Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 617: Mộng cảnh cùng hiện thực (length: 12569)

Kiều Tang lập tức dùng ánh mắt tán thưởng nhìn về phía Tiểu Tầm bảo.
Thiên tài a!
Lúc này mới học bao lâu, chữ quen biết không nói, lời nói liền mạch, ý tứ đều có thể hiểu được!
Cũng không biết sủng thú có đường tắt học tập hay không, cảm giác Tiểu Tầm bảo hoàn toàn có thể học một chút nội dung cấp độ sâu hơn...
"Tìm kiếm..."
Tiểu Tầm bảo không khỏi rùng mình một cái.
Kiều Tang suy nghĩ quay lại, hoàn toàn yên tâm.
Tiểu Tầm bảo đầu óc thông minh như vậy, vừa mới lại luyện tập một chút thuật thôi miên, mặc dù không biết có thành công hay không, nhưng nhìn kia hai con sinh sinh thạch tựa như là không có xảy ra vấn đề gì, chờ một chút thôi miên những sủng thú khác hẳn là cũng không đáng kể.
Coi như nhiệm vụ thất bại, cùng lắm thì mình tự móc tiền túi để tuyên bố nhiệm vụ người thi triển một lần mộng cảnh tung ra, mình có vô hạn trán tạp, còn có Lộ Bảo chữa trị chi quang, không tin nàng vô tâm động.
Nghĩ tới đây, Kiều Tang vừa muốn đem hai con sinh sinh thạch một lần nữa nhét vào trong túi, chuẩn bị lập tức tiến về nhà xe.
Nhưng lại tại khoảnh khắc di chuyển tay kia, Kiều Tang tựa hồ nghĩ tới điều gì, cúi đầu nhìn về phía hai con sinh sinh thạch.
"Sinh sinh?"
Hai con sinh sinh thạch không rõ ràng lắm.
Một giây sau, Kiều Tang vẫn giữ tư thế nâng sinh sinh thạch, cất bước tiến về phòng vệ sinh, đi đến bồn rửa tay trước đem hai con sinh sinh Thạch Đô rửa sạch, lúc này mới nhét vào trong túi.
Nguy hiểm thật, suýt nữa quên mất sinh sinh Thạch vừa bị liếm qua...
Lúc này, hai nữ người da trắng trang điểm tinh xảo một bên nói chuyện phiếm một bên từ giữa đầu gian phòng đi ra.
"Ta chuẩn bị xin đổi một con tấn mãnh bướm, nó thực sự quá ngu ngốc, trừ trên thân vảy phấn có thể để cho chúng ta khi diễn kịch cảm xúc phóng đại, quả thực không hề có tác dụng."
"Đừng nghĩ nữa, tấn mãnh bướm ở đây bản thân không phải diễn viên nào cũng có, cho ngươi phối một con tấn mãnh bướm chỉ là bởi vì đoạn thời gian gần nhất ngươi cũng có hy vọng phần, chờ phần diễn của ngươi quay xong, tấn mãnh bướm liền sẽ đến chỗ người khác."
"Thế nhưng mà mấy ngày trước ta nghe nói trong tổ nữ bốn liền thành công đổi một con tấn mãnh bướm."
"Đó là bởi vì..."
Hai nữ người da trắng đang nói chuyện phiếm nhìn thấy Kiều Tang, trong nháy mắt chuyển đổi ngôn ngữ.
Đây là một loại ngôn ngữ mà Kiều Tang chưa hề tiếp xúc qua.
Có chuyện bát quái gì mà ta không thể nghe... Vốn định sẽ phải đi, Kiều Tang trong lòng nhả rãnh, biểu lộ không có thay đổi gì.
Nàng cất bước đi ra phòng vệ sinh, tiến về nhà xe của người tuyên bố nhiệm vụ.
Bởi vì bị chuyện bát quái lúc trước ảnh hưởng, Kiều Tang vô ý thức chú ý một chút, quả nhiên trên đường nhìn thấy không ít tấn mãnh bướm, nàng đặc biệt chú ý những con tấn mãnh bướm này trên thân đều không mang theo vòng tay thân phận.
Xem ra đám tấn mãnh bướm này đều là sủng thú hoang dại, cũng hẳn là giống như sinh sinh Thạch ra ngoài làm công, trên người chúng vảy phấn có thể phóng đại cảm xúc, thật sự là điều diễn viên cần... Kiều Tang trong lòng làm ra suy đoán.
Rất nhanh, nàng về tới nhà xe của người tuyên bố nhiệm vụ.
Chỉ thấy bên trong nhà xe đã thêm một con tấn mãnh bướm, đang một mặt co quắp nhìn người tuyên bố nhiệm vụ.
"Chính là nó." Sylvia dùng ánh mắt ra hiệu, thẳng vào chủ đề nói.
Trên xe tuy có hai con tấn mãnh bướm, nhưng thần thái biểu lộ hoàn toàn khác nhau, vẫn là rất dễ phân biệt.
"Bây giờ sao?" Kiều Tang hỏi.
Sylvia gật đầu: "Bây giờ."
Kiều Tang nghe vậy, hướng không khí bên cạnh gật đầu một cái.
"Tìm kiếm ~"
Tiểu Tầm bảo lập tức từ nơi Kiều Tang gật đầu hiện thân, mắt hiện ra ánh sáng màu tím, nhìn về phía con tấn mãnh bướm đang co quắp kia.
Tấn mãnh bướm còn đang nhìn người tuyên bố nhiệm vụ, hoàn toàn không chú ý đến bên này.
Một giây sau, đầu của nó lại không tự chủ nhìn về phía Tiểu Tầm bảo.
"Nhanh chóng nhanh chóng..."
Không đợi tấn mãnh bướm kịp phản ứng, nó liền thấy một đôi mắt màu tím, chợt hai mắt chậm rãi nhắm lại, hoàn toàn mê man ngã xuống.
"Xong rồi." Kiều Tang nhìn về phía người tuyên bố nhiệm vụ hỏi: "Ta cần tránh đi không?"
Người tuyên bố nhiệm vụ có thể lấy kỹ năng mộng cảnh tung ra làm thù lao, nói rõ tự thân có sủng thú biết mộng cảnh tung ra.
Rất nhiều người khi tuyên bố nhiệm vụ, đối với tính riêng tư của bản thân có đánh dấu đặc biệt, trừ việc không hy vọng người nhận nhiệm vụ nói ra nội dung nhiệm vụ, còn có một số thậm chí sẽ không cho người nhận nhiệm vụ biết bất kỳ tin tức liên quan đến nhiệm vụ, chỉ cần làm theo lời mình nói là được.
Trước mắt người tuyên bố nhiệm vụ tuy không ghi rõ đặc biệt trong hiệp ước nhiệm vụ, nhưng nghề nghiệp rõ ràng là một diễn viên, trước đó cũng không nói với mình bất kỳ tin tức gì về nhiệm vụ, để phòng trường hợp thôi miên tiềm thức thất bại, tốt cho việc thực hiện phương án B và bàn với nàng về việc đổi lấy một lần thi triển mộng cảnh tung ra bằng cách khác, Kiều Tang đặc biệt quan tâm hỏi một câu.
Bằng không nếu chút nữa nội dung mộng cảnh thả ra liên quan đến bí mật cá nhân, đến lúc đó bắt đầu bàn bạc có thể sẽ không quá thuận lợi.
"A..." Sylvia giật mình: "Ngươi nói gì?"
Vừa nói, nàng vẫn không nhịn được nhìn về phía hai con sủng thú mà mình hoàn toàn không biết.
Nàng không nghĩ tới trong nhà xe lại có một con sủng thú hệ U Linh...
Mà đứa trẻ vị thành niên này đang ôm lại là sủng thú hệ Siêu Năng...
Lúc trước nàng thấy rõ ràng sủng thú này thi triển niệm lực, tuyệt đối là sủng thú hệ Siêu Năng không sai.
Ai cũng biết, vòng tay thu nhỏ sủng thú chỉ được mua từ sủng thú có hình thể vượt quá 6 mét mới đủ tư cách mua.
Sủng thú hệ Siêu Năng và sủng thú hệ Tinh Linh trong tình huống cùng cấp, hình thể thường nhỏ hơn so với các thuộc tính sủng thú khác.
Hình thể các sủng thú thuộc tính khác có vượt quá 6 mét, tối thiểu đều phải đạt đến cấp Tướng mới có thể.
Sủng thú hệ Siêu Năng hình thể vượt quá 6 mét, loại cấp bậc đó rất có khả năng là từ cấp Tướng trở lên...
Suy nghĩ vừa xuất hiện trong đầu, Sylvia nghe được thiếu nữ: "Ta có cần xuống xe tránh mặt không?"
"Không cần, không có gì vội cả." Sylvia lần đầu tiên lộ ra nụ cười thân thiện.
Nói xong, nàng hai tay kết ấn.
Tinh trận màu trắng sáng lên.
Một sủng thú có nửa người trên màu trắng và tóc dạng xúc tu màu xanh nhạt, nửa thân dưới như xúc tu bạch tuột xuất hiện ở giữa.
"Nhìn thử giấc mơ của nó." Sylvia chỉ vào con tấn mãnh bướm đang ngủ say nói.
Sủng thú tóc dạng xúc tu gật đầu, đem một xúc tu của mình đặt lên thân tấn mãnh bướm, chợt nhắm mắt lại.
Hai giây sau, thấy trên đầu tấn mãnh bướm chậm rãi xuất hiện một bong bóng trong suốt mang hình ảnh.
Càng bay lên cao, bong bóng càng lúc càng lớn.
Đợi đến khi lớn khoảng đường kính hai mươi centimet thì dừng lại, cứ như vậy trôi lơ lửng giữa không trung.
Kiều Tang thị lực không tệ, có thể thấy rõ cảnh tượng trên bong bóng.
Trong hình ảnh, có một đám tấn mãnh bướm đang xếp hàng, và ở phía trước có một người da đen đang phát một loại đồ ăn như cơm hộp.
Góc độ giấc mơ là thứ nhất, không thấy được biểu lộ của sủng thú đang trong mơ, nhưng mà thông qua vẻ mặt của các tấn mãnh bướm khác có thể cảm nhận được lúc này đám tấn mãnh bướm đều đang vui vẻ.
"Không phải giấc mơ này." Sylvia đột nhiên lên tiếng:
"Ta nói ra cảnh tượng cụ thể, ngươi có thể để sủng thú của ngươi tạo ra giấc mơ liên quan không, hoặc là ta nói thời điểm xảy ra chuyện, ngươi có thể để sủng thú của ngươi thôi miên đến ký ức ở khoảng thời gian đó không?"
Kiều Tang nghĩ một lát, gật đầu nói: "Tạo mộng được."
Lúc trước dạy Khắc Quan Miêu học tập thuấn di, Tiểu Tầm bảo đã thôi miên tạo mộng để nó học.
Chẳng qua khi đó, Khắc Quan Miêu rõ ràng là mình đang trong giấc mơ.
Muốn tạo mộng, vậy thì phải kể lại sự tình đã xảy ra, Sylvia dùng giọng điệu bình tĩnh nói:
"Con tấn mãnh bướm này trước kia là phụ tá của ta, hai chúng ta vẫn luôn phối hợp rất tốt, nhưng đáng tiếc một ngày nọ nó đột nhiên bỏ đi, nói không làm nữa với ta, tuy rằng lương của nó là do đoàn phim trả, nhưng ta từ trước đến giờ không hề bạc đãi nó, thú Mộng Thú bình thường ăn gì ta đều cho nó ăn nấy."
Nói đến đây, Sylvia bỗng ý thức được mình lạc đề.
Nàng dừng một chút, tiếp tục nói:
"Hôm đó là ở phòng trang điểm, con tấn mãnh bướm vào rõ ràng không phải là nó, sau đó ta đặc biệt hỏi mới biết được nó đi đến chỗ của một diễn viên khác trong đoàn, ta cho là nó bị đoàn phim sắp xếp đổi qua, kết quả ta tìm đến nó, thông qua Thú Mộng Thú phiên dịch mới biết được chính nó không muốn ở cùng ta."
"Ta muốn ngươi để nó mơ lại lúc mà ta vừa hỏi nó chuyện này, nghe xem tiềm thức nó trả lời có giống với lần trước ta hỏi không."
Đây là nghi ngờ con tấn mãnh bướm không phải tự nguyện rời khỏi mình sao... Kiều Tang sắc mặt lập tức có chút phức tạp.
Nàng không ngờ rằng mục đích của người tuyên bố nhiệm vụ chỉ có thế này.
Đều nói quan hệ giữa người và sủng thú ở Siêu Túc Tinh không tốt, bây giờ nghĩ lại, có lẽ mình có chút định kiến cứng nhắc, nhân khẩu Siêu Túc Tinh nhiều như vậy, không thể nào người nào suy nghĩ cũng giống nhau.
Kiều Tang nhìn về phía Tiểu Tầm bảo, vừa định bảo nó tạo mộng.
"Chờ một chút!" Lúc này, Sylvia lại nhìn hình ảnh trong bong bóng, giọng điệu đột nhiên trầm xuống.
Lẽ nào lại mơ thấy điều mà nàng muốn xem sao? Kiều Tang trong lòng hiếu kì, quay đầu nhìn về phía bong bóng.
Trong hình, đã không còn cảnh phát cơm hộp xếp hàng, một người phụ nữ có mái tóc dài màu đỏ rượu đang thao thao bất tuyệt dưới góc nhìn thứ nhất:
"Ta đặc biệt điều tra, tính cách của ngươi so với các con tấn mãnh bướm khác cao cấp hơn, đi theo ta, Sylvia cho ngươi cái gì, ta đều có thể cho ngươi tốt hơn của cô ta."
"Trước chớ vội cự tuyệt, ta biết ngươi đã cùng với nàng ở cái này Theo truyền hình điện ảnh căn cứ hết thảy đợi qua hai năm, chạy qua bốn cái đoàn làm phim, đem ngươi nuôi đích thật cũng là so cái khác tấn mãnh bướm muốn béo một chút."
"Có thể béo về béo, ăn lại nhiều món ăn cung cấp năng lượng ngươi cũng tiến hóa không được."
"Ngươi giai đoạn kế tiếp muốn thông qua ăn đủ nhiều cảm xúc mới có thể tiến hóa, có thể truyền hình điện ảnh căn cứ đối với các ngươi những này tấn mãnh bướm từng có ước định, không thể ăn nơi này bất luận người nào cảm xúc, nếu có tiến hóa hoang dại tấn mãnh bướm, liền không thể lại cùng truyền hình điện ảnh cơ hợp tác."
"Người bên ngoài các ngươi càng là không dám ăn tâm tình của bọn hắn, giống các ngươi những này đã thành thói quen cùng nhân loại chúng ta hợp tác hoang dại sủng thú một khi phát hiện đối với nhân loại động thủ, liền sẽ bị Chấp Pháp giả đuổi ra Thượng Thập Khu."
"Nơi này có nhiều như vậy đồng bạn của ngươi, ta tin tưởng ngươi sẽ không muốn đi địa phương khác."
"Đi theo ta, ta có thể cam đoan ngươi ăn vào đầy đủ để ngươi tiến hóa cảm xúc."
"Ngươi cũng không cần lo lắng tiến hóa về sau liền thất nghiệp, ta một đoạn thời gian trước não vực đột phá, đạt đến 10%, có thể lại khế ước một con sủng thú."
"Chỉ cần ngươi cùng ta, trợ giúp ta diễn kịch, tiến hóa về sau, ta liền sẽ cùng ngươi khế ước."
Đệ nhất thị giác dưới, không nhìn thấy tấn mãnh bướm biểu lộ, nhưng theo nữ nhân dứt lời, tấn mãnh bướm "Nhanh chóng nhanh chóng!" kích động kêu một tiếng.
Sau đó hình tượng tái đi, đợi bạch quang tiêu tán, đệ nhất thị giác dưới, nữ nhân chỗ nhìn qua thị giác hiệu quả rõ ràng thu nhỏ.
"Nhanh chóng nhanh chóng!"
Tấn mãnh bướm lần nữa kêu một tiếng.
"Tìm kiếm ~ "
Tiểu Tầm bảo nghe được đối thoại, cảm thấy chơi vui, đồng bộ phiên dịch một chút.
Gia hỏa này nói, nó muốn tiến hóa liền có thể tiến hóa, là sẽ không bị lợi dụ, cùng lắm thì không làm.
Ách, cho nên nói, tấn mãnh bướm vừa mới là tại trong giấc mộng của nó tiến hóa... Tốt từ tâm lựa chọn... Kiều Tang nhìn về phía vẫn còn đang hôn mê ngủ say tấn mãnh bướm.
Đáng tiếc hiện thực là tàn nhẫn...
Nếu như đây chính là tuyên bố nhiệm vụ người muốn nhìn thấy hình tượng, lại thêm nàng lúc trước lời nói.
Vậy nó không chỉ có chưa đi đến hóa, hẳn là còn thỏa hiệp.....
Bạn cần đăng nhập để bình luận