Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Chương 10: Xem tivi

Ngay lúc Kiều Tang đang cười ngây ngô thì điện thoại rung lên, là Phương Tư Tư gửi tới.
Biểu cảm của Kiều Tang thu lại, nhấn vào xem, mới chú ý tới bạn cùng bàn của nàng từ hôm qua đến giờ đã lục tục gửi tám chín tin nhắn tới.
【 Ngươi hôm nay sao không tới lớp? 】 【 Ta vừa nghe người ta nói chủ nhiệm lớp hôm qua gọi mẹ ngươi tới, là thật sao!!! 】 【 Ngươi thi 0 điểm bị mẹ ngươi biết rồi à? 】 【 Ngươi sao không để ý tới ta 】 【 Có đó không, có đó không? 】 【 Ngươi hôm nay sao cũng không đến lớp! 】 【 Mẹ ngươi sao lại đến trường học, ngươi không xảy ra chuyện gì chứ! 】 Tin cuối cùng là vừa mới gửi tới.
【 Ngươi bốc hơi khỏi nhân gian rồi à? 】 Kiều Tang gõ gõ lên điện thoại di động.
【 Còn sống 】 Rất nhanh nàng liền nhận được hồi âm.
【 Oa oa, hóa ra ngươi còn sống à! 】 【 Hai ngày nay sao đều không đến trường, ngươi cũng không biết hai ngày nay mặt chủ nhiệm lớp đen thui đâu 】 Kiều Tang suy nghĩ một chút.
【 Giờ là mùa hè, ngươi chắc là hắn không phải bị rám nắng à? 】 . . .
Nói chuyện phiếm vài câu, Kiều Tang nói cho Phương Tư Tư lý do vì sao mình xin nghỉ.
Phương Tư Tư căn bản không tin.
Không phải nàng xem thường Kiều Tang, thật sự là việc tự chủ thức tỉnh này từ trước đến nay đều chỉ xảy ra trên người những người có thiên phú dị bẩm.
Cơ bản đều là đám người có thành tích tốt nhất trường, dù là cá biệt cực kỳ không thích học tập, cũng sẽ đặc biệt nổi trội ở phương diện khác.
Về phần Kiều Tang, thành tích còn tệ hơn cả nàng, tuyệt đối không thể nào.
Kiều Tang cũng không giải thích, chỉ vào phòng chụp lại giấy chứng nhận tự chủ thức tỉnh rồi gửi qua.
Bên kia không có động tĩnh.
Qua mười mấy phút, Phương Tư Tư mới gửi tin nhắn tới.
Kiều Tang cúi đầu nhìn, khóe miệng giật một cái.
【 cẩu Phú Quý chớ quên đi 】 . . .
. . .
Kiều Tang chưa quên chim bồ câu béo, nàng vào tủ bếp lấy ra đồ ăn chuyên dụng cho chim bồ câu béo đặt trước mặt nó xong mới nghĩ đến bản thân.
Đơn giản làm bát cơm chiên trứng giải quyết xong vấn đề ấm no, lúc này đã là 14 giờ 07 phút chiều.
Có lẽ vì đã giày vò cả buổi sáng, chó Hỏa Nha cuộn mình ngủ yên tĩnh trên ghế sa lon.
Kiều Tang không quấy rầy nó.
Nàng vốn định buổi chiều mang giấy chứng nhận đến Ngự Thú trung tâm một chuyến, nhưng thấy chó Hỏa Nha ngủ ngon như vậy nên nàng đổi ý.
Kiều Tang rón rén vào phòng, cầm lấy cuốn « Phân tích Sinh vật Siêu phàm lớp 9 hạ » rồi dựa vào giường đọc.
Lúc nãy xem ngự thú điển trên điện thoại di động và những chuyện liên quan đến người tự chủ thức tỉnh, nàng mới biết thi cấp ba không hề đơn giản như đã bàn trước đó.
Thi cấp ba đều là thi trên giấy, những người thức tỉnh nhờ kích thích từ trường sẽ được cộng thêm điểm khai phá não vực, khai phá 1% là 20 điểm, 2% là 40 điểm.
Với thang điểm tối đa là 650 điểm, tỉ lệ điểm cộng thêm này thực sự không đáng kể.
Bộ Giáo dục quả thật rất coi trọng người tự chủ thức tỉnh, hàng năm họ đều sẽ ban hành một loạt chính sách tuyển sinh dành cho người tự chủ thức tỉnh, nhưng không có điều khoản nào cho phép người thi 0 điểm cũng có thể vào trường Ngự Thú cao trung.
Trường cao trung nghề thì ngược lại có thể vào, nhưng Kiều Tang không muốn.
Người tự chủ thức tỉnh có thể thông qua hai con đường tắt là cử đi và đặc biệt chiêu để vào trường Ngự Thú cao trung.
Việc cử đi dựa trên đề cử danh ngạch còn phải xem thành tích ba năm cấp hai, trường học sẽ gửi tư liệu liên quan của học sinh cho trường Ngự Thú cao trung muốn cử đi để tiến hành xét duyệt tư cách nhập học.
Với thành tích thường xuyên đứng thứ ba từ dưới lên của Kiều Tang, dù nàng là người tự chủ thức tỉnh, trường học e là cũng không có mặt mũi đề cử nàng đi.
Còn lại con đường đặc biệt chiêu là lựa chọn của Kiều Tang.
108 trường Ngự Thú cao trung ở thành phố Hàng Cảng hàng năm đều sẽ có chính sách đặc biệt chiêu, mỗi người được đăng ký dự tuyển đặc biệt chiêu vào tối đa hai trường Ngự Thú cao trung, đợi sau khi hồ sơ xét duyệt thông qua là có thể đi tham gia kỳ thi tương ứng.
