Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 876: Hết thảy đều đối mặt (hai hợp một) (1) (length: 7900)

2024-08-14 Trung tâm Ngự Thú? Kiều Tang vô ý thức lần nữa não bổ:
Cưa âm rồng Ngự Thú Sư kỳ thật cùng mình là kẻ địch vốn có xưa nay, ừm, nàng giống như không có túc địch...
Đổi một cái.
Chờ cưa âm rồng đến trung tâm Ngự Thú trên không, Ngự Thú Sư của nó đúng lúc đi ra ngoài gặp được, đối với mình, người xa lạ cưỡi cưa âm rồng có hành vi phi thường bất mãn, sau đó một lời không hợp liền đánh.
Nha Bảo bọn nó không địch lại, mình gặp tai họa, não vực sinh ra dao động nghiêm trọng, nhưng bằng vào ý chí kiên cường bất khuất liều mình chống đỡ, thực hiện não vực đột phá, vượt qua lạch trời.
Hoàn mỹ.
Hắc hắc... Kiều Tang nhịn không được cười ngây ngô.
"Cương kiếm..."
Thép bảo nhìn Ngự Thú Sư nhà mình một chút, yên lặng dời ánh mắt.
Trên đường tiến về trung tâm Ngự Thú, cưa âm rồng toàn bộ hành trình theo đúng lộ tuyến bay.
Kiều Tang mở hướng dẫn, không bật âm thanh, chỉ thỉnh thoảng mình liếc nhìn một chút, xác nhận cưa âm rồng không đi lệch lộ tuyến.
Não bổ thì cứ não bổ, lý trí vẫn phải luôn duy trì.
Dù sao cưa âm rồng là vì Ngự Thú Sư của nó đang ở trung tâm Ngự Thú, thông qua cảm ứng tiến lên, nửa đường nếu Ngự Thú Sư của nó rời khỏi trung tâm Ngự Thú, đi một nơi khác, lộ tuyến sẽ xuất hiện sai lầm.
Cưa âm rồng tốc độ di chuyển rất nhanh mà còn ổn, cơ hồ không đến hai mươi phút, Kiều Tang liền thấy trung tâm Ngự Thú.
Giờ phút này, tim của nàng lần thứ N không thể tránh khỏi tăng tốc nhảy lên.
Cưa âm rồng có, vị trí cũng sắp đến, thời điểm sẽ là hiện tại sao...
Nếu như không phải, chẳng lẽ mình còn phải cùng Ngự Thú Sư của cưa âm rồng nhận thức một chút, làm cho đối phương đồng ý cưa âm rồng tiếp xúc với mình nhiều thêm vài lần?
Nhưng nếu đối phương không đồng ý... ừm, sẽ có thể chính là vì nguyên nhân này mà nàng cùng đối phương sinh ra tranh chấp, sau đó đánh nhau...
Trong lúc suy nghĩ, cưa âm rồng đến gần khu vực cách trung tâm Ngự Thú trăm mét trên không trung.
Mắt thấy trung tâm Ngự Thú càng ngày càng gần, bỗng nhiên, nàng cảm thấy dưới thân trống không.
Ngay sau đó, từ không trung thẳng tắp rơi xuống.
Sự tình phát sinh quá đột ngột, Kiều Tang chỉ cảm thấy đầu óc "Ông" một tiếng, đại não ngắn ngủi trống không hai giây.
" ! !"
Đột ngột mất trọng lượng làm cho Kiều Tang không thể tránh khỏi tim đập nhanh hơn, vốn đang nhanh chóng nhảy nhịp tim trực tiếp mấy chục lần tăng vọt, adrenalin tăng vọt, sinh ra phản ứng ứng kích sinh lý tính.
Ngọa tào!
Cưa âm rồng thì sao? !
To như vậy một con cưa âm rồng thì sao? !
Kịch bản hoàn toàn không đúng!
Nàng nhìn mặt trời trên bầu trời, trí nhớ điên cuồng vận chuyển.
Vì sao cưa âm rồng biến mất không thấy?
Nó không phải sủng thú hệ siêu năng lực, làm sao có thể đột nhiên biến mất không thấy?
Đúng, Ngự Thú Sư!
Ngự Thú Sư của nó có thể trực tiếp thu nó về Ngự Thú điển!
Chết tiệt! Thu cưa âm rồng đi làm gì!
Không có cưa âm rồng, cùng hình ảnh dự đoán trong mộng cảnh không khớp!
Nàng trắng bệch hoảng hốt!
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo ở một bên hét lên.
"Cương kiếm!"
Thép bảo vừa nhanh chóng hướng phía dưới bay về phía Ngự Thú Sư nhà mình, vừa từ từ biến lớn hình thể.
"Nha!"
Lúc này tương tự rơi xuống Nha Bảo ở trên không trung ổn định thân hình, nhìn về phía Ngự Thú Sư nhà mình, con mắt nổi lên Lam Quang.
Kiều Tang đứng trên không trung.
"Cương kiếm..."
Thép bảo thấy thế, thở dài một hơi.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo còn đang thét chói tai rơi xuống dưới, bất quá khi nó nhìn thấy Nha Bảo đại ca cùng Ngự Thú Sư nhà mình dừng ở giữa không trung một màn này, đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, ngừng lại, bay lơ lửng trên không trung.
"Tìm kiếm..."
Tiểu Tầm bảo xoa xoa trên trán chỗ không có mồ hôi.
