Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 242: Thêm ra người kia là ai? (length: 8070)

Một nhiệm vụ có thể nhiều người nhận, cũng có thể tổ đội nhận, không thông qua việc ghi trước vào trong hiệp nghị.
Kiều Tang không ngờ mình chỉ hơi không chú ý đã nhận phải nhiệm vụ còn có tính cạnh tranh.
Nhiệm vụ tổ đội còn dễ nói, người nhận nhiệm vụ coi như quan hệ hợp tác, có thể nhiều người nhận riêng thì là quan hệ cạnh tranh, nếu như bị người dẫn đầu hoàn thành, đừng nói cho đánh giá kém, nhiệm vụ cũng không cần giao, trung tâm nhiệm vụ Ngự Thú Sư trực tiếp sẽ hủy bỏ cho ngươi.
Khó trách trong nhiệm vụ không có yêu cầu cụ thể đối với Ngự Thú Sư và sủng thú.
Thật sự là phiền phức... Kiều Tang thầm thở dài.
Tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục, nam nhân đứng dậy đi qua vặn tay nắm cửa.
Kiều Tang quay đầu nhìn lại, chỉ thấy người đàn ông đứng ngoài cửa có tướng mạo bình thường, đeo kính gọng đen, mặc áo sơ mi kẻ ô, một bộ dáng vẻ tiêu chuẩn của IT.
"Vào đi." Nam nhân đánh giá người mặc áo kẻ ô một phen, nghiêng người nhường đường.
Người mặc áo kẻ ô cởi giày đi vào, khi hắn nhìn thấy Kiều Tang trên ghế sofa thì hơi ngẩn người.
"Nàng cũng giống như ngươi đến nhận nhiệm vụ." Nam nhân giới thiệu.
"Chào anh." Người mặc áo kẻ ô gật đầu chào hỏi.
"Chào anh." Kiều Tang đáp lại.
Người mặc áo kẻ ô ngồi xuống ghế sofa, hỏi: "Cố tiên sinh, anh nói anh bị người theo dõi, tôi muốn biết gần đây anh có đắc tội ai không?"
"Không có." Nam nhân nhếch chân bắt chéo nói.
Kiều Tang nghe được đối thoại, nhìn về phía người mặc áo kẻ ô hỏi: "Anh biết hắn?"
"Sao cô biết tôi họ Cố?" Nam nhân nheo mắt, đánh giá lại.
Người mặc áo kẻ ô không hề né tránh, trả lời: "Tôi hay lên mạng, có xem qua anh, tính là fan của anh."
Fan? ! Nam nhân ngẩn người một chút, im lặng bỏ chân bắt chéo xuống.
Khá lắm, người nhà ngồi chơi cũng có fan đến tận cửa, không giống nàng, mỗi ngày đi trên đường cũng chẳng gặp ai... Trong thoáng chốc, Kiều Tang cảm thấy 3 triệu fan của mình rất có thể đều là fan ảo.
"Anh nếu không cẩn thận nghĩ lại xem sao?" Người mặc áo kẻ ô tiếp tục hỏi.
Thấy là fan của mình nên thái độ nam nhân tốt hơn một chút, hắn trầm ngâm một lúc, nói: "Chúng ta nhân duyên cũng tốt, vòng sinh hoạt cũng không có ai lung tung rối loạn, muốn nói đắc tội, tôi trên mạng đắc tội nhiều người hơn."
"Nhưng mà anh là fan của tôi chắc hẳn cũng biết, video tôi đăng vốn dĩ đã có tranh cãi, huống chi bây giờ làm người nổi tiếng trên mạng (võng hồng) nào có toàn người khen, không lẽ lại là mấy người chửi tôi đặc biệt tìm đến nơi ở rồi theo dõi tôi."
"Nếu thật thế, thì chắc phải là những người quá rảnh rỗi mới làm ra chuyện đó."
Người mặc áo kẻ ô im lặng hai giây, cười: "Cũng đúng."
"Có thể là fan cuồng tấn công không?" Kiều Tang hỏi.
Nam nhân sờ cằm, nghiêm mặt nói: "Ta thấy rất có khả năng này."
Người mặc áo kẻ ô nghe vậy bất giác khóe miệng giật một cái, chậm rãi nói: "Nếu đã thế, vậy tôi thấy Cố tiên sinh gần đây cứ ở nhà đừng ra ngoài thì tốt hơn, tôi sẽ kiểm tra xung quanh có ai khả nghi không."
Nam nhân còn chưa kịp mở miệng, Kiều Tang xen vào: "Ta không đồng ý."
Người mặc áo kẻ ô nhìn sang.
Kiều Tang nhìn lại, thành khẩn nói: "Chúng ta không thể 24 tiếng đều ở bên cạnh bảo vệ hắn, nếu đã bị biết địa chỉ, ta thấy vẫn nên dẫn xà xuất động, giải quyết nhanh thì thích hợp hơn."
Người mặc áo kẻ ô nhếch khóe miệng, hỏi: "Cô định làm thế nào dẫn xà xuất động?"
"Tự nhiên là để hắn ra ngoài nhiều một chút." Kiều Tang trả lời.
"Chúng ta còn không biết người theo dõi là Ngự Thú Sư hay là người bình thường, nếu là Ngự Thú Sư thì ta thấy cứ tùy tiện ra ngoài sẽ rất nguy hiểm." Người mặc áo kẻ ô chỉnh lại tư thế nói.
"Chúng ta không phải cũng là Ngự Thú Sư sao." Kiều Tang nhìn hắn nói.
Người mặc áo kẻ ô nheo mắt lại.
Trong phòng ngay lập tức im lặng trở lại, không khí trong phòng khách như mặt nước lặng sóng.
"Cốc cốc cốc."
Lúc này, tiếng gõ cửa vang lên:
"Chào, có ai không?"
Nam nhân không đứng dậy mở cửa, mà cau mày, lớn tiếng hỏi: "Ai?"
"Ta họ Bàng, đến nhận nhiệm vụ." Người ngoài cửa đáp lời.
Kiều Tang: "? ? ?"
Lại tới một người? !
Nam nhân nghe câu trả lời lộ vẻ kinh ngạc, vội vàng đứng dậy, nhìn Kiều Tang và người mặc áo kẻ ô, hít sâu một hơi, nói: "Trước mắt ta chỉ tiếp nhận được hai người nhận thông báo nhiệm vụ."
Này này, ý lời ngươi là gì? !
Hai người? Bây giờ chẳng phải ba người sao? Nếu là hai người, vậy người dư ra kia là ai? !
Tim Kiều Tang đập loạn nhịp, cảm thấy không khí xung quanh bỗng trở nên đáng sợ.
Người mặc áo kẻ ô ngược lại rất bình tĩnh, mở miệng nhắc nhở:
"Nếu anh không tin chúng tôi, có thể vào Bình Đài xem thông tin cụ thể người nhận nhiệm vụ, nếu thông tin của chúng tôi đúng, vậy người đang đứng bên ngoài có xác suất lớn là đối tượng cần giải quyết trong nhiệm vụ lần này."
"Để tôi xem." Nam nhân hoảng hốt cầm điện thoại trên bàn trà lên cúi đầu tra cứu.
Luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, người này không khỏi cũng quá bình tĩnh... Kiều Tang nhìn sang người đàn ông đang nhìn theo dõi nam nhân đánh giá người mặc áo kẻ ô.
Người mặc áo kẻ ô chú ý ánh mắt của Kiều Tang, quay đầu, thấp giọng cười: "Cô nói xem cô đấy, không lo học cho giỏi, xem náo nhiệt làm gì."
Kiều Tang: "? ? ?"
Chưa kịp để Kiều Tang bắt đầu hiểu cụ thể ý lời hắn, nam nhân vừa nhìn thông tin trên điện thoại biến sắc, quay người liền chạy về phía cửa lớn.
"Tiểu thí hài! Đi mau! Người này là giả!"
Tim Kiều Tang hẫng một nhịp, lập tức đứng dậy giãn khoảng cách với người mặc áo kẻ ô, vừa định hai tay kết ấn.
Nhưng đúng lúc này, một con sủng thú toàn thân màu tím, đầu lớn và dài, hai bên có hố nhỏ, nửa người dưới giống mặc áo choàng đột ngột xuất hiện trước mắt.
Chưa kịp để Kiều Tang phản ứng, đầu óc của nàng một trận choáng váng, không kiểm soát muốn nhắm mắt.
Thật muốn ngủ...
Mặc dù ý thức của Kiều Tang đang xuống dốc, nhưng tận sâu trong đầu tiềm thức vẫn rõ ràng là nhất định phải tỉnh lại.
Trong mê man nàng nghĩ đến, thật là xui xẻo, tối qua để ngủ ngon giấc đã điều chỉnh nón trò chơi ảo xuống thời gian trực tuyến, lần này thì hay rồi, tiểu Tầm Bảo Quỷ nửa đêm chắc chắn sẽ không nhìn điện thoại cười phá lên làm nàng tỉnh, có lẽ nó ở trong nón trò chơi ảo học kỹ năng lâu quá, sáng sớm vẫn ngủ, hại nàng hôm nay trước khi ra cửa đã thu tiểu Tầm Bảo Quỷ vào Ngự Thú Điển.
Nếu có tiểu Tầm Bảo Quỷ ở đây, chắc chắn nàng sẽ không trúng chiêu.
Kiều Tang cảm giác ý thức của mình càng ngày càng mơ hồ.
Lúc này, một giọng nói phảng phất từ nơi rất xa vọng lại:
"Ha ha ha, ngươi xem ngươi cũng tìm ai, một đứa nhóc còn đeo cặp sách! Thật là cười chết ta... Túi sách này, sao lại động đậy?"
Túi sách...
Thủy Lộ Á Nạp...
Đúng, trong túi sách có Thủy Lộ Á Nạp!
Không được! Phải tỉnh lại!
Trong tiềm thức tiếng nói càng ngày càng lớn, đầu Kiều Tang đang vùng vẫy kịch liệt.
Trong lúc vùng vẫy, Ngự Thú Điển trong não vực đột nhiên bừng lên ánh sáng nhanh chóng lật giở.
Kiều Tang bỗng mở to mắt.
Tóc nàng trắng bệch, trán đổ mồ hôi.
"Sao cô lại nhanh tỉnh vậy? !" Người mặc áo kẻ ô trợn mắt, không thể tin nổi nói.
Kiều Tang nhìn theo tiếng nói.
Chỉ thấy người đăng nhiệm vụ nằm trên đất dường như không thể động đậy, ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng.
Mà bên cạnh hắn đứng tên người mặc áo kẻ ô không rõ lai lịch.
Kiều Tang hít sâu một hơi, không nói gì, trực tiếp hai tay kết ấn.
Một giây sau, tinh trận màu xanh lá đang nằm dưới đất bỗng nhiên sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận