Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 917: Số 53 bí cảnh (hai hợp một) (1) (length: 7706)

"Từ Cát Hồng" hỏi: "Chúng ta khi nào đi vào?"
"Còn có một người, chờ hắn đến chúng ta liền đi." Kiều Tang trả lời.
Michaela giả bộ như không biết rõ tình hình, vẻ mặt dò hỏi:
"Là cấp bậc gì Ngự Thú Sư, phụ trách phương diện nào?"
"Cấp độ F, 15 tuổi, gọi Quách Duệ Đủ, còn là một học sinh." Kiều Tang ngắn gọn nói: "Lần này mục đích chủ yếu chính là đi vào giúp hắn tìm sủng thú bị bắt."
Mấy ngày nay, Nhạc Nhạc, hạt giống Ngự Thú Sư, gọi điện thoại tìm nàng hàn huyên mấy lần, tin tức biết được có càng toàn diện một chút.
Michaela giữ nguyên thiết lập nhân vật ít nói, không truy hỏi thêm.
"Ngươi vì cái gì nhận nhiệm vụ này?" Kiều Tang hỏi.
Đồ vật ở các tinh cầu khác giá trị đích thật là cao hơn không ít, nhưng đối phương dù sao cũng là một Ngự Thú Sư cấp B, đồ tốt chắc chắn đã thấy nhiều, thoải mái nhận nhiệm vụ như vậy, ngay cả nội dung nhiệm vụ chủ yếu, cần phụ trách cái gì cũng không hỏi, khó tránh khỏi có chút quá mức dễ dàng.
Michaela bình tĩnh nói: "Ta vừa vặn phải vào bí cảnh số 53, cũng cần một vật của Siêu Túc Tinh, nên nhận."
Kiều Tang sững sờ một chút, nhíu mày, nhịn không được hỏi: "Ngươi tiến bí cảnh số 53 muốn làm gì?"
Nàng chỉ đơn giản muốn tìm một đồng đội cùng làm nhiệm vụ, nếu như đồng đội này có việc riêng phải làm, làm chậm trễ tiến độ tìm kiếm hạt giống của Nhạc Nhạc, vậy nàng phải cân nhắc xem có nên cùng hành động hay không.
Không ổn, cái cớ giống như tìm sai. . . Michaela nhìn thấy biểu lộ của Kiều Tang, trong lòng hơi hồi hộp một chút, ngoài mặt vẫn giữ vẻ cao lãnh nói:
"Làm gì là chuyện riêng của ta, nhưng ngươi cứ yên tâm, ta sẽ chỉ hành động vào lúc nghỉ ngơi, sẽ không làm chậm trễ chuyện của ngươi."
Vậy thì tốt. . . Kiều Tang lộ ra nụ cười: "Ta không có ý đó."
Không, ngươi chính là ý đó. . . Michaela thầm nghĩ.
"Tìm kiếm ~"
Tiểu Tầm bảo ẩn thân, trở về bên người Ngự Thú Sư của mình.
Khó trách nó nhìn hồi lâu không phát hiện ra sơ hở, thì ra người này căn bản không phải lão sư Ngự Thú Sư nhà mình.
Nó đã nói rồi, nếu là giả thì nó làm sao có thể không nhìn ra.
Chờ một lúc, điện thoại rung lên.
Kiều Tang cầm lên xem.
Điện báo hiển thị: Bí cảnh số 53.
Nàng nhìn quanh một lượt, rất nhanh thấy một nam sinh đang đeo ba lô leo núi, cầm điện thoại áp vào tai, bên cạnh còn có hai người nam nữ tay xách nách mang.
Nhìn là biết một nhà ba người.
Kiều Tang bỏ điện thoại xuống, đi tới, gọi:
"Quách Duệ Đủ."
Nam sinh quay đầu lại, sửng sốt một chút, sau đó thấy gạo nếp già bên cạnh, thử hỏi:
"Kiều Ngự Thú Sư?"
Michaela: ". . ."
Thanh âm của ngươi không nhận ra sao. . . Kiều Tang hắng giọng: "Là ta."
Quách Duệ Đủ tại chỗ ngây ra.
Mẹ Quách nhanh chóng phản ứng lại, vội nói:
"Thật là, ngài nhìn còn rất trẻ, nên nó mới nhận nhầm."
Bố Quách liên tục gật đầu: "Đúng vậy đúng vậy!"
Nói rồi, vỗ một cái vào đầu con trai.
Đây là trẻ tuổi sao! Rõ ràng nhìn cũng không khác gì mình! Quách Duệ Đủ thầm gào trong lòng.
Không phải nhìn trẻ, là ta bản thân đã trẻ. . . Kiều Tang thầm nhủ, cũng không báo tuổi thật của mình, nói:
"Đã tới rồi thì chúng ta đi thôi."
Mẹ Quách buông gói đồ lớn, đưa Tiểu Bao tới: "Kiều tiền bối, lần này con của ta phải nhờ vào ngài, trong này là chút đồ chúng tôi chuẩn bị cho ngài, khi sủng thú của ngài nhàm chán có thể cho chúng ăn vặt."
Phần bên trên có thể nhìn thấy hộp được đóng gói tinh mỹ.
Kiều, tiền bối? Kiều Tang ngớ ra, sau đó khoát tay:
"Không cần không cần."
"Ngài nhất định phải nhận." Bố Quách dùng giọng điệu nhờ vả nói: "Một mình ngài mang con trai của tôi vào bí cảnh chắc chắn vất vả. . ."
Không chờ ông nói hết lời, Kiều Tang ngắt lời:
"Không phải mình tôi, vị Ngự Thú Sư này cũng đi."
Mẹ Quách ngượng ngùng nói:
"Xin lỗi, tôi chỉ chuẩn bị có một phần."
Bố Quách nói: "Chờ các ngươi ra, tôi nhất định sẽ chuẩn bị một phần cho vị Ngự Thú Sư này!"
Michaela nhớ mình phải giữ vai, cao lãnh cự tuyệt: "Ta không cần."
Bố Quách, mẹ Quách cũng không miễn cưỡng, theo bọn họ nghĩ, Kiều Tang là người tiếp nhiệm vụ của đại lão cấp B kia, nàng mới là người chủ đạo.
"Vậy Kiều tiền bối, ngài nhất định phải nhận." Mẹ Quách đẩy đồ trong tay về phía trước.
Cảm giác này sao giống như người nhà bệnh nhân đã thanh toán tiền phẫu thuật rồi vẫn còn cố muốn đưa quà cho bác sĩ để cầu an tâm vậy. . . Kiều Tang nghiêm mặt nói:
"Ta đã nhận nhiệm vụ này thì sẽ hoàn thành tốt, cũng sẽ phụ trách sự an toàn của hắn, đồ vật thì không nhận."
Nói rồi, cầm điện thoại lên cố ý liếc đồng hồ, nói:
"Không còn sớm, chúng ta lên đường thôi."
Quách Duệ Đủ nhấc mấy bao lớn lên, vội vàng đi đến cạnh Kiều Tang.
Mẹ Quách muốn nói lại thôi: "Vậy những thứ này. . ."
Kiều Tang một thân chính trực: "Ta đã nói, ta sẽ không nhận."
"Ta không có ý đó." Mẹ Quách ra hiệu mắt cho mấy bao lớn dưới đất và trong tay bố Quách: "Ta nghe nói bí cảnh số 53 chênh lệch nhiệt độ ngày đêm rất lớn, nên quần áo gì đó chuẩn bị thêm chút. . ."
Kiều Tang: ". . ."
Bố Quách cẩn thận hỏi:
"Những thứ này, có thể mang vào không?"
Không thể, đi vào bí cảnh đâu phải đi du lịch, sao lại mang nhiều đồ như vậy. . . Nhìn vẻ mặt khẩn cầu của bố Quách, mẹ Quách, Kiều Tang thở dài trong lòng, nói:
"Không sao, ta vừa vặn có một con sủng thú có thể chứa đồ."
"Tìm kiếm ~"
Vừa dứt lời, Tiểu Tầm Bảo xuất hiện, nghịch nghịch tóc.
Không sai, chính là nó.
"Vậy thì tốt quá!" Bố Quách, mẹ Quách cảm kích nói.
Tiểu Tầm Bảo tháo vòng tròn ra, khống chế bỏ từng gói đồ vào.
"Ngươi phải nghe lời hai vị Ngự Thú Sư đấy."
"Ăn cái gì cũng đừng kén ăn như ở nhà, hai vị Ngự Thú Sư ăn gì ngươi liền ăn nấy."
"Nhiệt độ chênh lệch ngày đêm lớn, nhớ mặc thêm quần áo."
Bố Quách, mẹ Quách dặn dò không ngừng, trong ánh mắt đầy vẻ không muốn và hơi lo lắng.
Bọn họ dù cũng là Ngự Thú Sư, nhưng chỉ vừa đúng chuẩn ký khế ước sủng thú, đều không có vào bí cảnh, không ngờ bây giờ con trai chưa trưởng thành đã phải vào.
"Cha mẹ yên tâm, con nhất định sẽ nghe lời Kiều tiền bối." Quách Duệ Đủ chân thành nói.
Ba người quyến luyến chia tay.
Không ngờ bây giờ mình cũng thành tiền bối. . . Kiều Tang nghe đối thoại của họ, trong lòng cảm thán, sau đó cất bước đi về phía miệng vào của bí cảnh số 53.
Michaela và Quách Duệ Đủ theo sau.
Trên đường đi, Quách Duệ Đủ thỉnh thoảng liếc về phía Kiều Tang.
Nói thật, cho dù là hiện tại, cậu vẫn còn hơi kinh ngạc trước sự trẻ trung của vị Kiều tiền bối này.
Mà lại. . . Ánh mắt Quách Duệ Đủ bất giác rơi vào người Nha Bảo.
Cậu luôn cảm thấy con sủng thú này nhìn rất quen, như đã gặp ở đâu rồi. . .
Lối vào bí cảnh.
Người đi vào cơ bản đều đi theo nhóm, cách thức tiến vào đều là ngồi trên người sủng thú hệ phi hành đi vào.
Kiều Tang nhớ lại tin tức mình tìm hiểu được trên diễn đàn mấy ngày trước, nói:
"Điểm dừng chân khi vào bí cảnh này là ngẫu nhiên, chúng ta nếu không muốn tách ra thì phải ngồi cùng trên sủng thú rồi tiến vào."
"Rõ!" Quách Duệ Đủ nghiêm túc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận