Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 596: Ngươi muốn trở về sao? (cho rộng mái hiên nhà mũ dạ Minh chủ thêm canh thứ tư! ) (length: 9081)

Sáng sớm.
Kiều Tang đứng dậy, rời khỏi bàn đọc sách, đi đến bên cửa sổ, "Xoát" kéo hé rèm ra.
Ánh mặt trời chiếu vào gian phòng.
Mở cửa sổ, chạm mặt với Thần Phong mát lạnh thoải mái dễ chịu.
Kiều Tang hít một hơi không khí mới mẻ, sau một đêm đầu óc trong nháy mắt thanh tỉnh không ít.
Nàng quay đầu, vừa định gọi Lộ Bảo đến cho mình một phát chữa trị chi quang.
Nhưng khi quay đầu, ánh mắt liếc thấy con sủng thú trên bệ cửa sổ.
Hả? Sinh sinh thạch sao lại ngủ ở đây... Kiều Tang dùng tay nhấc sinh sinh thạch lên.
Ngủ ngon lành...
Mở tay ra, nhìn thoáng qua dáng vẻ ngủ say của sinh sinh thạch, Kiều Tang quan tâm mà bỏ nó vào trong túi, để nó ngủ tiếp.
Cách thêm vài phút đồng hồ, kéo cửa phòng ngủ ra.
Tiểu Tầm bảo đang trong phòng khách chơi điện thoại, thấy nhà mình Ngự Thú Sư ra, liền tranh thủ thời gian cầm điện thoại di động chạy tới.
"Tìm kiếm ~"
Tiểu Tầm bảo đưa màn hình điện thoại di động về phía Kiều Tang, dùng ngón ngắn chỉ lên phía trên chỗ 95% lượng điện, biểu thị mình không hề chỉ mải chơi.
Ngươi cho rằng ta không biết ngươi đang sạc điện à... Kiều Tang yên lặng nhìn Tiểu Tầm bảo, rồi cầm lấy điện thoại.
Rõ ràng không nói gì, Tiểu Tầm bảo vẫn cảm thấy được ánh mắt nhà mình Ngự Thú Sư có ý tứ, nó chột dạ dời ánh mắt đi.
Sau đó nó thấy trên ghế sofa có sinh sinh thạch đang ngủ.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo lập tức thẳng lưng, chỉ vào sinh sinh Thạch đang trên ghế sofa đầy chính khí kêu lên một tiếng.
Biểu thị mình dùng điện thoại di động đa phần là vì cho nó xem kịch khổ tình, thu thập đồ ăn cho Lão Tứ, toàn là làm chuyện chính sự!
Kiều Tang kinh ngạc nhìn sinh sinh thạch đang ngủ say trên ghế sofa.
Giờ phút này, nàng cảm thấy đầu óc mình có chút lộn xộn.
Không phải, trên ghế sofa là sinh sinh thạch, vậy con trong túi của nàng là ai?
Kiều Tang trầm mặc vài giây, thò tay vào túi, lấy ra sinh sinh Thạch nhị hào.
"Tìm kiếm? !"
Tiểu Tầm bảo nhìn Ngự Thú Sư nhà mình lấy ra con sủng thú, hai mắt mở to.
Đầu nó quay qua quay lại, có chút lạ lẫm nhìn sinh sinh thạch trên ghế sofa, lại nhìn sinh sinh thạch trên tay nhà mình Ngự Thú Sư.
Kiều Tang lần nữa trầm mặc.
Nếu như nói lúc trước còn hơi mông lung, thì giờ thấy hai con sinh sinh thạch cùng xuất hiện trước mắt, chẳng còn gì không hiểu.
Đây rõ ràng là hai con sinh sinh thạch khác nhau.
Nói cách khác, nàng vừa tiện tay nhặt một con sinh sinh thạch hoang dã về...
Hỏng bét, đầu óc đúng là không dùng được rồi, lại làm ra chuyện không bình thường như thế... Kiều Tang tự kiểm điểm bản thân một chút, quyết định đặt con sinh sinh thạch trong tay về chỗ nó vốn ngủ.
Ngay lúc này, con sinh sinh thạch trong tay chậm rãi mở mắt.
"Sinh sinh..."
Sinh sinh Thạch nhị hào tựa hồ còn có chút chưa tỉnh, nó dụi mắt, ngáp một cái buồn ngủ, sau đó mắt đối mắt với Kiều Tang.
"Sinh sinh!"
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, biểu cảm của sinh sinh Thạch nhị hào thay đổi nhiều lần, từ mờ mịt chuyển sang ngưng đọng, rồi đến kinh hãi quá độ, có thể nói là cực kỳ ngoạn mục.
Nó kêu lên một tiếng, từ tay Kiều Tang nhảy xuống, lộn nhào rúc vào góc tường.
Kiều Tang: "..."
Sao gan con này bé thế...
Lúc này, sinh sinh thạch trên ghế sofa tựa hồ bị động tĩnh đánh thức, chậm rãi mở mắt.
Thấy Tiểu Tầm bảo và con người kia đều nhìn chằm chằm về hướng góc tường, nó cũng nhìn theo hướng đó.
Một giây sau.
"Sinh sinh!"
Sinh sinh thạch trong nháy mắt nước mắt rưng rưng, từ ghế sofa nhảy xuống, chạy đến chỗ sinh sinh Thạch nhị hào trong góc tường.
"Sinh sinh!"
Sinh sinh Thạch nhị hào cũng rơi nước mắt, vội vàng ôm lấy con sinh sinh thạch chạy đến chỗ nó.
Nhìn hai con ôm nhau khóc nức nở, nước mắt nước mũi tèm lem, những viên tinh thể to lớn rơi xuống từ sinh sinh thạch, Kiều Tang lại lần nữa trầm mặc.
Tiếng ồn ào trong phòng khách làm cho Nha Bảo vốn còn ở trong phòng ngủ cũng đi ra.
Trong chốc lát, hai con sinh sinh thạch ôm nhau run rẩy.
Sau năm phút, dưới sự phiên dịch của Tiểu Tầm bảo, Kiều Tang mới hiểu ra mối quan hệ giữa hai con.
Sinh sinh Thạch nhị hào là cha của sinh sinh thạch, đã trải qua thiên tân vạn khổ mới tìm được đứa con bị con người đáng ghét là nàng mang đi, việc nó xuất hiện ngoài cửa sổ cũng là vì tìm cơ hội cứu con mình ra.
Khá lắm, hóa ra ta lại thành nhân vật phản diện... Kiều Tang nhìn hai con mặt trắng bệch, phảng phất đang chờ đợi phán xét, không kìm được thở dài trong lòng.
Lúc trước mang sinh sinh thạch đi, nàng thật không ngờ còn có chuyện này.
Dù sao mọi người đều nói sủng thú hoang dã ở Thượng Thập Khu sống rất gian nan, nàng còn nghĩ sẽ bao ăn bao ở cho sinh sinh thạch, trao đổi ngang giá, cũng không tính là bạc đãi nó.
"Ngươi muốn đi sao?" Kiều Tang hỏi.
"Sinh sinh?"
Sinh sinh thạch thận trọng nhìn nàng.
Nó có thể đi sao?
Kiều Tang gật đầu: "Nếu ngươi muốn."
Nếu sinh sinh thạch chỉ có một mình, ở đây hay không cũng vậy thôi, nhưng nếu người nhà nó vẫn luôn ở bên cạnh nó, nàng còn ép nó ở lại thì thật không phải là chuyện tốt đẹp gì.
"Sinh sinh..."
Hai con sinh sinh thạch đồng loạt lộ vẻ không dám tin, cứ như không thể tin rằng sẽ dễ dàng được thả đi như thế.
"Thép thép."
Lúc này, Thép Bảo vẫn luôn im lặng bỗng kêu lên một tiếng.
Biểu thị thực ra cả hai con đều có thể ở lại làm thức ăn.
Sinh sinh Thạch cha con: "! ! !"
Kiều Tang nhìn thấy nỗi sợ hãi trong mắt hai con sinh sinh thạch, thở dài nói:
"Thôi vậy, của ép thì không ngọt, nếu ngươi thật sự thích tinh thể trên người sinh sinh thạch, lúc đó ta đi thuê một con sinh sinh thạch dài hạn đến vậy."
Thép Bảo nghe vậy, nhìn Ngự Thú Sư nhà mình, ánh mắt lấp lánh, có vẻ không ngờ rằng nàng lại nói ra lời này.
"Sinh sinh..."
Hai con sinh sinh thạch liếc nhau một cái, sau đó dò dẫm bước về phía trước vài bước.
Thấy quả thực không có ai ngăn cản chúng, hai con sinh sinh thạch lộ vẻ kinh hỉ, tăng nhanh tốc độ, chạy một mạch.
Lúc chạy đến ban công, sắp nhảy xuống, Kiều Tang lên tiếng nói:
"Chờ chút đã!"
"Sinh sinh..."
Hai con sinh sinh thạch lập tức cụp đuôi xuống.
Biết ngay là đang đùa chúng mà...
Có bốn kẻ mạnh hơn chúng đang ở đây, hai con sinh sinh thạch quay đầu lại, không dám nhúc nhích.
Kiều Tang không biết tâm trạng của sinh sinh thạch thế nào, nàng đi vào phòng, một lát sau lại đi ra.
Chỉ khác là, trên tay nàng có thêm một khối tử đầm tinh.
"Cho ngươi." Kiều Tang đưa tử đầm tinh đến trước mặt sinh sinh thạch.
"Sinh sinh..." Sinh sinh thạch ngẩn người ra.
Sinh sinh Thạch cha ngơ ngác, chưa rõ tình huống trước mắt.
"Lần trước nói đợi ngươi ở lại, lúc ngươi đi sẽ cho ngươi tử đầm tinh, dù bây giờ thời gian ở lại có vẻ không giống như đã nói, nhưng khoảng thời gian này ngươi đã vất vả rồi, xem như thù lao của ngươi vậy." Kiều Tang ôn tồn nói.
"Sinh sinh..."
Sinh sinh thạch ngẩng đầu, ngơ ngác nhìn con người trước mắt.
"Cầm nhanh đi, ta còn phải đi học, sẽ không tiễn các ngươi đâu." Kiều Tang đưa tử đầm tinh về phía trước.
"Sinh sinh..."
Sinh sinh thạch biểu lộ phức tạp nhận lấy tử đầm tinh.
...
Như mọi ngày, Kiều Tang mang Nha Bảo đi về hướng sân huấn luyện lộ thiên.
Trên đường, nàng nhìn Thép Bảo, chợt nghĩ đến gì đó, hỏi:
"Người nhà của ngươi ở khu 27 à?"
"Thép thép."
Thép Bảo sửng sốt một chút, rồi gật đầu.
Kiều Tang trầm mặc trong chốc lát, rồi lại hỏi:
"Ngươi muốn về không?"
Thép Bảo nhìn Kiều Tang, nhất thời không trả lời.
"Thép thép."
Qua vài giây, nó khẽ gật đầu.
Nó muốn.
...
Từ khi Thép Bảo gật đầu xong, Kiều Tang thấy lòng thật lạnh lẽo.
Đến mức cả ngày lên lớp cũng không tập trung được.
Thép Bảo muốn về nhà, chắc hẳn chỉ là muốn về thăm, không đến nỗi giống như sinh sinh thạch đi... Kiều Tang cứ luôn hồi tưởng lại cảnh ký khế ước Thép Bảo lúc trước.
Lúc ấy hình như thật sự cũng không tìm hiểu về cuộc sống của nó ở khu 27, có còn cha mẹ đang đợi nó gì đó...
Nếu như trưởng bối của Thép Bảo cũng giống như sinh sinh thạch cha lúc sáng đang khắp nơi tìm kiếm nó... Kiều Tang trong lòng run lên, không dám nghĩ nữa.
Nhưng đủ loại suy nghĩ vẫn không kìm được hiện ra trong đầu.
Đến chiều tan học về phòng ngủ, Kiều Tang vẫn nghĩ đến chuyện này.
Nàng bất an ngồi trước bàn đọc sách làm bài.
Bỗng nhiên, cửa sổ bị "Cộc cộc" gõ hai tiếng.
Kiều Tang nhìn theo tiếng.
Thấy ở bên cửa sổ có song song năm con sinh sinh thạch dáng vẻ giống nhau...
Bạn cần đăng nhập để bình luận