bắt đầu tìm kiếm vị Ngự Thú Sư thần bí trên bầu trời kia.
Cùng lúc đó trên bầu trời, mấy nhân viên chính phủ cưỡi hỏa điểu mỏ nhọn nhìn thấy con sủng thú đang chạy về phía miệng núi lửa mà mình chưa từng thấy bao giờ cũng kinh ngạc.
Một nhân viên chính phủ tinh mắt, sau khi thấy vòng tay thân phận thì lập tức phản ứng, cầm loa phóng thanh hô lên:
"Cảnh báo, không được tới gần núi lửa Kotya!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận