Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 179: Quả nhiên là nghiện (length: 8701)

Toàn bộ sân huấn luyện yên tĩnh trở lại.
Tương Thứ dâu như bị gông cùm trói ngược, đứng thẳng bất động tại chỗ, động cũng không dám động.
Kẻ cầm đầu "Thi Cao Phong" quay người liền chuẩn bị đi thao trường chạy bộ, Trịnh Bảo tay mắt lanh lẹ kéo lại gáy cổ áo hắn.
"Huyễn huyễn?"
"Thi Cao Phong" quay đầu vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Trịnh Quốc Bình trầm mặc nửa ngày, hỏi: "Huyễn huyễn là có ý gì?"
"Thi Cao Phong" vừa muốn mở miệng giải thích, đột nhiên nhớ ra cái gì đó, trên mặt lộ ra thần sắc kinh hoảng, hai tay che miệng của mình, trên trán toát ra mồ hôi không ngừng nhỏ xuống.
Cùng việc nói là mồ hôi, không bằng nói là nước, nước càng chảy càng nhiều, giống như trời mưa vậy.
Trịnh Quốc Bình nhìn hiện tượng đổ mồ hôi không khoa học trước mắt lần nữa trầm mặc.
Hắn không có ngay lập tức liên hệ Thi Cao Phong với Huyễn Thủy bảo bảo.
Một mặt là trên đời sủng thú đông đảo, rất nhiều sủng thú có được đặc tính cùng năng lực kỳ quái, có rất ít người có thể lập tức liên hệ hiện tượng quái dị với con sủng thú đặc biệt nào đó.
Mặt khác là hắn không nghĩ tới Thi Cao Phong gan có thể lớn như vậy. . .
Mặc dù trong lòng có phỏng đoán, nhưng Trịnh Quốc Bình vẫn cảm thấy rất không có khả năng, hắn lại hỏi một lần: "Ta hỏi lại ngươi, lời ngươi vừa mới nói là có ý gì?"
"Thi Cao Phong" tội nghiệp nhìn về phía Tương Thứ dâu bên cạnh muốn xin giúp đỡ.
Tương Thứ dâu bị một nhìn như thế, thân thể càng cứng.
"Nha..."
Nha Bảo nhìn không được, muốn giúp tiến hành phiên dịch.
Kiều Tang nhanh như chớp bịt kín miệng của nó.
"Viêm Viêm."
Bên này Nha Bảo an tĩnh, một bên khác Đại Viêm tước lại phiên dịch.
Vương Dao nghe hiểu muốn cười lại không dám cười, biểu lộ bắt đầu dần dần vặn vẹo.
Sủng thú nghe hiểu, người lại nghe không hiểu. . . Trịnh Quốc Bình hiểu ra sắc mặt trong nháy mắt tối đen, nghiến răng nghiến lợi kêu tên Thi Cao Phong.
"Thi Cao Phong" cùng Tương Thứ dâu toàn thân run lên.
"Hai người các ngươi đi ra cho ta!" Trịnh Quốc Bình nói xong nhìn về phía Hứa Á Kiệt đang cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình: "Còn có ngươi, cũng đi ra cho ta!"
Hứa Á Kiệt: ". . ."
Sân huấn luyện to như vậy chỉ để lại Kiều Tang và Vương Dao.
Ngoài cửa thỉnh thoảng truyền đến tiếng Trịnh Quốc Bình gào thét.
Vương Dao rốt cục nhịn không được cười to nói: "Ha ha ha ha ha, đầu óc Thi Cao Phong rốt cuộc là kiểu gì mà thi đậu Thánh Thủy trung học, loại mưu ma chước quỷ này cũng bị hắn nghĩ ra."
"Bất quá Thi Cao Phong là người được tuyển đặc biệt, thi cấp ba chỉ được hơn 400 điểm, nghĩ như vậy, hắn có thể nghĩ ra loại chủ ý này giống như cũng rất hợp lý, ha ha ha ha, không được, ta sắp cười chết rồi..."
Kiều Tang: ". . ."
Cảm giác có chút bị vũ nhục. . .
. . .
Ban đêm trở về nhà.
Tiểu Tầm Bảo quỷ không kịp chờ đợi đội nón trò chơi ảo lên, khởi động.
Không nghĩ tới khả năng học tập của tiểu Tầm Bảo quỷ mạnh như vậy, chốt mở ở đâu đều biết... Kiều Tang nhìn tiểu Tầm Bảo quỷ thuần thục khởi động nón trò chơi ảo rất vui mừng.
Nha Bảo ăn xong năng lượng hoàn như thường lệ đi luyện tập kỹ năng phóng thích trong đình viện, khác với dĩ vãng chính là bao gồm cả bản thể 16 con Viêm Linh Khuyển chia làm hai tổ, một tổ luyện tập Hỏa Chi Nha, một tổ luyện tập niệm lực.
Kiều Tang thì thời gian qua nhiều ngày lại cầm sách lên đọc.
Không thể không nói những lời Vương Dao nói buổi sáng vẫn kích thích nàng một chút. . .
Là người thi cấp ba chỉ được 359 điểm, Kiều Tang cảm thấy mình vẫn phải cố gắng một chút.
Nhỡ đâu không cần dựa vào việc thắng Lê Đàn trung học để giành tư cách khảo hạch cấp học phủ, mà trực tiếp đậu học phủ đỉnh cấp bằng điểm văn hóa cũng không phải là không được.
Dù sao tri thức Ngự Thú cao trung khác biệt trời vực so với cấp hai, khoảng cách thi tốt nghiệp trung học còn ba năm, chẳng phải là cứ ôm sách làm đề sao, Kiều Tang cảm thấy mình không có vấn đề.
Kết quả mới xem nửa tiếng Kiều Tang tâm tư đã không còn ở trong sách.
Nàng nhớ tới buổi sáng Trịnh Bảo Long nói về vòng loại thi đấu ngự thú toàn quốc.
Bàn tay vàng của mình cộng thêm thiên phú của Nha Bảo và Tiểu Tầm Bảo, muốn giành chiến thắng trong vòng loại thi đấu ngự thú toàn quốc giống như không phải là không làm được.
Dù sao những người tham gia trận đấu này đều là học sinh cấp ba cùng độ tuổi, một chiêu kỹ năng cao giai Hỏa Tinh Vũ của Nha Bảo đoán chừng liền có thể miểu sát một mảng lớn.
Nếu có thể thắng thì việc gì mình còn phải học vẹt ba năm, trực tiếp được tuyển thẳng chẳng phải thơm hơn sao?
Kiếp trước cũng đâu phải không có học thần lớp 10 đã được học phủ đỉnh cấp tuyển thẳng, đời này người như vậy vì sao không thể là mình?
Nghĩ như vậy, Kiều Tang không đọc sách được nữa, đi đến trước mặt tiểu Tầm Bảo quỷ đang đội nón trò chơi ảo, đứng định năm giây.
"Tìm?"
Tiểu Tầm Bảo quỷ tháo nón trò chơi ảo xuống vẻ mặt mờ mịt.
Còn chưa tới hai tiếng mà. . .
Nón trò chơi ảo có thể cảm ứng ngoại giới, nếu có người ở trong vòng một mét, giao diện của nón trò chơi ảo sẽ hiển thị nhắc nhở.
"Ta cảm thấy luyện tập Hắc Ám Khống Ảnh có thể thả một chút, chúng ta trước học Quỷ Hỏa xong." Kiều Tang nói.
Dùng nón trò chơi ảo học được Hắc Ám Khống Ảnh bản thân đã là một chuyện giống như đánh bạc, mà hiện tại không học được cũng không sao, có thể Quỷ Hỏa thật sự là kỹ năng nhất định phải học ở giai đoạn sơ cấp.
Nếu như không tham gia vòng loại thi đấu ngự thú toàn quốc thì dễ nói, nhưng muốn tham gia thi đấu này còn muốn đạt thành tích tốt, thì không thể không cân nhắc thực lực của tiểu Tầm Bảo quỷ.
Dù sao người có thể tham gia chung kết vòng loại thi đấu ngự thú toàn quốc cuối cùng đều là học sinh cấp ba có hai con sủng thú trung cấp.
Chỉ có một mình Nha Bảo đối đầu với bọn họ, rất dễ bị bọn họ nghiên cứu kỹ toàn diện, coi như thực lực Nha Bảo cường hãn, một khi gặp khắc chế thuộc tính hoặc gặp đối thủ phân tích chiến thuật chính xác, thì vẫn có khả năng chiến bại.
Nghĩ cẩn thận lý do này làm tiểu Tầm Bảo quỷ sớm phát triển mạnh mẽ lên mới đúng...
"Tìm..."
Tiểu Tầm Bảo quỷ nghe như sấm sét giữa trời quang.
"Sau này mỗi ngày chúng ta hấp thụ tài liệu, lúc nào vòng tròn không hấp thụ được thì nghỉ ngơi." Kiều Tang nói.
Vòng tròn mỗi ngày hấp thụ năng lượng đạt đến một mức độ nhất định đều sẽ bão hòa, cũng không thể hấp thụ không hạn chế.
"Tìm kiếm."
Tiểu Tầm Bảo quỷ chỉ vào nón trò chơi ảo.
Kiều Tang trả lời: "Mỗi ngày ngươi đều phải hấp thu tài liệu, lại muốn luyện tập thôi miên thuật cùng niệm lực, quá mệt mỏi, Hắc Ám Khống Ảnh cứ tạm thời không luyện, chúng ta phải kết hợp cả làm và nghỉ."
"Tìm!"
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm Bảo quỷ nghe xong lập tức vỗ ngực biểu thị mình không sợ mệt.
Trong một thoáng, Kiều Tang cảm thấy như thấy bóng dáng Nha Bảo trên người tiểu Tầm Bảo quỷ, nhưng nghĩ lại, tiểu Tầm Bảo quỷ đâu phải loại tính cách này. . .
"Ngươi sẽ không phải bị nghiện rồi chứ?" Kiều Tang hoài nghi hỏi.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm Bảo quỷ tranh thủ thời gian lắc đầu phủ nhận.
Sao có thể chứ, nó chỉ cảm thấy mình vẫn còn rất nhiều thời gian rảnh có thể làm chuyện khác mà thôi!
Kiều Tang nghĩ một chút rồi nói: "Vậy sau này vòng tròn của ngươi hấp thu thêm kỹ năng xong, còn thời gian thì dạy Nha Bảo học Thuấn Di đi."
Thể lực của sủng thú dù luyện được tốt, tốc độ luyện được nhanh thì cũng không có một kỹ năng nào hữu dụng cả.
Coi như trở thành con sủng thú chạy nhanh nhất trong trường thì để làm gì?
Trong lúc đối chiến, tốc độ cao xoay tròn, điện quang lóe lên, công kích Liệt Diễm cái nào cũng không thể so với việc chạy bộ nhanh hơn.
Nếu nói về tốc độ, Thuấn Di tự nhiên là mạnh nhất, trong chiến đấu bất kể là né tránh hoặc tiến hành tiêu hao đối thủ, đều là tuyệt kỹ vô song.
Nha Bảo nếu có thể học được thì đương nhiên là tốt nhất.
"Tìm..."
Tiểu Tầm Bảo quỷ tròn mắt.
Nó chưa từ bỏ ý định lại chỉ vào mũ giáp.
"Tìm kiếm?"
Kiều Tang trả lời: "Chờ khi nào ngươi học được Quỷ Hỏa xong thì sẽ tiếp tục học Hắc Ám Khống Ảnh."
Vừa dứt lời, tiểu Tầm Bảo quỷ không một chút chậm trễ, liền lấy vòng tròn xuống rồi lấy ra những tài liệu cần thiết cho Quỷ Hỏa bày ra.
Kiều Tang: ". . ."
Quả nhiên là bị nghiện rồi. . .
PS: Cảm ơn nông dân chuyên trồng hoa Ất, mứt cánh hoa hồng, 20200623132117479 các lão bản đã khen thưởng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận