Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 143: Nhiệm vụ (length: 8038)

Kiều Tang hít thở sâu một hơi, nện bước chân nặng nề đi vào Thủy Lộ Á Nạp trước mặt.
Tâm tình của nàng rất lộn xộn.
Tại một mảnh hỗn độn trong đình viện, tại Nha Bảo mặt mũi tràn đầy đắc ý muốn tán dương biểu lộ cùng tiểu Tầm Bảo quỷ không ngừng đâm Thủy Lộ Á Nạp cái đuôi cử động bên trong.
Nàng muốn tĩnh tĩnh.
Nếu hiện tại Ngự Thú Điển có trang thứ ba trắng trống, nàng xác định vững chắc sẽ thừa dịp Thủy Lộ Á Nạp ngất đứng không khế ước thử một chút.
Đáng tiếc không có.
Liên tục trải qua hai lần chuyện như vậy, nàng đã không có chút tự tin nào lại cùng Thủy Lộ Á Nạp giữ gìn mối quan hệ...
...
Thủy Lộ Á Nạp sau khi tỉnh lại nhìn cảnh tượng trước mắt ngây ngẩn cả người, trước mắt là màu lam quen thuộc, nó không tự giác cái đuôi lắc lư mấy lần.
Lại là trong nước...
Nó nổi lên mặt nước, một đôi mắt nửa lộ trên mặt nước.
Không ai.
Chủ nhân mới đến cùng hai con sủng thú kia đều không ở.
Thủy Lộ Á Nạp cái đuôi khẽ quẫy, muốn trở về trong ao.
Đúng lúc này, ánh mắt nó liếc qua thấy bên cạnh ao có một vật quen thuộc.
Du gần xem xét, Thủy Lộ Á Nạp sửng sốt một chút.
Là một bình sữa bò.
Trong phòng khách.
Kiều Tang đang lắp đặt chiếc gương toàn thân cực lớn vừa được chuyển đến.
Trong nhà có gương toàn thân vui nhất không nghi ngờ gì chính là Nha Bảo.
Chờ gương được lắp xong, Nha Bảo cẩn thận từng li từng tí dùng niệm lực nhẹ nhàng đưa nó đặt ở vị trí có ánh sáng tốt nhất cạnh bức tường kính.
Nhìn trong nước mờ ảo và nhìn trong gương HD cảm nhận hoàn toàn không giống nhau.
Nha Bảo nửa ngồi trước gương lại một lần nữa chìm đắm vào vẻ soái khí của mình.
Một bên khác.
"Ngươi cứ khống chế đồng tiền này, lúc nào mệt thì buông ra." Kiều Tang cầm đồng tiền trong tay nói với tiểu Tầm Bảo quỷ.
Tiểu Tầm Bảo quỷ đã đầy tháng, hôm nay chính là ngày huấn luyện chính thức đầu tiên của nó.
"Tìm~"
Tiểu Tầm Bảo quỷ gật đầu, duỗi ra một móng vuốt nổi lên lam quang.
Rất nhanh dưới sự khống chế của niệm lực, đồng tiền bay lên không trung.
Kiều Tang thấy thế rất hài lòng, một số sủng thú khi mới bắt đầu huấn luyện sẽ có tâm lý bài xích, không chịu hợp tác, tiểu Tầm Bảo quỷ chưa từng huấn luyện qua khiến nàng có chút lo lắng.
Hiện tại xem ra, lo lắng này là thừa.
Kiều Tang yên tâm ngồi xuống, lấy điện thoại di động ra tìm xem chỗ nào có cửa hàng bán ngay cả cọng cỏ và u diễm quả thực thể.
Bên này, tiểu Tầm Bảo quỷ khống chế đồng tiền không lâu sau bắt đầu nhàm chán.
Nó vô ý thức giật giật móng vuốt đang dùng niệm lực.
Theo ngón tay nó đong đưa, đồng tiền xoay tròn di chuyển vòng quanh.
"Tìm~"
Mắt tiểu Tầm Bảo quỷ sáng lên bắt đầu đong đưa ngón tay trên phạm vi lớn.
Đồng tiền theo động tác của nó một chút bay lên trần nhà, lập tức cấp tốc hạ xuống, sắp chạm sàn nhà mới khó khăn lắm dừng lại, sau đó lại vội bắn tới trước mặt Nha Bảo.
Đồng tiền đột nhiên xuất hiện khiến Nha Bảo tỉnh khỏi vẻ soái khí của mình.
Nó quay đầu nhìn Tiểu Đệ nhà mình.
"Tìm!"
Tiểu Tầm Bảo quỷ khiêu chiến.
"Nha!"
Ánh mắt Nha Bảo thay đổi, biểu thị chấp nhận khiêu chiến.
Rất nhanh, mắt nó nổi lên lam quang.
Khi Kiều Tang xác định được vị trí của cửa hàng thực thể, cất điện thoại xuống ngẩng đầu lên thì lập tức trợn tròn mắt.
Chỉ thấy trong phòng khách, đầu TV, điều khiển, cốc, cây xanh, gối ôm, hết thảy các vật có thể nhìn thấy bằng mắt thường đều lơ lửng giữa không trung.
Đầu óc Kiều Tang đơ ra hai giây.
Tiểu Tầm Bảo quỷ là sủng thú sơ cấp, niệm lực cũng chỉ mới nhập môn, không thể điều khiển nhiều đồ vật như vậy được.
Ngoài Nha Bảo ra, nàng không nghĩ rằng còn có ai có thể làm ra chuyện này.
Nàng cứng đờ quay đầu, quả nhiên thấy mắt và thân Nha Bảo đều nổi lên lam quang, còn Tiểu Tầm Bảo đối diện, từ trước một ngón tay lam quang cũng đã chuyển thành toàn thân.
Hai đứa này...
Kiều Tang hít một hơi sâu cố gắng bình phục tâm tình.
Không trách chúng nó, hai đứa cộng lại nửa tuổi cũng chưa tới, có thể biết cái gì?
Lúc này cần Ngự Thú Sư cẩn thận dạy bảo chúng nó.
Kiều Tang nghĩ vậy thì tâm tình tốt lên nhiều, sắc mặt dịu lại, vừa định nhẹ nhàng mở lời thì một giây sau nàng phát hiện hai chân mình bay lên không, rời khỏi ghế sô pha.
"..."
"Hai người các ngươi dừng lại cho ta!!!"
...
Những ngày tiếp theo, huấn luyện coi như đã vào quỹ đạo.
Mỗi ngày trước khi đến trường, Nha Bảo đều sẽ thả một phân thân ở nhà, đợi đến khi cách một khoảng nhất định phân thân biến mất rồi dùng niệm lực đi thẳng tới trường.
Trên đường về nhà cũng dùng niệm lực, thỉnh thoảng ở nhà còn cùng tiểu Tầm Bảo quỷ dùng niệm lực chơi đùa.
Liên quan đến điểm số niệm lực dần dần tăng cao, độ thành thạo đã đạt Tiểu Thành, đồng thời mỗi ngày tăng thêm ổn định hơn 200 điểm độ thành thạo đang tiến đến Đại Thành.
Hỏa Hoa cũng đạt đến áo nghĩa đỉnh phong vào ngày thứ năm dọn nhà.
Niệm lực và thuật thôi miên của tiểu Tầm Bảo quỷ đều đã thành công luyện đến tinh thông.
Thuật thôi miên thi triển lên người Nha Bảo, Nha Bảo là sủng thú trung cấp, tinh thần lực vượt xa tiểu Tầm Bảo quỷ, cũng không dễ dàng bị thôi miên.
Cho dù thi triển nhiều lần có chút hiệu quả cũng sẽ bị ý chí lực cường đại của Nha Bảo tránh thoát, tiện thể rèn luyện thêm tinh thần lực.
Mọi chuyện đều đang phát triển theo hướng tốt.
Trừ một chuyện... Quan hệ với Thủy Lộ Á Nạp...
...
Một tuần sau.
7 giờ 22 phút sáng.
Kiều Tang mở mắt ra đã thấy Nha Bảo bình tĩnh dùng Hỏa Diễm thân thể sấy khô nước đọng trên người.
Khoảng thời gian này, sáng nào Nha Bảo cũng toàn thân ướt đẫm, nó từ lúc đầu táo bạo đến sau đã quen dần.
Bây giờ đang tắm cũng không tìm nhiều viện cớ.
Thủy Lộ Á Nạp cũng chẳng khá hơn chút nào, nhiều lần Kiều Tang chỉ cần hơi lơ đãng việc của mình là Nha Bảo liền chạy ra đình viện xả kỹ năng một trận.
Sau đó Thủy Lộ Á Nạp lại hôn mê...
Không chỉ có vậy, mỗi lần nó hôn mê xong, Nha Bảo còn muốn chạy tới bắt nàng đi xem, khoe khoang chiến tích của mình.
Kiều Tang từ lúc đầu kinh hoảng, càng về sau sụp đổ rồi đến cuối cùng chết lặng, quá trình biến đổi tâm lý này có thể nói là lên xuống chập chùng.
Bất quá có một chuyện Kiều Tang không rõ, Thủy Lộ Á Nạp mỗi ngày đều bị bắt nạt như thế, vì sao vẫn còn chịu ở lại trong cái nhà này.
Bên ngoài tuy nguy hiểm nhưng nào có nguy hiểm bằng việc mỗi ngày đều phải kiên trì đi đánh nhau với Nha Bảo...
Gạt bỏ mớ ý nghĩ lung tung, Kiều Tang đi tới trường học.
Trong sân huấn luyện.
"Kiều Tang, Fire Vortex tầm bắn luyện đến đâu rồi?" Vương Dao cười hỏi.
"Luyện vẫn ổn." Kiều Tang trả lời.
Hiện tại giáo đội vẫn tập trung vào huấn luyện kỹ năng áp súc, ngoài việc luyện tập cho Nha Bảo ở trường ra, về nhà nàng căn bản không luyện.
"Tôi đã bảo cô rồi mà, Tiểu Viêm nhà tôi hiện tại đã đạt yêu cầu huấn luyện, có thể trăm phần trăm đánh trúng mục tiêu cách 30 mét." Vương Dao nhẹ giọng nói.
Lần trước, tầm bắn của Đại Viêm tước gần bia đỏ nhưng chưa tới, kỹ năng áp súc này mới bắt đầu thì dễ, càng về sau càng khó tiến bộ.
"Không tệ a, trong chỗ này, chắc cô là người đầu tiên đạt yêu cầu của Trịnh Bạo Long nhỉ." Kiều Tang nói: "Nếu hôm nay kiểm tra, chắc chỉ có mình cô là không bị ông ta mắng."
"Thì cũng phải tính cả cô nữa." Vương Dao cười nói: "Bất quá hôm nay sẽ không kiểm tra đâu."
"Vì sao?" Kiều Tang khó hiểu nói.
"Chúng ta cứ một khoảng thời gian lại phải đi làm nhiệm vụ, tính toán thời gian thì đúng là hôm nay." Vương Dao đáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận