Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 389: Ba ngày sau xuất phát (length: 9173)

Hai buổi phát sóng trực tiếp lớn vẫn đang tiếp diễn.
Kiều Tang cầm phần thưởng từ lễ trao giải vừa đưa ra, một đám ký giả truyền thông liền vây tới, đèn flash nháy liên tục.
Phóng viên hai buổi phát sóng lớn của tỉnh Chiết Hải là do chính phủ mời đến, còn lại phóng viên là do nhận được tin tức đặc biệt mà chạy đến.
"Bạn học Kiều Tang, xin hỏi Viêm Linh Khuyển đã tiến hóa thành Liệu Tinh Khuyển trong tình huống nào? Từ khi Viêm Linh Khuyển xuất hiện đến nay đã hơn ba tháng, mà đến giờ vẫn chưa có Viêm Linh Khuyển thứ hai, có phải là vì điều kiện để tiến hóa thành Viêm Linh Khuyển rất khó khăn không?" Một phóng viên hỏi.
Kiều Tang nói: "Viêm Linh Khuyển là trong đối chiến tiến hóa thành Liệu Tinh Khuyển, còn về điều kiện tiến hóa thành Viêm Linh Khuyển thì đã có tổ nghiên cứu chuyên môn thành lập, ta tin rằng mọi người rất nhanh sẽ biết điều kiện tiến hóa cụ thể."
Một phóng viên khác hỏi tiếp:
"Chào bạn, bạn học Kiều Tang, tôi là phóng viên đến từ khu Cổ Sương Mù, có thể hỏi bạn một chút về việc bạn đã gặp Băng Lộ Kỳ Á như thế nào không?"
Đến từ khu Cổ Sương Mù... Kiều Tang ngẩn người một chút, cười nói: "Đương nhiên có thể, ta lúc đó thuê phòng trọ bên ngoài trường, nó ở trong cái ao phía sau nhà, lúc đó nó vẫn còn là Thủy Lộ Á Nạp."
Phóng viên đặt câu hỏi cả người đều ngây ra.
Hắn nghĩ tới rất nhiều câu trả lời, nhưng tuyệt đối không ngờ đến đáp án lại là cái này.
Gặp được sủng thú Thủy Lộ Á Nạp gần như quý hiếm trong phòng trọ, nghe sao cứ như chuyện lạ trên phố vậy?
Một phóng viên bên cạnh đột nhiên hỏi: "Bạn học Kiều Tang, xin hỏi bạn có kỹ năng đặc biệt nào để phân biệt thiên phú của sủng thú không?"
Kiều Tang lắc đầu: "Không có."
Phóng viên vừa hỏi có chút không tin, thiên phú của ba con sủng thú của Kiều Tang đều cực kỳ biến thái, không những có kỹ năng cao giai, độ thành thục cũng đều cao ngất trời.
Một con sủng thú thiên phú cao thì còn có thể hiểu được, nhưng ba con sủng thú thiên phú đều cao đến mức ly kỳ thì sao có thể là trùng hợp được?
Đang lúc hắn chuẩn bị hỏi tiếp thì những phóng viên khác đã tranh thủ cơ hội hỏi:
"Bạn học Kiều Tang, rõ ràng bạn vẫn còn đang học lớp 10 cấp 3, tại sao lại muốn tham gia thi đấu vòng loại toàn quốc cấp 12?"
Những phóng viên khác đều im lặng, hiển nhiên họ cũng muốn biết đáp án này.
Kiều Tang cười cười, trả lời: "Ban đầu, là hiệu trưởng đề nghị."
Hiệu trưởng?
Các phóng viên vội vàng nhìn xung quanh, tìm kiếm bóng dáng hiệu trưởng trường trung học Thánh Thủy.
Lúc này, ở bên ngoài đám ký giả, Vương Duy Đấu đã đổi trang phục đứng cả buổi trời, suýt chút nữa không thể khống chế được biểu cảm bình tĩnh của mình, tim đập thình thịch tăng tốc vài nhịp.
Phóng viên cuối cùng cũng nhớ đến hắn...
...
Chiều hôm đó, một tin tức trong thời gian cực ngắn đã leo lên hot search.
#Vô địch vòng loại ngự thú toàn quốc Chiết Hải cấp 12 quán quân gần 15 tuổi# Hot search này treo được hơn một giờ thì bị đề tài của người khác chen xuống.
Tuy thời gian treo không dài, nhưng tin tức vẫn lan truyền ở trong tỉnh Chiết Hải.
Ngay lúc tin tức lan truyền, trên một chiếc xe buýt từ Khai Nam đi về Hàng Cảng, Nha Bảo đang nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ, phấn khích vẫy đuôi.
Nó đã rất lâu không được ngắm cảnh như thế này rồi!
Tiểu Tầm Bảo ở bên cạnh thỉnh thoảng tò mò chọc chọc vào chiếc vòng tay màu đen trên móng của Nha Bảo.
Kiều Tang cười chụp cho chúng hai tấm ảnh.
Từ Nghệ Tuyền cảm khái nói: "Không ngờ phần thưởng của ngươi lại là cái này."
Kiều Tang cười nói: "Ta cũng không ngờ."
Vừa ra khỏi đấu trường ngự thú Khai Nam, nàng liền không chờ được mà đeo vòng tay này cho Nha Bảo, vòng tay này đúng là chiếc vòng tay thu nhỏ loại nhẹ mà nàng đã nghĩ.
Chốt mở vừa mở, ánh sáng vừa chiếu, liền trực tiếp biến Nha Bảo về hình thể kích cỡ thời chó Hỏa Nha.
Tôn Bác Diệc ở hàng ghế trước quay đầu cười giải thích: "Phần thưởng ba người đứng đầu mỗi cuộc thi đều được chọn dựa theo tình huống của tuyển thủ."
"Ta đoán chừng là họ thấy ngươi học lớp 10, bình thường trong khóa hoạt động sủng thú cái gì triệu hồi ra Liệu Tinh Khuyển lớn hơn sủng thú của bạn học nhiều nên bất tiện, mới chọn cái này, cũng coi như là rất dụng tâm."
Đúng là rất dụng tâm... Kiều Tang thầm nghĩ.
Trong khóa học trung học phổ thông có môn hoạt động sủng thú.
Ngoài việc để sủng thú vận động, còn có việc để sủng thú tiếp xúc nhiều với các sủng thú khác, chung sống hòa bình, phòng ngừa việc sủng thú đi đường mà gặp sủng thú khác thì đột nhiên xảy ra xung đột.
Đặc biệt là người mới Ngự Thú Sư, sủng thú khế ước đầu tiên.
Bọn họ vừa mới trở thành Ngự Thú Sư, hiểu biết về tập tính của sủng thú không nhiều, mà cơ bản sủng thú đầu tiên của Ngự Thú Sư mới đều là sủng thú con.
Người mới đối với sủng thú con, rất dễ xuất hiện tình huống.
Giống như lúc khai giảng, lớp 3 có một bạn học đã gây ra một chuyện cười.
Sủng thú của hắn là một con nhện nước mắt, sủng thú này chỉ cần bị gió thổi qua, sẽ không thể kiểm soát mà nghĩ đến việc rơi lệ.
Vì thế nên nó rất ghét gió.
Mà đúng lúc ngày khai giảng trước cổng trường có một sủng thú của ủy viên kỷ luật là chim đưa tin, chim đưa tin chỉ cần vỗ cánh khi đang bay thì sẽ tạo ra gió đủ để tóc bay động.
Trùng hợp, nhện nước mắt đứng trên vai Ngự Thú Sư vừa đi qua chim đưa thư.
Nhện nước mắt liếc nhìn chim đưa tin.
Chim đưa tin vẫn đang trong trạng thái vỗ cánh, hữu hảo nhếch môi cười với nhện nước mắt.
Nhện nước mắt cho rằng đối phương đang khiêu khích, sau đó hai con sủng thú liền lao vào đánh nhau.
Chuyện này đã thể hiện tầm quan trọng của môn hoạt động sủng thú.
Chỉ cần tiếp xúc nhiều với các sủng thú khác, giữa sủng thú và sủng thú hiểu rõ nhau, là có thể giảm bớt xảy ra loại tình huống này.
Lãnh đạo chọn phần thưởng chắc là cảm thấy Nha Bảo tuổi còn nhỏ, mà vì hình thể quá lớn, thực lực lại quá mạnh, trong giờ hoạt động sủng thú những sủng thú cùng tuổi khác không dám đến gần nó nên mới chọn cái vòng tay thu nhỏ loại nhẹ này.
Kiều Tang nhìn Nha Bảo và Tiểu Tầm Bảo, hướng điện thoại về phía chúng nó, tiếp tục chụp ảnh.
...
Thành phố Hàng Cảng.
Đường Trường An.
Thiên Cảnh Uyển số 1705.
Lộ Bảo vừa ra đã chạy tới sân luyện tập năng lượng ngưng tụ tuyết rơi.
Nhìn từ bên ngoài, cái sân này đúng là đang có tuyết rơi.
Nha Bảo từ khi bị thu nhỏ trở nên quá phấn khích, hiếm khi không lập tức về nhà để luyện tập, mà là cùng Tiểu Tầm Bảo đã lâu bắt đầu chơi trò chơi trốn tìm.
"Lộ Bảo, ngươi không chơi cùng sao?" Kiều Tang đi đến sân vườn hỏi.
"Lộ."
Lộ Bảo cao ngạo kêu một tiếng, biểu thị không cần.
Lúc này, chuông cửa vang lên.
Kiều Tang đi tới trước cửa mở cửa phòng: "Mẹ, mẹ tới rồi."
Diệp Tương Đình bỏ đồ ăn đang cầm trên tay xuống đất, vừa cởi giày vừa nói: "Trong tiệm hơi bận, nếu không ta đã có thể đến sớm hai tiếng, chắc con đói bụng rồi nhỉ? Mẹ mua rất nhiều đồ ăn đến đây, giờ bắt tay vào làm ngay đây."
Kiều Tang xách đồ ăn dưới đất lên: "Con giúp mẹ cùng làm."
Diệp Tương Đình ngẩn người một chút, cười nói: "Được."
Nói xong, hai người đến nhà bếp, Kiều Tang đóng cửa kính lại.
Ẩn thân Tiểu Tầm Bảo lén lút bay vào.
Ý thức được Tiểu Tầm Bảo sau khi đi vào, Kiều Tang xuyên qua cửa kính nhìn Nha Bảo đang tìm kiếm xung quanh trong phòng khách, không khỏi cảm khái:
Nói về trò trốn tìm, Nha Bảo rõ ràng không phải đối thủ của Tiểu Tầm Bảo mà...
"Đang nghĩ gì vậy?" Diệp Tương Đình rửa rau hỏi.
"Không có gì." Kiều Tang nói.
Diệp Tương Đình đột nhiên nói: "Hôm nay bà con gọi điện cho mẹ."
Kiều Tang ngẩn người một chút: "Bà nội?"
Diệp Tương Đình "Ừm" một tiếng, nói tiếp: "Bà xem thấy con trên TV, nói là muốn đến thăm con một chút."
"Đừng mà." Kiều Tang từ chối nói: "Gặp mặt rồi con không biết phải nói gì nữa."
"Thực ra bà con đối với con vẫn rất tốt." Diệp Tương Đình vừa thái thịt vừa nói: "Lúc trước mẹ và cha con ly hôn, bà ấy tức đến mức nhập viện luôn."
"Để khi nào con thi xong rồi tính." Kiều Tang chuyển chủ đề: "À mà mẹ, mẹ tìm được nhà chưa?"
"Tìm được rồi." Diệp Tương Đình nói: "Nhưng nhược điểm là rất xa trường con, ưu điểm là rất lớn, hiệu quả cách âm tốt, có luyện tập thế nào cũng không làm ồn đến người khác."
Tiểu Tầm Bảo còn có thể dịch chuyển không gian, cách trường học xa thì tính là khuyết điểm gì... Kiều Tang vừa định hỏi địa điểm ở đâu thì đột nhiên cảm thấy điện thoại rung lên.
Lấy ra xem, là một tin nhắn Tôn lão sư gửi tới:
【Vòng loại khu vực lần này đã được quyết định tổ chức ở khu Cổ Sương Mù, chúng ta sẽ xuất phát sau ba ngày nữa】 (hết chương).
Bạn cần đăng nhập để bình luận