Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 176: Mặc dù trong nhà người có tiền (length: 8274)

Bồi luyện?
Không nghĩ tới ta tìm đến bồi luyện, người khác lại nghĩ để ta đến làm bồi luyện, quả nhiên đều do nàng quá ưu tú. . .
Kiều Tang suy tư.
Không thể không nói đề nghị này của đối phương rất khiến người động lòng, vừa tiết kiệm tiền lại có thể tính gộp kinh nghiệm đối chiến, còn có thể gia tăng điểm số.
Nhưng bồi luyện cơ bản đều là toàn thời gian, coi như người không ở câu lạc bộ đối chiến ngự thú, một cuộc điện thoại gọi tới là phải trong thời gian quy định đến, ta nào có nhiều thời gian như vậy để trống vừa gọi liền đến.
Chưa nói đến bây giờ phần lớn thời gian tập huấn ở trường, chờ mấy ngày nữa khai giảng thời gian rảnh lại càng ít.
Dù sao khi đó mỗi ngày về nhà còn phải viết vạn ác bài tập. . .
"Ta còn phải đi học." Kiều Tang nhịn đau cự tuyệt.
"Ta biết, nhìn ngươi cái này liền biết còn là học sinh." Người đàn ông đeo kính gọng vàng cười nói: "Ngươi có thể làm bán thời gian, không có quy định thời gian làm việc, có khách hàng điểm danh chọn đến ngươi, chúng ta sẽ liên hệ ngươi, ngươi có thời gian thì đến, không có thời gian chúng ta sẽ giúp ngươi từ chối."
"Nhị lão bản, ta cũng muốn như vậy." Lâm Nguyên Kỳ nghe vậy một mặt hâm mộ nói.
Người đàn ông đeo kính gọng vàng bĩu môi, hỏi: "Ngươi có lợi hại như người ta không?"
Lâm Nguyên Kỳ chỉ cảm thấy nội tâm bị găm một mũi tên, người đàn ông nói tiếp: "Ngươi có một loại sủng thú hình thái tiến hóa mới nhất nào có thể hấp dẫn khách hàng không?"
Cái này vẫn chưa xong.
Người đàn ông lại thêm vào một câu: "Ngoại hình của ngươi có được người khác nhìn không?"
Hai câu trước thì thôi đi, câu sau cùng là thật không thể nhịn được!
Cầm một thiếu nữ vị thành niên với một người đàn ông trưởng thành so sánh ngoại hình, đây không phải đang lôi thôi sao?
Lại nói có bao nhiêu người sau khi trưởng thành liền xuống sắc, dung mạo đẹp trai này của ta dù sao cũng xem như định hình.
Nếu không phải nhìn ngươi là lão bản, ta đã sớm phun ngươi. . . Lâm Nguyên Kỳ giơ hai tay lên, biểu thị đầu hàng:
"Ta sai rồi, ta cảm thấy đãi ngộ của ta bây giờ đã rất tốt rồi."
Những người còn lại thầm cảm thấy may mắn vì mình không lên tiếng.
Bằng không thì trước mặt bao nhiêu người lại phải so đo với một đứa trẻ, nội tâm biết không bằng là một chuyện, bị mọi người làm rõ là một chuyện khác.
Người đàn ông đeo kính gọng vàng quay đầu nhìn Kiều Tang, giọng ôn hòa nói: "Ngươi thấy đề nghị của ta thế nào?"
"Ta thấy được." Kiều Tang lập tức trả lời.
Không quan tâm đối phương có phải dùng mánh khóe Viêm Linh Khuyển để thu hút khách hàng không, với ta mà nói điều kiện này trăm lợi không có một hại.
. . .
Hai người ăn ý với nhau, người đàn ông đeo kính gọng vàng lúc này dẫn Kiều Tang đến phòng làm việc của mình gọi người soạn một bản hợp đồng.
Kiều Tang đại khái xem qua, nhìn đến một điều khoản thì nghiêm túc nhìn kỹ.
Đó là về tiền lương.
Lương cơ bản cố định là 5000 tệ liên minh, chia 60%, tiền lương một tháng có bao nhiêu thì nhìn đơn của mình lúc đến bao nhiêu.
Đãi ngộ không tệ, liên quan đến nghề Ngự Thú Sư vốn đa phần đều thuộc tầng lớp lương cao.
Công việc bồi luyện này tiền kiếm được xem ra thì nhiều, nhưng đây chẳng qua là đối với người bình thường, nếu như muốn đi xa hơn trên con đường Ngự Thú Sư thì tiền này còn thiếu rất nhiều.
Cũng may ta cũng không hướng tới tiền này để làm bồi luyện. . . Kiều Tang ký tên mình vào.
Đợi đến khi Kiều Tang ký tên xong, người đàn ông đeo kính gọng vàng thu lại nụ cười, nghiêm mặt nói:
"Chính thức làm quen một chút, ta tên Tạ Dương, là người phụ trách câu lạc bộ đối chiến ngự thú Hoằng Ưng này, người khác đều gọi ta Nhị lão bản hoặc Dương ca, ngươi thích gọi cái nào cũng được."
Kiều Tang hiếu kỳ nói: "Vì sao gọi ngươi là Nhị lão bản?"
"Vì đại lão bản là mẹ ta." Tạ Dương đáp: "Bọn họ trước đó gọi ta tiểu lão bản, ta thấy khó nghe quá nên để bọn họ gọi là Nhị lão bản."
Kiều Tang: ". . ."
"Ta xem tin tức, trên đó không có nói Viêm Linh Khuyển còn có thêm thuộc tính siêu năng lực, ta muốn biết đặc điểm của Viêm Linh Khuyển của ngươi, hay tất cả chó Hỏa Nha tiến hóa thành Viêm Linh Khuyển đều cùng lúc có thêm thuộc tính siêu năng lực?" Tạ Dương đột nhiên vẻ mặt thành thật hỏi.
Mọi người đều không biết việc hắn ký hợp đồng với Kiều Tang thật ra không chỉ vì muốn dựa vào độ hot của Viêm Linh Khuyển để thu hút khách hàng đơn giản như vậy, mà là muốn theo nàng thiết lập quan hệ hợp tác lâu dài, làm một vụ làm ăn hời.
Hắn thấy, có quan hệ lợi ích thì mới dễ nói chuyện làm ăn này.
Kiều Tang hơi sững sờ, đáp: "Ta không biết, bây giờ còn chưa có con Viêm Linh Khuyển thứ hai làm tham khảo."
Tạ Dương nghiêm mặt nói: "Ngươi có biết hiện tại chó Hỏa Nha có giá bao nhiêu không?"
Kiều Tang gật đầu: "Một trăm hai mươi ngàn tệ liên minh."
Sau khi có tin chó Hỏa Nha có thể tiến hóa thành Viêm Linh Khuyển thì nó liền lên giá, rất nhiều bạn bè đều gửi tin tức này cho nàng.
"Vậy ngươi có biết nếu tin tức Viêm Linh Khuyển có thêm thuộc tính siêu năng lực truyền ra ngoài thì giá sẽ tăng lên mức nào không?" Tạ Dương tiếp tục hỏi.
"Chắc phải triệu tệ." Kiều Tang nghĩ nghĩ rồi đáp.
Giá bán của sủng thú thuộc tính siêu năng lực cơ bản đều là bảy chữ số, Viêm Linh Khuyển có thêm thuộc tính siêu năng lực mà còn có thuộc tính Hỏa, giá tuyệt đối không thể thấp hơn sủng thú thuộc tính siêu năng lực.
Vì sao ngươi có thể bình tĩnh nói ra thế, triệu! Đây là triệu đó! Quả nhiên là một siêu cấp phú nhị đại, không hề để tiền vào mắt. . . Tạ Dương khiến mình bình tĩnh lại rồi hỏi:
"Ngươi có nghĩ nhân cơ hội này mua nhiều chó Hỏa Nha, chờ đến lúc tin tức Viêm Linh Khuyển có thuộc tính siêu năng lực truyền ra rồi bán lại không?"
. . Kiều Tang trầm mặc mười mấy giây, giọng run rẩy nói: "Ngươi muốn nói gì?"
Trời ạ!
Nàng lại ép bản thân căn bản không nghĩ đến chuyện này!
Ngày ngày nhớ kiếm tiền, kết quả có cơ hội để bản thân trực tiếp giàu lên một đêm thành phú nhất đại đặt trước mắt thế mà lại không nghĩ đến!
Trời xanh ơi! Đất hỡi ơi!
Sao nàng lại có thể ngu xuẩn như vậy!
"Ta biết ngươi đang lo lắng cái gì, liên minh quản lý sủng thú rất nghiêm ngặt, dù sao ngươi còn nhỏ, có nghĩ đến cũng sẽ không làm như thế." Tạ Dương tỏ vẻ hiểu rõ.
Không, ta không nghĩ tới! Kiều Tang gào thét trong lòng.
"Nhưng mà coi như không thể mua nhiều chó Hỏa Nha bằng con đường chính, cũng không phải không có cách, chúng ta có thể tự mở cửa hàng chăn nuôi sủng thú chó Hỏa Nha hoặc dùng tiền thuê người đến bí cảnh thăm dò bắt giữ chó Hỏa Nha." Tạ Dương nói ý nghĩ của mình.
Kiều Tang hơi sững sờ: "Chúng ta?"
"Đúng, chúng ta." Tạ Dương nói ra: "Sủng thú mới tiến hóa mỗi lần xuất hiện đều sẽ được đăng tin ầm ĩ, lần này Viêm Linh Khuyển cũng thế."
"Bây giờ độ hot của Viêm Linh Khuyển sắp hết rồi, một mặt là trong những người mua chó Hỏa Nha vẫn chưa thấy có ai xuất hiện con Viêm Linh Khuyển thứ hai, một mặt khác là trong tin tức không đưa tin chuyện Viêm Linh Khuyển còn có thuộc tính siêu năng lực."
"Chúng ta có thể tranh thủ lúc này trữ hàng nhiều chó Hỏa Nha, chờ chuẩn bị gần xong xuôi, ngươi ghi một video sử dụng thuộc tính siêu năng lực của Viêm Linh Khuyển tung ra ngoài, đến lúc đó xem như tư liệu độc nhất về cách chó Hỏa Nha tiến hóa thành Viêm Linh Khuyển cung cấp cho những người mua chó Hỏa Nha của chúng ta."
"Có ngươi là người có con Viêm Linh Khuyển đầu tiên đến quảng cáo, chúng ta chắc chắn có thể kiếm bộn tiền."
Kiều Tang mở miệng nói: "Ta. . ."
"Ngươi khoan vội từ chối ta." Tạ Dương ngắt lời nói: "Tuy trong nhà có tiền, nhưng càng về sau thì việc tiêu xài cho sủng thú lại càng nhiều, tiền này tự nhiên là càng có nhiều càng tốt mới có thể bồi dưỡng sủng thú mạnh hơn, ta tin rằng ngươi cũng sẽ không chê tiền nhiều."
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận