Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 136: Không phải hiện tượng tự nhiên (length: 8169)

"Nha..." Nha Bảo bị ép há miệng thật to.
Kiều Tang xích lại gần xem xét, thở dài một hơi, còn tốt nàng phản ứng nhanh, động tác nhanh nhẹn, kia hết mấy chục ngàn liên minh tệ còn đang trên đầu lưỡi, chưa bị nuốt xuống.
"Nhanh phun ra trả cho nó." Kiều Tang một tay chống miệng Nha Bảo, một tay rút ngắn cánh Đại Viêm tước.
"Nha..."
Nha Bảo dùng móng vuốt vỗ vỗ cánh tay Kiều Tang, ra hiệu nó có thể tự mình há miệng.
Kiều Tang hiểu ý Nha Bảo, mừng rỡ buông lỏng tay.
Nha Bảo nghe lời liền há miệng lè lưỡi.
Ngự Thú Sư nhà mình thật sự là nghèo quá...
"Viêm Viêm!"
Đại Viêm tước bất mãn rụt cánh.
Chỉ là Nguyên Hỏa tương mà thôi, nó đã đưa ra đồ vật nào có đạo lý còn trở về!
"Cái kia..." Vương Dao nhìn Kiều Tang liên tiếp cử động, trong lòng ngoài kính nể vẫn là kính nể.
Dù đã khế ước Hỏa Hệ sủng thú, nhưng đồ vật đã vào miệng thế mà cũng có thể khiến nó chủ động phun ra, nếu là Đại Viêm tước nhà nàng sợ là sẽ trực tiếp vả cánh tới.
"Sao thế?" Kiều Tang quay đầu hỏi.
"Nguyên Hỏa tương bôi lên đầu lưỡi là có hiệu quả, không cần nuốt." Vương Dao giải thích.
Kiều Tang: "...!"
"Nha..." Nha Bảo duy trì tư thế thè lưỡi, mặt vô tội.
Vương Dao mệt mỏi cười cười: "Không sao, ta quen rồi, coi như Nguyên Hỏa tương này là ta đưa..."
"Viêm Viêm!"
Đại Viêm tước nghe vậy trong nháy mắt cuống lên.
"Là Tiểu Viêm đưa cho Viêm Linh khuyển!" Vương Dao lập tức sửa lời.
"Viêm Viêm." Đại Viêm tước hài lòng gật gật đầu.
Kiều Tang ánh mắt phức tạp nhìn Vương Dao, cảm giác nàng giống như thấy mình trước kia...
"Cảm ơn." Kiều Tang vỗ vai Vương Dao xem như an ủi.
Khế ước Hỏa Hệ sủng thú khổ nàng đều hiểu, lúc trước Nha Bảo còn là chó Hỏa Nha nàng cũng đều như thế mà trải qua.
"Không có gì." Vương Dao nghẹn ngào trả lời.
Nguyên Hỏa tương đã có hiệu lực, tự nhiên không thể lãng phí, Kiều Tang liền để Nha Bảo ra sân huấn luyện, trên bãi đá chưa sửa thả hỏa hoa.
Đại Viêm tước theo sát sau lưng luyện tập Hỏa Diễm vòng xoáy.
Nhìn sân đá liên tục nổ tung, Vương Dao chần chừ nói: "Ngươi xác định Viêm Linh khuyển thả là hỏa hoa? Sao cảm giác uy lực còn lớn hơn Hỏa Diễm vòng xoáy của Tiểu Viêm."
"Có thể độ thành thạo cao." Kiều Tang trả lời.
Vương Dao có chút không tin, Hỏa Diễm vòng xoáy là kỹ năng trung giai, còn hỏa hoa là kỹ năng sơ cấp, độ thành thạo hỏa hoa phải đến mức nào mới có thể che lấp uy lực của Hỏa Diễm vòng xoáy.
Lại nói, Đại Viêm tước của nàng đã luyện Hỏa Diễm vòng xoáy đến mức Tiểu Thành.
Nhưng người nói là Kiều Tang, một tân sinh siêu cấp phá vỡ nhận thức của nàng, khiến nàng không thể không tin uy lực kia vượt Hỏa Diễm vòng xoáy, khả năng thật sự là hỏa hoa.
Hai người im lặng một lúc.
Kiều Tang đột nhiên hỏi: "Ngươi biết tinh thần lực của sủng thú làm sao tăng lên không?"
"Tinh thần lực à?" Vương Dao nghĩ nghĩ rồi nói: "Có thể mua dược tề tăng tinh thần lực hoặc thư Thần quả các loại."
"Đúng rồi, còn có thể để sủng thú trải qua chút chuyện nó sợ hãi, hình như chỉ cần vượt qua sẽ rèn luyện được tinh thần lực."
"Bất quá cái này ta chỉ thấy trong phim điện ảnh phiêu lưu Đằng Quả Quả, không biết thật hay giả."
"Muốn tăng tinh thần lực cơ bản đều là sủng thú hệ siêu năng lực, dù sao ta chưa thử qua."
Kiều Tang rơi vào trầm tư.
Muốn khống chế phân thân từ xa, tinh thần lực tăng lên là điều chắc chắn, hiện tại tiền không nhiều, cách sau ngược lại có thể thử.
Vượt qua sợ hãi sao...
Nha Bảo sợ cái gì...
Nha Bảo vẫn còn chăm chỉ tung kỹ năng, hoàn toàn không biết mình sắp tiến vào khoảnh khắc đen tối của cuộc đời.
Một lát sau.
Kiều Tang lấy điện thoại ra nhìn giờ hỏi: "Đều 8 giờ 13 phút rồi, Trịnh bạo... Lão sư sao vẫn chưa đến?"
Vương Dao còn chưa trả lời, Thi Cao Phong, người vừa tập luyện mệt mỏi đi tới nghỉ, nói lớn: "Ngươi nói Trịnh Bạo Long à, Cung Vĩ bọn họ hôm nay về sau trận đối chiến, lúc ta đến thấy họ bị Trịnh Bạo Long mắng thảm trên thao trường, chắc bây giờ vẫn còn mắng."
"Ngươi mới đến hai ngày chưa biết, Trịnh Bạo Long này mắng người không ngừng được, phải hơn một canh giờ mới chịu dừng."
"Thật sao?" Một giọng nói tuyệt không muốn nghe vào giờ phút này vang lên sau lưng.
Thi Cao Phong cứng đờ quay đầu.
Chính là Trịnh Bạo Long.
...
Kiều Tang kết thúc một ngày huấn luyện về nhà, ngồi liệt trên ghế sa lông.
Nàng nhìn Ngự Thú điển, trang kỹ năng hỏa hoa của Nha Bảo lúc này đã là (áo nghĩa 16162/ 20000).
Ở trường học Nha Bảo không dùng phân thân, thời gian phóng hỏa chỉ ngắn ngủi gần 20 phút, nhưng điểm đã tăng đến hơn 600.
Ngự Thú Sư nạp tiền mới có tiền đồ câu này quả thật không sai.
Nghĩ tới đây, Kiều Tang liền nhớ tới 5 triệu của mình.
Gần một tháng rồi mà bên cục cảnh sát sao chưa liên lạc lại, có khi nào quên mình rồi không...
"Nha!"
Tiếng kêu của Nha Bảo kéo ý thức của Kiều Tang về hiện thực.
Nhìn Nha Bảo vẻ mặt nghiêm túc, Kiều Tang mới nhớ đến chuyện buổi sáng, đã hứa về nhà giải quyết, nàng suýt quên mất.
Buổi sáng không có thời gian nghĩ, bây giờ nhớ lại cái nào cái đó cũng đều không đúng.
Nha Bảo và nàng ở cùng một phòng, tự nhiên không có lý do gì mà trên người nó ướt hết cả, hơn nữa chung quanh nó không một vết nước nào.
Đây không phải hiện tượng tự nhiên.
Bỗng, Kiều Tang liên tưởng đến bãi nước xuất hiện vô lý trong phòng khách tối qua, còn có vụ hạ giá thuê nhà kiểu trượt dốc.
Căn phòng này có vấn đề...
Hơn nữa, không phải cái loại vấn đề thông thường như ban đầu nàng nghĩ.
Kiều Tang lo lắng trong lòng, lấy điện thoại gọi cho môi giới Tiểu Vương.
Chưa đầy hai tiếng đầu dây kia liền nhấc máy.
Đối phương còn chưa lên tiếng, Kiều Tang đi thẳng vào vấn đề: "Xin chào, tôi là người thuê phòng 1705 Thiên Cảnh uyển hôm trước, còn nhớ không?"
"Nhớ rõ, nhớ rõ, Kiều tiểu thư, có chuyện gì không?" Tiểu Vương hỏi.
Môi giới mỗi ngày đều cần gọi điện, không có hàng trăm cũng có hàng chục, nhớ được nhanh người gọi là ai là do ấn tượng về con sủng thú chưa từng thấy kia quá sâu sắc.
"Lần trước cậu nói chủ nhà có việc nên mới hạ tiền thuê, tôi muốn hỏi cụ thể là chuyện gì?" Kiều Tang nghiêm trọng hỏi.
Lúc trước không hỏi, hoàn toàn bị vụ hạ giá kiểu trượt dốc che mắt.
Tiểu Vương suy tư một chút rồi trả lời: "Chủ nhà chỉ nói trong nhà có chút việc cần tiền gấp."
Nói dối, Kiều Tang lập tức đưa ra phán đoán.
Người ở được phòng lớn như thế thiếu ba tháng tiền nhà tổng 15000 sao? Mà cần tiền gấp thì cho dù hạ cũng sao lại hạ nhiều như vậy?
"Chủ nhà có nói với cậu phòng này tự nhiên sẽ xuất hiện nước không?" Kiều Tang hỏi.
Nghe xong câu này, Tiểu Vương mới vào nghề có chút cuống lên: "Kiều tiểu thư, phòng không có vấn đề gì hết, lúc trước tôi dẫn cô xem hết rồi mà, với cả mình đã ký hợp đồng rồi."
Xem ra chủ nhà không nói.
Kiều Tang cúp điện thoại không nói gì nữa.
Chuyện này tìm môi giới nói qua nói lại phiền phức, việc trước mắt nàng cần làm quá nhiều.
Vả lại, giá phòng, hoàn cảnh, và vị trí của căn phòng này nàng rất ưng ý, tốt nhất vẫn là tự mình giải quyết.
Kiều Tang trầm ngâm.
Những chuyện không phải tự nhiên đều do sinh vật siêu phàm gây ra.
Căn phòng này có sinh vật siêu phàm à?
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận