Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 07: Mạc Vĩ hồ (length: 7860)

"Ngươi có chuyện gì sao?" Kiều Tang không thể không dừng lại hỏi.
"Nếu không phải ngươi lãng phí nhiều thời gian như vậy, ta hôm nay liền sẽ không đến chuyến không này." Nữ sinh oán giận nói.
Kiều Tang lông mày hơi nhíu, nói: "Ta nhớ được ngươi là tự báo số thứ tự của mình."
Nữ sinh hăng hái, "Nếu không phải ngươi đi qua nhanh như vậy, cuối cùng người nên là ta, ngươi có biết hay không ngươi cứ ngồi xuống chậm hai giây, ta liền đi qua!"
Kiều Tang có chút im lặng.
Đứa nhỏ này đầu óc có vấn đề sao chứ?
Kiều Tang trực tiếp vòng qua nàng chuẩn bị rời đi, nàng mặc dù bây giờ là 15 tuổi, nhưng bên trong lại là người trưởng thành, trước mặt nữ sinh mặc đồng phục học sinh cấp ba, trong mắt nàng vẫn còn là con nít.
Cùng loại hùng hài tử này cãi nhau ầm ĩ thắng có ý nghĩa sao?
Kết quả còn chưa đi được hai bước, nữ sinh lại nhanh chân chạy bộ đến trước mặt Kiều Tang ngăn cản nàng, chất vấn: "Ngươi đi đâu?"
Kiều Tang nhìn xem nàng, thản nhiên nói: "Ngươi là muốn đánh nhau sao?"
Có thể động tay giải quyết chuyện, tuyệt không nói nhiều.
Cùng hùng hài tử cãi nhau không có ý nghĩa gì, nhưng đánh một trận vẫn có ý nghĩa.
"Cái gì?" Lúc này đến lượt nữ sinh ngơ ngác.
"Đánh nhau thì ra ngoài, không đánh nhau thì tránh ra." Kiều Tang hơi hếch đôi mắt phượng lên một chút, ngày thường hòa hòa khí khí chỉ cảm thấy rất đẹp, nhưng nàng không mang ý cười mà nhìn chằm chằm vào một người, vẫn là rất dọa người.
Nữ sinh run lên vài giây, tại bộ đồng phục trên người Kiều Tang xác nhận lại hai mắt, lại nhìn một chút con chó Hỏa Nha cùng chim bồ câu béo trên vai nàng, cắn răng nói: "Đánh thì đánh!"
Hai người đến một bãi đất trống phía sau trung tâm Ngự Thú Hàng Cảng, nơi này bãi không lớn không nhỏ, lác đác có người mang theo sủng thú đến đây huấn luyện.
Kiều Tang nhìn hoàn cảnh có chút ngoài ý muốn, hỏi: "Ở đây không tốt sao, không cần đi tìm chỗ nào vắng người hơn sao?"
Nữ sinh nghe xong nhếch mép lên mấy phần giễu cợt, "Sao? Ngươi sợ?"
Kiều Tang lông mày cau lại, "Ta không phải sợ ngươi mất mặt à? Nếu ngươi muốn ở chỗ này thì chỗ này vậy."
"Tới đi!" Nữ sinh chân phải bước sang một bên.
Kiều Tang thấy nữ sinh bày xong trận địa, liền đặt con chó Hỏa Nha trong tay xuống cạnh.
Nữ sinh thấy thế, giơ lên hai tay, còn chưa kịp kết ấn, liền thấy một chân hướng thẳng vào mặt nàng quét ngang đến, nàng theo phản xạ ôm đầu ngồi xổm xuống.
Một tiếng gió vụt qua từ trên đầu nàng.
"Ngươi làm gì!" Từ Linh Lam kinh hãi toát mồ hôi lạnh.
Nàng đứng dậy nhanh chóng lui về sau hai bước, mặt không tin nổi, vẫn chưa hết bàng hoàng khiếp sợ, nữ sinh nhìn nhỏ hơn nàng thế mà lại trực tiếp dùng chân đá nàng, hơn nữa còn đá vào đầu!
Gió từ chân này, nếu như đá trúng đầu nàng thì có thể bị chấn động não rồi!
Quá hung tàn!
Kiều Tang mặt đầy vô tội, "Ngươi không phải muốn đánh nhau sao?"
Ai thèm nói đánh nhau kiểu này!
Từ Linh Lam im lặng cực kỳ, nàng cảm thấy nàng cố ý, nhưng nàng không có bằng chứng.
"Ngự Thú Sư đánh nhau đương nhiên là dùng sủng thú, ngươi thấy Ngự Thú Sư nào tự mình động thủ!" Từ Linh Lam hét về phía Kiều Tang.
Kiều Tang sửng sốt một chút, mở miệng nói: "Ta còn không phải Ngự Thú Sư."
Từ Linh Lam: "..."
Đúng vậy, nàng vừa nghe thấy.
Nhưng đó chỉ là chứng nhận từ phía quan chức, ngươi đã khế ước sủng thú, ngươi nói không phải thì không phải sao?
Từ Linh Lam cũng không nói nhảm trực tiếp làm ấn kết, trận Tinh trắng từ dưới đất đột ngột sáng lên, một bóng trắng xuất hiện giữa trận.
Nhìn con sủng thú của mình, trong lòng Từ Linh Lam vững tâm lại, "Ta là Ngự Thú Sư, đương nhiên là dùng phương thức của Ngự Thú Sư đánh nhau, có phải ngươi không dám dùng sủng thú đánh với ta không?"
Nữ sinh hung tàn đối diện này rõ ràng là một Ngự Thú Sư mới vào nghề, con chim bồ câu béo kia là sủng thú trung cấp không thể nào của nàng, chỉ có con chó Hỏa Nha nhìn còn chưa phát triển hết mới có thể là sủng thú nàng đã khế ước.
Bạch Sa hồ của nàng hôm qua đã vượt qua một giai đoạn tiến hóa thành Mạc Vĩ hồ.
Gã này lấy cái gì đánh với nàng?
Mạc Vĩ hồ, là hình thái tiến hóa của Bạch Sa hồ, tính tình cực kỳ ôn hòa, chỉ khác Bạch Sa hồ lúc trước chỉ có cái đuôi xinh đẹp, sau khi tiến hóa đuôi Mạc Vĩ hồ dài hơn 2 mét, gấp năm lần hình thể của nó, cũng là nơi phát ra lực lượng của nó.
Kiều Tang nhìn sinh vật Siêu Phàm màu trắng với đôi mắt màu hổ phách, trong đầu tự động hiện ra tài liệu liên quan đến nó, dù sao hôm qua cô đã nghiên cứu rồi.
Mạc Vĩ hồ trước mắt là sủng thú trung cấp, mà con chó Hỏa Nha vừa sinh chưa được một tháng, lại mới vừa khế ước với nàng chưa hề qua huấn luyện gì.
Đánh không lại.
Trong lòng Kiều Tang đã có kết luận.
Đã cách biệt lớn về lực lượng như vậy nàng sẽ không kêu chó Hỏa Nha lên bị đánh một chiều.
"Chim bồ câu béo, ngươi lên." Kiều Tang quay đầu nói với con chim bồ câu béo nãy giờ yên lặng.
"Cưu."
Chim bồ câu béo run cánh không hề cự tuyệt, trực tiếp đi tới trước mặt Mạc Vĩ hồ.
Từ Linh Lam giễu cợt nói: "Đây không phải là sủng thú của ngươi đi."
Kiều Tang gật gật đầu, không phản bác.
"À, chim bồ câu béo thì chim bồ câu béo, ta vẫn thắng thôi." Từ Linh Lam cũng không ngăn cản.
Chỉ huy sủng thú của người khác căn bản không thể nào ăn ý so với sủng thú do mình bồi dưỡng, cùng là sủng thú trung cấp Từ Linh Lam cũng không thấy mình sẽ thua.
"Mạc Vĩ hồ, Lưu Sa!" Từ Linh Lam quyết định tiên hạ thủ vi cường, trực tiếp mở miệng ra lệnh.
"Mạc."
Mạc Vĩ hồ ngẩng đầu kêu một tiếng, cái đuôi dài hơn hai mét lắc lư dưới, dần dần nổi lên màu đất sáng rực.
"Chim bồ câu béo, bay lên." Kiều Tang không hề hoảng loạn.
Chim bồ câu béo mở cánh định cất cánh, chỉ thấy một đạo thân ảnh màu đỏ vèo một tiếng lao tới, trực tiếp đụng vào Mạc Vĩ hồ, cắt đứt chiêu Lưu Sa còn chưa kịp tung ra của Mạc Vĩ hồ.
Chim bồ câu béo đã quên mất phải cất cánh, đầu mập tròn hiện ra dấu chấm hỏi.
Không phải nó đánh sao?
Là chó Hỏa Nha, Kiều Tang nhìn thân ảnh màu đỏ trước mặt sửng sốt một chút.
"Răng!"
"Nha Nha!"
Chó Hỏa Nha bất mãn kêu lên với Kiều Tang.
Kiều Tang cảm giác rõ chó Hỏa Nha đang giận, còn có chút ủy khuất.
Chó Hỏa Nha không vui!
Không phải nó mới là đối tượng khế ước của nàng sao! Tại sao lại để cho người khác đánh!
Kiều Tang cảm giác được ý của chó Hỏa Nha, yết hầu hơi nghẹn, vừa muốn mở miệng.
"Hèn hạ! Ngươi thế mà đánh lén! Còn định 2 đánh 1!" Từ Linh Lam giận đến hét lên.
Bạch Sa hồ của nàng mặc dù đã tiến hóa thành Mạc Vĩ hồ, nhưng não vực của nàng vẫn chỉ khai phá đến mức 7%, cách hai lần thức tỉnh ngự thú điển còn một đoạn thời gian dài, cũng không thể khế ước con thứ hai.
Mạc Vĩ hồ là sủng thú trung cấp nhưng chim bồ câu béo cũng thế, hơn nữa chim bồ câu béo còn là hệ bay, bản thân đã khắc chế Mạc Vĩ hồ.
Còn có chó Hỏa Nha, nó là sủng thú sơ cấp không sai, nhưng nó là hệ hỏa, sức tấn công mạnh, nếu 2 đánh 1 nàng tuyệt đối chịu thiệt!
Từ Linh Lam cắn răng nghiến lợi nhìn nữ sinh nhỏ hơn nàng trước mặt.
Người này không những hung tàn mà còn hèn hạ!
Kiều Tang tại chỗ run người hai giây, lập tức cảm thấy thông suốt.
2 đánh 1?
Vừa nãy sao nàng không nghĩ ra nhỉ!
Đây là đánh nhau chứ không phải thi đấu, thắng là tốt rồi, có ai quy định gì đâu.
Vừa hay chó Hỏa Nha muốn đánh nhau phải không, nàng cũng có thể nhìn trình độ của chó Hỏa Nha, cùng nghiệm chứng một chút ý tưởng trong lòng.
Kiều Tang nhìn gia hỏa đang dỗi trước mặt, cười nói: "Chó Hỏa Nha, tới."
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận