Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 489: Cả nước thi đấu kết thúc (length: 8231)

Toàn trường người xem, duy trì yên tĩnh không tiếng động.
Ban đầu, nhìn thấy Bạc Lôi áo có thể bị Hỏa Tinh Vũ cùng phá hư tử quang đồng thời công kích, về sau ngã xuống đất bất động thời điểm, từng khuôn mặt đều cứng ngắc và mộng bức, đặc biệt là người xem khu Trung Không.
Ngay khi người xem khu Trung Không làm xong chuẩn bị tâm lý, suýt chút nữa thì tiếp nhận hiện thực thảm bại thì Bạc Lôi áo có thể dĩ nhiên lại đứng lên, còn đối Liệu Tinh khuyển không thể động phóng thích phá hư chết sạch.
Chỉ có trời mới biết lúc ấy bọn họ kích động đến nhường nào.
Nhưng khi mọi người cho rằng thế cục sắp nghịch chuyển, Bạc Lôi áo có thể dĩ nhiên biến trở về Bạc Lôi Lư Lư! Bị Liệu Tinh khuyển khôi phục lại dùng một kích Liệt Diễm công kích kết thúc chiến cuộc!
Tình cảm lên xuống trong đó cứ như đi tàu lượn siêu tốc, có thể nói là trầm bổng chập chùng đến cực điểm.
Mà người xem khu Dự Hoa cũng thấy kinh tâm động phách, chỉ có điều tình cảm lên xuống của họ lại hoàn toàn ngược lại với người xem khu Trung Không.
"Giải vô địch cuộc thi ngự thú toàn quốc cấp trường lần thứ 336 của vòng đấu lớp 12 vừa mới có kết quả! Xin chúc mừng tuyển thủ Kiều Tang đến từ khu Dự Hoa!" Thanh âm của người chủ trì vang lên ngay lúc này.
Đám người như vừa tỉnh, sự yên lặng theo đó tan vỡ, tiếng gầm thét bùng nổ chưa từng có.
Ngoại trừ người xem khu Trung Không, tất cả những người xem còn lại đều đứng lên, vẫy tay, gào thét.
Đèn chiếu và tất cả camera trên sân đồng loạt chiếu đến thiếu nữ và Liệu Tinh khuyển đang ngẩng đầu 45 độ.
Nhà vô địch đã xuất hiện!
"Kiều Tang! A a a! Kiều Tang!"
"A a a! Kiều Tang! Ta biết ngay quán quân nhất định là ngươi!"
"Liệu Tinh khuyển! Liệu Tinh khuyển!"
"Trời ơi..! Quán quân! Khu Dự Hoa của chúng ta đoạt quán quân rồi!"
"Sủng thú cấp tướng thì là cái gì chứ! Chẳng phải bị Kiều Tang đè ra đánh!"
"Bao nhiêu năm nay mới được mở mày mở mặt, ta sớm đã khó chịu với người khu Trung Không! Kiều Tang giỏi lắm!"
"Mặc dù ta rất vui mừng khi Kiều Tang đoạt giải quán quân, nhưng ta thật sự không hiểu, Bạc Lôi áo có thể sao lúc đánh với Liệu Tinh khuyển lại không hề phát huy ra được trình độ mà một sủng thú cấp tướng nên có? Rõ ràng khi đánh với Quỷ Hoàn U Linh thì ngưu bức như vậy."
"Ta cũng không hiểu, kệ đi, về xem giải thích sau, hiện tại cứ vui mừng cái đã."
"Cũng đúng! Kiều Tang ngầu!"
"Kiều Tang thắng! Kiều Tang thắng!" Đám người trường trung học Thánh Thủy đứng dậy kích động thét lên.
Cuộc thi ngự thú toàn quốc cấp trường từ trước đến nay, trường trung học Thánh Thủy chưa từng có một ai tiến được vào vòng chung kết toàn quốc.
Bây giờ có người tiến được vào đã đành, mà còn trực tiếp đoạt quán quân của lớp 12!
Phải biết rằng, lớp 10 đến lớp 12, luôn luôn thì quán quân lớp 12 là có giá trị nhất.
Không phải nói quán quân lớp 10 và lớp 11 không có giá trị, mà là lớp 12 là năm cuối cấp 3, cũng là lần cuối cùng bọn họ có cơ hội tranh tài.
Tất cả tuyển thủ của các đội tuyển cũng sẽ dồn hết sức lực để huấn luyện trong năm này, dồn hết tinh thần và thể xác vào đó, giống như các học sinh lớp 12 bình thường nỗ lực vì kỳ thi tốt nghiệp vậy.
Trong môi trường cạnh tranh khốc liệt như vậy, Kiều Tang nhỏ hơn họ hai tuổi lại giành được chiến thắng cuối cùng.
Mà Kiều Tang, đến từ trường trung học Thánh Thủy của bọn họ!
"A! Thắng rồi! Thắng rồi!" Tôn Bác Diệc cũng không còn giữ vẻ trầm ổn thường ngày nữa, kích động ôm lấy Lưu Diệu: "Kiều Tang thắng rồi! Chúng ta thắng rồi!"
Lưu Diệu mỉm cười, mặc cho Tôn Bác Diệc ôm lấy.
...
Khán đài hàng thứ nhất. Khu vực lãnh đạo.
"Chúc mừng Chu bộ trưởng, chúc mừng!" Mấy vị bộ trưởng từ các khu vực khác nhau đồng loạt đứng dậy nhìn về phía Chu bộ trưởng.
"Ha ha ha!" Chu bộ trưởng cười đến không ngậm được miệng: "Tối nay ta mời mọi người một bữa! Mọi người muốn ăn gì cũng được!"
"Chu bộ trưởng." Lúc này, Nghiêm bộ trưởng lên tiếng: "Kỳ thi tốt nghiệp trung học sắp tới rồi, đừng quên về bảo lão sư Kiều Tang tranh thủ bù một chút kiến thức học tập cho nàng."
Nghe vậy, Lam bộ trưởng và Dương bộ trưởng đến từ khu Chi Đế Á ánh mắt lóe lên.
"Đương nhiên rồi, ta sẽ không quên!" Chu bộ trưởng đang đắm chìm trong phấn khởi, một lời đáp ứng.
Trong một tràng tiếng hoan hô, thanh âm của người chủ trì lại vang lên:
"Lễ trao giải sẽ được tổ chức sau 20 phút! Mời mọi người đợi một lát!"
Lễ trao giải của cuộc thi ngự thú toàn quốc cấp trường cơ bản là các Ngự Thú Sư và sủng thú cùng nhau lên đài, nhưng một số sủng thú trong quá trình thi đấu sẽ bị thương nặng dẫn đến hôn mê bất tỉnh.
20 phút, chính là thời gian trị liệu và chuẩn bị.
Tuy nói thời gian ngắn như vậy không thể làm cho sủng thú hoàn toàn khôi phục, nhưng cũng đã đủ để chúng hồi phục đến mức độ có thể lên lĩnh thưởng.
...
"Tìm kiếm?"
Sau khi Lộ Bảo dùng ánh sáng chữa trị hoàn toàn hồi phục, Tiểu Tầm bảo trước tiên nháy mắt mấy cái, sau đó chợt nhớ ra điều gì, không chờ đợi được mà kêu lên với Ngự Thú Sư nhà mình.
Thắng rồi sao?
"Nha Nha!"
Nha Bảo ở bên cạnh ưỡn ngực.
Đương nhiên rồi!
Kiều Tang cười nói: "Thắng rồi."
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo nhìn về phía Nha Bảo, lộ ra vẻ sùng bái.
Đại ca đúng là đại ca, lợi hại như vậy mà vẫn thắng được!
"Nha Nha!"
Nha Bảo lại càng ưỡn ngực hơn.
Lộ Bảo nghe cuộc trò chuyện, như đang suy nghĩ điều gì.
Đối thủ rất lợi hại sao?
Kiều Tang nhìn Tiểu Tầm bảo, mặt đầy ý cười: "Có thể thắng chủ yếu vẫn là nhờ vào ngươi đấy, nếu không nhờ đặc tính và nguyền rủa của ngươi, Nha Bảo cũng không thể thắng được dễ dàng như vậy."
"Nha "
Nha Bảo khựng lại, hóa ra là nhờ vào đặc tính và nguyền rủa của Tiểu Đệ sao, trách sao đối thủ biểu hiện kỳ lạ như vậy.
"Tìm?"
Tiểu Tầm bảo cũng sững người, lộ ra vẻ mặt "Thật sao".
"Đương nhiên." Kiều Tang ôm Tiểu Tầm bảo lên: "Đợi về xem chiếu lại thì ngươi sẽ biết, bây giờ, chúng ta phải đi nhận giải thưởng."
Trong màn đêm, pháo hoa giao nhau biến ảo, dày đặc nở rộ.
Những đóa hoa với đủ màu sắc nổ tung, những ảnh sáng rơi xuống biến thành các sủng thú đã xuất hiện trong giải đấu toàn quốc.
Đợi khi pháo hoa kết thúc, những con sủng thú hệ bay nhỏ với trang phục thực tế ảo đồng loạt xuất hiện trên không trung, không ngừng thay đổi vị trí, tạo thành hình dạng các loài sủng thú, trong quá trình biến đổi, bộ trang phục thực tế ảo trên người chúng lại thay đổi màu sắc, khiến cho bầu trời đêm trở nên tuyệt đẹp và lộng lẫy.
Toàn trường hò reo vui mừng.
Mặc dù khu Trung Không không đoạt được giải quán quân, nhưng á quân và quý quân lần lượt là Đường Ức và Triệu Truyền Ngọc, trên bục nhận giải vẫn có thể đứng hai người của khu Trung Không, bọn họ đương nhiên cũng đang hoan hô.
Trong không khí náo nhiệt này, Kiều Tang và Nha Bảo cùng đồng đội đứng ở vị trí trung tâm bục nhận giải.
Nghiêm bộ trưởng đeo huy chương vàng lên cổ Kiều Tang, rồi trao cho nàng chiếc cúp bằng vàng được một con sủng thú hệ rồng bao quanh cùng một khối pha lê hình trụ trong suốt màu trắng.
"Chúc mừng đoạt giải quán quân." Nghiêm bộ trưởng mỉm cười.
Kiều Tang cũng cười đáp: "Cảm ơn."
Nói xong, nàng toe toét miệng giơ cao chiếc cúp về phía khán đài.
Vô số máy quay hướng về Kiều Tang.
Ngay khi Kiều Tang đang đắm chìm trong sự hưng phấn khi đoạt giải quán quân, thì thanh âm của Nghiêm bộ trưởng vang lên lần nữa: "Kỳ thi tốt nghiệp trung học cố lên nhé."
Kiều Tang: "? ? ?"
Khách sạn Mô Đinh.
Vừa về đến phòng, Kiều Tang đã nằm ườn hình chữ đại lên giường.
Cuộc thi cuối cùng cũng kết thúc rồi, mệt quá... Cuộc thi ngự thú toàn quốc cấp trường từ trước đến nay, Kiều Tang vẫn luôn không dám thả lỏng, có lẽ là vì cảm thấy cuộc thi cuối cùng cũng kết thúc rồi, mọi chuyện đều đã ổn thỏa, rõ ràng hôm nay chỉ đối đầu với một người, nhưng cảm giác mệt mỏi lúc này lại dồn đến dữ dội.
Trong lúc bất tri bất giác, Kiều Tang thiếp đi.
"Tìm "
Tiểu Tầm bảo nhìn Ngự Thú Sư nhà mình đang ngủ há miệng, vừa định nhắc chuyện chiếu lại...
Bạn cần đăng nhập để bình luận