Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 450: Không hợp nhau (length: 8036)

Trừ đồng phục học sinh màu xanh đen của khu vực kia, những người xem còn lại im lặng một hồi, ngay sau đó bùng nổ những âm thanh ủng hộ vang dội.
"Tuy là kết thúc trong chớp nhoáng, nhưng nhìn đúng là rất thoải mái!"
"Không ngờ sủng thú hệ U Linh này lại có thể luyện được niệm lực mạnh mẽ như vậy."
"Hay đó! Dùng lưới điện của người khác đối phó người khác, ta làm sao chưa từng nghĩ tới!"
"Cho dù có thể nghĩ đến cũng chưa chắc đã làm được, độ thuần thục của niệm lực này là một vấn đề lớn."
"Nói thế nào nhỉ, trận đối đầu giữa người nhất phân khu thi đấu đúng là không giống, có cảm giác như tất cả mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay từ đầu đến cuối, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với cái tên Ngô Hằng Húc kia!"
"Đúng vậy, đặc biệt là ván trước, rõ ràng là thuộc tính khắc chế nhau, nhưng lại dễ như ăn kẹo mà thắng đối phương."
"Chậc, xem ra dù là thi đấu toàn quốc, chênh lệch giữa các tuyển thủ cũng rất lớn."
"Nói đi nói lại, trường Kiều Tang đâu? Không ai đến à? Nghĩ thế nào vậy, trong trường có một tuyển thủ trâu bò như thế mà không có ai đến cổ vũ?"
Khu Dự Hoa.
Tỉnh Chiết Hải, thành phố Hàng Cảng.
Trường trung học Thánh Thủy.
Quán Thánh Thủy náo nhiệt ồn ào.
"Ngọa Tào, vậy là hết rồi? ! Ta ta cảm giác thời gian từ phòng học đến đây còn dài hơn thời gian hai trận đối chiến!"
"Đúng đấy, mông ta còn chưa kịp nóng nữa!"
"Kiều Đại Thần vẫn là Kiều Đại Thần! Đi thi đấu toàn quốc mà vẫn cứ cạc cạc giết loạn!"
Trong lúc mọi người đang hăng hái thảo luận, hiệu trưởng Vương Duy Đấu cầm micro đi lên đài, hắng giọng một tiếng, nghiêm mặt nói:
"Tiếp theo chúng ta sẽ chọn một nhóm học sinh đến khu Trống Rỗng làm đội cổ vũ, không biết có ai ở đây có nguyện vọng không?"
Quán Thánh Thủy im phăng phắc, khoảng vài giây sau, khung cảnh trong nháy mắt bùng nổ, mọi người đồng loạt giơ tay cao lên, hận không thể dán tay vào mặt hiệu trưởng.
"Ta ta ta! Chọn ta! Ta vừa đẹp trai vừa có hình tượng tốt! Tuyệt đối sẽ không làm trường trung học Thánh Thủy mất mặt!"
"Ta! Chọn ta! Giọng ta lớn! Hét cổ vũ tuyệt đối át hết các trường khác!"
"Ta đây! Chọn ta! Ta từng nói chuyện với Kiều Tang ba lần! Ta qua đó nàng sẽ có cảm giác thân thiết!"
"Kiều Đại Thần là tuyển thủ thi đấu toàn quốc lớp 12, đương nhiên phải chọn người lớp 12 chúng ta chứ!"
"Kiều Tang là lớp mười chúng ta! Nhất định phải cho người lớp mười chúng ta đi mới đúng!"
"Nếu nói vậy thì thời gian Kiều Đại Thần huấn luyện ở đội tuyển trường lớp 11 chúng ta là dài nhất, nên trong lớp 11 chúng ta mới phải chọn!"
"Chọn lớp 12 chúng tôi!"
"Lớp 10! Chọn lớp 10!"
"Chọn lớp 11! Chọn lớp 11!"
Trong tiếng ồn ào, Vương Duy Đấu hài lòng gật đầu, cũng may trước đó ông mới nhận được tin nhắn của Lưu Diệu mà còn hoảng hốt một chút, không phải chỉ là đội cổ vũ thôi sao, nhiều người như vậy, còn sợ không chọn được một đội cổ vũ áp đảo được các trường khác hay sao?
...
Giai đoạn một của cuộc thi đấu toàn quốc diễn ra đúng ba ngày.
Trong thời gian đó, vì số lượng người, 65 người bị loại trong những sân khác lại có một cuộc thi đấu khác, từ đó chọn ra một tuyển thủ quay lại tiến vào thi đấu toàn quốc.
Vì vậy, tiến vào giai đoạn hai của cuộc thi đấu toàn quốc tổng cộng có 66 người.
Vào đêm trước khi tổ chức giai đoạn hai của cuộc thi đấu toàn quốc, Kiều Tang ngồi trên lưng Nha Bảo mở hướng dẫn bay lên không trung.
Theo độ cao tăng lên, càng ngày càng có nhiều người mang mặt nạ dưỡng khí xuất hiện trên không trung.
Sở dĩ sủng thú hệ bay được ưa chuộng ở khu Trống Rỗng là vì khu Trống Rỗng đã phát triển đến mức có thể xây dựng các kiến trúc trên không.
Chỉ có điều, việc xây dựng công trình kiến trúc trên mây không phải là chuyện dễ, do đó các kiến trúc trên mây vẫn còn ít hơn nhiều so với trên đất liền.
Mà những kiến trúc có thể xuất hiện trên mây đều không ngoại lệ đều là những công trình được xây dựng với số tiền đầu tư khổng lồ.
Đấu trường sủng thú mang tính biểu tượng lớn nhất khu Trống Rỗng – Đấu trường sủng thú Đế Đô cũng được xây trên mây.
Địa điểm tổ chức buổi đấu giá Mạc Trân cũng là ở một trong những kiến trúc trên mây, Kiều Tang lúc này đang đi đến đó.
"Tìm kiếm?"
Nhìn càng lúc càng có nhiều người đội mũ bảo hiểm giống nhau, Tiểu Tầm bảo tò mò kêu một tiếng, hỏi những người này đang đội cái gì vậy?
"Đó là mặt nạ dưỡng khí." Kiều Tang đáp.
"Tìm kiếm?"
Tiểu Tầm bảo tiếp tục tò mò, hỏi mang mặt nạ dưỡng khí thì có tác dụng gì?
Kiều Tang nói: "Vì bay quá cao, dưỡng khí quá ít, nên phải đeo."
"Tìm kiếm?"
Tiểu Tầm bảo nhìn Ngự Thú Sư nhà mình nghiêng đầu.
Ngươi không cần đeo sao?
Kiều Tang kiên nhẫn giải thích: "Nha Bảo và Lộ Bảo đều tiến hóa, ta lại có ngươi, đủ để ta ở trên không."
Khu Trống Rỗng có thông báo trên không, ghi rõ Ngự Thú Sư cấp D muốn đi lên trên mây có thể không cần mang mặt nạ dưỡng khí.
Nàng tuy chưa đi thi kiểm tra Ngự Thú Sư cấp D, nhưng thực lực đã ở đó rồi, chỉ là chưa trải qua quá trình đó mà thôi.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo gật nhẹ đầu, tỏ vẻ đã hiểu rõ.
Chợt nó dường như nhớ ra điều gì đó, lấy chiếc vòng tròn xuống, móc móc vào bên trong, lấy ra chiếc mũ trò chơi đã lâu không dùng đội lên đầu.
"Tìm kiếm ~"
Sau khi làm xong tất cả những điều này, Tiểu Tầm bảo giơ một ngón tay ngắn chọc chọc vai Ngự Thú Sư nhà mình.
Kiều Tang quay đầu lại nhìn.
"Tìm kiếm~"
Tiểu Tầm bảo nhếch mép cười một tiếng, biểu thị cái này có giống mặt nạ dưỡng khí không?
Kiều Tang: "..."
Nửa tiếng sau, Nha Bảo dừng lại bên ngoài một kiến trúc màu trắng rộng lớn.
Từng người thay mặt thế hệ thứ hai, thứ ba, thứ tư mặc trang phục chính thức và lễ phục đi vào bên trong.
Kiều Tang từ trên lưng Nha Bảo xuống, nhìn những đám mây trên mặt đất mềm như kẹo bông gòn không khỏi đạp thử hai cái.
Nói thật, còn rất mềm...
Trước khi đến nàng đã tìm hiểu, đám mây này không phải loại mây mà ta hay ngẩng đầu nhìn thấy, mà là Phù Vân do sủng thú hệ bay tạo ra.
Sau khi đạp thêm hai cái, Kiều Tang ôm Nha Bảo đã thu nhỏ một lần nữa đi về phía kiến trúc màu trắng không xa.
Những nam nữ đang hướng vào kiến trúc màu trắng gần đó kinh ngạc dừng bước, quay đầu nhìn lại.
Đây là con nhà ai vậy?
Mà lại còn mặc đồng phục đến đây?
Kiều Tang trong khoảng thời gian này đều tham gia các cuộc thi, hầu như ngày nào cũng bị hàng nghìn hàng vạn người nhìn ngắm, sớm đã quen với sự chú ý của mọi người.
Không ngờ ở khu Trống Rỗng cũng có nhiều người biết mình như vậy, ta cái sự nổi tiếng chết tiệt này... Kiều Tang ưỡn lưng, mặt không đổi sắc đưa vé mời trong tay cho nhân viên công tác, nhận lấy tấm thẻ số cạnh tranh mang số "67" rồi đi vào.
Địa điểm buổi đấu giá Mạc Trân nằm ở sảnh lớn tầng hai của tòa nhà màu trắng, diện tích khoảng hơn sáu trăm mét vuông, trải một lớp thảm dày, trên trần nhà treo những chiếc đèn pha lê lộng lẫy có độ cấp bậc cao.
Từng hàng ghế bành màu hồng đào được kê song song nhau.
Kiều Tang nhìn xung quanh một lượt, phát hiện phía trên còn có một số phòng VIP bằng kính kéo dài sát đất với diện tích lớn.
Thậm chí còn có phòng VIP... Kiều Tang thu lại tầm mắt, đi đến phía sau chiếc bàn dài phủ khăn trắng, lấy ba chiếc bánh ngọt, một cái đưa cho Nha Bảo, một cái đưa cho Tiểu Tầm bảo, một cái mình ăn, rồi đi đến hàng sau ngồi xuống chiếc ghế dài có tựa.
Mọi người đều thỉnh thoảng nhìn chằm chằm cô gái ngồi ở hàng ghế phía sau.
Không còn cách nào, người ở đây toàn là âu phục giày da, mặc lễ phục tinh xảo.
Cô gái quả thật là quá không hợp nhau...
Bạn cần đăng nhập để bình luận