Nguy hiểm thật, suýt nữa quên mất mình sẽ bay...
Tim của Kiều Tang vẫn còn đang cuồng loạn, so với lúc mới rơi xuống có chậm lại một chút.
Nhưng mà không biết có phải vừa nãy kích động quá mức không, đại não của nàng có chút đau âm ỉ.
Trắng bệch hoảng hốt...
Xem ra hôm nay không phải thời điểm đột phá của nàng.
Cũng không biết lần sau sẽ gặp lại cưa âm rồng trong tình huống như thế nào...
Đang nghĩ ngợi, cơ hồ chỉ cách mấy mét trên không, trận tinh màu đỏ chói mắt bỗng nhiên sáng lên.
Sau đó, một thân ảnh khổng lồ xuất hiện ở phía trên trận tinh.
Bởi vì quay lưng về phía ánh mặt trời, cộng thêm khoảng cách quá gần, nên không thấy được rõ dáng vẻ cụ thể.
Chỉ cảm giác được đây là một con sủng thú hệ long lớn giống như có thể che cả bầu trời.
Trận tinh màu đỏ biến mất.
Kiều Tang ngẩng đầu.
Bóng tối mà sủng thú hệ long to lớn mang đến triệt để bao phủ nàng.
Hình ảnh trước mắt trong nháy mắt kết hợp với hình ảnh ban đầu trong mộng cảnh.
Thình thịch thình thịch... Kiều Tang sững sờ nhìn cảnh trước mắt, cảm giác rõ trái tim hụt một nhịp, rồi lại kịch liệt, nhanh chóng nhảy lên.
Cảm giác này so với lúc biết mình vào học viện ngự thú Đế Quốc còn làm người ta chấn động hơn.
Bởi vì lúc đầu liền mang theo mong đợi, cho nên cảm thấy thất vọng, không ngờ phong hồi lộ chuyển, một giây sau, liền đưa cái mình muốn đến trước mặt mình...
Đúng rồi, mình và cưa âm rồng khoảng cách quá gần, mới khiến hình thể của nó trong mộng cảnh nhìn giống như có thể che cả bầu trời...
Nếu như hết thảy đều là theo mộng cảnh diễn ra, vậy bây giờ cũng chỉ còn lại... Kiều Tang hít sâu một hơi, thành khẩn nói:
"Nha Bảo, rút niệm lực về!"
"Nha Nha?"
Vừa định đi tính sổ sách với cưa âm rồng Nha Bảo lộ ra vẻ mặt ngơ ngác, nó không hiểu vì sao Ngự Thú Sư nhà mình lại có yêu cầu này.
Bất quá khi nó quay đầu thấy Ngự Thú Sư nhà mình đang nhìn lên phía trên thì không tiếp tục hỏi thêm, mắt khôi phục màu sắc nguyên thủy, tiêu tán niệm lực.
Bầu trời.
Sủng thú hệ long to lớn đến mức có thể che phủ bầu trời.
Kiều Tang không ngừng rơi xuống.
Thân ảnh sủng thú hệ long không ngừng nhỏ lại.
Nhưng vì ánh mặt trời chói chang nên không thấy rõ dáng vẻ cụ thể của sủng thú hệ long, chỉ có thể thấy biên giới cánh của nó có hình răng cưa, và một chiếc sừng lớn trên đỉnh đầu.
Cưa âm rồng... Mọi thứ đều giống hệt... Kiều Tang nhìn tất cả ở trên trời, chỉ cảm thấy trong đầu như có thứ gì đó "Oanh" một tiếng, rộng mở sáng sủa, đại não vốn bị kích thích quá mức cũng không còn đau, chỉ còn lại nhịp tim đang tăng tốc, lại mạnh mẽ nhảy lên.
Hình ảnh trong mộng cảnh dừng lại, nhưng hiện thực vẫn tiếp tục.
"Cưa cưa!"
Cưa âm rồng lộ vẻ bối rối, cánh khổng lồ vung lên, hóa thành một đạo bạch quang, nhanh chóng đón lấy Kiều Tang.
"Nha Nha!"
"Nha Nha!"
Nha Bảo chạy đến bên cưa âm rồng, thử dùng răng, vẻ mặt phẫn nộ chỉ trích.
"Tìm kiếm!"
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo ở phía sau thấy Nha Bảo lúc nào cũng nghe lời đại ca, hung hăng gật đầu, thỉnh thoảng phụ họa một câu.
"Cưa cưa."
"Cưa cưa."
Cưa âm rồng vẻ mặt xấu hổ, kêu hai tiếng, biểu thị nó cũng không ngờ Ngự Thú Sư nhà mình lại đột nhiên triệu hồi nó về.
Nói rồi, nó cãi cọ một câu:
"Cưa cưa!"
Nó phát hiện không đúng, lập tức gọi Ngự Thú Sư nhà mình đưa nó trở lại!
"Nha Nha!"
"Tìm kiếm!"
Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo vẫn tức giận.
Lúc này, giọng nói dịu dàng của Ngự Thú Sư nhà mình vang lên:
"Được rồi, việc này không trách cưa âm rồng, nó chắc chắn cũng không muốn thế này."
Ngự Thú Sư nhà mình đã lên tiếng, Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo nhịn xuống, cuối cùng không tiếp tục mắng, chỉ hậm hực trở về bên cạnh Ngự Thú Sư nhà mình...
Bạn cần đăng nhập để bình luận