Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 531: Thua không oan (length: 9493)

Tiểu Cương chuẩn móng vuốt linh hoạt co rụt lại, tránh né mất chưởng hướng tiểu tử công kích.
"Xinh đẹp!" Xướng ngôn viên thấy cảnh này sợ hãi than nói: "Tiểu Cương chuẩn tốc độ tuy không nhanh bằng chưởng hướng tiểu tử, nhưng năng lực phản ứng của nó rất nhanh, đối với thân thể và khả năng điều khiển năng lượng cũng rất tốt."
"Không sai." Bên cạnh thanh niên da trắng nói: "Nếu vừa nãy Tiểu Cương chuẩn chỉ dựa vào phi hành di động thì không thể né tránh công kích, việc nó co móng vuốt lại quả thực rất hay."
Thanh niên da trắng không ai khác, chính là thủ lôi vương E cấp Ngự Thú Sư lôi đài thi đấu hôm qua.
Sủng thú lôi đài thi đấu có một quy định bất thành văn, đó là thủ lôi vương cùng ngày sẽ được mời cùng xướng ngôn viên giải thích trực tiếp vào sáng hôm sau.
Công việc này vừa có mặt lại còn thu hút một nhóm fan, lại có thêm một khoản thù lao không nhỏ, cơ bản không ai cự tuyệt.
Trong lúc hai người đối thoại, Tiểu Cương chuẩn phiến cánh né tránh lên cao.
Xem ra sủng thú của tên gọi chưởng hướng tiểu tử kia hẳn là sủng thú hệ đối kháng, cận chiến rất nguy hiểm, tốt nhất là công kích tầm xa. Tiểu Cương chuẩn kỹ năng công kích tầm xa chỉ có... Kiều Tang nghĩ ngợi, nhanh chóng nói:
"Không khí lưỡi dao."
Tiểu Cương chuẩn không nói hai lời, dùng sức vỗ cánh, mấy lưỡi dao màu trắng ngưng tụ từ không khí liền lập tức xuất hiện, hướng vị trí của chưởng hướng tiểu tử mà đánh tới.
Chưởng hướng tiểu tử không né tránh, mà nhanh chóng giật xuống miếng băng dính màu trắng quấn quanh cổ tay rồi vung nó.
"Phanh phanh phanh!"
Miếng băng dính màu trắng dài hơn hai mét sau khi cởi ra, khi vung vẩy thì phát ra hào quang trắng, khiến xung quanh toàn thân chưởng hướng tiểu tử như có một chuỗi dây chuyền ánh sáng trắng vây quanh.
Nó chặn hết mọi thứ.
Chẳng mấy chốc, các lưỡi dao không khí liền biến mất hoàn toàn.
Đây là kỹ năng gì... Kiều Tang mặt ngoài bất động, trong lòng nghi hoặc.
Vốn tưởng khoảng thời gian này mình học ngày học đêm đã thoát khỏi cái danh "Học tra", không ngờ bây giờ ngay cả kỹ năng gì cũng không nhận ra!
"Đạo cụ này thật thực dụng." Lúc này, giọng xướng ngôn viên vang lên: "Vải bảo hộ hạng nhẹ chỉ cần đưa năng lượng vào là có thể dùng như đạo cụ phòng ngự, bình thường còn có thể quấn lên người, không hề nặng. Cứ mỗi lần thấy chưởng hướng tiểu tử sử dụng, ta đều rất muốn có một cái."
Thanh niên da trắng lắc đầu nói: "Vải bảo hộ hạng nhẹ có giới hạn về việc tiếp nhận năng lượng, mức phòng ngự cũng hạn chế, vừa rồi có thể chặn đứng công kích hoàn hảo như vậy là do bản thân chưởng hướng tiểu tử có chênh lệch thực lực với Tiểu Cương chuẩn, nếu đối thủ của chưởng hướng tiểu tử có năng lượng cao hơn nó, vải bảo hộ hạng nhẹ này nhất định sẽ hỏng."
Thì ra là đạo cụ, ta nói sao, mình thức đêm học lâu như vậy, làm sao có thể ngay cả kỹ năng sủng thú trung cấp cũng không nhận ra... Kiều Tang nghe được câu chuyện liền lộ vẻ "Thì ra là vậy", rồi kinh ngạc.
Ngọa Tào! Thì ra lôi đài thi đấu cho phép dùng đạo cụ!
"Cận chiến!" Tạp cái gì ra lệnh.
Chưởng hướng tiểu tử nghe lệnh, ném miếng băng dính màu trắng, hai chân dùng sức nhảy lên, bay tới giữa không trung, ở vị trí song song với Tiểu Cương chuẩn, nắm chặt nắm đấm, cơ bắp căng lên, bùng nổ lực kinh khủng rồi vung về phía Tiểu Cương chuẩn.
Kinh nghiệm đối chiến từ khi sinh ra khiến Tiểu Cương chuẩn vô ý thức muốn vỗ cánh né tránh.
Nhưng ngay trong khoảnh khắc vỗ cánh, giọng của Ngự Thú Sư nhà nó lọt vào tai:
"Đầu! Thép Dực!"
Tiểu Cương chuẩn do dự 0.1 giây.
Theo nó thấy, lúc này né tránh mới là lựa chọn tốt nhất.
Đối thủ vốn dĩ đã mạnh hơn nó, không nên đối đầu trực diện, nên kéo dài rồi tìm cơ hội tấn công tiếp mới đúng.
Cứ vậy 0.1 giây, nắm đấm chưởng hướng tiểu tử mang theo kình phong đến trước mắt Tiểu Cương chuẩn.
"Thép thép!"
Tiểu Cương chuẩn nghiến răng, kìm nén bản năng muốn vỗ cánh giãn khoảng cách, thân thể nghiêng 90 độ về bên trên.
Đồng thời khi nghiêng mình, cánh bất ngờ biến thành hai lưỡi đao thép màu bạc!
Tiểu Cương chuẩn và nắm đấm của chưởng hướng tiểu tử hiểm lại càng hiểm lướt qua nhau.
Chưởng hướng tiểu tử không đánh trúng, không hề dừng lại một giây, nghiêng người, kéo căng cơ đùi phải tiếp tục lao về phía Tiểu Cương chuẩn.
"Đầu!" Hình ảnh Ngự Thú Sư nhà hiện lên trong đầu Tiểu Cương chuẩn.
Mắt nó nhìn chằm chằm vào đầu đối thủ, lóe lên nhanh chóng, cánh đã hóa thành lưỡi thép cứ vậy hung hăng bổ vào mặt chưởng hướng tiểu tử.
"Chưởng chưởng!"
Chân chưởng hướng tiểu tử quá dài, so chậm một bước, bị đánh bay ra ngoài, nện ầm xuống đất.
"Thép thép..."
Tiểu Cương chuẩn ngẩn ra, nó không ngờ mình sẽ thành công.
Vẻ mặt Tạp cái gì thay đổi, sắc mặt trong chốc lát không được tốt cho lắm.
Cùng lúc đó, sắc mặt những khán giả đặt cược vào Tạp cái gì cũng chẳng tốt đẹp gì.
Nhưng trận đấu vẫn chưa kết thúc, những người xem này chẳng bao lâu sau cũng chửi rủa nặng nề.
"Đứng lên!" Tạp cái gì hô.
Bên này Kiều Tang còn chưa ra lệnh, mắt Tiểu Cương chuẩn sáng lên, biết lúc này là thời cơ tốt nhất để tấn công.
Nó vỗ cánh xuống một chút, hàng loạt lưỡi dao không khí liền lao về phía thân chưởng hướng tiểu tử.
Khế ước được một sủng thú thông minh quả thực rất tốt, nàng chưa kịp nói, mới nhắc đến chữ đầu, nó đã biết tiếp tục tấn công vào đầu... Kiều Tang âm thầm khen ngợi trí thông minh của Tiểu Cương chuẩn và con mắt tinh đời của mình.
Chưởng hướng tiểu tử vừa gắng chịu đau để đứng dậy, thì lưỡi dao không khí đã đến, nó không kịp phản ứng, chỉ có thể liên tục lăn lộn để né tránh.
"Phanh phanh phanh!"
Lưỡi dao không khí đánh xuống đất, đá văng tung tóe, bụi bặm che mờ mắt chưởng hướng tiểu tử.
"Thép Dực! Đầu!" Thấy chưởng hướng tiểu tử lăn đến rìa lôi đài, Kiều Tang lên tiếng.
Kỹ năng mạnh nhất của Tiểu Cương chuẩn chính là Thép Dực đã đạt đến mức tinh thông, cộng thêm đặc tính sắc bén, đối với sủng thú cao hơn nó một bậc cũng có thể gây sát thương không nhỏ.
Sủng thú hệ đối kháng có nhược điểm là đầu và cổ, chưởng hướng tiểu tử quấn băng dính trắng ở cổ, nàng không thể đánh cược, nên không có phòng hộ, đầu chính là vị trí tốt nhất để tấn công!
"Thép thép!"
Lần này, Tiểu Cương chuẩn không hề do dự, vẻ mặt ngược lại có chút hưng phấn.
Nó lao xuống, cánh hóa thành lưỡi thép màu bạc, không chút lưu tình bổ về đầu chưởng hướng tiểu tử.
"Ngăn đầu lại!" Trong lòng Tạp cái gì run lên, la lớn.
Chưởng hướng tiểu tử nghe Ngự Thú Sư của mình, nhanh chóng dùng hai tay nắm lại, che trước mặt.
Mắt Tiểu Cương chuẩn sáng lên, thân mình hơi đổi, vị trí công kích lập tức từ mặt trước chuyển thành đỉnh đầu.
"Chưởng chưởng!"
Chưởng hướng tiểu tử kêu thảm một tiếng, không nhúc nhích.
Màn hình ảo lớn phía sau hiển thị ngay kết quả:
【 Tạp cái gì vs Kiều Tang, 0:1】 Tất cả khán giả đặt cược cho Tạp cái gì lập tức tức giận đứng lên, suýt chút nữa đã ném rác lên đài.
"Tạp cái gì! Ngươi đồ rác rưởi! Mà lại thua một đứa bé!"
"Chưởng hướng tiểu tử cao hơn Tiểu Cương chuẩn một cấp còn đánh không lại người khác! Mau cút xuống đi, đừng có làm mất mặt!"
"Tạp cái gì, ngươi thật TM là phế vật!"
Giữa những tiếng mắng chửi, xướng ngôn viên không quên nhiệm vụ của mình:
"Xem ra lôi đài thi đấu lần này xuất hiện người mới không tầm thường, đối mặt với đối thủ mạnh hơn mình không hề sợ hãi, không dựa vào khả năng bay của Tiểu Cương chuẩn để kéo giãn khoảng cách và tiêu hao đối phương, ngược lại nắm bắt cơ hội phản kích khi chưởng hướng tiểu tử chủ động cận chiến."
"Không sai." Thanh niên da trắng gật đầu nói: "Tiểu Cương chuẩn này được bồi dưỡng rất tốt, cốt lõi của kỹ xảo chiến đấu nằm ở khả năng kiểm soát thân thể, khả năng kiểm soát thân thể càng cao, tố chất thân thể tương đương, sẽ phản ứng càng nhạy bén. Lúc nãy, Tiểu Cương chuẩn dùng những động tác yếu ớt để né đòn cận chiến của chưởng hướng tiểu tử, nắm bắt sơ hở phản kích thành công, có thể thấy Tiểu Cương chuẩn này có khả năng kiểm soát cơ thể rất đáng nể."
"Hơn nữa đòn cuối cùng cũng cho thấy khả năng ứng biến rất giỏi." Xướng ngôn viên nói: "Chưởng hướng tiểu tử che mặt trước, Tiểu Cương chuẩn lúc đó chỉ cách nó chưa đến 1 mét, mà nó vẫn kịp đổi vị trí công kích sang đỉnh đầu, đầu óc của sủng thú bình thường khó mà xoay chuyển kịp như vậy."
Cuối cùng, anh tổng kết:
"Ván này, Tạp cái gì thua không oan."
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận