Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 887: So Lạp Y (Rai) cùng bài chưởng làm (hai hợp một) (1) (length: 7730)

Thanh Phong la bàn, hướng về phía Thanh Thanh Ny mà đến. Kiều Tang thần kinh trong nháy mắt căng cứng, mặt ngoài bất động thanh sắc.
Tóc đen nam nhân tay cầm Thanh Phong la bàn, ánh mắt nhìn lại, con mắt nhắm lại quan sát một chút thiếu nữ cách đó không xa cùng mấy con sủng thú không quen biết khác, sau đó lại liếc nhìn Thanh Phong la bàn, dừng ngay tại chỗ, ánh mắt thâm trầm nhìn lại.
Tóc nâu nam nhân bên cạnh cũng dừng lại.
Hai người nhìn qua đều chừng ba mươi tuổi, chỉ bất quá khóe môi tóc nâu nam nhân trời sinh vểnh lên, nhìn từ ngoài, có vẻ ôn hòa hơn so với tóc đen nam nhân.
Tóc nâu nam nhân liếc qua Thanh Phong la bàn, mắt hơi sáng, sau đó ánh mắt rơi vào Kiều Tang, giơ lên nụ cười, mở miệng dò hỏi:
"Tiểu muội muội, chỉ có một mình ngươi ở đây sao?"
Hắn vừa nói, vừa không nhanh không chậm đi tới.
Giọng của hắn dễ thân, nhưng từ vẻ mặt để phán đoán, vẫn không che giấu được hưng phấn, kích động.
Bên người không có bất kỳ sủng thú nào, nhưng điều này không hề có nghĩa là bên cạnh bọn họ không có sủng thú, chỉ là mắt thường không nhìn thấy mà thôi, muốn bỏ lại hai người kia cũng đơn giản, hoặc là mình không gian di động rời đi, hoặc là trực tiếp dời đi hai người kia, nhưng hai mươi ngày này, gặp không ít sủng thú hoang dã, coi như gặp nguy cơ lớn nhưng không có, hoàn toàn không thể hiện ra thực lực của mình, sắp đến lúc rời khỏi bí cảnh, nếu lại giống như trò chơi đánh tiểu quái vượt qua thời gian còn lại, Thanh Phong Vân nhâm sẽ không cảm thấy mình chỉ có thế này, không đồng ý để Thanh Thanh ny cùng mình khế ước. Kiều Tang đại não nhanh chóng hoạt động, đánh giá hai vị khách không mời mà đến trước mặt.
Hai người này có Thanh Phong la bàn, thực lực cũng không đơn giản, mình trước khi không thấy Thanh Thanh Ny, thuần túy ôm tâm lý không lãng phí Thanh Phong la bàn và kiến thức về sủng thú trong truyền thuyết mà đến.
Đa số những người có Thanh Phong la bàn đều ôm mục đích bắt giữ hoặc khế ước Thanh Thanh Ny để vào bí cảnh.
Nếu ngay từ đầu đã ôm mục đích này, thì tuyệt đối đã chuẩn bị đầy đủ.
Giả sử mình chuẩn bị cưỡng ép khế ước Thanh Thanh Ny, khi tìm thấy nó rồi, việc đầu tiên phải làm, chính là buộc nó hiện thân.
Thanh Phong la bàn có thể chỉ phương vị của Thanh Thanh Ny, nhưng không xác định được vị trí cụ thể của nó, muốn vây khốn Thanh Thanh Ny đồng thời buộc nó hiện thân, không gian phong tỏa của Tiểu Tầm bảo là một lựa chọn. Kiều Tang nghĩ đến đây, lòng run lên, không lo lắng diễn kịch, hô:
"Dời lên trên!"
Tiểu Tầm bảo con mắt lóe lam quang.
Một giây sau, Kiều Tang và Nha Bảo bọn nó đã xuất hiện trên không trung mấy trăm mét.
Cùng lúc đó, lấy vị trí trước kia làm trung tâm, kết giới bao phủ xung quanh phạm vi trăm mét vừa thành hình dừng lại một chút, sau đó tan đi.
Tóc đen nam nhân nhìn thoáng qua Thanh Phong la bàn trong tay, lại nhìn Kiều Tang trên không, trầm giọng nói:
"Thanh Thanh Ny ở chỗ nàng."
"Ta biết." Tóc nâu nam nhân nói xong, có chút hưng phấn ngẩng giọng nói: "Phản ứng của ngươi ngược lại rất nhanh!"
Não vực đạt đến 50% Ngự Thú Sư có thính giác linh mẫn, khi chuyên tâm nghe động tĩnh ở một hướng nào đó, dù khoảng cách ngàn mét, đối phương không dùng hô, cũng nghe được ngôn ngữ cụ thể.
Đánh thắng thì cho Thanh Phong Vân nhâm thấy rõ thực lực, đánh không lại thì đi trước, vẫn là an toàn là trọng. Kiều Tang nhìn xuống phía dưới, không trả lời đối phương, mà giơ tay vỗ tay.
"Nha!"
Nha Bảo nghe tiếng vang đã lâu, hưng phấn ngẩng đầu há mồm.
Quả cầu năng lượng màu đỏ chứa khí tức hủy diệt thoáng chốc ngưng tụ trong miệng nó.
Gần như cùng lúc Nha Bảo ngưng tụ quả cầu năng lượng, một con sủng thú hình thể chừng hai mét, toàn thân chủ yếu là màu xanh, thân thể gần giống con người, mặt giống đeo mặt nạ vũ hội xuất hiện giữa không trung, cách Nha Bảo chừng năm mét, giơ trảo ngưng tụ một quả cầu năng lượng màu trắng có khí tức hủy diệt tương tự, chuẩn bị đánh xuống.
Con ngươi Kiều Tang đột nhiên co lại, vô ý thức phát ra chỉ lệnh:
"Dời nó đi!"
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo nhìn con sủng thú đeo mặt nạ vũ hội, mắt lóe lam quang.
Sủng thú đeo mặt nạ vũ hội biến mất không thấy.
Quả cầu năng lượng màu đỏ thành công bắn lên.
Ánh lửa chói lòa ngút trời, chói mắt kinh tâm, nổ tung ở trên cao.
Tóc nâu nam nhân tặc lưỡi một tiếng, hai tay kết ấn.
Tinh trận màu đỏ khổng lồ sáng lên dưới đất.
Sủng thú đeo mặt nạ vũ hội biến mất trên không xuất hiện trong Tinh trận.
Hỏa vũ rơi xuống.
Mưa lửa dày đặc hoa lệ mà tràn ngập một luồng khí tức cháy bỏng hủy diệt, như sao băng rơi xuống.
Nhiệt độ xung quanh đột ngột tăng, màn trời giống như nhuộm màu đỏ, cả băng tuyết phía dưới cũng vậy.
Ánh mắt tóc nâu nam nhân không còn vẻ hưng phấn, mặt hơi nghiêm túc lại: "Ngươi nói, Thanh Thanh Ny có thể đã bị nàng khế ước không?"
"Chắc là không." Tóc đen nam nhân nhìn hỏa vũ trên cao, con ngươi lúc này cũng tựa như chuyển thành màu đỏ: "Bất cứ người nào có chút đầu óc, khi ở bí cảnh này khế ước Thanh Thanh Ny, đều biết phải thu nó vào ngự thú điển, chứ không chờ người có Thanh Phong la bàn tìm tới cửa."
"Nàng chắc dùng thủ đoạn gì đó khống chế được hành động của Thanh Thanh Ny."
Tóc nâu nam nhân khẽ thả lỏng biểu cảm: "Vậy thì ta an tâm."
Bí cảnh số 16 ba mươi năm mở một lần, Thanh Thanh Ny biết loài người nhắm vào nó mà đến, sẽ không chủ động tiếp cận con người.
Người Thanh Phong la bàn chỉ hướng tuy trông trẻ trung, nhưng nếu thật sự lớn lên giống như bề ngoài còn trẻ, sẽ không xuất hiện ở bí cảnh này, càng không thể đơn thương độc mã.
Nói tóm lại, cho thấy Thanh Thanh Ny ở trong tay đối phương là rất lớn, đó cũng là lý do ban đầu hắn chuẩn bị động thủ.
Chỉ là không ngờ đối phương cũng rất cảnh giác.
Điều này lại vừa hay xác nhận Thanh Thanh Ny ở trong tay nàng.
Hỏa vũ rơi xuống vị trí trên đầu hai người tóc nâu và tóc đen khoảng năm mét, tóc đen nam nhân đột nhiên lên tiếng:
"Đổi."
Vừa dứt lời, một con sủng thú hình thể khoảng bốn mét, hình dáng giống như thằng hề, trên đầu treo đầy bài poker đột nhiên xuất hiện bên cạnh hắn.
Con sủng thú này ngẩng đầu, nhìn mưa lửa đang rơi, một quân bài trong đó hơi nổi lên quang mang.
Ngay sau đó, hai người cùng Kiều Tang và Nha Bảo bọn nó trên bầu trời đổi vị trí cho nhau.
Ngọa Tào! Kiều Tang giật mình, vội vàng không kịp chuẩn bị, suýt nữa thét lên.
"Thanh..."
Thanh Thanh Ny dù sao cũng còn nhỏ, sợ hãi đến thét lên một tiếng, may mà chỉ thét được nửa tiếng thì giống như bị thứ gì đó che lại, không có tiếng nữa.
Chỉ nửa tiếng này thôi, đủ để Kiều Tang vẻ mặt nhăn nhó biến đổi một chút, cố làm ra vẻ đại lão không chút rung động.
Không được để lộ, Thanh Phong Vân Nhâm còn ở bên cạnh... Tỉnh táo lại, chỉ là hiệu ứng thị giác hơi dọa người thôi, Nha Bảo ở ngay bên cạnh, Hỏa Tinh Vũ đánh không trúng mình... Kiều Tang mặt ngoài bất động thanh sắc, thực tế trong lòng bàn tay đổ mồ hôi, nắm chặt lông trên lưng Nha Bảo...
Bạn cần đăng nhập để bình luận