Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 119: Đây không phải chó Phần Hỏa! (length: 11763)

Ánh sáng trắng chói mắt suýt chút nữa làm mù mắt Kiều Tang.
Kiều Tang ngây người, cái này, cái này tiến hóa rồi?
Không phải nói còn có nửa ngày gì đó sao?!
Hiện tại một canh giờ còn chưa tới đi!
Phó hiệu trưởng cũng quá không đáng tin cậy!
Bất quá đã trong lòng chấp nhận chó Hỏa Nha hôm nay có thể tiến hóa, thì nửa ngày với một canh giờ đối với nàng không có gì khác biệt.
Vừa nghĩ đến chó Hỏa Nha lập tức sẽ tiến hóa thành chó Phần Hỏa, nhịp tim Kiều Tang không khỏi tăng nhanh.
Không giống như chó Hỏa Nha nhìn còn có chút đáng yêu, chó Phần Hỏa tướng mạo uy phong lẫm liệt, toàn thân đều là liệt diễm màu đỏ, không còn đường vân màu đen cùng túm lông ngắn màu cam trên đỉnh đầu.
Vẻ uy nghiêm cực kỳ thích hợp để luyện tập kỹ năng trừng mắt này.
Chỉ cần trừng một cái, những đối thủ nhát gan cơ bản không có dũng khí tiếp tục đối chiến.
"Tìm!"
"Tìm!"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ mở to hai mắt kích động kêu hai tiếng.
Dưới ánh mắt nóng bỏng của Kiều Tang và nhỏ Tầm Bảo quỷ, ánh sáng biến mất.
Chó Hỏa Nha...vẫn là chó Hỏa Nha.
"Tìm?"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ nghiêng đầu.
Kiều Tang trong lòng một cái lộp bộp, tiến hóa...thất bại rồi?
"Nha."
Chó Hỏa Nha ngẩng đầu nhìn Ngự Thú Sư của mình yếu ớt nhếch mép, rồi ngã xuống giường.
"Nha Bảo!" Tim Kiều Tang thắt lại, vội bế chó Hỏa Nha lên.
"Tìm!"
Nhỏ Tầm Bảo quỷ lộ vẻ kinh hoảng.
Chó Hỏa Nha không có ngất, nó chỉ đang cố gắng ức chế năng lượng trong cơ thể quá đau.
"Nha."
Chó Hỏa Nha nhìn Ngự Thú Sư của mình bất lực kêu một tiếng.
Kiều Tang ngây người, trước kia nàng chỉ có thể đọc hiểu ý tứ trong lời chó Hỏa Nha nói, có thể chó Hỏa Nha rõ ràng đang nói nó không sao, nhưng lần này đại não nàng lại trở nên rất rõ ràng, có một loại cảm giác đốn ngộ, cảm nhận được điều chó Hỏa Nha còn chưa nói ra.
"Tại sao lại gián đoạn quá trình tiến hóa của mình?" Kiều Tang trầm giọng hỏi.
Chó Hỏa Nha không nói, nàng lại cảm nhận được.
Lần tiến hóa này là do chính chó Hỏa Nha tự gián đoạn.
Thực ra trong lòng Kiều Tang có suy đoán, nhưng vẫn không nhịn được hỏi.
"Nha."
"Nha Nha."
Chó Hỏa Nha chịu đựng đau đớn giải thích.
Nó không muốn tiến hóa bây giờ, nó có thể đợi nửa tháng sau tiến hóa.
Kiều Tang trầm mặc.
Vài giây sau, nàng mở miệng nói: "Chẳng phải ta đã nói rồi sao, chúng ta có tiền, đủ đền phí bồi thường vi phạm hợp đồng."
"Nha."
Vẻ mặt chó Hỏa Nha kiên định, giống như lúc trước nó nói muốn học Hỏa Tinh Vũ.
"Ngươi mà bây giờ không tiến hóa, cơ thể mà xảy ra chuyện gì, nửa tháng sau tiến hóa thành chó Phần Hỏa sợ là không có được cường đại như những con chó Phần Hỏa khác, đầu cũng có thể không cao bằng chúng, dáng vẻ có thể cũng không đẹp trai bằng." Giọng Kiều Tang có chút khô khốc.
Thân thể chó Hỏa Nha cứng đờ, suýt quên cả đau đớn.
Vẻ mặt nó xoắn xuýt, như đang suy nghĩ một vấn đề nan giải của thế kỷ.
Không biết qua bao lâu, chó Hỏa Nha cắn răng, nhắm mắt, nghiêng đầu, dùng móng vuốt che tai thể hiện lựa chọn của mình.
Kiều Tang nhìn thấy hành động của chó Hỏa Nha thì khẽ giật mình.
Nó rõ ràng rất hy vọng trở nên cường đại...
Lúc này, tuyển hạng thứ hai liên quan đến tiến hóa của chó Hỏa Nha trong ngự thú điển càng thêm rõ ràng.
Lòng bàn tay Kiều Tang ẩm ướt, đó là mồ hôi lạnh của chó Hỏa Nha vì đau đớn mà ra.
"Tìm." Nhỏ Tầm Bảo quỷ lo lắng kêu.
"Không sao." Kiều Tang an ủi.
Không sao, vấn đề không lớn, nàng đã nghĩ ra cách giải quyết.
Kiều Tang nhìn sâu vào chó Hỏa Nha, vì đau mà mồ hôi nhễ nhại làm lông dính bết vào nhau.
Nàng không do dự nữa, cầm điện thoại trực tiếp gọi, tiện thể mở loa ngoài.
Rất nhanh cuộc gọi được kết nối.
"Alo, sao đột nhiên gọi cho ta vậy?" Đầu dây bên kia giọng nữ cười hỏi.
"Ta muốn giải ước." Kiều Tang mở miệng nói.
Chó Hỏa Nha không tiến hóa là vì chuyện đại diện, nếu vậy giải ước là xong.
...
Tống Viện đang ngồi trước bàn làm việc hài lòng xem xét doanh thu ngày hôm qua.
Quả nhiên nàng không có nhìn lầm người, từ khi chó Hỏa Nha nhận đại diện, doanh thu tháng này liên tục tăng, lượng truy cập cũng tăng lên gấp mấy lần.
Sau đó chỉ cần đợi thêm một mùa ra mẫu mới lại có thể kiếm thêm một khoản.
Tiếng chuông chói tai kéo Tống Viện khỏi sự mường tượng.
Nhấc lên xem, không phải đại công thần giúp nàng kiếm tiền sao.
Tống Viện cười bắt máy.
"Ta muốn giải ước."
Bốn chữ ngắn gọn khiến Tống Viện ngớ người, còn chưa kịp hỏi lý do thì đối phương lại nói một câu khiến nàng trợn tròn mắt.
"Nha Bảo hôm nay sẽ tiến hóa, không chụp được kính râm quý sau, ta sẽ trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng, xin lỗi."
Tống Viện nửa ngày không nói được lời nào.
Tiến hóa?
Hôm nay?
Nực cười!
Mới qua một tháng kể từ giải Bách Tân, lần trước ký hợp đồng nói nửa năm sau mới tiến hóa mà nàng đã suýt phun vào mặt, giờ mới một tháng mà đã đòi tiến hóa?
Tuy rất muốn chửi thẳng mặt, nhưng lý trí mách bảo nàng, chuyện này, có lẽ là thật...
Dù sao ai lại không muốn kiếm tiền, mà bịa ra chuyện tào lao như vậy.
"Hôm nay cô có thể đưa Nha Bảo đến chỗ tôi được không? Tôi sẽ bảo người quay quá trình tiến hóa rồi đăng lên trang web, như vậy mọi người sẽ biết chó Phần Hỏa chính là Nha Bảo, cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc quay phim quý tới, cô cũng không cần trả phí bồi thường vi phạm hợp đồng." Tống Viện im lặng một lát rồi đưa ra phương án.
Lần trước ký hợp đồng nàng đồng ý cho Kiều Tang lấy lý do tiến hóa chỉ ký nửa năm là vì khi đó nàng không tin, chỉ thấy đối phương là một Ngự Thú Sư mới thắng một cuộc thi nhỏ mà đã kiêu ngạo.
Nhưng cuộc điện thoại này khiến nàng không thể không tin, hợp đồng đã ký, chỉ cần quay một lần thôi, ai lại tình nguyện nộp phí bồi thường vi phạm hợp đồng mà không chịu tới quay?
Hơn nữa Kiều Tang nói là hôm nay tiến hóa, nếu đúng là thật, vậy tuyệt đối là thời điểm tốt nhất để kết giao.
Còn chưa bắt đầu lên cấp ba mà đã có thể cho sủng thú tiến hóa lên trung cấp, loại người như vậy mà không tranh thủ giao hảo, sau này trưởng thành có khi muốn liên hệ cũng không được.
Kiều Tang và chó Hỏa Nha đang mắt lớn trừng mắt nhỏ đều ngẩn người, hóa ra coi như tiến hóa cũng có thể không cần đền vi phạm hợp đồng sao...
Chó Hỏa Nha kích động, không kiểm soát được năng lượng trong cơ thể, trên người lại nổi lên ánh sáng trắng chói mắt.
Nhưng rất nhanh bị nó thở hồng hộc mà kìm lại.
"Nha..."
Chó Hỏa Nha đau đớn kêu lên.
"Cảm ơn! Ta lập tức tới!" Kiều Tang nói xong vội vàng tắt điện thoại rồi gọi sang số khác.
Hai tiếng tít sau, điện thoại kết nối.
"Phó hiệu trưởng, ta là Kiều Tang!"
"... "
Biết chuyện ngọn ngành, Lưu Diệu không nói thêm gì, chỉ nhắc nhở để thầy Hiển đưa Kiều Tang đi.
Kiều Tang lần đầu cảm thấy phó hiệu trưởng người này thực sự quá đáng tin cậy!
Không chỉ trước đó cho nàng số điện thoại mà còn để thầy Hiển đưa nàng tới tiết kiệm thời gian.
Nơi mà bình thường không tắc đường cần hơn nửa tiếng mới đến, dưới sự chỉ đường của thầy Hiển, nhắm mắt cảm nhận một chút, thực sự chỉ mất mười phút đã đến đích.
Hơn nữa còn đi thẳng đến tầng 18 tòa nhà Kim Ngư.
...
Tống Viện nhìn Kiều Tang cùng ba con sủng thú được nhân viên sân khấu cung kính dẫn vào thì ngẩn người nửa ngày.
Nàng nhìn về phía con dơi đang lơ lửng bên cạnh An Tĩnh, trực tiếp choáng váng, con này như sủng thú cấp Vương, Thiên Hiển Dơi...
"Tống lão bản, có thể làm phiền quay phim ngay không?" Kiều Tang tiến lên hỏi vội.
Tống Viện hoàn hồn định hỏi vài câu trước, nhưng thấy vẻ ướt sũng toàn thân của chó Hỏa Nha thì nghiêm mặt nói: "Ta sẽ cho người chuẩn bị máy quay ngay."
"Có thể dùng điện thoại quay luôn không?" Kiều Tang hỏi dò.
Tống Viện ngẩn ra, cúi đầu nhìn trạng thái của chó Hỏa Nha, trong lòng chấn động.
Quả thực là sắp tiến hóa, con này hình như đang cố kìm nén...
Nhưng những video như vậy tất nhiên càng rõ càng tốt, dù sao chó Hỏa Nha có rất nhiều, quá mờ sẽ rất dễ bị người khác nghi ngờ.
Tống Viện nhìn Kiều Tang, quyết định chắc chắn: "Được!"
Loại người này mà bỏ lỡ cơ hội lần này, sợ là không dễ kết giao lần nữa.
Tống Viện mở camera điện thoại rồi nói: "Tôi chuẩn bị xong rồi, có thể bắt đầu."
Cùng lúc đó, bên ngoài cửa dính một đống người.
"Cậu nói đều là thật sao?"
"Thật mà, tớ lừa cậu làm gì, cô gái đó đột nhiên xuất hiện trước mặt tớ, làm tớ sợ hết hồn." Nhân viên sân khấu vẫn còn sợ hãi nói.
"Cô ta chẳng phải Ngự Thú Sư của Nha Bảo sao?"
"Đúng đúng, chính là cô ta, tớ vẫn nhớ, lần trước cô ta còn mang theo con sủng thú hệ U Linh tới, suýt nữa làm tớ hết hồn." Nhân viên sân khấu nhỏ giọng nói.
"Sủng thú hệ U Linh chỉ có thể dựa vào ẩn thân để mình đột nhiên xuất hiện thôi chứ, không thể để người cũng vậy chứ?"
"Hôm nay cô ta lại mang một con sủng thú khác tới, không biết có phải là con sủng thú đó làm hay không."
"Tớ nghe tin, có vẻ như cô ta mang Nha Bảo đến tiến hóa, bà chủ còn hỏi bên quay phim có công việc nào khác không."
"Tiến hóa? Cô ta hình như... đừng có đẩy!"
"Nhường tớ chút chỗ với, tớ cũng muốn xem con sủng thú có thể khiến người đột nhiên xuất hiện có dáng dấp thế nào."
Bên trong cửa.
"Nha Bảo, bắt đầu đi, lần này ngươi cứ yên tâm tiến hóa." Kiều Tang thả chó Hỏa Nha xuống đất, nhẹ nhàng nói.
"Nha!"
Chó Hỏa Nha nhìn Ngự Thú Sư của mình, trịnh trọng gật đầu.
Nó cũng thả lỏng, không còn áp chế năng lượng trong cơ thể, mặc cho năng lượng càn quét chính mình.
Cùng lúc đó, trong não vực của Kiều Tang, tuyển hạng thứ hai liên quan đến việc tiến hóa của chó Hỏa Nha trong ngự thú điển không còn ẩn hiện mà đã hoàn toàn hiển lộ và ổn định.
Hai tuyển hạng không ngừng giao thoa, phát ra quang mang.
Tim Kiều Tang cũng không ngừng đập.
Rốt cuộc cũng muốn tiến hóa!
Quang mang của hai tuyển hạng lóe lên, cuối cùng dừng lại ở tuyển hạng thứ hai.
Bạch quang trên thân chó Hỏa Nha chậm rãi tiêu tán.
"Ngươi đừng đẩy nữa!"
"Ta tới trước mới đúng chứ!"
"Đừng đẩy nữa, bị phát hiện thì sao!"
Cửa phòng bị đẩy ra, một đám người ùa vào, có người ngã trên mặt đất, có người cười gượng, lại có người bị bạch quang còn đang biến mất hấp dẫn.
Kiều Tang không để ý đến động tĩnh bên ngoài cửa, nàng vừa thấp thỏm vừa kích động nhìn bạch quang đang dần tan đi.
Chỉ thấy một sủng thú có bộ lông trắng muốt xù tung, con mắt đỏ rực như liệt diễm, lông vai dựng lên như một đôi cánh lớn, trên người có những đường vân đỏ như lão hổ, trên chân có lông đỏ bao quanh xuất hiện trước mắt.
Yên tĩnh như tờ, không ai lên tiếng, tất cả mọi người đều choáng váng.
Cái này, đây không phải là chó Phần Hỏa! ! !
Xin lỗi, muộn rồi... Vì muốn viết xong quá trình tiến hóa nên số lượng chữ đã vượt quá dự kiến...
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận