Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Chương 44: Ăn cái thứ tốt

"Ha ha, ta đây không phải đã tốn thời gian huấn luyện chó Hỏa Nha sao, bằng không thì làm sao thi đậu hạng nhất đợt tuyển sinh đặc biệt được, chó Hỏa Nha ngươi nói có đúng không?" Kiều Tang gượng cười hai tiếng, âm thầm dùng chút sức sờ chó Hỏa Nha nói.
Hiện tại cũng tốt nghiệp rồi, giải thích với giáo viên chủ nhiệm đã không quan trọng, giải thích với mẫu thân mới là quan trọng nhất.
"Nha."
Chó Hỏa Nha nghiêm túc gật đầu, rất là phối hợp lên tiếng.
Mẫu thân còn chưa lên tiếng, chủ nhiệm lớp đã nói trước: "Có thể đạt hạng nhất đợt tuyển sinh đặc biệt thật sự là rất đáng nể."
Hắn cười liếc nhìn Kiều Tang, rồi lại nói chuyện với mẫu thân: "Mẹ của Kiều Tang, sức khỏe ngươi thế nào?"
Thân thể Kiều Tang chấn động, chủ nhiệm lớp tuyệt đối là cố ý!
Mẫu thân thì dùng ánh mắt như nhìn thấu liếc Kiều Tang, quay đầu cười nói: "Thân thể ta rất tốt."
"Mẹ, cữu mụ gọi ta, ta qua trước đây." Thừa dịp người ở bàn khác gọi nàng, Kiều Tang nói xong liền trực tiếp bỏ chạy.
"Mợ ba, người gọi ta ạ?" Kiều Tang thở phào một hơi, đi đến bàn rượu bên cạnh.
Bàn này ngồi phần lớn là thân thích bên phía mẹ của nàng.
Mẫu thân có ba người anh trai, một người em gái.
Trừ anh Ba cũng chính là Tam cữu của Kiều Tang còn ở lại bên này, những người khác như Đại cữu, Nhị cữu cùng tiểu di đều đã đi tỉnh khác phát triển.
Nơi Tam cữu ở lại cũng không phải là thành phố Hàng Cảng, mà là thị trấn Kỳ Đường, cách thành phố Hàng Cảng hơn 90 cây số.
Thị trấn Kỳ Đường, quê quán của Kiều Tang, nơi mẫu thân sinh ra.
Tam cữu cả đời này đều ở lại cái trấn nhỏ này, không phải vì điều gì khác, chính là vì chăm sóc thật tốt ông ngoại bà ngoại, mợ ba cũng đi theo Tam cữu sống ở đó suốt.
Bọn họ có hai đứa con, trong đó con trai lớn đều đã lên đại học mà bọn họ cũng chưa từng đi ra ngoài chơi cho tử tế một lần.
Đối với Kiều Tang mà nói, trong số các thân thích bên nhà mẹ, vẫn là thân thiết với nhà Tam cữu nhất.
Dù sao vẫn là ở cùng một tỉnh, ngày thường lễ tết cũng có qua lại.
"Kiều Tang à, nghỉ hè có muốn qua đây chơi không, ông ngoại bà ngoại nhớ ngươi lắm đấy, nếu không phải lần này sức khỏe họ không tốt bị ta ngăn lại, lần này nói thế nào cũng muốn ghé thăm ngươi một chút." Mợ ba cười nói.
Mợ ba cũng không phải là Ngự Thú Sư, không có ngự thú điển cùng sủng thú trả lại sức mạnh, dấu vết năm tháng trên mặt nàng đặc biệt rõ ràng.
"Được ạ, khoảng tháng bảy ta sẽ qua." Kiều Tang đáp ứng, đồng thời trực tiếp đưa ra thời gian cụ thể.
Kỳ thực không cần mợ ba nói, nàng cũng đã chuẩn bị nghỉ hè sẽ về ở nhà cũ.
Nhà Kiều Tang ở tầng sáu, chó Hỏa Nha mỗi lần huấn luyện ở dưới lầu chung cư cũng không tiện lợi.
Nó là sủng thú hệ Hỏa, chỉ cần hơi phun lửa không chú ý là dễ làm hư hại cây xanh trong khu dân cư.
Thị trấn Kỳ Đường thì lại khác.
Nhà cũ ở quê của Kiều Tang phía sau có sẵn một cái sân rộng.
Đi xe buýt đến đầm An Hương gần đó còn có một khu rừng nhỏ, là một nơi rất thích hợp để huấn luyện.
Kiều Tang tính toán thời gian, mấy ngày nữa vào ngày 30 tháng 6 ở thành phố Hàng Cảng có một trận thi đấu mà Ngự Thú Sư cấp F có thể đăng ký tham gia, nàng có thể tham gia xong trận đấu rồi mới về nhà.
Trận thi đấu đó đối với Kiều Tang mà nói cũng không phải là thi đấu, mà là điểm số rành rành ra đó!
"Được, đến lúc đó chờ ngươi tới." Mợ ba cười nói, ánh mắt chuyển qua con thú trong ngực Kiều Tang, "Đây là sủng thú ngươi khế ước phải không, thật đáng yêu."
Nói rồi liền đưa tay ra sờ.
Chó Hỏa Nha thoải mái híp mắt lại.
Kiều Tang thấy vậy thì yên lòng, có đôi khi việc được sủng thú yêu thích hay không thật sự là một môn huyền học.
. . .
Đợi đến khi tiệc rượu tan, mẫu thân đi cùng mợ ba các nàng dạo phố, Kiều Tang về nhà trước.
Không dám gọi chó Hỏa Nha giúp nữa, nàng một mình dọn dẹp trong ngoài nhà cửa mấy lượt.
Chờ về đến nhà nhìn nhà cửa sạch bóng không một hạt bụi, trái tim treo lơ lửng của Kiều Tang mới hơi hạ xuống được một chút.
Bây giờ thi cấp ba cũng đã thi xong, trường trung học Thánh Thủy cũng đã đậu, chuyện cần qua đều đã qua.
Coi như mình giấu mẫu thân xin nghỉ gần hai tuần lễ, về nhà nhìn thấy cảnh sạch sẽ như vậy chắc là cũng sẽ không nói thêm gì nữa. . .
Kiều Tang mang theo chó Hỏa Nha đi xuống dưới lầu chung cư, định như thường lệ tiến hành huấn luyện tốc độ.
"Nha."
Chó Hỏa Nha lắc đầu không vui.
Nó khó khăn lắm mới được ăn diện bảnh bao như vậy, huấn luyện một cái là ra mồ hôi, chẳng phải là hỏng hết sao?
"Không ngờ ngươi còn có 'thần tượng gánh nặng'." Kiều Tang ngồi xổm xuống sờ chó Hỏa Nha cười nói.
Chó Hỏa Nha ngày thường đều chủ động yêu cầu huấn luyện, lần này vì giữ gìn tạo hình mà hiếm khi không muốn huấn luyện, Kiều Tang tự nhiên không miễn cưỡng.
"Nha ~ "
Chó Hỏa Nha vặn vẹo một chút.
"Ta dẫn ngươi đi ăn món ngon." Kiều Tang ôm lấy chó Hỏa Nha nói.
"Nha?"
Chó Hỏa Nha nghi hoặc kêu một tiếng.
Đây không phải vừa ăn xong sao? Còn ăn nữa à?
Nó quay đầu suy nghĩ một chút. Thật ra. . . cũng không phải là không được. . .
Chó Hỏa Nha không phản kháng, đi theo Kiều Tang tới một quán quà vặt đặc trưng.
"Lão bản, cho ba xiên siêu cấp vô địch biến thái cay cánh gà nướng."
"Được rồi!"
Kiều Tang ôm chó Hỏa Nha tìm một chỗ trống ngồi xuống.
"Nha?"
Chó Hỏa Nha chớp chớp đôi mắt long lanh của nó.
Ba xiên là đủ sao?
"Đủ rồi." Kiều Tang cười nói, rồi nói tiếp, "Lát nữa ăn xong ngươi thử phóng thích 'hỏa hoa', đem năng lượng hội tụ vào một điểm, nén nó lại rồi mới phóng thích."
Mục đích nàng tới lần này không phải là để ăn, mà là để thử nghiệm một chút phỏng đoán của mình về việc khai phá kỹ năng.
Kiều Tang có bàn tay vàng nên không cần lo lắng độ thành thạo kỹ năng không tăng lên được, vì vậy gần đây nàng vẫn luôn cân nhắc làm thế nào để dạy chó Hỏa Nha học kỹ năng mới.
Phương pháp ngâm bồn tắm dược liệu mà phó hiệu trưởng trường trung học Thánh Thủy nói thì nàng không có tiền để thực hiện.
Con đường thông thường là đến các cơ sở chuyên dạy kỹ năng nàng cũng không có tiền, xung quanh cũng không có trưởng bối nào khế ước sủng thú hệ Hỏa tương tự có thể dạy bảo nàng.
Việc khai phá kỹ năng mới này cũng chỉ có thể dựa vào bản thân tự mình mò mẫm suy đoán.
Sủng thú hệ Hỏa sơ cấp có thể học không ít kỹ năng, mà chó Hỏa Nha hiện tại liên quan đến kỹ năng hệ Hỏa lại chỉ biết 'hỏa chi nha' và 'hỏa hoa'.
Mấy ngày trước Kiều Tang đã bảo chó Hỏa Nha thử khi phóng thích 'hỏa hoa' thì đồng thời nén năng lượng lại rồi mới thả ra.
Nhưng ngoài việc uy lực lớn hơn một chút thì cũng không có gì khác biệt về bản chất.
'Hỏa hoa' vẫn là 'hỏa hoa' đó.
Kiều Tang liền nghĩ đến món siêu cấp vô địch biến thái cay cánh gà nướng.
Dầu cay rưới lên đó không phải là dầu cay thông thường, mà được chiết xuất từ hạt của 'tiêu yêu dây leo' - một loại sủng thú hệ thực vật.
Thứ này mà sủng thú không phải hệ Hỏa ăn vào không chừng cũng có thể phun ra một ngọn lửa.
Vậy sủng thú hệ Hỏa thực thụ ăn vào chẳng phải sẽ huy động toàn bộ năng lượng trong cơ thể hay sao?
Đến lúc đó lại ngưng tụ, nén rồi phóng thích thì hiệu quả chắc chắn sẽ khác.
Chó Hỏa Nha mặc dù không hiểu cách làm của Ngự Thú Sư nhà mình, nhưng việc ngưng tụ năng lượng rồi phóng thích 'hỏa hoa' này đối với nó mà nói không phải là huấn luyện gian khổ gì, đến một giọt mồ hôi cũng không cần đổ.
Vì đối với tạo hình của mình không có ảnh hưởng gì, chó Hỏa Nha tự nhiên gật đầu không từ chối.
Rất nhanh, món siêu cấp vô địch biến thái cay cánh gà nướng liền được bưng ra.
Chỉ thấy cánh gà nướng được bọc trong tương ớt trông rất hấp dẫn, hương thơm lan tỏa bốn phía.
Cơn thèm của chó Hỏa Nha lập tức bị khơi dậy, móng vuốt vươn ra liền muốn chộp lấy một xiên để ăn.
Kiều Tang nhanh chóng cầm lấy cả ba xiên.
"Nha?"
Chó Hỏa Nha mặt đầy nghi hoặc, không phải nói là ăn sao?
"Chúng ta ra ngoài ăn." Kiều Tang nói.
Ăn ở trong quán của người ta rồi thì làm sao luyện tập kỹ năng nén và phóng thích được.
Nếu như không khống chế được mà phun ra một ngọn lửa, những ngày tiếp theo sợ là phải ở lại rửa bát trả nợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận