Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 89: Thạch Khôi linh (length: 8797)

Giờ khắc này, Kiều Tang đã hiểu.
Hết thảy từ nơi sâu xa đều có chú định.
Nếu không phải nàng không có về nhà làm sao có thể đi cứu Từ Hãn chuột, nếu không cứu Từ Hãn chuột nàng còn thế nào tiện đường đến Hoàng Minh sơn, nếu không đến Hoàng Minh sơn nàng thế nào lại gặp mẹ của Từ Hãn chuột.
Trọng yếu nhất chính là!
Nếu không phải không gặp được mẹ của Từ Hãn chuột nàng lại thế nào có cơ hội gặp được cái này 5 triệu!
Bởi vì cái gọi là trời ban tiền tài cho người, trước phải làm khổ tâm chí, nhọc gân cốt!
Kiều Tang rụt đầu đang nhô ra về, tiện thể ôm lấy chó Hỏa Nha còn đang ngó nghiêng.
"Nha?"
"Từ?"
"Từ?"
Ba cái đầu nhỏ đồng loạt nhìn Kiều Tang.
Nhỏ Tầm Bảo quỷ hoàn toàn không bị ảnh hưởng vẫn uống sữa bò.
Nó vừa hao tổn quá nhiều năng lượng, hiện tại chỉ muốn bổ sung.
Kiều Tang rón rén lùi đến chỗ xa hơn nhưng vẫn quan sát được động tĩnh của tên 5 triệu từ phía sau một cây ngô đồng, nhờ nó che lấp hành tung.
Không biết qua bao lâu, cảm giác kích thích adrenalin, tim đập loạn, hồi hộp và hưng phấn mới rốt cục tan biến.
Kiều Tang tỉnh táo lại, cố gắng phân tích cục diện.
Đó là tên tội phạm giết người đang trốn, bại lộ mình không phải lựa chọn sáng suốt.
Trong lệnh truy nã chỉ có tên của hắn, hình dạng, tuổi tác, quê quán và giá trị bản thân, còn có nơi gây án, không đề cập đến đẳng cấp Ngự Thú Sư và sủng thú của hắn.
Cũng bình thường, cảnh sát ban bố lệnh truy nã này là để quần chúng chú ý thông báo hành tung của người này, chứ không trông cậy vào quần chúng bắt được hắn.
Hiện tại phương pháp an toàn nhất là báo cảnh sát.
Nhưng một là không có tín hiệu, hai là không xuống núi được.
Cái trước có lẽ trên núi có thiết bị gây nhiễu tín hiệu, hoặc 5 triệu có sủng thú Lôi hệ dùng điện từ quấy nhiễu tín hiệu.
Cái sau không biết là sủng thú hệ siêu năng lực hay hệ U Linh đang quấy phá.
Từ Hãn chuột từng ra ngoài khi gặp Ngân Vĩ Hải xà và tình huống của 5 triệu ở đây.
Có một điều chắc chắn là, kỹ năng này dù là không gian trong gương hay quỷ đánh tường cũng không thể thi triển 24/24.
Kiều Tang cẩn thận nhìn xung quanh người đàn ông đang nằm, tên 5 triệu nhắm mắt nằm đó trông rất thương tích, nhưng không phát hiện bất kỳ sủng thú nào bên cạnh.
Điều này rất bất thường.
Một tên tội phạm giết người đang trốn mà còn bị thương nặng lại không có cảnh giác chút nào sao?
"Tiểu Tầm Bảo, ngươi nhìn xem bên kia, ngoài tên 5... người đàn ông đó ra có thấy ai khác không?" Kiều Tang hỏi nhỏ Tầm Bảo quỷ.
"Tìm."
Nhỏ Tầm Bảo quỷ chỉ về phía bên người người đàn ông.
Có mà, nó thấy từ lâu rồi.
Kiều Tang rơi vào trầm tư.
Quả nhiên, bên người tên 5 triệu có sủng thú trông coi, còn là hệ U Linh.
Trong tình huống bình thường không nhìn thấy sủng thú hệ U Linh đang ẩn thân.
Nhưng vì chúng là sinh vật hệ U Linh nên chúng có thể thấy nhau, chỉ là thân ảnh không hiện rõ mà thôi.
"Từ Hãn chuột, ngoài Ngân Vĩ Hải xà, gần đây trên núi có sủng thú nào khác xuất hiện không?" Kiều Tang hỏi.
Mẹ con Từ Hãn chuột lắc đầu.
Kiều Tang trong lòng không kìm được nghĩ, nếu thật vậy thì tốt.
Tên 5 triệu đang bị thương không biết ngất hay ngủ, nếu bên cạnh chỉ có một con sủng thú hệ U Linh, có thể gây chút động tĩnh để dụ con sủng thú kia đến chỗ khác.
Vũ khí lớn nhất của Ngự Thú Sư là sủng thú, nhưng điểm yếu lớn nhất lại là bản thân.
Tên 5 triệu đang yếu, nếu có thể nhân cơ hội trói hắn lại...
Kiều Tang nhanh chóng gạt ý nghĩ đó đi.
Nghĩ dễ nhưng thực tế ẩn số quá nhiều.
Đầu tiên, làm sao để dụ con sủng thú U Linh đó đi.
Nếu gây ra động tĩnh lớn, 5 triệu cũng sẽ tỉnh?
Tiếp theo, nếu tên 5 triệu tỉnh mà triệu hồi sủng thú thì sao.
Cuối cùng, dù hai việc trên thành công, nàng làm sao xuống núi?
Trong lúc đó, dù là con sủng thú hệ U Linh hay Ngân Vĩ Hải xà đều sẽ phát hiện Ngự Thú Sư của chúng không thấy.
Trong lúc Kiều Tang đang khổ tư tìm kế, nhỏ Tầm Bảo quỷ nghiêng đầu nhìn Ngự Thú Sư nhà mình, lại nhìn con sinh vật U Linh đang mếu máo khổ sở.
Ngự Thú Sư nhà mình dường như muốn dụ con sinh vật U Linh đó đi.
Là một con Tầm Bảo quỷ hiểu chuyện, nó thấy mình cần phải thay Ngự Thú Sư nhà mình giải quyết việc này.
Nhỏ Tầm Bảo quỷ uống hết ngụm sữa bò cuối cùng, chậm rãi bay về phía nơi con sinh vật U Linh kia đang ở.
"Nha."
Tiếng của chó Hỏa Nha kéo Kiều Tang từ trong suy nghĩ về.
Lúc này nhỏ Tầm Bảo quỷ đã trôi về phía người đàn ông.
Kiều Tang ngớ người, nhỏ Tầm Bảo quỷ đi lúc nào?!
Sao nó lại qua đó?
Lẽ nào nhìn thấy đồng loại muốn chào hỏi?
Kiều Tang lo lắng bất an.
Cảm thấy sắp bại lộ rồi...
Không được tuyệt đối không thể thừa nhận mình biết đối phương là tội phạm truy nã...
Kiều Tang hoảng loạn nhìn sang.
Vừa nhìn thấy nhỏ Tầm Bảo quỷ kêu lên một tiếng vào khoảng không, sau đó một con sủng thú cao khoảng 1m50, đầu đội mũ giáp bằng đá, để lộ một con mắt tròn màu tím duy nhất nổi lên.
Kiều Tang nhận ra đó là Thạch Khôi linh, một loại sủng thú cao cấp.
Thạch Khôi linh trong đám sủng thú hệ U Linh có danh tiếng không tệ, chỉ là thích để lộ cái mũ giáp giữa không trung dọa người ta vào buổi tối thôi.
Lúc này, nhỏ Tầm Bảo quỷ lấy ra một bình sữa bò từ trong vòng tròn đưa tới.
Kiều Tang lo lắng cho hành động của nhỏ Tầm Bảo quỷ.
Sao con bé lại gặp ai cũng cho sữa bò vậy!
Thạch Khôi linh nhìn hung dữ như vậy, làm sao chịu uống sữa bò được chứ.
Một giây sau, Kiều Tang trợn tròn mắt.
Chỉ thấy Thạch Khôi linh ở đằng xa cẩn thận từng li từng tí nhận sữa bò uống, mắt tím còn rơm rớm nước mắt.
Kiều Tang: "..."
Thế giới này là thế nào...
Kiều Tang không biết rằng, từ khi Thạch Khôi linh trốn chạy với Ngự Thú Sư nhà nó đến tận nơi này đã lâu chưa được bữa nào no bụng.
Đến khi Thạch Khôi linh uống xong bình sữa bò, nhỏ Tầm Bảo quỷ chỉ về phía xa một hướng rồi bay về, Thạch Khôi linh vội vàng theo sau sợ lạc mất.
Kiều Tang: "..."
Thật ra thế giới này không phải Ngự Thú Sư cần sủng thú mà là sủng thú cần Ngự Thú Sư mới đúng, bằng không thì bị bán còn không biết...
Trên đám cỏ chỉ còn lại một người đàn ông nhắm nghiền mắt.
Nhịp tim của Kiều Tang vô thức tăng nhanh.
Có nên qua đó trói tên 5 triệu lại không?
5 triệu không động đậy gì cả, bên cạnh cũng không có sủng thú, cơ hội này ngàn năm có một...
Nhưng lỡ hắn nửa đường tỉnh triệu hồi sủng thú thì sao...
Mặc kệ!
Trời ban tiền tài cho người, trước phải đắng lòng...
Kiều Tang hạ quyết tâm cởi dây giày trắng nhỏ của mình ra rồi ôm chó Hỏa Nha nhanh chóng chạy tới.
Nhìn người đàn ông không hề động tĩnh trước mặt, nàng ngồi xổm xuống dùng dây giày trói hai tay năm ngón của hắn lại.
Một Ngự Thú Sư muốn triệu hồi sủng thú phải dùng hai tay kết ấn.
Chỉ cần hai tay không kết ấn được là có thể phòng hắn triệu hồi sủng thú.
Khi đang buộc, mí mắt người đàn ông hơi động đậy, chó Hỏa Nha bên cạnh lập tức chú ý, nó không cần nghĩ liền húc đầu vào đầu người đàn ông.
Chó Hỏa Nha quen dùng đầu húc mạnh, độ cứng đầu nó có thể nghĩ, vừa húc một cái mí mắt người đàn ông còn chưa mở ra đã khép lại.
"Làm tốt lắm." Kiều Tang không kìm được khen.
"Nha." Chó Hỏa Nha vui vẻ kêu lên.
Tuy không hiểu đang làm gì, nhưng trực giác nó thấy động tác liên tục của Ngự Thú Sư cho thấy người này không nên tỉnh.
Sau khi trói chặt tay người đàn ông, Kiều Tang mới thở phào.
Ta thấy mọi người đa phần đều là nhan khống, sao có thể vì đối phương đẹp trai mà cảm thấy có gì đó với nữ chính chứ... Đây không phải soái ca đây là 5 triệu...
(chương này
Bạn cần đăng nhập để bình luận