Những người vượt qua kỳ thi dự tuyển đặc biệt chiêu vẫn phải tham gia thi cấp ba.
Điểm thi cấp ba phải đạt mức điểm chỉ định mới có thể vào được trường Ngự Thú cao trung.
Mặc dù mức điểm chỉ định của mỗi trường Ngự Thú cao trung là khác nhau, nhưng có một điểm chung —— thi cấp ba.
Kiều Tang có chút bất đắc dĩ, kết quả là vẫn phải thi cấp ba.
. . .
. . .
Hoàng hôn buông xuống, trong phòng khách truyền đến tiếng kêu của chó Hỏa Nha.
Kiều Tang đặt sách xuống, ra khỏi phòng.
"Răng!"
Chó Hỏa Nha nhảy bật lên, lao vào lòng Kiều Tang.
Kiều Tang xoa đầu chó Hỏa Nha, lòng mềm nhũn.
Hết cách mới chọn chó Hỏa Nha vì thấy hợp mắt, không ngờ nó lại ngoan như vậy, đây có lẽ chính là duyên phận đi.
Một người một thú ngồi trên ghế sa lon xem TV.
Chim bồ câu béo thân hình to lớn nên ngồi trên mặt đất.
Chó Hỏa Nha chưa từng thấy qua thứ đồ mới lạ như vậy, mắt lộ vẻ hưng phấn.
Nếu không phải đang được Kiều Tang ôm trong lòng, e là nó đã sớm chạy tới dán sát vào TV mà xem rồi.
Trên TV đang chiếu dự báo thời tiết.
Người phụ nữ trung niên mặc âu phục nói giọng phổ thông chuẩn mực: "Theo kiểm tra đo lường của cục khí tượng Kinh Thiên, sáng mai thành phố Bàn Đài trời trong xanh chuyển nhiều mây, nhiệt độ 30℃ đến 36℃, đề nghị mặc..."
Mắt chó Hỏa Nha trợn tròn, tại sao bên trong lại có người?
Kiều Tang đổi kênh.
Trong xã hội ngự thú, muốn có tỷ lệ người xem cao thì Ngự Thú Sư và Siêu Phàm sinh vật mới là mật mã lưu lượng chính xác.
Các đài truyền hình lớn rõ ràng đã nắm bắt được tinh túy này, tùy tiện chuyển kênh nào cũng đều là tin tức liên quan đến Ngự Thú Sư.
"Vương Điển Áo tiên sinh, chuyện tình cảm của ngài và La Đường nữ sĩ là thật sao?" Micro của phóng viên gần như dí sát vào mặt người thanh niên.
"Là thật." Người thanh niên thẳng thắn thừa nhận.
"Hai vị sắp tới đều tham gia cuộc thi đấu khu vực Dự Hoa, nếu gặp nhau trong trận đấu, ngài có nhường không?" Một phóng viên khác hỏi tiếp.
"Sẽ không, La Đường là một Ngự Thú Sư ưu tú, nếu đối mặt với nàng, ta không có tự tin trăm phần trăm." Người thanh niên cười trả lời.
"Xin hỏi Giáp Đạp Tiêm Hùng của ngài..."
Kiều Tang đổi kênh, hình ảnh chuyển đổi, một con Lôi Giác Tê màu xanh tím xuất hiện trước mắt chó Hỏa Nha.
Ánh mắt nó hung mãnh, chi sau khỏe khoắn không ngừng cào đất, hồ quang điện màu tím bao phủ trên người, phát ra tiếng chi chi, như thể giây sau sẽ lao ra khỏi TV.
Thân thể chó Hỏa Nha cứng đờ, lông tóc từ từ dựng đứng.
"Lôi Giác Tê đã chống đỡ được dưới vòi rồng của Hắc Phong Lang! Nó không hề lùi bước! Nhìn bộ dạng nó dường như muốn tung ra tuyệt chiêu gì đó, không biết tuyển thủ Hứa Châu tiếp theo sẽ làm gì!" Bình luận viên kích động giải thích.
Đó là một đoạn phát lại, mỗi khu vực hàng năm đều sẽ tổ chức các loại cuộc thi, kênh mà Kiều Tang đang xem chính là kênh chuyên phát sóng các trận đấu Ngự Thú Sư của thành phố Hàng Cảng.
Ống kính chuyển sang Hắc Phong Lang toàn thân màu đen.
Ánh mắt màu lam của Hắc Phong Lang mang theo sát khí, trên người dính máu, mũi thở hổn hển, vì lông màu đen nên vết thương không rõ ràng, chỉ có vài giọt máu nhỏ trên mặt đất mới cho thấy nó đã bị thương.
Chó Hỏa Nha cũng thả lỏng hơn.
"Sau khi Hắc Phong Lang sử dụng vòi rồng, thể lực rõ ràng đã suy giảm..."
Bình luận viên còn chưa nói xong, hình ảnh lại chuyển đến Lôi Giác Tê.
Chỉ thấy hồ quang tím trên người nó ngày càng mạnh, đợi đến khi bao phủ toàn thân khoảng hơn hai mét thì cuối cùng cũng bùng nổ.
"Ầm!"
TV phát ra tiếng nổ dữ dội, rồi hỏng luôn...
Không khí như ngưng đọng.
Kiều Tang máy móc nhìn về phía chó Hỏa Nha, ánh mắt đờ đẫn, há to miệng muốn nói gì đó, nhưng chưa kịp mở lời.
"Răng!" Chó Hỏa Nha quay đầu rúc vào lòng Kiều Tang.
Cái con lớn xác trong hộp vừa nãy làm nó sợ hết hồn!
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận