Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 196: Vấn đề không lớn (length: 8567)

Hắc ám khống ảnh, kỹ năng cao cấp.
Cái gì là kỹ năng cao cấp?
Chính là kỹ năng mà học sinh cấp ba cơ bản không liên quan gì đến.
Tất cả mọi người vừa mới trở thành Ngự Thú Sư không lâu, còn đang từ từ thăm dò làm sao bồi dưỡng cho sủng thú ăn ý.
Về phương diện kỹ năng, học sinh cấp ba bình thường học được kỹ năng cấp thấp cũng phải so đo, cân nhắc tới lui xem cơ sở huấn luyện sủng thú nhà ai phù hợp hơn.
Học sinh chuyên ban thì cùng lắm là bỏ công sức vào việc làm thế nào để vận dụng khéo léo hơn các kỹ năng cấp thấp và trung cấp.
Lúc này ngươi nói với ta sủng thú của ngươi học được kỹ năng cao cấp? !
Nếu như là một vị Ngự Thú Sư chuyên nghiệp cấp cao hoặc một vị huấn luyện sư có danh tiếng không nhỏ để sủng thú cấp thấp học được kỹ năng cao cấp thì bọn họ có lẽ sẽ không kinh ngạc đến thế.
Nhưng một mình ngươi, còn là tân sinh chưa nhập học lớp 10, khế ước sủng thú thứ hai vẫn còn ở giai đoạn sơ cấp mà học được kỹ năng cao cấp? ! !
Vương Dao bọn người trực tiếp đơ người.
Mẹ nó đây là người sao? !
Không phải người, Kiều Tang tranh thủ thời gian bảo Tầm Bảo quỷ nhỏ dừng lại.
Nếu như nó mà còn tiếp tục vòng thì Nha Bảo có khi lại muốn hôn mê.
"Tìm ~ "
Tầm Bảo quỷ nhỏ dừng lại, mặt đầy vô tội.
Thể hiện kỹ năng của mình, tiện thể giúp Nha Bảo đại ca rèn luyện, không phải là tốt sao?
"Nha..." Nha Bảo mắt lấp lánh ánh sao, thân thể lắc lư hai lần mới tỉnh táo lại, đứng vững.
Nó nghe thấy Tầm Bảo quỷ nhỏ, không nhịn được giơ một móng vuốt lên đập vào đầu Tầm Bảo quỷ nhỏ.
"Nha Nha!"
Ngươi ít nhất phải báo trước một tiếng chứ!
"Tìm ~ "
Tầm Bảo quỷ nhỏ xấu hổ gãi gãi đầu, sau đó lấy vòng tròn xuống, lấy ra bình dược tươi mát mới mua hôm qua, hai móng dâng lên.
"Nha."
Nha Bảo lộ ra vẻ "Ngươi cũng coi như biết sai, có thể sửa đổi".
Vừa định vươn móng vuốt nhận lấy thì Kiều Tang đã nhanh tay đoạt lấy bình dược tươi mát.
"Nha?"
Nha Bảo vẻ mặt mờ mịt.
"Dược này là dùng khi ngươi buồn nôn, thấy chóng mặt, bây giờ ngươi thấy buồn nôn, chóng mặt sao?" Kiều Tang nghiêm trang nói.
"Nha..."
Nha Bảo cảm thụ một chút, lắc đầu.
"Thế là được rồi, chúng ta chỉ mua mấy bình thôi, phải dùng vào lúc cần dùng, bằng không không bao lâu nữa lại phải đi mua." Kiều Tang tận tình khuyên bảo.
Mặc dù bây giờ có tiền, nhưng cũng nên tiết kiệm vẫn là phải tiết kiệm...
"Nha."
Nha Bảo gật gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu, ai bảo Ngự Thú Sư nhà nó nghèo quá.
Bên này Hứa Á Kiệt đã hoàn hồn trước, nhìn Tầm Bảo quỷ nhỏ với vẻ mặt không thể tin nói: "Hắc ám khống ảnh! Thật sự là hắc ám khống ảnh!"
"Ngọa Tào! Cái này mà để Trịnh Bạo Long biết thì hắn còn không trực tiếp cúng bái ngươi!" Thi Cao Phong thực sự ghen tị đến phát điên.
Vương Dao vẫn là dáng vẻ mất hồn mất vía.
"Ta không có lừa các ngươi đấy chứ." Kiều Tang cười nói.
"Không có không có!" Hứa Á Kiệt và Thi Cao Phong vô cùng ăn ý cùng lắc đầu.
"Vậy các ngươi bắt đầu đi." Kiều Tang làm động tác mời.
"Tìm ~ "
Tầm Bảo quỷ nhỏ một mặt mong đợi nhìn hai người bọn họ.
Thi Cao Phong ngẩn người, lập tức không kịp phản ứng: "Bắt đầu cái gì?"
Kiều Tang trừng mắt nhìn, nói: "Không phải một người bảo là đứng chổng ngược tiêu chảy, một người bảo sau khi đứng chổng ngược tiêu chảy lại dùng dầu gội đầu đắt tiền sao?"
Thi Cao Phong: "..."
Hứa Á Kiệt: "..."
Im lặng một lúc, Thi Cao Phong xấu hổ cười: "Chúng ta chỉ đùa thôi, ngươi không thực sự muốn xem đấy chứ."
Kiều Tang gật đầu: "Ta muốn xem."
Thi Cao Phong và Hứa Á Kiệt sợ đến ngây người, vô thức che quần lại, bọn họ không nghĩ đến Kiều Tang lại muốn xem thật.
Kiều Tang thấy thế giơ tay ra, nói: "Kỳ thật các ngươi không cần đứng chổng ngược tiêu chảy cũng được, chỉ cần đáp ứng ta một điều kiện khác."
"Tìm kiếm ~ "
Tầm Bảo quỷ nhỏ bĩu môi, lộ ra vẻ tiếc nuối.
Nó thực sự rất muốn xem.
"Ngươi nói đi!" Thi Cao Phong và Hứa Á Kiệt nhìn thấy vẻ mặt của Tầm Bảo quỷ nhỏ, sợ đến run rẩy, đồng thanh nói.
"Hứa Á Kiệt, ta còn chưa nghĩ ra, ngươi thì đem bình đánh giá sao lần trước của Huyễn Thủy bảo bảo cho rút lại đi." Kiều Tang thừa cơ nói ra mục đích cuối cùng của mình.
Hứa Á Kiệt thở phào nhẹ nhõm.
Thi Cao Phong thì ngẩn người hồi lâu: "Ngươi bị mua chuộc rồi hả?"
Khóe miệng Kiều Tang giật giật, giải thích: "Chỉ là làm giao dịch thôi."
Thi Cao Phong giằng co một hồi, đột nhiên ngẩng đầu nói chân thành: "Hay là ta biểu diễn cho ngươi xem nhé!"
Nói xong làm bộ như muốn kéo quần xuống.
"Huynh đệ! Bình tĩnh! Ngươi suy nghĩ kỹ đã!" Hứa Á Kiệt sợ quá tranh thủ thời gian ngăn động tác của hắn lại.
Kiều Tang vẻ mặt bình tĩnh nhìn Thi Cao Phong diễn trò, nói: "Ngươi cởi, ngươi dám cởi ta liền dám nhìn."
Nàng làm gì tin hắn thật sự dám cởi, coi như hắn cởi nàng cũng không tin hắn dám rồi, lui một vạn bước nói hắn thật kéo, nàng cũng không tin hắn dám dùng dầu gội đầu đắt tiền.
Về chất lượng tâm lý mặt dày vô sỉ của một học sinh trung học thì Kiều Tang vững như bàn thạch.
Thi Cao Phong không ngờ Kiều Tang nhìn bề ngoài thì có vẻ dịu dàng như vậy mà bên trong lại buông thả không bị trói buộc đến thế, bây giờ hắn cởi thì không được, không cởi cũng không xong.
Giằng co một hồi lâu, Thi Cao Phong quyết định chắc chắn.
Không được thì đánh cược một phen! Hắn không tin Kiều Tang thật sự dám nhìn!
Ngay lúc Thi Cao Phong run rẩy để lộ nửa cái mông của mình thì một giọng nói quen thuộc từ phía sau yếu ớt vang lên.
"Thi Cao Phong, cậu đang làm cái gì đấy."
"..."
Cuối cùng thì Thi Cao Phong vẫn là đồng ý sửa lại đánh giá sao.
...
Một ngày huấn luyện đặc biệt này hiệu quả tốt hơn hôm qua rất nhiều.
Nha Bảo dưới sự giúp đỡ của Tầm Bảo quỷ nhỏ, từ việc ban đầu 5 giây không chịu được, đến bây giờ đã có thể liên tục xoay tròn trong 15 giây.
Ngày hôm đó cũng chỉ dùng hai bình dược tươi mát.
Buổi tối, trên đường từ trường về, Kiều Tang ngồi trên người Nha Bảo, lời nói ý nghĩa sâu xa: "Nha Bảo à, chúng ta cố gắng trong vòng bốn ngày tới phải luyện được chiêu Hồi kích vòng bảo hộ thành hình dạng ban đầu, như vậy mới có thể có thêm một chút phần thắng khi nhận lời thách đấu của người khác vào lúc khai giảng."
Nguyên nhân căn bản thực ra là dược tươi mát chỉ đủ dùng bốn ngày...
"Nha!"
Nha Bảo tràn đầy tự tin, hoàn toàn tin tưởng rằng Ngự Thú Sư của nó nói thời gian này là vì muốn chuẩn bị cho những thử thách sau bốn ngày.
...
Kiều Tang không quên chuyện đã hứa với Kim Phi Phàm, nàng bước vào một tiệm sửa điện thoại nhỏ ven đường.
"Ông chủ, sửa điện thoại."
Chủ tiệm nhìn thoáng qua con sủng thú hoa lệ chưa từng thấy bao giờ, rồi lại nhìn thiếu nữ trước mặt, tóc đuôi ngựa, dù mặc quần áo giản dị, nhưng với Viêm Linh khuyển đi cùng, toàn thân lộ ra khí tức phú nhị đại.
Trong đầu hắn hiện lên ba chữ.
Có thể thịt.
Chủ tiệm điện thoại kiểm tra một chút, nhíu mày, làm ra vẻ hơi cân nhắc, sau đó hai tay kết ấn triệu hồi ra một con Chuột Từ Hãn.
Bây giờ làm bất cứ việc buôn bán nào, chỉ cần có sủng thú hỗ trợ, lập tức thể hiện được đẳng cấp, giá cả cũng có thể tăng gấp bội.
"Điện thoại của cô vấn đề hơi lớn đấy." Chủ tiệm nhìn điện thoại rồi nói: "Nhỏ Hung Hãn, xem giúp ta có phải mạch điện có vấn đề không."
Nói rồi hắn đưa điện thoại cho con Chuột Từ Hãn ở bên cạnh.
Nào ngờ Chuột Từ Hãn cứng đờ người, không nhúc nhích, vẻ mặt kinh hãi nhìn về phía thiếu nữ trước mặt.
Chủ tiệm ngẩn người: "Sao thế?"
"T..từ từ!" Mặt Chuột Từ Hãn lộ vẻ sợ hãi.
Kiều Tang nhìn cái đuôi Chuột Từ Hãn hiện lên những tia điện, phỏng đoán đại khái ra vì sao nó có phản ứng này, nàng gãi gãi đầu ngượng ngùng nói: "Có lẽ là cảm ứng được sủng thú hệ U Linh trên người ta chăng."
Chủ tiệm điện thoại lập tức trợn tròn mắt, bắp thịt trên mặt đều run rẩy: "U, U Linh hệ sủng thú..."
"Ừm." Kiều Tang gật đầu nói: "Sủng thú của ta, nó đang ẩn thân."
Chủ tiệm điện thoại: "! ! !"
Năm phút sau.
Chủ tiệm điện thoại cười híp mắt đưa điện thoại tới: "Điện thoại của cô không có vấn đề lớn, cảm ứng không nhạy chỉ là do vấn đề của miếng dán bảo vệ thôi, thay miếng dán mới là được, tổng cộng 10 đồng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận