Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 310: Dòng nước xiết đặc tính (length: 8339)

Giữa không trung, 16 con Hải Ngão Ly bay nhảy loạn xạ, tứ chi đều lộ vẻ thất kinh.
Phó hiệu trưởng trường trung học Bình Hải chợt ý thức được điều gì, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Viêm Linh Khuyển.
Chỉ một cái nhìn này, đầu óc của hắn "Ông" một tiếng, vẻ mặt sững sờ.
Tuy vừa rồi có suy đoán, nhưng tận mắt chứng kiến vẫn là một đả kích mạnh mẽ.
Chỉ thấy con mắt Viêm Linh Khuyển quả nhiên biến thành màu lam đặc trưng khi thi triển niệm lực.
Niệm lực...
Thật là niệm lực...
Đồng thời khống chế 16 con Hải Ngão Ly ở những vị trí khác nhau, độ thành thục niệm lực này... Phó hiệu trưởng trường trung học Bình Hải nhất thời không dám nghĩ tiếp.
Hắn không dám nghĩ, những người khác trên khán đài ngược lại nghị luận xôn xao.
"Đây, đây là trình độ học sinh cấp ba sao?!"
"Ghê tởm! Tại sao học sinh biến thái như vậy không phải trường chúng ta!"
"Tê... Cái niệm lực này sẽ không đến viên mãn rồi chứ..."
"Mạnh dạn lên, có khả năng cùng Hỏa Hoa và Hỏa Chi Nha đều đến áo nghĩa không?"
"... Đừng đùa kiểu này."
"Ta đột nhiên nhớ có người nói với ta, bạn học tên Kiều Tang ở trường Thánh Thủy hình như là lớp 10."
"Ai nói với ngươi thế, chuyện kéo con bê như vậy ngươi cũng tin, lớp 12 mà luyện đến tài nghệ này cả nước cũng khó tìm ra mấy người, ngươi nói với ta đây là lớp 10? Nghĩ gì vậy! Ngươi nói cho ta ai nói, ta đi tìm hắn lý luận!"
"Vương Duy Đấu."
"Ai?"
"Vương Duy Đấu, hiệu trưởng trường trung học Thánh Thủy."
"..."
"Sao ngươi không nói gì? Hay chúng ta tìm ông ta xác nhận lại, ông ta hai ngày nay đều có đến, hàng đầu tiên bên trái cái thứ ba nhìn thấy không? Chính là ông ta."
"... Cút!"
"Ta đang nói chuyện đàng hoàng với ngươi, sao ngươi lại mắng người!"
"..."
Trên sân thi đấu vẫn tiếp tục.
Nha Bảo hơi cúi đầu, 16 con Hải Ngão Ly đồng loạt bị đánh rơi xuống mặt đất.
"Gặm! ! !"
Mười mấy con Hải Ngão Ly liên tiếp biến mất, chỉ còn lại con cuối cùng ngồi trên đất phát ra tiếng kêu thảm.
Bản thể rốt cuộc ra... Kiều Tang vừa nghĩ trong đầu, định ra lệnh "Hỏa Diễm Vòng Xoáy", Nha Bảo tựa như cảm ứng được điều gì, không đợi Ngự Thú Sư nhà mình mở miệng, một đạo Hỏa Diễm xoay tròn ẩn chứa khí tức cuồng bạo đã lao về phía con Hải Ngão Ly còn chưa kịp đứng dậy.
Không kịp rồi!
Đầu óc Chu Tịnh cấp tốc vận chuyển phân tích cục diện trên sân.
Với trạng thái hiện tại của Hải Ngão Ly, muốn né tránh hoặc thi triển kỹ năng đối phó trước khi công kích của đối phương đến là không đủ thời gian.
Đã như vậy, vậy cũng chỉ có thể... Chu Tịnh hít sâu một hơi, hai tay nắm chặt, quả quyết nói: "Chống đỡ!"
Thần mẹ nó chống đỡ... Kiều Tang có chút buồn cười, nhưng không thể không thừa nhận, "Chống đỡ!" "Né tránh!" "Hãy dũng cảm lên!" "Đứng lên!" "Ta tin ngươi!" "Trao quyền!" Trong một vài trường hợp có lẽ vẫn có tác dụng, dù sao nhân vật chính trong phim truyền hình đều như vậy.
Kiều Tang vừa nghĩ như vậy.
Hỏa Diễm đánh trúng chính diện Hải Ngão Ly nổ tung, sóng nhiệt tỏa ra.
Chỉ thấy Hải Ngão Ly không ngã xuống.
Nó không chỉ chống được!
Mà còn đứng lên!
Ngọa Tào! Thật sự chống được!
Kiều Tang chấn kinh rồi! Phim truyền hình không lừa ta!
Phải biết Hỏa Diễm Vòng Xoáy của Nha Bảo tuy không đạt đến áo nghĩa, cũng không có đặc biệt huấn luyện kỹ năng này, nhưng trong khoảng thời gian đối chiến huấn luyện này, thi triển Hỏa Diễm Vòng Xoáy cũng đã gần đến độ thành thục viên mãn.
Hỏa Diễm Vòng Xoáy cấp độ này tấn công trực diện vào một con Hải Ngão Ly bị thương không nói là đánh ngất ngay, ít nhất cũng phải bị thương nặng không đứng dậy được chứ!
Kết quả Hải Ngão Ly không những không ngã mà còn đứng lên được?
Hiệu quả chống đỡ lại đáng kinh ngạc như vậy!
Hay là sau này lúc Nha Bảo chúng nó đối chiến thì thử một chút... Kiều Tang trong đầu suy nghĩ lan man, nhưng thật ra không lơi lỏng cảnh giác, luôn chú ý đến động tĩnh trên sân.
Nàng nhìn Hải Ngão Ly đứng vững cùng với lớp thủy mạc đột nhiên bao trùm toàn thân nó, vẻ mặt chợt nghiêm túc.
Tình huống không đúng...
Không chỉ Kiều Tang nhìn ra, những người trên khán đài cũng đã nhận thấy.
"Không ngờ con Hải Ngão Ly này lại có đặc tính Dòng Nước Xiết, xem ra sau đó có so rồi."
Đặc tính Dòng Nước Xiết, sủng thú hệ Thủy khi có đặc tính này ở trạng thái nguy kịch, uy lực của tất cả kỹ năng hệ Thủy đều tăng gấp đôi, cùng loại hiệu quả với đặc tính Hỏa Mạnh.
Chỉ có điều một bên là hệ Thủy, một bên là hệ Hỏa.
"Trường các cậu Chu Tịnh được đấy, giấu kỹ quá, xem ra có thể giành được thành tích khá ở vòng loại cuộc thi ngự thú toàn quốc cấp trường lần này." Người ngồi bên cạnh phó hiệu trưởng trường Bình Hải quay đầu nói.
Phó hiệu trưởng trường Bình Hải giật giật môi, nhịn xuống không nói gì.
Hắn sợ hãi nếu mình lên tiếng, Chu Tịnh sẽ thua.
Đặc tính Dòng Nước Xiết. Kiều Tang lẩm nhẩm bốn chữ này trong lòng, khóe miệng nhếch lên.
Như vậy mới đúng chứ!
Nếu không một chút đã ngã thì sao Nha Bảo đánh đã được!
"Nha!"
Nha Bảo vẻ mặt hưng phấn, móng vuốt dùng sức, bày tư thế sẵn sàng tấn công.
"Dòng nước phun ra!" Chu Tịnh nhìn Hải Ngão Ly toàn thân được nước bao phủ cố kìm chế lòng vui mừng, ra lệnh.
Lớp nước vốn dĩ bao quanh người Hải Ngão Ly bỗng nhiên phình to mấy lần, nhảy lên, giữa không trung nước chảy không ngừng nhanh chóng biến đổi phương hướng, khiến người ta hoàn toàn không theo kịp bằng mắt thường.
Chỉ cảm thấy một đạo dòng nước màu lam chợt ẩn chợt hiện.
Kiều Tang hơi ngẩng đầu, nhìn bóng dáng màu xanh lam trên không trung tỉnh táo phân tích.
Tốc độ quá nhanh, nếu để Nha Bảo thi triển niệm lực rất có thể sẽ không theo kịp, còn rất có thể bị đối phương lợi dụng sơ hở khi thi triển niệm lực để tấn công.
Nếu như Nha Bảo không biết thuấn di, đây quả thực là đối thủ khó giải quyết.
"Nghe cho kỹ!" Kiều Tang lên tiếng.
"Nha!"
Nha Bảo không còn ngẩng đầu cố gắng nhìn theo bóng dáng màu xanh lam trên không trung, mà là vểnh tai dùng tiếng động hỗn loạn của Hải Ngão Ly trên không trung để phán đoán vị trí chính xác của nó.
Dòng nước trên không trung liên tục chuyển hướng, tốc độ càng lúc càng nhanh, gần như tạo thành một đạo tàn ảnh.
"Sao Kiều Tang này không hề ra lệnh?" Trên khán đài, có người khó hiểu hỏi.
"Vừa nãy không phải đã nói rồi sao, nghe cho kỹ." Người bên cạnh đáp lời.
"..."
Trong lúc nói chuyện, tàn ảnh màu lam từ một góc độ xảo quyệt, nằm ngoài phạm vi quan sát của Nha Bảo mà đánh tới.
Ngay khoảnh khắc sắp va chạm, Nha Bảo đột nhiên biến mất tại chỗ.
Trong lòng Chu Tịnh chùng xuống, không ngờ cũng bị né được. Sau đó nàng đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, lập tức hoảng hốt hô: "Đừng dừng lại!"
Tình huống bây giờ làm cô vô thức liên hệ với một trận đấu trước đó.
Vòng xoáy tốc độ cao vừa dừng, Viêm Linh Khuyển đã xuất hiện, rồi kết thúc trận đấu.
Vì cẩn thận, không được dừng!
Nhưng đúng lúc cô vừa hô xong, một giây sau, đôi mắt đột nhiên trợn tròn như chuông đồng.
Ngọa tào!
Ai có thể nói cho cô! Vì sao trên dòng nước màu lam kia lại có một màu đỏ vậy? !
Viêm, Viêm Linh Khuyển thuấn di lên người Hải Ngão Ly rồi? !
"Nha!"
Nha Bảo đứng trên người Hải Ngão Ly, móng vuốt thấm vào trong nước tóm chặt thân thể nó, lông tóc bị thổi ngược ra sau, rất phiêu dật, có chút phong phạm đại hiệp.
Chỉ tiếc là nếu như mắt không bị thổi thành một đường thì sẽ càng đẹp hơn.
Miệng Nha Bảo há ra, răng sắc trong nháy mắt cuốn lên ngọn Liệt Diễm nóng rực.
Ngọn lửa hình thành đầu Viêm Linh Khuyển cỡ lớn không chút nương tình cắn xuống.
"Gặm! ! !"
Thân ảnh màu xanh lam ầm một tiếng rơi xuống đất.
Bụi mù cuốn lên, dòng nước tan đi, lộ ra con Hải Ngão Ly đã nhắm mắt.
"Cù!"
Tiếng còi báo hiệu trận đấu kết thúc vang lên.
(hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận