Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 927: Đồng cảm định vị (hai hợp một) (1) (length: 7785)

Thiếp mời bên trên không nói khu vực này các sủng thú khác đều sẽ cùng nhau phát điên tấn công a!
Nói thật, nàng có nghĩ qua sẽ gặp phải sự tấn công của những con phát điên, nhưng chưa hề nghĩ tới sẽ có nhiều giống sủng thú khác biệt đến thế mà lại tiến hành tấn công theo đội hình!
"Tìm kiếm? !"
Tiểu Tầm bảo duỗi móng vuốt sờ lên đầu của mình, lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
Mũ!
Mũ của nó đâu? !
Quách Duệ Tề cảm nhận được đầu mát lạnh, sắc mặt phút chốc ngưng kết.
Không chờ hắn run rẩy la lên ra "Kiều tiền bối" ba chữ, tất cả lũ phát điên thống nhất hé miệng, nọc độc màu đen kịt lập tức như mưa trút nước phun ra.
Tốc độ nhanh chóng, rõ ràng là đã sớm chuẩn bị sẵn sau khi mũ bị hái lập tức công kích!
Tiểu Tầm bảo thậm chí ngay cả thời gian để mắt nổi lên Lam Quang đều không có.
Ngay khi Kiều Tang trong lòng mát lạnh, cảm giác đầu đầy mái tóc khó giữ được, một đạo thân ảnh màu đỏ vô cùng quen thuộc chắn trước mặt!
Ngay sau đó, xung quanh một mảnh đỏ rực cùng hơi nóng.
Quay đầu nhìn lại, là đôi cánh Hỏa Diễm đang thiêu đốt.
Rõ ràng là tiếp xúc gần gũi, lại cũng không nóng rực, ngược lại dị thường ấm áp.
Mê man và mộng mị cuộn trào dâng lên, chợt, Kiều Tang hiểu rõ chính mình được Nha Bảo dùng cánh Hỏa Diễm che chắn bên trong.
" ! !"
Trong đầu nàng toàn dấu chấm than.
Nha Bảo... Kiều Tang trong lòng cảm động vô cùng, thậm chí có chút lệ nóng doanh tròng.
Lúc trước nàng rõ ràng đã nói với Nha Bảo nọc độc của lũ phát điên sẽ làm lông tóc tróc ra, nhưng bây giờ Nha Bảo lại biết rõ nọc độc sẽ làm lông tóc tróc ra mà vẫn bất chấp tất cả chắn trước mặt nàng!
Viêm Kỳ Lỗ... Michaela ở trên không trung, nhìn xuống dưới cảnh tượng, ánh mắt lộ vẻ ngoài ý muốn.
Dù bình thường nàng với Viêm Kỳ Lỗ ở chung không nhiều, nhưng biết con sủng thú này trừ hiếu chiến ra, đối với hình tượng của mình cũng rất xem trọng, không ngờ nó có thể không chút do dự như vậy che chắn cho Kiều Tang...
"Xuy xuy..."
Nọc độc màu đen kịt bắn vào lông tóc mềm mại xinh đẹp của Nha Bảo, trong nháy mắt giống như bị đốt, bốc lên khói đen.
"Nha Nha..."
Nọc độc màu đen không ngừng phun ra, Nha Bảo cánh ôm chặt lấy Ngự Thú Sư của mình và Tiểu Tầm bảo cùng một người loài khác, không dám động đậy, sợ hở ra một kẽ hở.
"Phát điên."
"Phát điên."
Lũ phát điên thấy thế, liếc nhau một cái, khẽ gật đầu.
Sau đó một vài con phát điên tiếp tục phun nọc độc, số khác thì trên thân phát ra ánh sáng xanh lục.
Thoáng chốc, từng phiến lá ngưng tụ ánh sáng xanh lục trống rỗng xuất hiện.
Đao lá như dao, vô số lưỡi đao lá dày đặc như mưa to đồng loạt tập trung công kích mà đến.
"Ẩn cẩu thuẫn." Michaela mở miệng nói.
Phún Già Mỹ đã quen cách gọi này, căn bản không cần phản ứng đã biết là đang gọi mình.
Ánh mắt nó nổi lên Lam Quang.
Vô số lưỡi đao lá ngay lập tức như bị nhấn nút dừng, đứng im giữa không trung.
Cũng chính lúc này, nhiệt độ xung quanh đột ngột hạ thấp.
Tất cả những lưỡi đao lá dừng lại đều có thể nhìn thấy bằng mắt thường bị bao phủ bên trên một lớp băng.
Michaela cúi đầu xem xét, phát hiện Băng Đế Lahm không biết từ lúc nào đã thò đầu ra khỏi cánh Hỏa Diễm của Viêm Kỳ Lỗ.
Sau đó, hàng trăm hàng nghìn lưỡi dao màu tím xẹt qua bầu trời từng đường cong hoàn mỹ, tấn công chính xác vào từng con phát điên.
Cùng lúc đó, Nha Bảo mở cánh Hỏa Diễm ra, ánh mắt nặng nề quét một vòng đám phát điên xung quanh.
Nó không nói hai lời, cánh dùng sức vỗ liên tục xuống phía dưới.
Cuồng phong mang theo năng lượng màu đỏ rực nóng cháy liên tiếp đánh vào bốn phía.
Rất nhanh, xung quanh đỏ rực.
Lũ phát điên trên người bốc lửa, liên tục bị lưỡi dao màu tím cắt qua thân thể.
Trong nháy mắt, liền ngã lăn, hoặc trốn chạy.
Chẳng mấy chốc, lũ phát điên bốn phía liền tán sạch.
Lông tóc Nha Bảo trên người khắp nơi khói đen bốc lên, rơi xuống đất.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo mang theo Ngự Thú Sư và Quách Duệ Tề đáp xuống đất, nước mắt nước mũi tèm lem bay đến cọ lên đầu Nha Bảo, cọ tới cọ lui.
Nha Bảo Đại ca! Ngươi sau này mãi mãi là đại ca của ta!
Nha Bảo quay đầu, vừa định nói, lại thấy trên mặt Tiểu Tầm bảo dính mấy nhúm lông màu đỏ.
Màu sắc đó, độ bóng đó, thật quá quen thuộc, không thể quen hơn được.
Thân thể Nha Bảo đột nhiên cứng đờ, trước mắt tối sầm lại, chỉ thấy đầu óc trống rỗng.
"Nha Bảo, cảm ơn ngươi!" Quách Duệ Tề ở bên cạnh chân thành cảm tạ.
Nếu không có Viêm Kỳ Lỗ, hắn thật không dám tưởng tượng bộ dạng không tóc không lông mày của mình.
Kiều Tang nhìn thấy bộ dạng toàn thân Nha Bảo dính nọc độc màu đen kịt, trong lòng không khỏi chua xót.
Nàng chưa kịp mở miệng, một luồng hào quang màu xanh u lam chiếu vào Nha Bảo.
"Nha Nha..."
Nha Bảo cảm nhận được sự thoải mái trên người, nhìn về phía Lộ Bảo đang chữa trị cho mình.
Chợt nó nghĩ đến gì đó, ánh mắt lóe lên sự kích động, đưa vuốt lên vuốt lông trên người.
Lông đỏ theo đó rơi xuống.
Nha Bảo nhìn nhúm lông trên vuốt của mình, ánh mắt hy vọng trực tiếp tắt ngấm, quay đầu úp vào người Ngự Thú Sư, như đứa trẻ con khóc rấm rứt.
"Nha Nha!"
"Nha Nha!"
Hết lông rồi!
Lông của nó hết rồi!
Kiều Tang đau lòng xoa đầu Nha Bảo.
Ánh sáng chữa trị của Lộ Bảo chữa trị trạng thái, lông Nha Bảo mặc dù rụng nhưng tình trạng cơ thể vẫn rất tốt.
Nói cách khác, ánh sáng chữa trị không giải quyết được vấn đề rụng lông.
Nhìn Nha Bảo khóc rống lên, nàng đột nhiên ý thức được Nha Bảo bình thường trông có vẻ đáng tin, có cảm giác an toàn, nhưng thực tế Nha Bảo tuổi cũng không lớn, thậm chí còn rất nhỏ...
Viêm Kỳ Lỗ này trông lớn như vậy, sao lại khóc giống mấy con ấu sủng không lớn lắm vậy... Quách Duệ Tề rất bất ngờ.
"Thanh Thanh..."
Thanh bảo xuất hiện ở bên cạnh, nhìn Nha Bảo lông trên người đang rụng xuống, lộ ra vẻ đồng cảm.
"Tìm kiếm..."
Tiểu Tầm bảo ngây ra.
Đây là lần đầu tiên nó thấy Nha Bảo Đại ca khóc thành như vậy...
"Băng Đế..."
Lộ Bảo ở một bên muốn nói lại thôi, muốn an ủi nhưng không biết phải mở lời như thế nào.
"Cương kiếm."
Lúc này, Thép bảo bay đến, kêu một tiếng, ý nói Siêu Túc Tinh có một số loài sủng thú lông dài đến mức làm người ta phát điên, ở đây chắc cũng có.
Nghe vậy, mắt Kiều Tang sáng lên, nói:
"Đúng rồi, chúng ta có thể tìm sủng thú có thể làm lông mọc dài!"
"Nha Nha?"
Tiếng khóc của Nha Bảo dần lắng xuống, ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ, lộ ra vẻ mặt "thật sự có sủng thú như vậy sao".
Kiều Tang gật đầu khẳng định nói: "Có! Lông Dài Kéo và Mao Tiểu Cầu đều được."
Lúc này Nha Bảo mới hết khóc, mắt lại ánh lên tia hy vọng.
"Ta nhớ Lông Dài Kéo và Mao Tiểu Cầu đều là sủng thú của khu Dự Hoa." Michaela mở miệng nói.
Không đợi Nha Bảo phản ứng, Kiều Tang vội nói thêm:
"Từ khu Trung Không đến khu Dự Hoa rất nhanh."
Quách Duệ Tề giơ tay nói:
"Khu Trung Không của chúng ta chắc chắn cũng có sủng thú có thể giúp lông mọc lại."
Michaela chậm rãi nói:
"Muốn lông mọc dày lại thì thật ra không cần tìm những sủng thú đó, chỉ cần có thể tiến hóa thì chỗ lông rụng tự nhiên sẽ mọc lại thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận