Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 425.1: Mạc Trân đấu giá hội (length: 12129)

"Sinh vật rất đẹp?"
Kiều Tang nhớ lại một chút cảnh tượng vừa rồi, ý thức được Bạo Nhãn Châu ngư nói tới ai buổi chiều im lặng.
Giờ phút này ánh sáng xanh lục trên thân muối biển thằn lằn đã một lần nữa sáng rõ, đem vẻ mặt nhăn nhó thẹn thùng của Bạo Nhãn Châu ngư chiếu rõ mồn một.
Trong đầu nàng bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ rất không bình thường:
Gã này, sẽ không phải là để mắt tới Lộ Bảo chứ. . .
"Nó nói cái gì?" Khương Tu hiếu kỳ hỏi.
Kiều Tang phiên dịch: "Nó đang tìm Lộ Bảo, có thể là lúc Lộ Bảo vừa mới ở bên cạnh nó nhặt ngầm u tinh đã trêu chọc nó."
"Cái gì? !" Khương Tu biến sắc, hướng về phía muối biển thằn lằn hô lớn: "Tăng tốc tiến lên phía trước!"
"Muối biển!"
Muối biển thằn lằn kêu một tiếng, đột nhiên tăng tốc.
"Châu Châu!"
Bạo Nhãn Châu ngư đầu tiên là ngẩn người, sau đó lộ ra vẻ khó chịu, tương tự tăng nhanh tốc độ.
Trên đường đi, đám sủng thú Thủy hệ cỡ trung và nhỏ bị dọa chạy tán loạn.
"Tìm kiếm!" Tiểu Tầm bảo cầm microphone vẻ mặt hưng phấn.
Đuổi theo lâu như vậy rồi mà vẫn còn đuổi, nó rốt cuộc muốn làm gì. . . Kiều Tang thầm oán trong lòng.
Nếu như mục đích của Bạo Nhãn Châu ngư là Lộ Bảo, vẫn là nên để hai bên tiếp xúc, tuy nói nàng không phải là người đánh giá vẻ bề ngoài, nhưng việc Lộ Bảo thích Nha Bảo cho thấy thẩm mỹ vẫn bình thường.
Sủng thú có tướng mạo kỳ lạ như Bạo Nhãn Châu ngư chắc chắn không phải gu của Lộ Bảo, mà Khương giáo sư đã nói Bạo Nhãn Châu ngư là một nỗi đau đầu, điều đó cho thấy tính khí của nó không ra sao, tính tình của Lộ Bảo cũng không tốt lắm, nếu hai bên bất đồng ý kiến rồi đánh nhau thì làm sao?
Vẻ ngoài không được mà tính tình cũng không tốt.
Không được, tuyệt đối không được. . .
Tiếp tục đuổi theo một đoạn, Khương Tu nhìn Bạo Nhãn Châu ngư đuổi theo không tha mặt đã đen như than, hắn rốt cục nhịn không được mở ba lô ra, tìm kiếm bên trong.
"Đang tìm gì thế?" Kiều Tang hỏi.
"Thiết bị phát tín hiệu dưới đáy biển." Khương Tu vừa tìm vừa đáp.
Thiết bị phát tín hiệu dưới đáy biển ở khu vực Cổ Sương Mù không giống các khu vực khác, vì khu vực Cổ Sương Mù dưới đáy đều là nước nên biện pháp an toàn và liên lạc dưới đáy biển cũng nhiều hơn hẳn những nơi khác.
Thiết bị phát tín hiệu dưới đáy biển đại khái chia làm hai loại.
Một loại là tiếp nhận được ở tháp an toàn trên mặt nước, nơi đó sẽ có người chuyên nghiệp tìm cách cứu viện.
Một loại khác là tiếp nhận tín hiệu của những người cùng mang theo thiết bị phát tín hiệu dưới đáy biển, đây cũng là cách xin giúp đỡ khá phổ biến hiện nay ở khu vực Cổ Sương Mù.
Hiện tại, những người xuống nước ở khu vực Cổ Sương Mù cơ bản ai cũng có một chiếc thiết bị phát tín hiệu dưới đáy biển.
Người mang theo loại thiết bị tín hiệu này có thể tiếp nhận tín hiệu cầu cứu do người khác phát ra trong một khoảng cách nhất định, còn có thể thấy được khoảng cách giữa mình và đối phương là bao xa.
Có muốn hỗ trợ hay không hoàn toàn tùy tâm.
Thời gian đầu, đa số mọi người rất nhiệt tình, chỉ cần tín hiệu phát ra là sẽ đến giúp.
Nhưng về sau, có những người bụng dạ không tốt lợi dụng thiết bị phát tín hiệu dưới đáy biển để lừa người đến rồi cướp bóc.
Cũng có người thực lực bản thân chẳng ra gì nhưng lại tốt bụng, hễ nhận được tín hiệu là đến ngay, cuối cùng lại thành kẻ đưa đầu.
Chuyện này đã khiến cho một thời gian thiết bị phát tín hiệu dưới đáy biển dù ai cũng mang nhưng khi tín hiệu phát đi lại không ai đến hỗ trợ, tạo thành một cảnh tượng thảm thương.
Thế là về sau, thiết bị phát tín hiệu dưới đáy biển được cải tiến, thực hiện chế độ mua theo tên thật, mỗi người chỉ được mua một cái, đối với những tình huống nguy hiểm gặp phải cũng tiến hành phân loại cấp độ, để người tiếp nhận tín hiệu nắm rõ hơn mức độ nguy hiểm mà người phát tín hiệu cầu cứu đang đối mặt.
Cho nên hiện giờ thiết bị phát tín hiệu dưới đáy biển được xem là một trong những công cụ liên lạc phổ biến nhất ở khu vực Cổ Sương Mù.
"Tìm thấy rồi!" Khương Tu nói rồi lấy ra một thiết bị màu trắng có màn hình trong ba lô, nó giống như điện thoại nhưng có thêm rất nhiều thiết bị khác.
Hắn thao tác một chút lên trên.
Một chấm tín hiệu màu xanh lục nhanh chóng lóe lên trên màn hình.
Đợi tín hiệu được phát đi, sắc mặt Khương Tu đã dễ nhìn hơn một chút.
Lại muốn gây sự với Băng Khắc Hi Lộ, nếu không phải giờ bên cạnh có Kiều Tang, hắn thế nào cũng phải tiến hành giáo dục tư tưởng với Bạo Nhãn Châu ngư này.
Giờ chỉ có thể chờ người khác tới.
"Châu Châu!"
Lúc này, Bạo Nhãn Châu ngư cao giọng hét lên một tiếng.
"Nha Nha!"
Nha Bảo phiên dịch kịp thời.
Vậy mà đến bây giờ còn bắt chúng ta chờ nó, đúng là không ngờ, không lẽ không thấy chúng ta không muốn để ý tới nó à. . . Kiều Tang vừa thầm oán trong lòng vừa hỏi:
"Nó cứ đuổi theo chúng ta mãi không thôi, có phải là biết Lộ Bảo ở đây không?"
Khương Tu hơi trầm ngâm, nói:
"Chắc là vậy, mặc dù Băng Khắc Hi Lộ biến mất trước mặt nó, nhưng khí tức lúc đó vẫn còn, nếu không thì cũng sẽ không đuổi theo chúng ta mãi không tha, hơn nữa trước đây nó từng tiếp xúc với những thành viên tham gia hội giao lưu sủng thú hoang dã hệ Thủy, biết sự tồn tại của Ngự Thú Sư."
Thảo nào. . . Kiều Tang tự nhủ trong lòng.
Thấy Kiều Tang nhất thời không lên tiếng, Khương Tu lo lắng nói:
"Ngươi tuyệt đối đừng triệu hồi Băng Khắc Hi Lộ ra, rõ ràng Bạo Nhãn Châu ngư này đang muốn gây sự với Băng Khắc Hi Lộ."
Không, nó để ý Lộ Bảo. . . Kiều Tang gật đầu, còn chưa kịp lên tiếng thì Khương Tu lại nói thêm:
"Lần trước thành viên tham gia hội giao lưu sủng thú hoang dã hệ Thủy vì giữ gìn mối quan hệ với nó đã mang tới một ít bảo thạch hiếm, kết quả gã này cầm bảo thạch xong liền trở mặt không quen biết."
"Châu Châu!"
Lúc này, Bạo Nhãn Châu ngư lại kêu lên một tiếng.
"Nha Nha!"
Nha Bảo tiếp tục phiên dịch.
Cái gì? Nói đồ của Lộ Bảo quên chưa cầm đi, muốn khi gặp lại sẽ trả cho nó. . . Kiều Tang nhìn Bạo Nhãn Châu ngư.
Nhưng đáy biển quá mờ, dù muối biển thằn lằn trên người phát ra ánh sáng xanh lục, nhưng đối với Bạo Nhãn Châu ngư ở ngoài trăm thước chỉ có thể nhìn thấy hình dáng và vẻ mặt sơ sài, không thấy rõ được bất cứ chi tiết gì.
Ở phía bên kia, Khương Tu vẫn tiếp tục kể:
"Bạo Nhãn Châu ngư đặc biệt say mê các loại đồ vật như tinh thể bảo thạch, có sở thích sưu tập loại vật này, ta đoán chừng là vì thấy bảo thạch trên trán Băng Khắc Hi Lộ nên nó mới muốn gây sự."
Lộ Bảo vừa nãy đi nhặt ngầm u tinh, cho nên nói là Bạo Nhãn Châu ngư đang trong tình huống say mê đồ vật tinh thể vẫn còn nghĩ trả ngầm u tinh cho Lộ Bảo, đúng là thích rồi. . .
Nhưng mà hành vi của sủng thú hoang dã quá khó lường, cấp độ viên ngầm u tinh kia cũng không biết là bao nhiêu.
Thôi được, mất thì mất. . . Kiều Tang kiềm chế xúc động muốn triệu hồi Lộ Bảo.
"Giống loài Bạo Nhãn Châu ngư chỉ khi tìm thấy nửa kia mình thích thì tính tình mới có thể tốt lên, còn sẽ đưa ra hết những đồ vật mình thu thập được." Khương Tu nói tiếp:
"Nhìn dáng vẻ nóng nảy của con Bạo Nhãn Châu ngư này thì rõ ràng nó vẫn là con thú độc thân chưa có đối tượng."
Tính tình tốt hơn, còn sẽ giao hết những đồ vật mình thu thập được? ! Sao không nói sớm. . . Kiều Tang xoa xoa hai tay rồi kết ấn.
Khương Tu: "! ! !"
Khương Tu ngây người, cảm giác những gì hắn vừa nói đều như nước đổ lá khoai!
"Băng khắc." Lộ Bảo xuất hiện trong nước.
"Dừng lại! Mau dừng lại!" Khương Tu liều mạng hô.
Muối biển thằn lằn dừng ngay tức khắc.
"Tìm kiếm?" Tiểu Tầm Bảo hơi ngẩn ra, sao không chạy nữa?
Khương Tu hít sâu một hơi:
"Sao ngươi lại triệu hồi Băng Khắc Hi Lộ ra rồi? !"
Đương nhiên là vì xem Bạo Nhãn Châu ngư có đưa ra những thứ nó cất giữ không. . . Kiều Tang nghiêm trang nói: "Vì để hội giao lưu sủng thú hoang dã hệ Thủy được diễn ra thuận lợi."
Hội giao lưu sủng thú hoang dã hệ Thủy cái khỉ gì chứ! Hội giao lưu này cũng là vì Băng Khắc Hi Lộ mà tổ chức sớm thôi! Khương Tu vội vàng kêu lên:
"Mấy thứ đó sao so được với Băng Khắc Hi Lộ! Ngươi mau gọi nó về đi!"
Kiều Tang bình tĩnh nói: "Đừng nóng, ngươi xem kìa."
Khương Tu mắt đỏ hoe nhìn theo, rồi cả người ngơ ngác.
Chỉ thấy Bạo Nhãn Châu ngư đã đến trước mặt Băng Khắc Hi Lộ, mà còn vẻ mặt nhăn nhó khiến người ta không nỡ nhìn thẳng, dùng vây bên cạnh đưa ra một thứ gì đó.
Khương Tu nheo mắt nhìn kỹ một chút.
Bất ngờ nhận ra chính là viên ngầm u tinh mà mình đã vứt ra!
Khương Tu mặt ngơ ngác, hắn hoàn toàn không hiểu tình huống thế nào.
Kiều Tang lúc này cảm thán:
"Bạo Nhãn Châu ngư quả nhiên là thích Lộ Bảo."
Thích Băng Khắc Hi Lộ? Sắc mặt Khương Tu ngẩn ra, rồi gần như bản năng quát lên:
"Ta không đồng ý chuyện hôn sự này!"
Ta cũng không đồng ý. . . Kiều Tang hắng giọng một cái rồi nói: "Ta cũng là nghe ngươi nên mới triệu hồi Lộ Bảo ra, Bạo Nhãn Châu ngư đã thích Lộ Bảo thì chắc sẽ không ra tay, nhân lúc này cứ nói chuyện cho kỹ có lẽ sẽ giúp Bạo Nhãn Châu ngư không còn tùy tiện tấn công người đến sau, nếu không thì cứ để nó đuổi theo mãi cũng không phải là cách."
Khương Tu muốn nói lại thôi, nhưng vẫn không nhịn được nói:
"Đâu có đơn giản như vậy, coi như Bạo Nhãn Châu ngư thích Băng Khắc Hi Lộ, chờ khi Băng Khắc Hi Lộ đi rồi thì nó cũng sẽ lại trở về bộ dạng cũ thôi."
Kiều Tang thầm nhủ, không quan trọng, ta chỉ muốn xem đống bảo thạch tinh thể kia thôi. . .
"Châu Châu ~"
Ở bên kia, Bạo Nhãn Châu ngư sau khi đưa ngầm u tinh thì cả người nhăn nhó, lộ vẻ thẹn thùng kêu một tiếng.
"Băng khắc."
Lộ Bảo mặt cao lãnh, vừa quay đầu đã định đi.
"Châu Châu!"
Bạo Nhãn Châu ngư thấy thế cuống lên dùng vây bên cạnh kéo nhẹ Lộ Bảo lại.
"Băng khắc!"
Lộ Bảo vô tình hất ra.
Lúc này, nước biển phun trào, một cột nước mạnh mẽ đường kính một mét đột nhiên từ đằng xa đánh tới vị trí của Bạo Nhãn Châu ngư.
Giờ phút này Bạo Nhãn Châu ngư đầy mắt chỉ có Lộ Bảo, tính cảnh giác chính là chợt hạ xuống thời điểm, nào chú ý tới cái này.
"Băng khắc!"
Lộ Bảo chú ý tới, nó nhảy lên một cái, dòng nước trong nháy mắt càn quét cái đuôi.
Đón lấy, hung hăng quất vào đánh tới cột nước bên trên.
Cột nước trong khoảnh khắc tan rã, hóa thành đại lượng bọt nước, cùng bốn phía thủy dung hợp.
"Châu Châu..."
Bạo Nhãn Châu ngư nhìn xem Lộ Bảo, thật dài bên cạnh vây cá che lại miệng, lộ ra cảm động đến nhận việc điểm khóc biểu lộ.
Nó tại bảo vệ nó!
"Châu Châu!"
Một giây sau, Bạo Nhãn Châu ngư quay đầu lập tức thử lấy nha, thay đổi hung ác biểu lộ.
Là ai tại công kích nó!
"Lão Khương! Các ngươi mau dẫn lấy Băng Khắc Hi Lộ rời đi! Nơi này giao cho ta!" Một đạo hùng hậu giọng nam tại u ám trong nước vang lên.
Kiều Tang theo thanh âm nhìn lại, thấy được con kia làm cho nàng khắc sâu ấn tượng, răng phát sáng cá mập loại sủng thú.
Khương Tu nhìn người tới, trong lòng vui mừng:
"Là lão Từ đến rồi!"
"Lão Từ?" Kiều Tang hỏi.
"Chính là tổ chức lần này dưới nước hoang dại sủng thú giao lưu hoạt động người." Khương Tu nói ra: "Xem ra hắn là tiếp thu được ta phát ra ngoài tín hiệu."
Hiện tại chính là hữu hảo câu thông thời kỳ mấu chốt, Kiều Tang há có thể để người khác phá hư, nàng cầm qua Tiểu Tầm bảo tay bên trong ống cao giọng nói:
"Khác công kích! Nơi này không có việc gì! Chúng ta chỉ là đang tiến hành giao lưu!"
Đột nhiên xuất hiện thanh âm đem Từ Minh Khánh cả sửng sốt một chút.
Ngọa tào, cái quỷ gì? Đây là cầm microphone đang đọc diễn văn? !
Giao lưu cái gì?
Với ai giao lưu?
Sẽ không là Bạo Nhãn Châu ngư a? !
"Châu Châu!"
Bên này Bạo Nhãn Châu ngư đã thấy răng phát ra ánh sáng răng đấu cá mập.
Nó hé miệng, một đạo tiếp cận với màu xanh lam đậm nước năng lượng trong nháy mắt ngưng tụ.
"Băng khắc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận