Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 279: Hoan nghênh đi vào lớp 12 giáo đội (length: 7979)

Thí nghiệm thành công!
Nhìn xem tinh thần mười phần lộ bảo, Kiều Tang giống như nghe được tim mình đập thình thịch.
Người trưởng thành bình thường và phần lớn sủng thú mỗi ngày đều có một phần ba thời gian là đang ngủ.
Theo sủng thú trả lại, thời gian ngủ của người tuy rút ngắn cũng có thể đảm bảo cả ngày tinh lực, nhưng cũng không nói rõ không ngủ là có thể thực hiện.
Coi như Ngự Thú Sư não vực khai phá đến 70%, đạt đến cảnh giới Ngự Thú Sư cấp S, cũng sẽ không giống như mấy tiểu thuyết viết, đạt đến cảnh giới nào đó là có thể tu thành chính quả, không cần ngủ, một năm 365 ngày thức suốt đêm.
Nhưng bây giờ, một chiêu chữa trị chi quang đã biến việc 365 ngày liên tục thức đêm thành hiện thực!
Thức đêm một lúc thoải mái, luôn luôn thức đêm luôn luôn thoải mái!
Có chữa trị chi quang, thức đêm sẽ không thay đổi xấu, sẽ không đau đầu, sẽ không hói đầu, đối với người thức đêm tăng ca, ban ngày dậy không nổi, ban đêm ngủ không được mà nói quả thực chính là thần kỹ trong các thần kỹ!
"Lộ."
Lộ bảo quan sát một chút hoàn cảnh xung quanh, nhìn thấy Kiều Tang, liền nhảy một cái, trực tiếp nhảy vào lòng Kiều Tang.
Điều này kéo Kiều Tang từ trong suy nghĩ về với thực tế.
Sao lại nhảy lên thế, ngươi trên người bây giờ toàn là nước miếng a! Kiều Tang yên lặng kéo Lộ bảo ra xa mình một chút.
"Lộ."
Lộ bảo vẻ mặt cao ngạo nhìn người đã từng kiểm tra thân thể cho nó, hoàn toàn không biết mình đang bị Ngự Thú Sư của mình ghét bỏ.
Giờ phút này, Lưu Diệu đang ngây ngốc, không nói được lời nào, một hồi nhìn Băng Lộ Kỳ Á, một hồi nhìn Tầm Bảo Yêu, không hề có dáng vẻ thành thục ổn trọng bình thường.
"Phó hiệu trưởng?" Kiều Tang gọi hắn một tiếng.
Lưu Diệu hoàn hồn, vẻ mặt phức tạp nhìn Kiều Tang, trong lòng lần đầu sinh ra cảm xúc ghen tị, đố kỵ.
Người khác có thể không nhận ra, nhưng hắn liếc một cái liền thấy ngay con Tầm Bảo Yêu này là sủng thú dị sắc, tuy chỗ dị sắc không nhiều, nhưng thật sự thuộc phạm trù sủng thú dị sắc.
Băng Lộ Kỳ Á, Tầm Bảo Yêu dị sắc, thêm một con Viêm Linh Khuyển, đây là người sao?!
Không!
Đây không phải là người!
Đứa trẻ bình thường nào ở tuổi 15 mà có ba con sủng thú!
Hơn nữa đều đã tiến hóa lên trung cấp!
"Phó hiệu trưởng?" Kiều Tang lại gọi một tiếng.
"Ba con sủng thú của ngươi đều là trung cấp." Lưu Diệu khàn giọng nói.
Thật ra, chuyện Tầm Bảo Quỷ của Kiều Tang tiến hóa thành Tầm Bảo Yêu ở đại hội thể thao hôm qua phần lớn các bạn học trong trường đều biết, chỉ là mọi người thảo luận phần nhiều vẫn là chuyện Tầm Bảo Yêu thật sự sẽ bổ ngói.
Thêm vào đó, trong lúc đại hội thể thao Lưu Diệu cũng không có ở trường nên tin tức của hắn bị chậm trễ một chút, cũng không biết ngay Tầm Bảo Quỷ tiến hóa.
"Ừ." Kiều Tang gật đầu.
Lưu Diệu nhịn một chút, nhịn không được, mở miệng hỏi: "Ngươi bình thường đều bồi dưỡng sủng thú như thế nào?"
Kiều Tang nghĩ nghĩ rồi nói: "Không có thời gian bồi dưỡng, bình thường đều đi học, về còn phải làm bài tập, cơ bản là toàn bộ nhờ Nha Bảo bọn nó tự giác, ăn thì là dựa theo công thức của ngài mà chế ra viên năng lượng."
Mặt Lưu Diệu lộ vẻ hoài nghi nhân sinh.
Một lúc sau, hắn khoát khoát tay, mệt mỏi nói: "Ngươi về đi học đi, đừng quên tan học thì đến sân huấn luyện số 1, Lão Hiển, đưa nàng về."
Lưu Diệu nói xong không muốn nhìn thêm Kiều Tang, hắn sợ nhồi máu cơ tim.
...
Đợi đến tiếng chuông tan học buổi chiều vang lên, mọi người dọn dẹp đồ đạc lục tục ra khỏi lớp học.
Lúc này, một nữ sinh đeo kính, dáng vẻ trắng trẻo, đầu tóc kiểu học sinh tiêu chuẩn xuất hiện ở cửa lớp 10(1).
"Kiều Tang ở đây không?"
Từ khi nhận được trả lại, thính lực của Kiều Tang tốt hơn lúc trước nhiều, dù trong lớp ồn ào, khi có người nhắc tên mình thì vẫn có thể nghe rất rõ.
Nàng nhìn về phía cửa, phát hiện mình không quen người này.
Nữ sinh đứng ở cửa hiển nhiên nhận ra Kiều Tang, không đợi bạn học ở cửa lớp chỉ người, nàng đã thấy Kiều Tang, cười phất phất tay.
"Ngươi là?" Kiều Tang thu dọn xong đồ đi tới cửa lớp hỏi.
"Ta tên Từ Nghệ Tuyền, lớp 12 đội tuyển, Tôn lão sư bảo ta tới đón ngươi." Nữ sinh cười nói.
Thì ra là học tỷ... Kiều Tang gật đầu nói: "Vậy bây giờ chúng ta đi thôi."
Trên đường đi, tai Kiều Tang chịu đủ dày vò.
Từ Nghệ Tuyền trông có vẻ lịch sự, nói chuyện cũng nhẹ nhàng, nhưng thật ra là người rất hay nói, từ lớp 10(1) đến sân huấn luyện số 1 trên đường không ngừng nói.
"Kiều Tang, tên này ai đặt cho ngươi? Cha ngươi hay mẹ ngươi?"
"Là ta..."
"Ngươi không cần trả lời, để ta đoán xem."
"..."
"Thật ra lúc khai giảng ở phần thể hiện thực lực tân sinh ta muốn lên khiêu chiến ngươi, nhưng giác quan thứ sáu nói với ta không nên lên, nên ta đã không lên."
"Ngươi thật sự khế ước sủng thú thứ ba sao?"
"Tầm Bảo Yêu của ngươi học bổ ngói như thế nào?"
"Viêm Linh Khuyển của ngươi là đực hay cái, chó Phần Hỏa của ta là đực, nếu giới tính hợp thì hay là chúng ta kết sui gia?"
"Sủng thú thứ ba của ngươi là gì?"
"Phó hiệu trưởng với ngươi thật sự là thân thích sao?"
"Ta nghe Tôn lão sư nói ngươi muốn tham gia vòng loại giải thi đấu ngự thú học đường toàn quốc khối 12, vậy đội tuyển chiến đấu lớp 12 chúng ta dư thêm một người, ngươi nói Tôn lão sư có khi nào sẽ cho chúng ta trực tiếp đối chiến một trận, ai thua thì làm dự bị, hoặc vào đội đối chiến nhóm làm dự bị."
Kiều Tang cảm thấy câu hỏi này cần phải trả lời, bèn nói: "Ta không rõ..."
Từ Nghệ Tuyền lại ngắt lời: "Ngươi không cần trả lời ta, để ta đoán thử xem."
Kiều Tang: "..."
Đợi đến khi thấy tòa nhà sân huấn luyện số 1, Kiều Tang âm thầm thở dài một hơi.
Cuối cùng cũng được giải thoát rồi...
Người này thật sự chẳng khác nào Đường Tăng vậy...
Kiều Tang đẩy cửa bước vào sân huấn luyện số 1.
Chỉ thấy bốn phía mờ mờ ảo ảo, phía trước có một màn hình giả lập khổng lồ rộng chừng hơn 20 mét, đang chiếu một tập phim chiến đấu đang được mọi người bàn tán sôi nổi, "Kết thúc ngự thú thiếu niên".
Bộ phim này có đồ họa đẹp mắt, kinh phí cao, các cảnh chiến đấu cực kỳ hấp dẫn.
Khiến người xem cảm thấy nhiệt huyết sục sôi, không kìm được mà muốn lập tức đối chiến một trận.
"Đây là cách huấn luyện của Tôn lão sư." Từ Nghệ Tuyền giải thích: "Chúng ta thường hay xem mấy bộ phim chiến đấu để tăng nhiệt huyết chiến đấu."
"Cũng hết cách, ai bảo ngày nào chúng ta cũng phải đối chiến, ngoài khi làm nhiệm vụ có thể tìm đối thủ khác để đối chiến, còn bình thường ở trường toàn mấy người quen thuộc như thế, đã thấy hơi ngán rồi, nếu không nhờ xem mấy phim nhiệt huyết để tăng cảm hứng chiến đấu, e rằng đã sớm biến thành máy móc đối chiến vô cảm rồi."
"Ngươi phải chuẩn bị tâm lý, ở đây khác với đội tuyển lớp 11, mỗi ngày đều phải đánh."
Kiều Tang cười, nói câu đầu tiên hoàn chỉnh kể từ khi rời lớp đến giờ: "Cầu còn không được."
Từ Nghệ Tuyền từ đáy lòng cảm thán, học muội này vẫn còn quá trẻ.
Nàng nghĩ thế nào thì cũng nói ra như vậy: "Ngươi vẫn còn trẻ quá."
Lúc này, màn hình giả lập biến mất, đèn trong sân huấn luyện sáng lên.
Tôn Bác Diệc đứng ở vị trí màn hình giả lập vừa rồi, nhìn Kiều Tang cười nói: "Hoan nghênh đến với đội tuyển lớp 12."
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận